Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Giã Biệt Tuổi Mộng Mơ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương 22
C
ùng lúc đó Tô Tô nằm trên giường bệnh, cha mẹ và các em có mặt đông đủ. Buổi chiều Tô Tô vẫn khỏe, nàng đòi cho được đi tắm, được thay bộ quần áo thời đi học thường mặc. Đó là chiếc áo màu mỡ gà, chiếc quần dài màu xanh. Sau khi hoàn tất, Tô Tô nằm trên giường đẹp như một cánh tường vi màu vàng. Mấy năm trước, cũng trong bộ y phục này, Tô Tô đã mang mười hai cánh hoa hồng đến cho Hàn Thanh - Ngày 24 tháng 10 - và đổi lại một chiếc nhẫn vàng với một tình yêu mới. Bây giờ nằm đây, Tô Tô thiêm thiếp. Thông báo bệnh của nàng trở nặng của bệnh viện đến nhà vào một lúc mà chẳng ai ngờ đến.
Mỗi người mang một ý nghĩ riêng rẽ, cha mẹ và đám em nàng đứng vây chung quanh giường bệnh. Tô Tô thì thật bình yên. Một bên mắt nhắm, một bên mắt hơi mở. Nàng đang chờ ai đây? Nàng đang nhớ đến ai? Muốn thổ lộ điều gì với ai? Tô Tô mê man, tư tưởng ơ hờ bất động. Không biết rồi sẽ về đâu. Một chút cảm xúc buồn bã rơi rớt trên mặt làm khuôn mặt trắng xanh của nàng trông thật đáng thương. Tô Tô nằm trên giương phủ drap trắng, như một cánh chim non sau cơn mưa... Thỉnh thoảng đôi mày nàng nhíu lại như muốn tập trung suy nghĩ một điều gì. Miệng lẩm bẩm, nhưng chẳng có ai nghe nàng nói gì, chỉ có tiếng khóc rấm rứt của đám người vây quanh nàng.
Rồi cuối cùng, như thu hết tàn lực, Tô Tô thều thào:
- Duyên đã tàn, mà tình chưa phai.
Không biết Tô Tô đã đọc âu ấy ở đâu, lập đi lập lại, nàng cũng nâng nhẹ cánh tay khẳng khiu của mình đặt lên tay mẹ, rồi tay cha.
- Đừng đi nữa! Đừng đi nữa nhé!
Đó là câu nói cuối cùng của Tô Tô
o O o
VIÊN GIA BÔI nhũ danh TÔ TÔ.
Mất ngày 25 tháng 4 năm 1982
với bệnh ung thư gan
Hưởng dương 24 tuổi.
Hai mươi bốn tuổi, cái con số lạ lùng dính liền với đời Tô Tộ Lúc mê cũng vào ngày 24 qua 25 mới mất. Tô Tô đã từ giã cuộc đời một cách lặng lẽ như thế.
Khi Hàn Thanh về tới Đài Bắc, thì Tô Tô đã đi rồi, chàng không gặp được để nhìn thấy nàng lần cuối.
Hàn Thanh không khóc, đầu óc chàng là một khoảng không. Từ cửa bệnh viện bước ra, Hàn Thanh muốn đến ngay một nơi, đó là bãi biển mà đã mấy lần Hàn Thanh đưa Tô Tô đến đây trong những lần gặp gỡ sau cùng. Hàn Thanh đi biển với Tô Tô lúc Hàn Thanh chưa mãn hạn quân dịch. Hôm đó Thanh đi phép và chàng cùng Tô Tô ra biển. Tô Tô thật vui, cười với gió, với nắng, với những cánh buồm trên biển khơi. Hôm ấy Hàn Thanh cũng thật vui, chàng đã hát cho nàng nghe một bản nhạc cổ điển:
Mỹ ơi Mỹ bao giờ em lấy chồng.
Lòng anh bối rối, lo sầu phát điên.
Vâng. Tô Tô yêu biển vô cùng.
Và Hàn Thanh quyết định ra biển, đi ngay.
Trên bãi biển, Hàn Thanh ngồi cô độc một mình, nhớ đến Tô Tộ Lần đầu đến đây, Tô Tô nói: "Em chỉ yêu một mình anh". Còn lần cuối cùng nàng chỉ ngồi cười khi nghe Hàn Thanh hát. Bây giờ Hàn Thanh ngồi đây một mình, nhìn biển dài ngút tầm mắt, mà cả trái tim chàng như đóng băng. Tiếng gió, tiếng sóng không còn một ý nghĩa gì.
Em như con sóng xa bờ
Để anh cô độc bên ghềnh nhớ em.
Chợt nhiên trong cái khoảng trống kia, những chuyện cũ như quay lại, hình ảnh của Đinh Hương ngồi trên tảng đá, ngơ ngác với cái trống con của Vỹ hiện lại trong đầu chàng. Hàn Thanh ngồi bó gối, bất động. Gió thổi ù ù, cát cuốn làm gió thổi tạt vào mặt Hàn Thanh. Mặc. Mãi đến lúc con nước lên, gió đã lạnh hơn, nước đã liếm chân chàng, Hàn Thanh mới chợt tỉnh.
