Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
One Way Ticket
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 22 Chocolate And Valentine.
H
ôm nay là Valentine,ngày của lứa đôi lứa bên nhau…
Thực lòng mà nói,sống hơn hai mươi mấy năm trời,tôi chưa từng được
đón một ngày lễ tình nhân trọn vẹn ý nghĩa.
Chín năm trước,Tiểu Lợi đã rời xa tôi trước khi ngày này diễn ra,thế là
nó trở thành một ngày buồn.Tôi lang thang vô định và đêm đó là đêm đầu
tiên tôi biết mùi vị đàn bà,ở cái tuổi còn rất nhỏ,với một cô gái xa lạ mà
tôi không biết tên họ,cũng không biết là ai.
Với BQ,khi đó tình cảm tôi đối với em chưa sâu đậm,nó chỉ mới là một
cơn gió nhẹ thoảng qua trong tâm hồn tôi mà thôi,không có gì đặc biệt.
Còn những năm khác,ngày này đối với tôi không hề có ý nghĩa.Nó nhạt
nhẽo đến vô vị,nhạt như chính cuộc đời của tôi khi đó vậy.Bây giờ khi
ngẫm lại,tôi mới nhận ra,những người con gái khác đối với tôi mà nói
thật không có cảm giác.Tôi có cảm tình với họ?Không.Chút rạo rực,nôn
nóng khi ấy hóa ra chỉ là cảm giác mà bất cứ ai tham gia trò chơi ái tình
đều phải có.Có lẽ vì hận đời bất công với mình,vô tình tôi lại đem sự bất
công đó truyền sang cho họ.Người ta nói,tình dục mà không có tình yêu
thì chỉ là cầm thú.Vậy tôi là cầm thú sao?Có lẽ vậy.
Đến khi tỉnh ngộ,xa lìa những ngày tháng tràn ngập bia rượu,tràn ngập
ánh đèn và nhục dục đó,ngày Valentine với tôi thực sự càng nhạt hơn
nữa.Tôi không nhớ những năm tiếp theo mình đã làm gì vào ngày ấy.Rảo
bước vu vơ trên phố,gặp lũ bạn uống cà phê trò chuyện,hay ngồi trong
phòng hút thuốc một mình?Không nhớ,thực sự là không nhớ…..
Nhưng năm nay thì khác,tôi có em-tình yêu bé bỏng của tôi.Nên mua gì
tặng cho em đây?Người ta thường tặng nhau chocolate vào dịp lễ tình
nhân,tại sao thì tôi không rõ,chỉ biết là nó như vậytừ muôn đời.Bởi thế
những năm trước đây,tôi cứ vào đại một cửa hàng bánh kẹo,thậm chí một
cửa tiệm tạp hóa nào đó,chọn đại một hộp chocolate bất kì.Nhờ người ta
gói lại rồi đem đi tặng,cứ xem như là nghĩa vụ cần thiết.
Chocolate của ngày lễ tình yêu thì cũng chỉ là chocolate thôi,dù nằm trong
hộp đẹp đến mấy,giấy bọc óng ánh đến mấy nhưng không có chút tình
cảm thì cũng chỉ là một thứ bánh kẹo ăn vào cứng cứng,ngọt ngọt,pha lẫn
vị đăng đắng của sự phũ phàng mà ít ai nhận ra.Giống như bố của mèo
con đã nói,dù vật chất có đắt đến đâu,có khó kiếm đến mấy,nhưng không
có tâm hồn thì nó cũng chỉ đáng vứt đi.Cho nên tôi căm thù
chocolate,cũng như căm thù những ngày tháng trước đây của mình,tôi
không muốn tặng nó cho em một tí nào.
Nghĩ tới nghĩ lui vẫn không biết nên mua gì,trong lúc mãi vẩn vơ,tôi đi
ngang cửa hàng trang sức nọ,một chiếc nhẫn lấp lánh được trưng bày
trang trọng trong lồng kính...Tôi chợt nhớ đến lúc trước khi cùng em tay
trong tay dạo qua đây,em buột miệng xuýt xoa khen chiếc nhẫn đó.
