Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Truy Tìm Dracula
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 21
K
hông có dấu hiệu nào của gã thủ thư bên ngoài nhà thờ.Chúng ta tản bộ về phía thư viện - dù Helen trông có vẻ bình tĩnh nhưng tim chavẫn đập thình thịch - trong túi cô ta và cha có hai cây thánh giá giống hệtnhau mua ở đại sảnh nhà thờ ("Hãy lấy một cái, để lại hai mươi lăm xu"). Chathất vọng vì Helen chẳng nhắc gì đến mẹ cô ta. Cha có cảm giác rằng cô ta chỉtạm thời hợp tác với thái độ điên khùng của cha, và rằng cô ta sẽ biến mất khihai người bọn ta đến thư viện, nhưng một lần nữa cô ta lại làm cha ngạc nhiên."Hắn quay lại kìa," cô ta khẽ lên tiếng khi đã đi cách nhà thờ hai khu phố."Tôi vừa nhìn thấy hắn lúc quẹo ở góc đường. Đừng nhìn ra phía sau." Cha cố nénmột tiếng kêu, cô ta và cha tiếp tục đi. "Tôi sẽ lên kho sách ở tầng trên thưviện," cô ta nói. "Anh nghĩ thế nào về tầng bảy? Đó là khu vực đầu tiên thật sựyên tĩnh. Đừng lên đó cùng tôi. Có nhiều khả năng hắn sẽ theo tôi nếu tôi chỉcó một mình, hơn là theo anh - anh khỏe hơn."
"Cô tuyệt đối không nên hành động như vậy," cha thì thầm."Tìm kiếm thông tin về thầy Rossi là chuyện của tôi."
"Lấy thông tin về ông Rossi chính xác là chuyện của tôi," côta cũng thì thầm đáp lại. "Làm ơn đừng cho rằng tôi đang giúp anh. Anh Lái BuônHà Lan ạ."
Cha liếc xéo cô ta. Cha nhận ra mình đã quen với khiếu hàihước kiểu châm chọc cay nghiệt của cô ta, và một nét gì đó ở đường viền gò mácạnh bên chiếc mũi thẳng, trông có vẻ rất buồn cười. "Thôi được. Tôi sẽ ở ngaysau hắn, nếu cô gặp rắc rối tôi sẽ có mặt ngay tức khắc để giúp cô."
Ở cửa vào thư viện, cô ta và cha làm ra vẻ thân mật chia taynhau. "Chúc may mắn với công việc nghiên cứu, anh Hà Lan," Helen nói, bắt taycha bằng bàn tay vẫn còn mang găng.
"Cô cũng vậy, cô…"
"Suỵt," cô nói rồi bỏ đi. Cha rút vào khu kệ đựng thẻ danhmục, kéo đại một ngăn hộc làm ra vẻ đang bận rộn: "Ben- Hur đến Benedictine".Tuy cúi đầu nhìn vào đó nhưng cha vẫn thấy được quầy cho mượn sách; Helen cógiấy phép vào kho sách, dáng cô ta cao mảnh khảnh trong chiếc áo khoác đen,lưng quay hẳn về gian sảnh giữa của thư viện. Sau đó cha thấy gã thủ thư rónrén men theo tường đối diện của sảnh, tiến đến gần đầu kia khu kệ thẻ danh mục.Gã đã tới chỗ chữ "H" vào lúc Helen di chuyển đến cửa kho sách. Cha biết cánhcửa đó rất rõ, hầu như ngày nào cha cũng đi ngang qua đó nhưng chưa bao giờthấy nó mở toang hoác ra như lúc này. Cánh cửa được chặn suốt ngày, nhưng luôncó một người bảo vệ trực để kiểm soát giấy phép ra vào. Trong chốc lát, hìnhbóng mờ đen của Helen biến mất phía trên cầu thang sắt. Gã thủ thư chần chừtrong chốc lát tại mục chữ "G", rồi mò mẫm tìm cái gì đó trong túi áo khoác - chắc chắn hắn có thẻ nhận dạng đặc biệt của thư viện, cha nhìn thấy - trìnhthẻ, rồi biến mất.
Cha vội vã đến quầy. "Tôi cần sử dụng kho sách, xin làm ơn."Cha nói với người phụ nữ đang ngồi trực. Trước giờ cha chưa hề gặp bà ta - bàta quả rất lề mề - cha có cảm giác hình như hai bàn tay nhỏ thó tròn trịa củabà sẽ mãi mãi phải mò mẫm trong đống giấy phép màu vàng trước khi đưa cho chamột tấm. Cuối cùng cha cũng qua cửa và cẩn thận bước lên cầu thang, mắt hướngnhìn lên. Ở mỗi tầng, người ta có thể nhìn lên tầng trên qua các bậc thang sắt,nhưng tầng trên nữa thì không. Chẳng có dấu hiệu nào của gã thủ thư ở phíatrên, không một tiếng động.
