Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hồn Thuật
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 23: Ngũ Đại Môn Phái
H
ồn Thuật
Chương 23: Ngũ đại môn phái
Nguồn: tangthuvien
Cả đám hắc y nhân đang hoảng hốt bỏ chạy thì một giọng nói vang lên:
- Đã tới rồi thì hãy ở yên đó!
Người chưa thấy đâu mà tiếng nói đã vọng tới, mọi người đang ngẩn ngơ thì “ầm” một tiếng. Chỉ thấy thủ ảnh đỏ rực rộng lớn hơn hai mươi mét không biết từ đâu xuất hiện trên đầu đám hắc y nhân vỗ xuống. Người bịt mặt còn lại hơn hai mươi người đều cuồng phún máu.
- Chậc chậc! Mấy người tu luyện hỏa thuật này ai cũng oánh trước rồi mới bàn sau! Thật là thống khoái.
Văn Lục mở to mắt nhìn vết bàn tay lớn in rõ trên mặt đất cảm khái. Tiếp đó một bóng người mặc áo lam xuất hiện ở giữa Văn Lục và những người bịt mặt. Nhìn thấy lưng người nọ Ngọc Thanh reo lên:
- A! Là Tản Phong thúc thúc.
- Tản Phong là vị nào vậy?
Văn Lục tò mò ghé đầu sang bên Ngọc Thanh hỏi. Ngọc Thanh hưng phấn giới thiệu:
- Tản Phong thúc thúc là Tản Viên môn trưởng lão đời thứ ba mươi. Tản Viên môn có mười hai trưởng lão, Tản Phong thúc là trưởng lão thứ mười.
- Đứng thứ mười đã lợi hại vậy à? Thế trưởng môn là đời thứ bao nhiêu?
Ngọc Thanh chưa kịp nói thì một giọng khác lại vang lên ầm ầm trong tai mọi người:
- Cái lão điên ngươi cậy nhà gần nhanh chân tới khi dễ bọn nhỏ. Mấy trăm năm rồi không gặp…tính ra oai với bọn ta hả?
Tiếng nói vừa dứt thì bên trái Tản Phong trưởng lão xuất hiện một người gầy gầy, mặc bộ đồ Việt cổ màu trắng. Lão vuốt vuốt bộ râu dài, ách…giống mấy ông bụt trong truyện cổ tích.
Tản Phong trưởng lão nghe vậy thì trợn ngược mắt lên quát to:
- Không phục hả? Ra kia hai ta đánh ba trăm hiệp xem mấy trăm năm nay ai hơn ai. Lần trước ta đốt trụi râu rồi còn không kinh hả.
- Còn tên điên nào bị ta đóng băng ướt tèm nhem như chuột đấy! Đánh thì đánh, ai sợ ai nào.
Hai lão đang sắp “đại chiến ba trăm hiệp” thì một giọng nói thanh thúy từ hướng đông vọng tới.
- Hai lão đầu kia, bao nhiêu tuổi rồi còn làm trò trước hậu bối thế. Thật không ra cái thể thống gì.
Một giọng khác từ hướng tây cũng vọng tới ngay sau đó:
- Ai nha! Hai lão đó tức cái bụng mà. Cái bụng mà tức là phải oánh một trận mà. Chúng ta lại được xem à.
Ở bên phải Tàn Phong trưởng lão thình lình xuất hiện hai người, một nam một nữ.
- Ôi khổ cái thân già! Nhà xa lần nào cũng chạy mỏi chân mới tới.