“Anh mua cho em nhé?”
“Thôi đắt lắm.” em lắc đầu.
“Không sao…” tôi bước vào cửa.
“Vậy em không thích nữa.Xấu quá.” Em níu tay tôi lại rồi bĩu môi kéo tôi
đi tiếp.
Em là vậy,giống như Tiểu Lợi và BQ,chưa từng đòi hỏi ở tôi điều gì,không
như những cô gái khác,”cái này đẹp,cái kia xinh,phải chi có ai đó mua
tặng mình”.Ha ha,điệp khúc quen thuộc…
Lần này tôi lại bước vào cửa,nhưng không có em ngăn lại.Chắc giờ em
vẫn còn đang ngồi nhà hò hét chơi game với hai thằng lập dị kia,chờ tôi
đi học về.Chỉ cần đó là thứ dành cho người mình yêu,thì dù đắt đến đâu
cũng không còn quan trọng nữa…
Cầm chiếc hộp nhỏ nhắn,trắng tinh trên tay bỏ vào túi,tôi mỉm cười quay
bước về nhà…
Mở cửa bước vào nhà,sao vắng vẻ thế này,hai thằng lập dị kia không có ở
nhà.Ừ,hôm nay bọn nó sang thằng Bách chơi rồi,hôm qua bọn nó bảo tôi
đêm nay không về….Còn em đâu….
Có tiếng lạch cạch trong nhà bếp.
“Á….”
Rồi tiếng la của em,tôi quăng vội cái cặp đeo trên vai rồi phóng như bay
vào….
Em đang mím môi vịn chặt bàn tay đỏ lừ,em vừa bị bỏng,khắp nới bầy
hầy như bãi chiến trường.
“Em làm gì vậy?Để xem nào.” Tôi chạy đến chỗ em.
“Anh về rồi hả?Sao hôm nay về sớm vậy?” Em cười,vẫn là nụ cười hiền dịu
của mọi ngày.
“Hôm nay chán quá nên ra sớm.Để anh coi…”
Tôi cầm tay em lên xem xét,cũng may không nặng.đưa tay em vào vói
nước lạnh rửa vết bỏng rồi chạy vào mở tủ lấy kem thoa lên cho em.
“Em đang làm gì vậy?Sao khắp nơi bừa bộn hết.”
“Á,đi ra đi,kệ em…”
Hình như nhớ đến điều gì đó,em lấy tay đẩy tôi ra ngoài.
“Sao đuổi anh ra?”
“Đi ra đi mà,em đang bận chút.Đi mà….” Em nài nỉ.
“Rồi rồi,nữ hoàng,nhưng đừng có bị bỏng nữa đấy…..” tôi lằng nhằng.
“Rồi mà…..”
Trong lúc bước ra,tôi lén liếc nhìn cái nồi đặt trên bếp,trong đó là thứ
chất lỏng màu đen sóng sánh đang sôi âm ỉ,hình như là cái thứ mà tôi
ghét.Chocolate…..
………………..
“Alan,xem này,xong rồi….”
Hai tay cầm cái đĩa,em nhí nhảnh chạy ra ngoài phòng khách.Vẻ mặt vui
mừng hớn hở,không khác gì một đứa trẻ vừa đạt được điểm mười vội
chạy về khoe bố mẹ.Khuôn mặt trắng hồng lấm tấm mồ hôi không làm
giảm đi sự xinh xắn của em….
“Đâu,xong gì?” tôi vờ như không biết.
Em ngồi xuống cạnh tôi,chìa cái khuôn ra,cười tít cả mắt.
“Xem đi.Hì hì…”
Một miếng chocolate màu nâu sậm vẫn còn hơi ấm,nằm gọn trong cái
khung trái tim nho nhỏ,lòng tôi thấy ấm áp hơn bao giờ hết….