Cha rón rén bước lên tầng hai, ngang qua khu sách kinh tế vàxã hội học. Tầng ba cũng vắng người, ngoại trừ hai sinh viên đang làm việc ởkhu vực dành riêng. Đến tầng bốn, cha bắt đầu cảm thấy lo lắng thực sự. Quá yênlặng. Lẽ ra, cha không bao giờ nên để Helen tự làm mồi nhử trong nhiệm vụ này.Cha đột nhiên nhớ lại câu chuyện anh bạn Hedges của thầy Rossi và cảm thấy cầnphải nhanh chân hơn. Tầng thứ năm - khảo cổ và nhân học - có rất đông sinh viênlớp chuẩn bị tốt nghiệp đang tham gia một buổi kiểu như học nhóm và đang rì rầmtrao đổi với nhau về những ghi chép của mình. Sự hiện diện của họ làm cha thấynhẹ nhõm phần nào; vậy chắc chẳng có chuyện gì ghê gớm xảy ra được ở hai tầngphía trên đó. Ở tầng thứ sáu cha có thể nghe có tiếng bước chân phía trên đầu,và đến tầng bảy - lịch sử - cha dừng lại, không biết phải vào kho sách như thếnào mà không bị lộ.
Ít nhất cha cũng biết rõ tầng này; nó là vương quốc của cha,và cha có thể cho con biết sự sắp đặt của từng ngăn nghiên cứu, từng chiếc ghế,mọi dãy sách quá khổ. Thoạt tiên, tầng lịch sử có vẻ như cũng tĩnh lặng như cáctầng khác, nhưng một lát sau cha nghe có tiếng nói chuyện thì thầm ở một góc.Cha rón rén đi về phía đó, ngang qua khu vực về Babylon và Assyria, cố gắngbước thật khẽ. Rồi cha nghe được giọng nói của Helen. Chắc chắn đó là giọng củaHelen, và sau đó là giọng nói nhát gừng khó ưa của gã thủ thư. Tim cha thótlại. Họ đang ở khu vực Trung cổ - giờ thì cha đã quá rành khu đó - cha đến gầnđể có thể nghe rõ hơn; mặc dù cha không thể mạo hiểm đến cuối giá sách cạnh đóđể nhìn qua bên đó. Hình như họ ở phía bên kia các ngăn kệ bên tay phải củacha. "Việc đó đúng không?" Helen hỏi, giọng hằn học.
Giọng nói nhát gừng, rin rít lại cất lên. "Cô không đượcphép lục lọi những cuốn sách đó, thưa cô."
"Những cuốn sách đó? Tài sản của trường Đại học? Ông là aimà có quyền tịch thu sách của thư viện trường đại học?"
Giọng nói của gã thủ thư vừa giận dữ vừa ngon ngọt dỗ dành."Cô không cần phải lục lọi những cuốn sách như vậy. Chúng đâu phải là sách haycho một quý cô. Hôm nay chỉ cần cô trả chúng lại là mọi việc sẽ ổn."
"Tại sao ông cần chúng dữ vậy?" Giọng Helen dứt khoát và rõràng. "Liệu chúng có liên quan gì đến giáo sư Rossi, có lẽ vậy chăng?"
Nép mình sau kệ sách về chế độ phong kiến Anh, cha khôngbiết phải ro rúm lại hay lên tiếng hoan hô. Dù cho Helen nghĩ như thế nào vềtất cả sự vụ này, ít nhất cô ta cũng quan tâm. Dường như cô không coi cha làngười điên. Và cô ta muốn giúp cha, ngay cả chỉ để thu thập thông tin về thầyRossi vì những mục đích của riêng cô ta.
"Giáo sư nào - ai? Tôi không hiểu cô muốn nói gì," gã thủthư thốt lên, giọng cáu kỉnh.
Helen đanh giọng, "Ông biết ông ấy đang ở đâu chứ?"
"Cô gái ơi, tôi không biết những điều cô vừa nói. Nhưng tôicần cô hoàn trả những cuốn sách đó, thư viện đang cần chúng cho các kế hoạchkhác, nếu không chắc chắn sự nghiệp hàn lâm của cô sẽ phải gánh chịu hậu quảđấy."
"Sự nghiệp của tôi?" Helen chế giễu. "Bây giờ tôi chưa thểtrả lại những cuốn sách đó. Tôi có công việc quan trọng liên quan đến chúng."
