Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Kẻ Phá Đám
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 22 -
C
arrie chưa từng gặp người đàn bà nào cứng nhắc, khó khăn như Anne. Cô cứ nghĩ chắc bà ta không giúp họ được gì, nhưng cô đã lầm. Anne rất được việc. Sau khi đã dùng vải trải giường nối lại thành dây xong, bà ta giúp họ phá tường. Bà ta làm rất giỏi, sức dẻo dai rất đáng ngạc nhiên. Bà cặm cụi làm không đùa cợt, nhưng có gì vui đâu mà vui cười? Nếu đừng đả động đến cuộc hôn nhân thần thánh của bà ta, thì rất dễ gần gũi với bà.
Bà ta lại còn cái tính ưa chỉ huy, khi họ làm việc với nhau, bà ta ra lệnh cho họ luôn. Dùng các thanh sắt cơi lò sưởi để đục thủng một lỗ bằng đá phiến không phải là chuyện làm trong một thời gian ngắn. Chất cách ly bầy nhầy, nhưng lấy đi không khó. Họ lấy bao tộng hết đất đá bị phá ra. May thay, trong vùng họ phá, không có dây điện hay là đường ống dẫn nước. Kế đó, họ dùng dao bếp để rọc lớp cách điện ra.
Rồi họ phá ván. Có chuyện rắc rối xảy ra. Carrie bị chảy máu ở ngón cái, phải nghỉ một lát. Trong lúc Anne lấy nhíp để kẹp các dầm đâm vào tay Carrie và băng bó cho lại cho cô thì Sara làm thay công việc ấy cho cô.
Vào lúc ba giờ sáng, họ đều rã rời cả người. Sara và Carrie đều bị băng bó ở ngón tay. Anne vẫn giống như cái đĩa lành lặn. Thậm chí móng tay cũng không bị sứt mẻ chút nào.
- Sợi dây vải ra sao? – Sara hỏi. Bà xăn tay áo sơ mi có sọc lên tận khủy tay rồi ngồi phịch vào ghế.
- Sẵn sàng đem dùng, - Anne nói. Bà để trước mặt Sara tô xúp cà chua, rồi quay lại lò để múc tô khác cho Carrie.
- Tôi mệt quá ăn không nổi, - Carrie nói.
- Cô cần phải ăn cho có sức, - Anne đáp và để tô xúp lên bàn cho cô.
Sara thấy Anne lấy hai viên thuốc trong túi ra. Bà quay lưng về phía họ rồi bỏ vào miệng và uống nước.
- Bà uống cái gì thế? – Sara hỏi.
- Ồ, không có gì, - Anne trả lời rồi ngồi vào chỗ ở phía trước mặt Carrie.
- Aspirin à? – Carrie hỏi.
- Phải, - Anne đáp, nhưng Sara lắc đầu.
- Không phải Aspirin. Thuốc con nhộng có màu hồng.
- Bà quan sát giỏi quá, - Anne nói. – Đây là thuốc chống buồn nôn. Tôi vừa trải qua một thời gian bị bệnh.
Carrie không buồn nghe. Cô chống khủy tay lên bàn, tựa đầu trên bàn tay. Cô quá mệt mỏi nên không lưu tâm đến phép xã giao nơi bàn ăn nữa.
- Bà mắc bệnh gì? – Sara hỏi Bà đưa muỗng khuấy tô xúp.
- Không có gì nặng, - Anne đáp. – Tôi có cục u nhỏ cách đây 18 tháng rồi, và tôi nói cho Eric biết. Anh ấy đưa tôi đi bác sĩ. Nhưng hóa ra chẳng có gì trầm trọng.
- Thật ơn Chúa, - Carrie nói.
Sara nhìn vào mắt Anne.
- Cục u nằm ở đâu?
- Ở bên vú phải, - bà ta đáp. – Tôi đã được bác sĩ thử nghiệm, và vẫn tiếp tục sống bình thường. Như tôi đã nói, không có gì trầm trọng.
- Vậy khối u không phải ác tính, - Sara nói.
Carrie không hiểu tại sao bà ta cứ nói đến vấn đề này như thế. Anne đã nói chuyện này không có gì trầm trọng rồi, không phải sao? Cô nghĩ Sara là người hay chõ mũi vào chuyện người khác.
- Bà ấy đã nói…- Carrie lên tiếng.
Sara đá chân Carrie dưới bàn, đồng thời mắt vẫn không nhìn cô. Bà ta lặp lại câu hỏi:
- Nhưng khối u không ác tính à?
Anne nhìn vào tô xúp khi bà đáp:
- Có ác tính một chút.
Carrie ngồi thẳng người.
- Bác sĩ nói thế à?
- Ồ, chắc mấy bà biết mấy ông bác sĩ rồi, - Anne nói. Bà khoát tay và nói tiếp. – Họ thường làm náo động cho người ta sợ. Eric nói rằng họ bày ra đủ thứ thủ tục…và giải phẫu…chỉ để moi tiền khi không cần thiết phải làm như thế.
Carrie nhìn Sara rồi hỏi Anne:
- Vậyh họ nói phải giải phẫu phải không?
- Dĩ nhiên, nhưng Eric nói chắc phải mổ, và dĩ nhiên anh ấy nói đúng. Bác sĩ nói họ sẽ bàn với tôi chuyện cắt cái vú. Các bà có nghĩ rằng công ty bảo hiểm sẽ thanh toán cho tôi không?