“Để vào tủ lạnh là được.Nhưng mà…..” em bối rối đặt nó xuống bàn rồi
chăm chú nhìn..
“Nhưng sao.” Tôi vén mái tóc của em sang một bên,lau mồ hôi.
“Không biết có ngon không nữa….” mặt em ửng hồng lộ vẻ bẻn lẽn.
“Ngốc.” tôi cốc đầu em một cái rồi cười.
“Sao đánh em?” Em chu cái mỏ lên,xoa đầu chớp chớp đôi mắt.
“Dù là thuốc độc anh cũng ăn.” Tôi kéo em lại gần,hôn nhẹ lên đôi má
phúng phính.
“Xì,xạo quá…”
Tuy nói vậy nhưng gương mặt em lộ rõ vẻ rạng rỡ,đáng yêu biết bao.
“Định làm bất ngờ cho anh.Ai ngờ có người lười học,bỏ về sớm.Uổng
công thật.”
Em giãy nãy phù môi lên.
“Thôi,đừng chu mỏ lên nữa.Cắn cho phát bây giờ.”
“Dám không?”
“Thách à?” Tôi ôm choàng lấy em,đè xuống ghế sa lông,đưa mặt sát lại
gần.
“Hi hi,thôi không dám nữa….^^ ” em lấy tay che miệng lại,cười khúc
khích.
Tôi gỡ tay em ra,hôn nhẹ lên đôi môi của em,thì thầm:
“Cám ơn em nhiều lắm.”
“Được rồi,thả em ra.Người em dơ lắm.” em đỏ mặt lí nhí.
“Không sao.Anh không thấy dơ chút nào cả.”
Tôi đặt lên môi em một nụ hôn nồng nàn.Em uyển chuyển đáp lại.Thật
lòng tôi không nói dối,dù miếng chocolate kia không ngon,có là thuốc độc
hay gì đi nữa,tôi cũng cảm thấy ngọt ngào.
Em vốn được nuông chiều từ bé,ngày mới quen tôi,đến nấu cơm em làm
cũng không xong.Có người nói từ khi có nồi cơm điện,ai cũng nấu cơm
được.Nhớ đến đó rồi nhìn lần đầu tiên cơm do em nấu ra,tôi và hai thằng
bạn cười lăn cười bò trong lúc em mặt đỏ lừ,ngượng chin cả người.
Giờ em khá hơn nhiều rồi,nhưng vẫn còn tệ lắm.Mặc dù vậy,tôi chưa hề
chê em,tôi biết em vì tôi mà làm cái công việc mà ngày xưa em hay nói là
đáng ghét nhất trên đời: nấu nướng.Tôi nói với em,dù em chỉ nấu cơm
trắng thôi,cho tôi ăn với nước tương tôi cũng thấy ngon.Mỗi lần như thế
em đều bảo tôi chỉ được cái dẻo mồm rồi cười hì hì.
“Bị bỏng có đau không?” tôi rời môi em,đưa tay xoa nhẹ vết thương.
“Không sao.Nhẹ thôi mà….”
“Thương lắm.từ giờ đừng bày trò nữa.Anh nói rồi,em nấu gì anh ăn cũng
được.”
“Anh….có chê em vụng về không?”
“Ngốc,đã nói rồi.Mèo con của anh là nhất.”
“Đồ dẻo mồm…..hì hì.” ^^
Em cười thật tươi rồi vòng tay qua cổ,kéo tôi vào lòng,tay vuốt nhẹ mái
tóc.Mặt tôi áp vào ngực em,phập phồng theo từng nhịp thở.Tôi ngửi được
hương thơm của em tỏa ra từ người,hòa cùng mùi mồ hôi đặc trưng của
con gái.Chắc mấy ông nghiên cứu viết không sai chút nào,mùi mồ hôi của
phái nữ sẽ hấp dẫn phái nam và ngược lại.Nó là mùi hương tự nhiên của
da thịt,không một loại nước hoa nào sánh bằng,nó quyến rũ lạ kỳ.