Chàng nhìn lên bầu trời, nhìn biển. Chàng không hiểu sao vũ trụ bao la thế kia mà vô tình quá. Chàng lùi lại khỏi sóng nước, rồi tiếp tục đứng. Đột nhiên, Hàn Thanh thấy giận dữ. Chàng trừng mắt lên trời hét to:
- Tô Tô ơi Tô Tô! Tại sao em bỏ đỉ Còn quá nhiều việc chưa làm cơ mà? Còn phải đi Pháp, tới Paris, đại lộ Saint Michel, khu phố Latin. Còn nữa, những cây bông gòn ta của em. Sự nghiệp viết lách... Tô Tô sao em bỏ đi vậy? Em còn trẻ quá, còn yêu đời quá mà? Em hứa sẽ sống tới bảy mươi tám tuổi, không lẽ em quên rồi sao? Em đã hứa là sẽ sống cùng anh bốn mươi năm mà, em đã quên sao? Em sẽ kể lại cho con cháu chúng ta nghe tình yêu chúng mình. Không lẽ em cũng quên? Em tàn nhẫn lắm, em bỏ anh đi không nhắc một tiếng, sao vậy Tô Tô?
Hàn Thanh hét to, tiếng nói chàng bay vang theo gió. Tô Tô! Tô Tô! Chàng gục đầu trên đá. Dĩ vãng quay cuồng. Lần gặp gỡ đầu tiên ở dạ hội. Con số điện thoại tám số, bữa ăn ở quán Cánh buồm, cái nắm tay đầu tiên, nụ hôn đầu tiên, lần kỷ niệm tròn năm quen nhau... Nhiều lắm, nhiều thứ lắm... Bao nhiêu ân ái, bấy nhiêu tình... Ôi! Thật là bất công. Hàn Thanh đã tưởng chừng như trên đời này chẳng có sức mạnh nào có thể chia ly được chàng với Tô Tô, vậy mà chàng đành khuất phục trước thần chết. Hàn Thanh ngẩng đầu lên nhìn trời. Ráng chiều rực rỡ. Ráng chiều vẫn có thể rực rỡ, tại sao vậy?
- Thượng Đế, Thượng Đế ơi, Người ở đâu?
Mấy năm trước khi Nghiệp Vỹ còn sống, khi đám trẻ vui nhộn của chàng có những cuộc vui như bất tận, Tô Tô bên cạnh, Tô Tô với nguồn vui. Còn bây giờ? Chỉ có một mình ta, Hàn Thanh bấu chặt tay vào đá, góc đá đâm mạnh qua da làm rướm máu. Sóng vỗ vào bờ, sóng như réo gọi.
- Không sống được được bên nhau thì cùng chết với nhau!
- Không sống được được bên nhau thì cùng chết với nhau!
Hàn Thanh như kẻ đang mê ngủ. Chàng đứng dậy, bước xuống biển. Từng bước từng bước một. Sóng đã bắt đầu liếm chân, rồi ngập chân. Đột nhiên, chàng như nghe thấy tiếng của Tô Tô:
- Anh có biết thiền không? Phật nói có là không, không là có. Tồn tại là không tồn tại, gần có nghĩ là xa.
Chàng mở mắt ra tìm kiếm:
- Tô Tô ơi, Tô Tô!
Tiếng của Tô Tô như từ vực thẳm vọng lên:
- Của em là của anh, của tất cả chúng tạ Paris của ta, cây gòn của ta.
- Ồ! Tô Tô!
Hàn Thanh cắn nhẹ môi, chàng vội rời khỏi biển, chạy lên bờ, rồi ngã quỵ trên bãi cát. Hàn Thanh bắt đầu khóc. Khóc cho Tô Tô... Khóc cho Nghiệp Vỹ... Khóc cho những nụ xanh sớm héo úa. Ơ hờ như có tiếng hát của Tô Tô đâu đây với bản: "All kinds of everything" mà nàng yêu thích:
Hoa Tuyết và Thủy Tiên rơi tàn
Bướm và ong lượn bay
Con thuyền, ngư ông với biển
Ước muốn và tiếng chuông cầu hồn
Những hạt sương đầu ngày
Đều làm anh nhớ em, nhớ em
...........................
Mùa hạ, mùa đông, hoa xuân và thu lạnh
Núi sông đổi thay, biển kia cạn khô
Tháng ngày thay đổi tình ta vẫn thế
Và mọi thứ trên đời đều làm anh nhớ em.
Hàn Thanh đưa tay lên che kín hai tai. Mọi vật, mọi thứ chỉ hiện hữu cùng với Tô Tộ Còn bây giờ? Nó còn gì không? Tô Tô đã lên thiên đàng. Ta không làm sao theo kịp, ta chỉ là một con người bình thường, bình thường thôi.
Gió vi vu, sóng dập dờn, hàng cây thông rên rỉ, tiếng chim hải âu kêu thảm thiết.
Tất cả tạo thành một bản nhạc buồn đau.
Chương trước
Mục lục
Giã Biệt Tuổi Mộng Mơ
Quỳnh Dao
Giã Biệt Tuổi Mộng Mơ - Quỳnh Dao
https://isach.info/story.php?story=gia_biet_tuoi_mong_mo__quynh_giao