- Không. Công việc giải phẫu sẽ như thế nào? – Sara hỏi.
- Họ định mức giá rất cao. Thế nhưng công ty bảo hiểm không trả cho một thủ tục nhỏ nhặt như thế.
Cắt vú là thủ tục nhỏ nhặt à? Carrie quá sửng sốt không nói nên lời. Cô lấy muỗng giả vờ ăn.
- Eric đã dùng tiền mặt thặng dư của chúng tôi để đầu tư vào những công việc rất tốt. Anh ấy rất lanh lợi. – bà nói. – Công việc đầu tư rất tốt vf dĩ nhiên tôi bằng lòng khi anh ấy nói cho tôi biết.
- Anh ấy nói cho bà biết sau khi đã đầu tư à? – Sara hỏi.
- Phải, dĩ nhiên. Anh ấy có toàn quyền hành động. Nghĩa là trong công việc làm ăn, anh ấy là người hợp tác bình đẳng.
Carrie và Sara thấy lưng bà ta cứng ngắt. Bà có vẻ đề phòng. Sara húp một miếng súp rồi nói:
- bà chọn thức ăn quá tuyệt Anne. Tôi thích xúp cà chua.
Anne cười.
- Tôi cũng thích.
- Vậy tại sao bà tin công ty bảo hiểm không trả tiền?
- Vì hợp đồng quá hạn. – Anne giải thích. – Hợp đồng bảo hiểm cũ đã hết hiệu lực, còn hợp đồng mới do Eric làm thì phí bảo hiểm dưới 30 ngày không được hưởng qui chế. Tôi khám nghiệm trong thời gian mà họ nói là hợp đồng quá hạn. Eric bảo tôi đợi, nhưng tôi quá lo sợ. Chúng tôi có tiền để trả viện phí, - bà nói tiếp rất nhanh, - nên chúng tôi nghĩ là cần thiết. Anh ấy nghiên cứu trên mạng Internet rất nhiều, chúng tôi tin sẽ tìm ra được biện pháp thay thế. Carrie, xúp cô nguội rồi.
- Về việc này…- Carrie nói. Nhưng Sara đá chân cô dưới bàn.
- Sao? Anne hỏi. Ánh mắt bà ta lại có vẻ cảnh giác.
- Có bánh bích qui không?
- Không. Tôi nghĩ chắc không có.
- Bà có Eric rất may mắn, - Sara nói.
Carrie sặc xúp. Bà nói láo.
- Vâng bà may đấy. Mà ông ấy không đi suối nước khoáng với bà thì thật bậy.
- Tôi đã cố nói anh ấy đi, - bà đáp. – Ảnh để cho tôi được tự do một tuần như món quà sinh nhật của tôi. Anh muốn tôi nghỉ ngơi, thư giãn, và khi tôi trở về, chúng tôi sẽ đi bác sĩ để xem phải làm gì. Tôi sợ đi như thế này quá tốn kém, nhưng Eric không chịu nghe. Ảnh nói nếu phải tiêu tiền mà tôi được khỏe thì tốn kém bao nhiêu cũng được.
Đồ chó đẻ, Carrie nghĩ thầm. Hắn muốn loại bà, nhưng Anne, có lẽ vẫn còn hoảng sợ, không chấp nhận sự thật, cho nên bà ta đã vẻ nên hình ảnh đáng yêu của người chồng thân thương. Có phải hắn có gửi thư cho bà, hay là hắn muốn bà chết mà không biết hắn là người có trách nhiệm?
Sara lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ của Carrie.
- Chúng ta sẽ ra khỏi đây trước khi trời sáng.
- Hai tay tôi bị thương, tay bà cũng thế. Nắm dây leo xuống.
- Chúng ta xoay xở được hết.
- Anne, bà có mang theo áo quần tập thể dục không? – Carrie hỏi. – bà không thể leo xuống núi bằng giày cao gót hay bằng dép đang mang ấy được đâu.
- Không, không được.
- Sara hay tôi sẽ đưa áo cho bà mượn để mặc. – Carrie nói.
Thái độ của cô đối với Anne cơ bản đã thay đổi. Cô đề nghị với bà ta:
- Yêu cầu bà gói theo một ít thực phẩm và hộp thuốc sơ cứu.
Sara nói:
- Bà có thể dùng cái ba lô của tôi. Nó ở trên tủ của tôi, nhưng tôi không có sức để lên lầu được nữa.
- Ồ, để tôi đi lấy cho. Tôi thích làm việc. Đừng đụng đến bác đĩa nhé – Anne nói, vừa vội vã ra khỏi nhà bếp. – Để đấy tôi rữa cho.
Ngay khi Anne đã đi xa không thể nghe họ được, Sara nói nhỏ:
- Thằng con hoang.
Carrie gật đầu.
- Bây giờ tôi có thêm lý do nữa muốn ra khỏi đây còn sống. Tôi sẽ giết thằng con hoang ấy.
Sara gật đầu.
- Cô nắm súng, tôi kéo cò.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Kẻ Phá Đám
Julie Garwood
Kẻ Phá Đám - Julie Garwood
https://isach.info/story.php?story=ke_pha_dam__julie_garwood