Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thích Khách Vô Danh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 21: Cơ Xảo Các
H
ôm sau, đông như trẩy hội, tất cả mọi người vây quanh thông báo tuyển dụng dán tại cửa xem, điều kiện chỉ có một, trong thời gian nửa nén hương xoay làm sao cho huyễn cầu (quả cầu biến hóa kỳ ảo, thời nay là rubic á) có sáu mặt cùng màu, sau đó mở ra, lấy trân châu nam hải bên trong ra.
Mạc Hi mỉm cười, đúng lúc có thể vào tìm hiểu sâu xa.
Cơ Xảo Các không để bảng hiệu, cửa chỉ dựng một cái thang gỗ nhỏ trơn nhẵn, phía dưới đặt một con nhím bằng gỗ, người lần đầu đến không cần gõ cửa, chỉ cần thả con nhím lên trên cái thang trượt, nó tự nhiên sẽ tạch tạch từng bước một dọc theo độ dốc xuống dưới, đi đến một nửa, sẽ làm căng dây trên người, kéo chuông trên cửa, tiểu nhị nghe thấy sẽ ra nghênh đón. Nếu là khách quen chỉ cần dựa vào thẻ bài hiệu trực tiếp tiến vào. Thẻ bài hiệu căn cứ theo thứ tự đến trước sau của mỗi vị khách mà phát, chỉ tính theo số người, không tính món hàng (mỗi người 1 thẻ, không phải hàng nhiều thì thẻ nhiều).
Mạc Hi tỏ rõ mình tới là để thử nhận việc. Vì là cô nương trẻ tuổi, tiểu nhị không khỏi đánh giá nàng vài lần, nhưng rất nhanh liền đón nàng vào.
Bố trí nàng tại sương phòng ở thiên sảnh, tiểu nhị bảo nàng đợi chút liền lui ra ngoài.
Đây là một gian phòng khách bày biện vô cùng bình thường, chỉ có ngọn đèn làm thành hình hoa sen, từ trần nhà treo ngược xuống, là rất khác biệt thú vị. Trên bàn đặt bình rượu kép, chính là bình cửu khúc uyên ương (bình rượu bề ngoài nhìn bình thường, nhưng bên trong tách đôi, chỉ cần xoay nắp thì có thể rót ra hai thứ rượu khác nhau) trên giang hồ thường dùng.
Lát sau tiểu nhị liền mang đến một cái khay lụa đỏ, cẩn thận để trước mặt nàng, nói: “Nếu cô nương có thể tháo ra xin đến phía trước lĩnh thưởng.”
Hiển nhiên tiểu nhị cho rằng một cô nương như nàng không thể ở nơi này làm việc kiếm sống, chỉ là bọn họ mở cửa buôn bán khó mà nói nàng đến quấy rối, nên vẫn dựa theo thói quen mà tiếp đón.
Mạc Hi vén miếng vải đỏ lên, thật có chút kinh ngạc, thứ này ở hiện đại gọi là ngũ giai ma phương (rubic), trước kia nàng chơi rất thuần thục, liền cầm lên đùa nghịch. Chỉ là nàng không muốn làm quá nổi bật, đến năm bước cuối cùng liền dừng tay, như trước đặt lại vào khay.
Lúc ra Mạc Hi đi nhầm hướng, nhắm thẳng chỗ sâu trong hành lang mà đi, mới đến nửa đường liền bị tiểu nhị ngăn lại, ân cần dẫn trở lại tiền thính. Nàng tùy ý vẽ phác họa ra thất xảo bản (món đồ chơi làm từ bảy mảnh gỗ nhỏ có thể ghép thành các hình dạng khác nhau), ghi rõ chế tạo bằng gỗ, cùng chưởng quầy cò kè mặc cả nửa ngày, mới đáp ứng nhanh nhất là ba ngày sau đến lấy.
Chưởng quầy là một người trung niên mập mạp, dáng vẻ giống cái bánh bao đậu, cho dù chỉ buôn bán được chút ít như hạt vừng cũng có thể cười như pho tượng Phật Di Lặc, liên tục cảm ơn. Cơ Xảo Các này thật rất thú vị, từ tiểu nhị đến chưởng quầy, một phần võ công cũng không biết, tuy là người làm ăn, nhưng lời dư thừa lại một câu cũng không nói.
Nhận một miếng thẻ gỗ khắc một ngàn một trăm lẻ một (1101, thời đó chưa có số Ả Rập nên toàn khắc chữ thôi), từ trong đi ra.
Khi đi ngang qua mặt tiền Hòa Phong quán thì nhìn thấy một tên ăn mày nhỏ ước chừng sáu bảy tuổi người đầy vết bẩn bị tiểu nhị lôi ra. Mạc Hi nghĩ đến khi mình bốn tuổi vừa tới nơi này (xuyên qua đứa bé bốn tuổi), liền bảo nhóc ăn mày ở ngoài chờ. Tên ăn mày kia nghe xong mắt sáng lên, trên người nó mặc dù bẩn, nhưng đôi mắt trong suốt không vẩn đục, nuốt nuốt nước miếng, dùng sức gật gật đầu, cười lên liền có hai lúm đồng tiền, một sâu một cạn, thì ra là một bé gái diện mạo thanh tú. Mạc Hi đối với nó lại sinh hai phần thương tiếc. Hòa Phong chuyên bán các món ăn có vị cay, nổi danh nhất là mì cay thành đô, nước dùng ánh đỏ, có cải bắc thảo, tương mè thơm đậm, vị chua cay nổi trội, tươi mà không ngấy, cay mà không nóng. Bản thân Mạc Hi không thích ăn cay, gọi một chén mì cay thành đô, dặn riêng tiểu nhị cho nhiều nước dùng và thịt bằm, thanh toán tiền, bảo tiểu nhị mang cho nhóc ăn mày kia ăn. Tự mình lại đi về phía phân đường.