"Vậy thì tôi sẽ buộc cô trả chúng lại. Giờ chúng ở đâu?" Changhe có tiếng bước chân, giống như Helen bỏ đi. Cha định phóng đến cuối kệsách, chộp cuốn sách khổ đôi về các tu sĩ dòng Cistercian để ném vào đầu conchồn nhỏ hôi hám bẩn thỉu kia thì Helen đột ngột tung ra một chiêu khác.
"Tôi sẽ cho ông biết vài điều," cô ta nói. "Nếu ông có thểcho tôi biết vài điều về giáo sư Rossi, thì có thể tôi sẽ chia sẻ với ông mộtít…" cô dừng lại. "Một tấm bản đồ nhỏ mà tôi mới phát hiện gần đây."
Cha chưng hửng rớt xuống cả bảy tầng lầu này. Tấm bản đồ?Helen nghĩ gì? Tại sao cô ta lại tiết lộ một thông tin chết người như vậy? Tấmbản đồ có thể là thứ nguy hiểm nhất và quan trọng nhất mà cha và cô ta sở hữu,nếu các phân tích của thầy Rossi về ý nghĩa của nó là đúng. Món sở hữu nguyhiểm nhất của riêng mình thôi, cha thầm đính chính. Liệu Helen có chơi trò lámặt lá trái với cha? Cha chợt thấy được sự việc: cô ta muốn sử dụng tấm bản đồđể trước hết tìm tới chỗ thầy Rossi, hoàn tất công trình nghiên cứu của ông ấy,lợi dụng cha để biết tất cả những gì ông ta đã biết, sau đó gạt cha ra rìa,công bố và vạch trần ông ấy - cha không có đủ thời gian để luận suy tiếp vìngay sau đó gã thủ thư đã gầm lên. "Tấm bản đồ! Ngươi có tấm bản đồ của Rossi!Ta sẽ giết ngươi vì tấm bản đồ đó!" Tiếng Helen thở hổn hển, sau đó là mộttiếng thét và tiếng một cú đấm. "Bỏ xuống!" gã thủ thư hét lên.
Chân cha hầu như không chạm đất cho đến khi vật được hắnxuống. Cái đầu nhỏ bé của gã đập rầm một tiếng xuống nền nhà làm cha cũng cảmthấy lùng bùng trong đầu. Helen nép người bên cạnh cha. Mặt cô ta trắng bệchnhưng vẫn có vẻ bình tĩnh. Cô ta đang cầm chiếc thánh giá hai mươi lăm xu mua ởnhà thờ, giữ chắc hướng về phía hắn trong lúc hắn giãy giụa chống cự bên dướicha. Tên thủ thư này rất yếu, chỉ ít phút sau cha đã ít nhiều chế ngự được gã - may cho cha, vì trong ba năm gần đây cha chỉ đánh vật với mớ giấy tờ tài liệucủa xứ Hà Lan này chứ không tập cử tạ. Gã vùng vẫy trong tay cha, cha tì chặthai đầu gối xuống khóa chân hắn. "Rossi!" gã hét lên. "Thật bất công! Lẽ ra tamới là kẻ được đi - đó là lượt của ta! Đưa tấm bản đồ cho ta! Ta chờ đợi quálâu rồi - ta đã mất hai mươi năm để tìm nó!" Hắn bắt đầu nức nở, tiếng khócthảm thiết, khó chịu. Trong lúc đầu hắn giật tới giật lui, cha nhìn thấy haivết thương giống hệt nhau gần rìa cổ áo, hai lỗ gai đâm nham nhở gớm ghiếc. Chacố giữ cho tay mình không chạm vào đó.
"Thầy Rossi đâu?" cha gầm lên. "Nói ngay cho bọn tao biếtông ấy ở đâu - ngươi làm hại ông ấy phải không?" Helen gí chiếc thánh giá sátgần hơn, gã vội quay mặt đi, giãy giụa dưới chân cha. Cha kinh ngạc, ngay cảvào lúc đó, khi nhìn thấy tác dụng của biểu tượng đó đối với tên tay sai này.Đây là chuyện trong phim Hollywood, chuyện mê tín dị đoan hay chuyện lịch sử?Cha băn khoăn tự hỏi làm sao hắn có thể bước chân vào nhà thờ - nhưng cha chợtnhớ lúc đó hắn đứng rất xa bệ thờ và nhà nguyện, và đã lùi xa khỏi bà coi sócbệ thờ.
"Ta chẳng đụng chạm gì tới lão! Ta không biết gì về chuyệnđó!"
"Ồ, không, ngươi có biết," Helen cúi xuống sát hơn. Nét mặtcô ta dữ tợn, nhưng trắng bệch, và cha để ý lúc đó cô ta giữ chặt bàn tay cònlại lên cổ.
"Helen!"
