Chương 21
háng Mười năm 1918
THỜI BÁO ARLINGTON
Mục Chuyện Nhà Nông
Cơn Lốc Dịch Bệnh
Dịch cúm Tây Ban Nha không còn là tin đồn với người dân nơi đây.
Phải thú nhận rằng, cho đến tận bây giờ, sau khi cầu nguyện cho rất nhiều người mắc bệnh, tôi vẫn chỉ tiếp xúc sơ qua với nó. Suy cho cùng, tôi đều không quen với những đồng bào bị bệnh ở Boston, San Francisco hay Kansas. Dù con số người mắc bệnh đã lên đến mức báo động, cá nhân tôi không mường tượng hết mức độ khốc liệt của nó. Nhưng khi nghe tin ông Ballagh, thợ làm bánh ở tiệm bánh và thực phẩm Hanson's Cash Grocery & Bakery, bị cúm rồi qua đời, tôi nghe lồng ngực buốt nhói. Dường như nỗi bất hạnh của một người ta quen gây tác động mạnh hơn tin hàng triệu người lạ gặp hoàn cảnh gieo neo tương tự.
Từ Wolf Point về, Jim Gà Trống mang theo tin dữ:
- Cúm Tây Ban Nha. Ông Hanson cùng cả nhà đều lâm bệnh. Cả nhà Ebgard cũng thế.
Tôi còn nghe nói ba ngày nay, bà Martin không rời Sarah nửa bước. Cô Leafie đang vất vả lùng kiếm cây ngải đắng pha trà thảo dược trị bệnh.
- Khiếp quá đi mất.
Vừa nhấp một ngụm, tôi đã vội nhổ đi. Cô đặt hũ thuỷ tinh lớn đựng đầy thứ nước trà đục ngầu trên bàn ăn nhà tôi:
- Thuốc đắng giã tật. Cô muốn cháu uống hết chỗ trà này, không chừa một giọt. Cô không biết gì nhiều về loại cúm này, nhưng trà ngải đắng chữa bách bệnh đấy cháu ạ.
Khoảng Trời Mênh Mông Khoảng Trời Mênh Mông - Kirby Larson Khoảng Trời Mênh Mông