Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vô Thượng Long Ấn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 22: U Minh Ấn Ký
- T
hập Tam, ngươi lui ra.
Ngay lúc này, một âm thanh già nua vang lên.
Hắc y nhân đem trọng kiếm thu về, nhấc chân thoát khỏ mũi kiếm đang xỉa xói của Tề Bắc. Nếu lúc này mà lấy vải che đầu ra sẽ thấy rằng trên trán hắn mồ hôi lạnh đã tuá ra.
Trên mặt Tề Bắc cũng không tỏ ra trái ý, hắn bật người dậy, nhe răng vặn vẹo thân mình, nhìn về phía hai người vừa xuất hiện.
Một người bộ dáng già khú chính là gia chủ Nặc Đức Kha Đế, người đang dìu lão ấy là cha của Tề Bắc – Nặc Đức Lôi Mông.
- Nhi tử nói gia gia yêu quý nghe nè, khi không lại đi diễn kịch như vậy, nếu vị lão huynh này mà lỡ tay, không phải thành cục diện người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh sao?
Vẻ mặt Tề Bắc đau khổ oán trách, sai đó lấy tay phủi đi tro bụi đầy người, trong lòng hắn cũng hiểu được, chiến sĩ vương phẩm vừa rồi cũng không dùng toàn bộ thực lực, bằng không thì hắn cũng không cảm thấy nhẹ nhàng như vậy.
- Tiểu tử thúi, không biết lớn nhỏ, để coi ta lột da ngươi như thế nào?
Nặc Đức Lôi Mông nghiêm mặt, nhưng ý mừng trong ánh mắt không cách nào che dấu được.
- Được rồi.
Nặc Đức Kha Đế trầm giọng nói, hắn làm sao không biết hai cha con này đang diễn trò chứ?
Lão gia vừa nói, Nặc Đức Lôi Mông lập tức câm như hến. Ngày xưa khi Tề bắc gặp lão gia tử, hắn giống như chuột gặp mèo, bây giờ hắn không còn sợ hãi nữa mà nhìn thẳng vào lão.
Ánh mắt đục ngầu của Nặc Đức Kha Đế liếc qua Tề Bắc một cái, mơ hồ toát ra một chút cảm xúc, hắn mở miệng nói:
- Cha con các ngươi cứ hàn huyên đi, Thập Tam, đỡ ta trở về.
Lão gia tử không nói thêm câu nào nữa, liền đi trở về, không ai có thể đoán được rốt cuộc hắn đang nghĩ gì.
- Tiểu tử này càng ngày càng lớn mật, lão gia tử mà cũng dám vô lễ như vậy.
Nặc Đức Lôi Mông nhìn đứa con có vẻ như xa lạ, hắn chăm chăm bảo vệ nó mười lăm năm, bây giờ chợt phát hiện con mình có thay đổi quá lớn làm hắn không dám tin rồi.
- Có lễ hay không, không phải thể hiện ở lời nói bên ngoài, nhi tử đối với lão gia tử luôn luôn tôn trọng, ông chính là cột chống trời cho cả Nặc Đức gia tộc a.
Tề Bắc chân thành nói.
Nặc Đức Lôi Mông đánh giá con mình từ trên xuống dưới, đột nhiên vỗ đầu hắn một cái.
- Phụ thân, nói thôi chứ không được đánh lên đầu nhi tử a, lỡ thành ngớ ngẩn thì sao đây?
Tề Bắc không nghĩ ngợi gì quát lên
Nắc Đức Lôi Mông cũng cười ha hả, cảm giác xa lạ trong lòng cũng biến mất, đây mới đúng là nhi tử của mình chứ, dù có thay đổi thành dạng cái gì cũng là nhi tử của mình, trước kia mỗi lần mình vỗ đầu nó, nó cũng rống to như vậy.
- Ta là phụ thân của ngươi, đánh ngươi thì có làm sao?
Nặc Đức Lôi Mông cười nói
Tế Bắc chỉ im lặng liếc mắt.
- Tiểu tử, ngươi hãy đi sửa soạn một chút, nửa canh giờ sau, cùng lão gia tử và ta đi gặp bệ hạ.
Nặc Đức Lôi Mông nói.
- Vẫn phải đi gặp sao? Được thôi, đàng nào tránh cũng không được.
Trong lòng Tề Bắc có chút không muốn, theo trí nhớ của hắn trước kia thì Hàn Mạc Tư Đại Đế thực sự là một người làm cho người ta cảm thấy áp lực như núi lớn đè lên, đó chính là vương khí.
- Dù sao ngài cũng là ngươi cha vợ, ngươi không muốn gặp cũng phải gặp.
Nặc Đức Lôi Mông đắc ý cười nói, cảm thấy có chút hả hê vui sướng như thấy người gặp họa.
Tề Bắc cau mày, không hẳn đâu, chẳng lẽ Hàn Mạc Tư Đại Đế tính thực hiện lời hứa đó ư?
- Này, tiểu tử thúi, nghe tin tức đó sao không thấy ngươi khoa chân múa tay vậy?
Nặc Đức Lôi Mông trông vẻ mặt của Tề Bắc mà có chút kinh ngạc.
- Phụ thân, nhi tử hiện giờ đã lớn rồi, tầm mắt tự nhiên cao, những cô gái bình thường làm sao ta để mắt?
Tề Bắc nói.
- Tiểu tử thúi, có chút bản lĩnh đã thích ra vẻ rồi, mau chuẩn bị đi, gia tộc Nặc Đức đã hạ quyết định muốn rước công chúa Minh Nguyệt này về làm con dâu rồi.