Cha hẳn đã thét lên to lắm, nhưng cô khoát tay ra hiệu bảocha ngừng, rồi trừng mắt nhìn thẳng vào mặt gã thủ thư. "Ông Rossi đâu? Ngươichờ đợi cái gì trong nhiều năm?" Gã co rúm lại. "Ta sẽ đặt cái này lên mặtngươi ngay bây giờ đây." Helen nói, hạ cây thánh giá xuống.
"Đừng!" hắn thét lên. "Tôi sẽ nói. Rossi không muốn đi. Tôimuốn đi. Như vậy là không công bằng. Người mang Rossi đi thay vì tôi! Người đãdùng vũ lực bắt lão đi - tôi rất muốn theo hầu hạ Người, giúp Người, ghi vàomục lục…" Gã chợt ngưng bặt.
"Cái gì?" Cha dộng nhẹ đầu hắn xuống sàn để gia tăng sức ép."Ai bắt ông Rossi đi? Ngươi giữ ông ấy ở đâu?"
Helen gí sát cây thánh giá lên mũi hắn, hắn lại bắt đầu khócnức nở. "Ông Chủ," gã rền rĩ. Helen, bên cạnh cha, hít vào một hơi dài rồi ngồithụp xuống, tựa như vô tình bị chựng lại vì những lời nói của gã thủ thư.
"Chủ ngươi là ai?" Cha thúc đầu gối vào chân hắn. "Hắn mangông Rossi đi đâu?"
Đôi mắt hắn đỏ ngầu. Quả là một cảnh tượng gây sốc - sự biếndạng ấy, những đường nét bình thường của một con người bỗng tượng hình cho ýnghĩa khủng khiếp ấy. "Tôi được phép đến đâu nữa chứ! Đi đến cái hầm mộ kiathôi."
Có thể tay nắm của cha đã lỏng, hoặc có thể lời thú nhận đóđã làm cho gã đột nhiên mạnh lên - có lẽ bởi gã khiếp đảm cho số phận của mình,sau này cha nhận ra. Dù sao đi nữa, gã đã bất ngờ rút ra được một tay, lậtngược người lại như một con bọ cạp, bẻ ngoặt ra sau cổ tay cha đang đè lên vaihắn. Không chịu đựng nổi cơn đau sắc lẹm, cha giận dữ rụt tay lại. Gã vùng bỏchạy trước khi cha kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra, sau đó cha đuổi theo gã xuốngcầu thang, rầm rập chạy qua đám sinh viên đang thảo luận nhóm và lãnh địa trithức tĩnh lặng ở bên dưới. Nhưng cha bị vướng víu vì chiếc cặp vẫn còn nắm chặttrong tay. Ngay từ khi bắt đầu cuộc rượt đuổi, cha đã nhận ra ngay là mìnhkhông muốn bỏ nó xuống. Hoặc thảy nó cho Helen. Cô ta đã cho gã biết về tấm bảnđồ. Cô ta là kẻ phản bội. Và gã đã cắn cô ta, dù chỉ mới một lát. Bây giờ cô tađã bị nhiễm chưa nhỉ?
Lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng thay vì khoan thaibước đi, cha đã chạy băng qua gian sảnh giữa tĩnh lặng của thư viện, chỉ thoángthấy những gương mặt kinh ngạc quay lại nhìn khi cha chạy băng qua. Không thấydấu vết gã thủ thư. Cha thất vọng nhận ra có thể gã đã chạy thoát vào một khuvực phía sau nào đó, một khu chứa rác hoặc kho chứa chổi nào đó dành riêng chonhân viên thư viện. Cha bật tung cánh cổng trước nặng nề, hai cánh cửa lớn kiểuGothic dẫn vào đại sảnh và chưa bao giờ mở ra trọn vẹn. Rồi cha khựng lại trêncác bậc tam cấp. Nắng buổi chiều khiến cha lóa mắt, tựa như cha vừa sống dướiâm ty, trong một hang dơi hoặc hang một loài gặm nhấm nào dưới đất. Trên đườngphía trước thư viện, vài chiếc xe đã dừng lại. Thực ra, giao thông đang ngừnglại, một cô gái trong đồng phục hầu bàn đang đứng khóc trên lề đường, trỏ tayvào một cái gì đó. Ai đó hét lên, hai người đàn ông đang quỳ phía trước mộttrong những chiếc xe đang dừng lại. Chân gã thủ thư chồn hôi thò ra từ phíadưới gầm xe, vẹo đi theo một góc kỳ dị. Một cánh tay của gã vắt qua đầu. Gã nằmsấp trên mặt đường trong một vũng máu nhỏ, ngủ giấc ngàn thu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Truy Tìm Dracula
Elizabeth Kostova
Truy Tìm Dracula - Elizabeth Kostova
https://isach.info/story.php?story=truy_tim_dracula__elizabeth_kostova