Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tiết Nhơn Quí Chinh Đông
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồi 21 - Cáp Tô Văn Một Phen Đại Bại
K
hi Cáp Tô Văn thua chạy, mấy anh em Nhơn Quí thừa thế rượt theo. Lúc đang rượt Nhơn Quí kêu mấy em mà dặn rằng:
- Mấy em hiệp với lão gia làm như vầy... thì trọng thắng.
Mấy người vâng lịnh đem binh phá các nẻo xung quanh dinh Phiên. Quân giặc cả loạn, chết thôi như rạ. Tiết Nhơn Quí rượt nã theo Cáp Tô Văn. Cáp Tô Văn túng thế chạy tuốt về dinh. Nhơn Quí xông riết đến giữa vòng giết quân Phiên vô số. Cáp Tô Văn thấy Nhơn Quí theo rất gấp, bèn chạy vào mấy dinh nhỏ hai bên mà trốn, chẳng dè Nhơn Quí rượt tới phân cắt mỗi người đi mỗi chỗ, áp binh vây phủ kín mít. Cáp Tô Văn không biết ẩn mình vào đâu, kế bọn hỏa đầu ập đến. Tô Văn túng phải ra đánh nhầu. Đánh đã thở dốc, ngựa đổ mồ hôi mà cũng không ra đặng, xảy bị Lý Khánh Hồng cho một đao nơi vai văng một miếng thịt, lại bị Vương Tâm Hạc đánh một giáp nơi bắp đùi, Cáp Tô Văn la lớn rồi giục ngựa chạy vào dinh than rằng: "Từ thuở nhỏ đến nay ta chưa thua ai như vầy, phen này chắc là phải chết!" Bỗng thấy có một chỗ trống, thì rất mừng, quất ngựa xông ra, thấy quân Đường vây chặt, hô chém vang trời, trống reo dậy đất. Cáp Tô Văn mất vía, cỡi ngựa chạy vòng vòng kiếm chỗ thoát thân. Vừa may đến chân núi kia thấy vãng người, liền quất ngựa ra khỏi trận tính theo đường nhỏ về kinh đô. Chẳng dè Nhơn Quí phục đó đã lâu, gặp Tô Văn chạy tới liền xông ra đánh. Tô Văn không biết đường nào mà đỡ tay chân mỏi mệt. Nhưng số mạng Tô Văn chưa chết, đánh hai mươi hiệp nữa, ra đặng một chỗ trống liền quất ngựa chạy dài. Nhơn Quí quyết rượt theo mà giết trừ mối họa. Cáp Tô Văn chạy trước theo đường nhỏ dưới chân núi Phụng Hoàng, Tiết Nhơn Quí đuổi nà theo sau.
Khi ấy tiếng quân la, trống đánh náo động cả núi Phụng Hoàng, vua tôi đều kinh hãi, lên chỗ cao xem. Thái Tôn xem qua phía tây núi Phụng Hoàng, thấy một người chạy trước khôi giáp tan tành, sau có một người đuổi gấp, vua Thái Tôn xem rõ người chạy trước mặt xanh, râu đỏ, tướng theo sau mặt trắng liền kêu Từ Mậu Công mà hỏi rằng:
- Chẳng hay người mặt trắng rượt theo người mặt xanh là ai vậy?
Mậu Công đáp:
- Đó là hiền thần Tiết Nhơn Quí rượt Cáp Tô Văn.
Thái Tôn mừng rỡ day lại kêu lớn rằng:
- Tiểu vương huynh! Đừng rượt giặc nữa, giặc cùng chớ khá đuổi theo. Mau trở lại đây ra mắt trẫm.
Thái Tôn kêu luôn bốn tiếng mà Nhơn Quí ở xa nên không nghe thấy, cứ việc rượt theo Tô Văn. Huất Trì Cung liền tâu rằng:
- Xin bệ hạ cho tôi xuống đó kêu người mà hỏi cho tường gốc ngọn, kẻo quân sư nói không biết Tiết Nhơn Quí mà hiền thần là Hà Tôn Hiến. Vậy chớ nay người mặc giáp trắng đó là ai?