Nặc Đức Lôi Mông lại đưa tay vỗ vào ót Tề Bắc.
...
...
Đại điện của hoàng cung Kim Diệp là nơi hoàng đế và các triều thần nghị sự. Mà hôm nay, trong đại điện cũng chỉ có ba người hoàng đế Hãn Mạc Tư và hai ông cháu Nặc Đức Kha Đế. Đại đế Hãn Mạc Tư cao tại thượng ngồi trên ngai vàng cao, còn Nặc Đức Kha Đế ngồi trên ghế mềm được ban cho mình, mặt nửa khép nửa mở, chỉ có Tề Bắc đang bưng một cái rương đứng như cây cột ở phía sau Nặc Đức Kha Đế.
Không khí có chút bị đè nén, lặng yên như cơn bão sắp đến. Lọa không khí này làm người ta không thở nổi. Bề ngoài Tề Bắc thoạt nhìn có vẻ bình tĩnh, nhưng bên trong cơ thể đang vận nội công Thần Long quyết một cách điên cuồng để chống đỡ áp lực đè nặng mình. Xem ra cái gọi là vương khí không phải là hư danh.
- Lão Kha Đế, nghe nói, nha đầu Thụy Tuyết kia đã trốn ra khỏi hoàng cung đi đến nhà Mãnh Hổ rồi.
Đại đế Hãn Mạc Tư mở miệng nói, lời nói như một thanh dao găm đâm thẳng vào nơi yếu hại.
- Chuyện này lão thần cũng đã nghe qua.
Lão Kha Đế gật đầu nói.
- Chuyện nha đầu Thụy Tuyết kia yêu mến Hoài An mọi người đều biết, hôm nay xem ra Hoài An đối với Thụy Tuyết cũng có ý, lão Kha Đế, ngươi nhìn xem hôn lễ của hai người có phải nên sớm tổ chức một chút không? Vạn nhất mang thai, bất kể là hoàng gia ta hay gia tộc Nặc Đức, đúng là mất hết mặt mũi a.
Đại đế Hãn Mạc Tư không có nhìn về phía Tề Bắc một cái, tựa như chỉ muốn tác hợp Hoài An cùng công chúa Thụy Tuyết ở chung một chỗ.
- Bệ hạ, chuyện gì cũng có trước sau, mặc dù lão thần thực sự thích công chúa Thụy Tuyết, nhưng bất quá Hoài An cùng đại tiểu thư của Phong gia đã sớm có đính hôn, đợi hôn sự người đó xong, sau đem công chúa Thụy Tuyết về làm vợ cũng không muộn.
Nặc Đức Kha Đế vẻ mặt không đổi, dùng âm thanh run rẩy nói.
- Lão Kha Đế, chẳng lẽ lão nghĩ để cho công chúa của trẫm cùng con cái gái người khác chung một chồng sao? Hơn nữa lại còn là phải làm thê thiếp ư?
Đại đế Hãn Mạc Tư vỗ mạnh vào tay vịnh, vẻ mặt đầy tức giận.
Nếu nói đế vương giận dữ, máu chảy ngàn dặm, tim của Tề Bắc cũng bởi vì cái vỗ này của đại đế Hãn Mạc Tư mà nhảy lên mấy cái. Nhưng Nặc Đức Kha đế tựa hồ không bị ảnh hưởng gì, lão chỉ mở miệng nói:
- Bệ hạ xin bớt giận, không biết bệ hạ có biết bên cạnh công chúa Thụy Tuyết có một thị nữ là tiểu Thanh hay không?
Đại đế Hãn Mạc Tư sửng sốt, không biết Nặc Đức Kha Đế đang có chủ ý gì? Nhưng hắn biết, lão này tuyệt đối không tự dưng đặt câu hỏi, bên trong chắc chắn có vấn đề.
- Biết, thị nữ đó là tiểu Thanh theo hầu công chúa Thụy Tuyết từ bé.
Đại đế Hãn Mạc Tư âm trầm đáp lại.
- Tề Bắc, mở cái rương kia ra.
Nặc Đức Kha Đế nói.
Tề Bắc đem cái rương đặt xuống đất, trong lòng cũng có chút ngạc nhiên, hắn cũng không biết bên trong này là cái gì? Bất quá lão gia tử coi trọng như vậy, chắc chắn trong này có thứ mà Đại đế Hãn Mạc Tư kiêng kị. Tề Bắc nhấn một cái lên khóa rương, nắp rương nhất lập tức mở ra.
Đầu người!! Bên trong rương hóa ra là một đầu người, là đầu của thị nữ bên người Thụy Tuyết – tiểu Thanh
- Lão Kha Đế, khanh…
Đại đế Hãn Mạc Tư thình lình đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống Nặc Đức Kha Đế với vẻ mặt đầy đe dọa.
- Mời bệ hạ xem.
Nặc Đức Khả Đế dùng cây gậy trong tay chỉ vào đầu tiểu Thanh, lập tức ngay chỗ mi tâm hiện lên một dấu ấn màu đen.
- U Minh ấn ký!!
Đại đế Hãn Mạc biểu lộ cực kỳ hoảng sợ, chỉ có Ma Pháp Sư tu luyện Hắc Ám ma pháp mới có dấn ấn U Minh ở ngay mi tâm.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vô Thượng Long Ấn
Thiên Đường Bất Tịch Mịch
Vô Thượng Long Ấn - Thiên Đường Bất Tịch Mịch
https://isach.info/story.php?story=vo_thuong_long_an__thien_duong_bat_tich_mich