Giọng nói vừa vang lên thì một người nữa xuất hiện từ hướng tây nam đứng chặn lối đi của đám người hắc y nhân. Văn Lục thấy một lúc xuất hiện năm lão già thì ngạc nhiên không thôi. Tưởng chỉ một hai lão đến là tốt rồi. Chắc đệ tử các phái này đều có người bị giết nên tức mình kéo cả đến. Văn Lục tò mò quay sang Ngọc Thanh hỏi mới biết. Người có dáng “tiên phong đạo cốt” mặc áo màu trắng là Lạc Tiêu trưởng lão, Lệ Sơn phái ở hồ Ba Bể Bắc Kạn. Người nữ duy nhất, cũng làm Văn Lục ngạc nhiên nhất lại là Tịnh Khương đại sư ở Yên Tử môn. Điều ngạc nhiên là Yên Tử môn chẳng phải là phật môn sao?
Người mặc bộ đồ người miền cao, nói cứ thêm âm “à” cuối câu là Giàng A Lung trưởng lão Yên Vân phái tại Lục Yên- Yên Bái.
Người đến sau cùng là người ở xa nhất, trưởng lão Bồn Quan của Quan La môn ở tận Sơn La. Nghe nói môn phái này là nhánh người còn lại của vương quốc Bồn Man trước kia.
Đên tận bây giờ Văn Lục mới biết tới ngũ đại môn phái ở miền Bắc Đại Việt. Thật là mở rộng tầm mắt. Nhìn Ngọc Thanh đang hưng phấn bừng bừng thì đủ biết rằng mấy người này ai cũng có tiếng tăm hết a. Chắc bế quan lâu năm giờ mới xuất môn.
- Giết hết bọn chúng thôi.
Bồn Quan trưởng lão vừa tới đã cất tay dự định tiễn hết sô hắc y nhân này về trầu trời. Tịnh Khương đại sư vội ngăn cản:
- Khoan đã! Trời có đức hiếu sinh, chúng ta là người Đại Việt, là người trọng nghĩa khí không thể ra tay man dợ như vậy được, thả chúng đi thôi.
Nghe Tịnh Khương nói vậy cả bốn người kia thoáng sửng sốt sau đó gật gù đồng ý thả người. Văn Lục thấy vậy thì tức nổ đom đóm mắt. “Mấy cái lão già cổ hủ này, lúc nào cũng trọng nghĩa khí, trọng này trọng nọ. Không biết rằng đánh địch phải giệt cỏ tận gốc sao. Chính vì mấy cái “trọng” của các lão mà nước Đại Việt ta có tu thuật hùng mạnh mà đất nước chẳng cường mạnh tý nào. Đến cả thời hiện đại vẫn còn bị các nước khác khi dễ tận cửa. Thật là…” Nhân từ với địch là tàn ác với mình.Văn Lục đang định ra nói ấy lão “khottamit” này một trận thì Vân Nhi kéo kéo tay áo hắn.
- Văn Lục ca ca…mấy trưởng lão cũng là học theo Long Quân Thiên Đế thôi mà.
- Nhưng mà cái tính “trọng nghĩa khí” với kẻ địch này không thể không bỏ. Không thì chẳng bao giờ nước ta ngóc đầu lên được.
Vân Nhi nhìn năm vị trưởng lão nói:
- Việc gì cũng có mặt tốt mặt xấu của nó. Ca ca muốn nước ta hùng mạnh nhưng các môn phái trong nước đấu đá, tàn sát nhau lung tung hay ca ca muốn nước ta như bây giờ yên bình mà đoàn kết.
Văn Lục sửng sốt, Vân Nhi nói quả thật không sai. Người biết nghĩa khí thì mới tôn trọng người tôn trọng mình. Người đặc biệt để ý đến liêm sỷ của bản thân thì khó có bao giờ làm ra việc tổn hại đồng bào. Nếu bây giờ Văn Lục cố gieo vào lòng những người này sự ích kỷ khát máu thì mai này hậu nhân không biết thế nào được. Yếu hơn một chút nhưng có tranh đấu thì có lớn mạnh. Long Quân Thiên Đế cũng không phải người thường, chắc cũng có lý giải riêng của mình.
“Ài! Thật ấu trí…ta còn phải học nhiều”
Văn Lục thở dài quay sang xoa đầu Vân Nhi:
- Vân Nhi xinh đẹp thông minh. Ca ca thưởng kẹo.