Mậu Công đáp:
- Người ấy là Hà Tôn Hiến đó thôi.
Huất Trì Cung giận nói:
- Để tôi xuống bắt lên coi là ai cho biết.
Thái Tôn nói:
- Vương huynh mau chóng kêu người đó ra mắt trẫm.
Kính Đức vâng lịnh lên ngựa chạy tuốt xuống núi đi ngã tắt chận đầu ngựa Nhơn Quí, xốc tới nắm đặng vạt giáp sau trì lại. Nhơn Quí cả kinh nhớ lời Sĩ Quí nói ngày trước thì càng sợ, lật đật cắt giáp bỏ chạy. Kính Đức té nhào xuống ngựa. Nhơn Quí chạy khỏi, quay ngựa trở về. Cáp Tô Văn giục ngựa chạy, ngó lại không thấy Nhơn Quí theo nữa thì cả mừng, trở về kinh đô dưỡng binh.
Nói về Kính Đức bị té rồi lồm cồm đứng dạy, lên ngựa về núi tâu rằng: "Hiền thần có rồi." Thái Tôn hỏi:
- Vương huynh bắt không đặng sao nói có?
Kính Đức tâu:
- Tuy không bắt dặng, song có miếng giáp này còn nửa bông mẫu đơn làm chứng, xin bệ hạ đòi Trương Hườn dạy phải đem người mặc giáp đứt một miếng vạt sau mà đo, như y thì là hiền thần. Trương Hườn chối không đặng nữa.
Thái Tôn nói:
- Để đợi Sĩ Quí đến sẽ hay.
Nói về Trương Hườn thấy binh Phiên tan hết thì mừng rỡ, truyền lịnh cho ba quân đóng binh lại nghĩ, đợi Tiết Lễ trở về. Giây lâu Tiết Lễ về thưa rằng:
- Lúc tôi đang rượt Tô Văn, không biết vì cớ gì mà Nguyên soái đón đường bắt nắm đằng giáp phía sau. Tôi túng phải cắt ngang chạy miết, chắc sao người cũng tới hỏi, xin lão gia cứu mạng.
Sĩ Quí nói:
- Không hề chi, ngươi mau cởi giáp đó ra thì ta có thể cứu đặng ngươi.
Nhơn Quí lật đật cởi giáp giao cho Sĩ Quí. Sĩ Quí lấy giáp của rể đưa lại. Tiết Lễ lãnh lấy về dinh an nghỉ. Trương Hườn lấy giáp đưa cho Hà Tôn Hiến mặc vào, rồi đem tro xương Tiết Vạn Triệt, dẫn ít tùy tùng lên núi Phụng Hoàng ra mắt thiên tử. Đến nơi Trương Hườn thẳng vào ngự dinh lạy Thái Tôn mà tâu rằng:
- Tôi cứu giá chậm trễ xin bệ hạ thứ tội, còn như phò mã về đến Hãng Mã thành vừa dạy tôi đem binh cứu giá thì la lớn nhào xuống đất mà thác. Tôi coi lại thì người bị đầy vết tên nên đau quá bỏ mình. Vì gấp cứu giá nên tôi thiêu hài cốt phò mã chờ sau tâu bệ hạ rõ.
Thái Tôn khóc rống than rằng:
- Ta hãy hỏi ngươi việc này, vậy chớ người rượt Cáp Tô Văn khi nãy có phải là hiền thần Tiết Nhơn Quí đó không? Người ấy đâu mau đem ra tức thì.
Sĩ Quí ngơ ngác thưa rằng:
- Tôi có biết hiền thần nào đâu? Người rượt giặc khi nãy là rể tôi Hà Tôn Hiến đó!
Kính Đức nổi giận nạt rằng:
- Ngươi còn giám xảo ngữ! Ta cắt đặng khúc giáp chứng cớ phân minh. Ngươi nói rể ngươi thì đem nó đến đây. Ta xét không phải thì ngươi phải chết!