Tôi vùi mặt vào ngực em,đưa tay lần cởi nút áo.
“Anh…thôi mà…..”
Tôi vẫn không dừng lại,tiếp tục hôn lên vành tai của em rồi cắn nhẹ.Sau
đó từ từ tiến xuống cổ,hít hà lấy cái hương thơm quyến rũ đang tỏa ra từ
thân thể em.Một tay tôi tiếp tục cởi áo,một tay lòn vào quần em xoa
nhẹ.Em thở gấp gáp,rên rỉ to hơn….
Cởi hết nút,tôi luồn tay qua áo lót,ôm trọng bộ ngực căng tròn nhựa
sống…Em nắm chặt cổ tay tôi lại,thở dốc:
“Đừng….anh….đừng mà…..”
“Sao vậy?” tôi ngạc nhiên hỏi,tay vẫn để trên ngực em,quên vò….
“Em…dơ lắm…..”
“Không sao mà.Anh không thấy dơ gì hết.”
“Không phải…..Hôm nay em…đến ngày…..”
Nói đến đó mặt em đỏ rực như rang chiều,quay đầu đi hướng khác tránh
ánh mắt của tôi đang chăm chú nhìn mình.
Tôi bật cười ngồi dậy buông em ra,đưa tay vào túi lấy gói thuốc,châm lửa.
“Ha ha…” nhìn vẻ mặt thẹn thùng của em đang bối rối cài lại áo,tôi phì
cười,suýt sặc cả thuốc.
“Còn cười nữa……đã nói trước là không được mà….anh còn cố….”
“Hóa ra là vậy.Nếu không đến ngày thì….em cũng cho phải không?”
“Thôi đi,mơ à.” Em nói lớn che đi sự xấu hổ.
“Chứ sao nữa.Mà…đến ngày cũng có sao đâu?” tôi làm bộ nháy mắt,châm
chọc em.
“Dâm thấy sợ luôn.Không thèm nói với anh nữa….”
Em phồng to đôi má,bưng đĩa chocolate đi vào bếp.
Đúng là ngốc thật,mà cũng đáng yêu làm sao….
Em từng hỏi tôi,tại sao tôi có nhiều kinh nghiệm làm tình như thế,trước
em có bao nhiêu người rồi?Không dối trá,tôi cười nói nhiều lắm,nhiều
đến nỗi anh không nhớ hết được.
Em lại hỏi,vậy tôi có tin tôi là người đầu tiên em yêu không?
Tôi gật đầu.
“Tại sao?”
Em dữ như vậy,lại lạnh lùng khó gần.Ai mà dám,đến anh còn ăn tát nữa
là.
Em cười to rồi nói vậy mới tránh được mấy tên dê chúa.
“Vậy tại sao hôm sau lại gọi điện cho anh?”
“Tại chưa thấy ai mặt dầy như anh vậy.Với lại sao sao đó.Tối về sờ lên môi
thấy nhớ nhớ….”
Em đan mấy ngón tay búp măng vào nhau,thẹn thùng.
Nghĩ lại,tôi cũng không hiểu tại sao hôm đó mình đến quán bar lần
nữa,trước đó trong lòng cứ bứt rứt không yên mãi đến khi gặp lại em
mới dừng.Tuy em đẹp nhưng không đến nỗi phải khiến tôi nhung nhớ
nhiều như vậy.Có lẽ vì chưa từng gặp cô gái nào có cá tính mạnh mẽ như
em,nên tôi bị cuốn hút.Một cách thẳng thắn thì tôi đã thích em ngay từ
lần đầu tiên gặp mặt.Thì cũng như em nói đó thôi,em cũng đã từng gặp
người nào lỳ lợm,trơ trẽn như tôi đâu…
Đó là duyên phận của tôi và em.Tôi tin là như thế…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
One Way Ticket
Chi Long
One Way Ticket - Chi Long
https://isach.info/story.php?story=one_way_ticket__chi_long