Vân Nhi được khen, mặt ửng hồng ngún nguẩy:
- Ai thèm kẹo chứ? Người ta cũng lớn rồi mà!
Văn Lục ha ha cười kéo Vân Nhi và Ngọc Thanh tới chỗ mấy vị trưởng lão.
- Vãn bối Văn Lục ra mắt các trưởng lão!
Mấy trưởng lão quay lại cười cười, nhìn thoáng qua Văn Lục rồi cùng “Ý” một tiếng sau đó đều nhìn chằm chằm vào hắn. Văn Lục rùng mình: “ta không có bảo bối gì đâu a”.
Tản Phong trưởng lão lúc đầu định vỗ vỗ vai Văn Lục đang tính kêu “tiểu tử…” thì vội chuyển thành: nguồn
- A! Tiểu huynh đệ…dúng là tuổi trẻ tài cao a!
Văn Lục thấy thái độ họ quay sang đối xử ngang hàng thế cũng ngạc nhiên không thôi. Không biết là mình có cái gì để họ chú ý vậy. “Không phải giết người cướp của chứ?” Văn Lục thầm chột dạ nhưng mặt vẫn tươi cười:
- Đa tạ các trưởng lão đã trợ giúp!
Không đợi năm trưởng lão khách khí Văn Lục đã tiếp tục:
- Vãn bối vâng mệnh sư phụ xuống trợ giúp đánh lui quân xâm lược nhưng mà bây giờ tu chân tống tham gia vào. Kính nhờ các trưởng lão ra tay tương trợ, vãn bối cảm kích thật nhiều.
Lạc Tiêu trưởng lão Lệ Sơn phái cười to vỗ vai Văn Lục hào sảng nói:
- Tiểu huynh đệ yên tâm, chuyến này năm nắm xương già chúng ta sẽ trợ giúp huynh đệ đánh lui hết thảy bọn chúng mới thôi.
Văn Lục ngẩn ngơ, tưởng phải tốn một phen “nước bay tung tóe” mới mời được mấy lão trợ giúp. Ai dè chưa kịp nói hết vấn đề đã được cả năm người đồng ý. Văn Lục lén nhìn mấy lão thầm nghĩ: “Vụ này lạ à nha! Không biết là mấy lão bị sao vậy nhỉ? Mặc kệ…cứ nhờ mấy lão trợ giúp qua nhiệm vụ cái đã.”
Cùng lúc Văn Lục nói chuyện với năm trưởng lão thì vua quan triều đình Đại Việt cũng thực hiện nghi lễ cúng bái tổ tiên. Xin tổ tiên hiển linh trợ giúp quân dân Đại Việt đánh tan quân Tống bảo vệ giang sơn nước nhà.
“Oài! Người trợ giúp đứng cả ngoài này chẳng thấy ai ra tiếp đón. Cứ ngồi trong đó làm gì?” Văn Lục vừa lầm bầm xong thì nghi lễ cũng hoàn tất. Đích thân Nguyên Phi và Thái Úy ra cám ơn năm trưởng lão và Văn Lục. Sau đó mời mọi người về khu khách quý của cung đình dự tiệc.
Văn Lục cực kỳ ghét mấy cái vụ lôi thôi này, nhưng mà phải tiếp đón mấy trưởng lão nên hắn cũng ph�ải vác khuôn mặt cười cười mà tham gia.
Sáng sớm hôm sau được tin ba ngày sau sẽ tổng xuất quân tới phòng tuyến, Văn Lục tính lôi Vân Nhi ra ngoại thành. Tuy nhiên dạo này Vân Nhi và Ngọc Thanh luôn ở cạnh nhau nên không còn cách nào khác hắn đành phải kéo cả hai đi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồn Thuật
Cửu Trảo Ma Long
Hồn Thuật - Cửu Trảo Ma Long
https://isach.info/story.php?story=hon_thuat__cuu_trao_ma_long