Tin tức của Phong tổ thật chuẩn, Đường tứ thiếu đang ở Kim Lăng. Mạc Hi không khỏi thầm nghĩ nguy hiểm thật, mặc kệ ngày đó trên sông Tần Hoài chạm mặt có phải hắn hay không, cũng không bàn tới đối phương có phải thăm dò hay không, bản thân cuối cùng cũng hữu kinh vô hiểm (có sợ hãi nhưng không nguy hiểm), không lộ ra dấu vết.
Ba ngày sau.
Mạc Hi giao thẻ bài như trước được đưa tới thiên sảnh chờ. Chỉ chốc lát, tiểu nhị bưng một cái khay, vẫn là lụa đỏ, thầm nghĩ chắc là quy định nơi này, không để người khác nhìn thấy vật định chế của khách hàng.
Thất xảo bản làm ra rất tinh xảo, chỉ dùng gỗ hoàng dương bình thường, đánh bóng trơn nhẵn, sờ vào không tệ. Hộp bên ngoài cũng làm từ gỗ hoàng dương, trên đó dùng thể chữ Liễu khắc hai chữ “thất xảo”. Mạc Hi lấy thất xảo bản ra, tùy ý ghép thành một chữ thất, lại trộn lẫn rồi ghép thành một con chó, mới hài lòng để vào hộp.
Đang muốn ra ngoài, không nghĩ tới tiểu nhị lại nói chưởng quầy cho mời.
Mạc Hi vui vẻ đi đến phía trước.
Phật Di Lặc cười đến không thấy mắt, trước rót một ly trà, trà này rót từ bình cửu chuyển uyên ương Mạc Hi nào dám uống, chỉ dùng tay áo che giả như uống.
Lần này ông ta lại nói rất nhiều, quanh co dò hỏi lai lịch thất xảo bản này.
“Không dối gạt cô nương, lúc trước nhận bản vẽ của cô, tiểu nhân liền suy nghĩ ý tứ của trò chơi này. Lại nghĩ tới có thể để cho trẻ con chơi. Cô xem có thể để chúng tôi làm thứ này ra bán hay không, về sau cô đến chế tạo đồ tất cả đều giảm nửa giá, đây coi như tiểu nhân tặng cô trước.” Nói xong liền đem hai lượng bạc tiền đặt cọc đưa lên.
Quả nhiên là không có lợi không thức sớm.
Mạc Hi cũng không qua loa, ra điều kiện sau này chế đồ chỉ lấy giá gốc mới đồng ý. Liền biến Phật Di Lặc thành mặt mướp đắng.
“Bà cô ơi, xin người thương xót, chúng tôi chỉ mua bán nhỏ, cũng không kiếm được bao nhiêu tiền của ngài mà.”
“Chưởng quầy, nghe nói các người đang tuyển sư phó mà? Có thể thấy buôn bán rất phát đạt, bận không kể xiết, vậy mà ông còn dám than nghèo với ta.”
“Không dối gạt cô nương, nơi này của chúng tôi tháng trước vừa có hai lão sư phụ về quê, đang cần người. Trong nhất thời lại không tìm ra người bổ sung vào, tôi gấp đến độ bốc hoả rồi.” Nói xong trán thật sự đổ mồ hôi. Mạc Hi vô cùng kinh ngạc, tuyến mồ hôi của người này cũng có thể phối hợp diễn kịch sao?
Đến lúc này hai người cũng đã quen thuộc, giọng điệu chưởng quầy khá là thành khẩn, cũng đã nói vài câu là sự thật rồi.
“Nơi này của ông kỳ thật ta không dám tới đâu. Nghe nói hai ngày trước có một tiểu ca, thật đáng thương, mới ra khỏi cửa hàng liền bị giết chết.” Lời đồn này truyền cho tới hôm nay, đã ra thành n bản, Mạc Hi chọn một cái không đẫm máu nhất để nói ra.
“Cô nương ơi, chuyện này không liên quan đến chúng tôi. Cậu ta ra khỏi cửa hàng mới gặp chuyện. Nơi này của chúng tôi chưa từng xảy qua chuyện này.”
Mạc Hi lại vòng vo tìm hiểu, chưởng quầy này thật sự rất trơn trượt, miệng giống như vỏ trai ngậm chặt.
Mạc Hi không dám để lộ dấu vết, cũng không tiện hỏi quá nhiều.
Mặc kệ nói như thế nào, chuyến đi này cũng không tệ. Mạc Hi cảm thấy vừa lòng, âm thầm cân nhắc chuyện của Đường tứ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thích Khách Vô Danh
Dạ Tuyết Miêu Miêu
Thích Khách Vô Danh - Dạ Tuyết Miêu Miêu
https://isach.info/story.php?story=thich_khach_vo_danh__da_tuyet_mieu_mieu