Trương Hườn ra ngoài kêu rể Hà Tôn Hiến vào ngự dinh lạy chúc rồi Kính Đức đem giáp lại so thì quả nhiên dấu mới cắt rành rành. Kính Đức tức mình làm thinh, túng phải ghi công cho Hà Tôn Hiến. Sĩ Quí lui ra kéo binh về Hãng Mã.
Ngày sau, Thái Tôn kéo đến Phụng Hoàng thành. Thái Tôn về thành rồi, không thấy các lão thần thì khóc hoài. Quân sư và Nguyên soái khuyên giải hết sức.
Ngày kia quân báo có Lỗ quốc công chờ lịnh. Thái Tôn dạy cho vào. Trình Giảo Kim vào làm lễ rồi Thái Tôn cho ngồi hỏi rằng:
- Vương huynh đi đường nào đến đặng đây?
Giảo Kim tâu:
- Tôi đi đường bộ cùng hai lịnh lang Nguyên soái, trải bao nguy hiểm mấy tháng trời mới tới đây.
Thái Tôn dạy đòi hai con Huất Trì ra mắt. Bửu Lâm và Bửu Khánh triều bái rồi ra mắt quân sư và soái phụ. Thái Tôn hỏi Giảo Kim rằng:
- Chẳng hay Tần vương huynh bịnh thế nào?
Giảo Kim tâu:
- Bịnh đại ca tôi càng ngày càng đắm, sớm tối chẳng còn.
Thái Tôn thương xót thở vắn than dài. Giảo Kim ngó tứ phía chẳng thấy mấy vị lão thần thì hỏi rằng:
- Chẳng hay Đoàn, Mã, Lưu, Ân và mấy vị công thần đi đâu?
Thái Tôn vùng khóc òa rồi thuật chuyện lại. Giảo Kim cũng khóc mắng Huất Trì rằng:
- Thằng mặt đen! Tội thiệt đáng thác. Tần ca ca làm Nguyên soái trong đời chẳng mất một tên quân, nay ngươi lãnh soái ấn ít lâu mà để cho các vị công thần bị hại cả. Ngươi tính sao thường mạng, bằng không ta xé da ngươi muôn mảnh.
Thái Tôn nói:
- Trình vương huynh đừng nóng giận. Chẳng phải tại Nguyên soái đâu, đó là mấy vị công thần số về trời vậy. Trình vương huynh mau hòa với Nguyên soái Huất Trì.
Thái Tôn truyền dọn tiệc, chúa tôi ăn uống.
Tiệc rồi, Huất Trì thuật các việc gặp ứng mộng hiền thần phá tù xa cứu mình cho tới khi cắt giáp cho Giảo Kim nghe, rồi nói rằng:
- Thiệt việc này tôi tức quá! Xin ngài có kế chi tra giùm việc ấy cho minh.
Giảo Kim lắc đầu nói:
- Từ Tiên sanh là người thông hiểu âm dương, sao Nguyên soái không hỏi thử?
Huất Trì nói:
- Tôi đã hỏi nhiều phen, song tôi tưởng quân sư có ăn hối lộ của Trương Hườn nên không chịu nói thiệt.
Mậu Công tức cười mà rằng:
- Ấy thiệt là công của Hà Tôn Hiến, mà biểu nói của hiền thần Tiết Nhơn Quí sao đặng.
Giảo Kim nói:
- Chắc là quân sư gạt bọn ta, chớ xét ra thì Nhơn Quí ở trong dinh Sĩ Quí chẳng sai.
Kính Đức nói nhỏ với Giảo Kim rằng:
- Tôi mới nghĩ ra một kế, ngài tâu giùm cho ắt xong. Đây có nhiều người, để ra ngoài có một mình ngài tôi sẽ nói.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tiết Nhơn Quí Chinh Đông
Tô Chẩn
Tiết Nhơn Quí Chinh Đông - Tô Chẩn
https://isach.info/story.php?story=tiet_nhon_qui_chinh_dong__to_chan