Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Truy Tìm Sự Thật
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 22 : 22
K
hi đã chạy được gần hai mươi ki-lô-mét khỏi nơi lẽ ra họ đã bỏ mạng, Shaw giảm tốc độ, hạ kính cửa sổ phía bên mình xuống rồi hít một hơi sâu. Ngay cả với ông như thế cũng quá gần với cái chết.
Lần đầu tiên Katie nhận thấy một vệt đỏ gần vai Shaw. "Ông trúng đạn rồi!"
Shaw liếc vết thương với vẻ quan tâm chẳng đáng kể, đầu ông nhanh chóng tái hiện những gì vừa xảy ra. "Chỉ trượt qua thôi, đạn không xuyên vào".
"Này, nếu ông thả tôi đi, tôi hứa sẽ không nói gì hết".
"Cô xem phim nhiều quá rồi đấy".
"Ý ông là ông sẽ để cho tôi đi thật?"
"Hừm, tôi quả chắc là tôi chẳng muốn lang thang cùng cô làm gì". "Những người đàn ông mặc đồ đen xả súng là ai thế?"
"Tôi đã chở cô đi, tôi không khai báo đâu”.
Katie nhìn Shaw tò mò. "ông không phải tay buôn ma tuý, đúng chứ?”
"Cô gặp nhiều rồi hả?"
"Vâng, thực tế là rồi".
"Mà cô làm gì ở đó thế?" Nét mặt Shaw trở nên ghê gớm khi đột nhiên nhận ra Katie. "Tôi đã xô vào cô ở khách sạn Balmoral. Rồi cô trên du thuyền. Cô đã bám theo tôi!" ông túm lấy vai Katie. "Tại sao? Ai sai cô làm việc này?"
Cô túm lấy tay Shaw. "Ông đang làm tôi đau đấy. Làm ơn bỏ ra đi". Siết tay lần cuối cùng rồi Shaw cũng bỏ ra. "Cô làm gì ở đó?"
"Đó là điều tình cờ".
"Nói dối làm tôi khó chịu lắm đấy".
"Được rồi, được rồi, vì ông hành động đáng ngờ nên tôi đã bám theo".
"Tại sao? Cô là cảnh sát à?"
"Không. Tôi là...phóng viên".
"Phóng viên? Điều tra bọn buôn ma tuý ở Scotland?"
"Không. Tôi..."
"Hãy nói sự thật cho tôi biết, không là tôi đổi ý về việc thả cô đi đấy".
"Tôi ở Scotland viết bài cáo phó đặc biệt về cái chết của Andrew MacDougal", Katie vội vã.
"Báo nào?"
"Diễn đàn New York".
Shaw ngừng một lát rồi hỏi: "Cô là Katie James?"
"Sao ông biết được điều đó?"
"Tôi đã đọc bài về Andrew MacDougal, có ghi tên tác giả là cô. Nhưng MacDougal mất ở Glasgow mà. Cô làm gì ở Edinburgh?"
"Đi nghỉ. Thỉnh thoảng cánh phóng viên được thế".
"Rình mò những thứ không liên quan tới mình là một phần kế hoạch đi nghỉ của cô à?"
"Tôi ước là đã không phải thế".
"Tôi đoán ít nhiều cô đã làm hỏng gì đó, rồi khi chưa tới bảy chục tuổi thì còn phải dính vào trang cáo phó".
"Cút xuống địa ngục đi".
"Thực ra tôi đã xuống địa ngục rồi. Nó cũng tồi tệ như người ta nghĩ thôi”.
Shaw nói câu này mà không lộ chút cảm xúc nào, khiến nhà báo dày dạn cũng chỉ biết chằm chằm nhìn ông trước khi lắp bắp: "ông nói thế là ý gì?"
"Một khi đã phải hỏi thì cô chẳng hiểu nổi câu trả lời đâu".
Thực ra Katie hiểu chính xác điều Shaw muốn nói, song cô chọn cách không nói gì. Rồi xe chạy trong yên lặng. Ba mươi phút sau chiếc Cooper dừng lại cạnh khách sạn Balmoral.
Shaw quay sang Katie. "Được rồi, bây giờ hãy rời khỏi thành phố nhanh hết mức cô có thể".
"Thế còn ông? Lúc nãy họ bắn ông mà".
"Tôi có thể tự lo cho mình".
Khi Shaw bắt đầu bước ra khỏi xe, Katie nhoài người nắm lấy tay ông. "Ông tên gì?"
"Tôi đã theo dõi công việc của cô nhiều năm, vậy nên tôi biết là cô không ngờ nghệch thế đâu".
"Ít nhất ông có thể cho tôi biết chuyện gì xảy ra nơi đó chứ?"
Shaw lưỡng lự.
"Nếu ông có ý nghĩ ấy thì xin nghe này: tôi sẽ không viết bài về chuyện này. Kiểu gì tôi cũng không biết đủ để viết về chuyện này mà”.
"Nếu cô viết báo, cô sẽ làm hỏng rất nhiều công sức vất vả tiếp tay cho bọn xấu”.
"Tôi chưa bao giờ tiếp tay cho bọn xấu cả".
Shaw dừng lại và nhìn cô thật kỹ. "Đó là một vụ giao dịch ma tuý. Chúng tôi cố gắng ngăn tiền rơi vào tay bọn khủng bố. Đấy, giờ thì cô biết hết rồi”.
"Những người tốt không xả súng như thế".
"Tôi biết”, Shaw thừa nhận. "Chính tôi cũng chẳng biết tại sao họ lại bắn nữa".
Sự thật thà của ông dẹp tan hầu hết những nghi ngờ của Katie. Cô nói thêm bằng giọng thận trọng: "Thế tại sao chính người của ông lại bắn ông?"
"Đó chính xác là điều tôi sẽ phải tìm ra". Rồi Shaw nhìn thẳng vào Katie. "Hãy rời khỏi Edinburgh. Đêm nay cô đã thoát chết, thật đáng xấu hổ khi bỏ phí cơ hội đó".
Rồi chỉ vài giây sau ông biến mất.
Katie ngồi ngả người vào ghế bọc da của chiếc Mini. Trong nghề của mình cô đã chứng kiến nhiều cảnh chết chóc, những thứ đau đớn không thực sự vượt qua nổi. Nhưng có điều gì đó về buổi tối nay... Và cô chưa từng gặp ai thực sự giống người đàn ông này.
Liệu tất cả những gì ông ta đã nói với cô hoàn toàn là dối trá? Là một nhà báo kỳ cựu, cô thường thấy rằng sẽ đúng như thế. Nhưng ông ta đã để cho cô đi, và đã cứu mạng cô nữa. Cô cảm thấy có lỗi một chút khi thậm chí chưa cảm ơn người đàn ông về điều đó. Nếu không có ông ta, bây giờ cô đã là những mảnh thịt vương vãi trên đất Scotland.
Katie với lấy chiếc túi ở ghế sau rồi lôi ra cây bút và cuốn sổ. Trước khi làm nghề báo, cô đã là một họa sĩ kha khá. Cô mở sổ, nhanh chóng phác thảo chân dung Shaw, thậm chí còn ghi chú vài điểm.
Vừa viết cô vừa nói với chính mình: "Tóc sẫm màu, cao chừng một mét chín lăm, nặng một trăm mười cân, đôi vai rộng cỡ Nebraska. Đôi mắt xanh đến kinh ngạc". Rồi Katie bỏ bút xuống. Đôi mắt xanh đến kinh ngạc. Câu này từ đâu tới nhỉ?
Chẳng thành vấn đề. Khả năng cô có bao giờ gặp lại ông ta một lần nữa...
Katie leo vào ghế sau tay lái, chạy dọc theo một con ngõ, bỏ xe lại đó rồi lủi vào khách sạn Balmoral bằng lối vận chuyển hàng hoá.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Truy Tìm Sự Thật
David Baldacci
Truy Tìm Sự Thật - David Baldacci
https://isach.info/story.php?story=truy_tim_su_that__david_baldacci