Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Café Yêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Tuyết Rơi Ở Northampton
“Đ
iều sai lầm duy nhất là phủ nhận những gì
trái tim mình thực sự cảm nhận” [Zoro]
Chinatown buổi tối cuối tuần lung linh ánh đèn và rộn ràng người qua lại. Tôi đỡ lấy chiếc bánh gatô, chạy thật nhanh qua những ngôi nhà vòm cong mang vẻ đặc trưng vốn có của kiến trúc Trung Hoa. Tôi vẫy một chiếc taxi đang đỗ cạnh bốt điện thoại đỏ nằm trên trục phố chính.
– Tôi cần đến Northampton trước 12 giờ đêm nay được chứ?
Bác tài xế liếc khẽ đồng hồ, thoáng ngạc nhiên rồi quay sang dặn:
– Tôi sẽ cố gắng hết sức. Thắt dây an toàn vào nhé, chàng trai. Tôi sẽ đi thật nhanh đấy vì chúng ta chỉ còn một giờ ba mươi phút.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười và lấy bàn tay quệt những giọt mồ hôi đang chảy lã chã trên trán, dù cho gió London vào những ngày đầu đông có buốt đến tận mang tai.
1. Chuyển tới học tại Northampton muộn, tôi dần phải làm quen với những sự ngạc nhiên không định trước. Tự thấy mình là một đứa con trai bình thường một cách quá đáng. Học khá các môn xã hội và yếu những môn tự nhiên. Thích ngồi một mình nghe những bản rock ballad cổ điển và đọc comic như phần lớn những người khác. Ngoài chút khéo léo đủ để góp mặt trong đội bóng đá khi vẫn còn học trường cấp ba ở Việt Nam, và chơi game rất tuyệt, thì có lẽ tôi không lấy gì làm nổi bật hay có gì đáng chú ý. Vậy mà dù da không xanh, bọn con trai cùng lớp nhìn tôi như quái vật Shrek. Chúng vẫn thường cùng nhau chơi games, đá bóng, ăn trưa và lang thang sau mỗi giờ học, nhưng tuyệt nhiên vì một lí do bí hiểm nào đó mà chúng luôn tìm cách từ chối khéo mỗi khi tôi ngỏ ý muốn tham gia. Lúc thì là đội bóng đã đủ người, khi thì lại “ Minh, cậu chơi games giỏi quá, bọn tớ không theo kịp”. Nói tóm lại, tôi cảm thấy bị tẩy chay và đơn độc một cách thậm tệ. Những đứa con gái thì, dĩ nhiên, không chơi games, đá bóng, mà chỉ suốt ngày thì thầm những vấn đề làm đẹp muôn thưở và cả về những anh chàng bảnh trai khóa trên. Trong lớp tôi, chỉ có duy nhất Olga là dường như chú ý đến tôi.
Cô gái nguời Nga ấy có đôi mắt trong veo như sắc sông Vonga, mái tóc vàng xoăn tự nhiên rủ xuống hai bên má và đôi môi hồng chúm chím lúc nào cũng thường trực nụ cười tươi. Ngược lại với Minh, Olga học khá những môn tự nhiên nên cô thường giúp tôi giải những bài toán hóc búa. Thi thoảng cô kể cho tôi về Puskin, về những bài thơ tình bất hủ, về khung cảnh huy hoàng của bờ Vonga rụng đầy những lá mỗi khi đến độ thu, về đất nước có mối quan hệ quá mật thiết với nơi tôi đã sinh ra. Olga cũng là người chỉ cho tôi những địa điểm bán sách rẻ, và dẫn tôi đi ăn nhiều món quái lạ ở những ngõ ngách của nơi này, vì cô đã sống ở đây được hai năm.
Sự giúp đỡ của Olga chưa đủ làm tôi cảm thấy dễ chịu với cuộc sống mới này, đơn giản vì tôi là một thằng con trai. Và vì thế, tôi cần và muốn có mặt trong những cuộc vui của tụi con trai cùng lớp.
2. Lí do để bọn con trai đẩy tôi ra khỏi mọi hoạt động tập thể đơn giản hơn những gì tôi suy diễn nhiều. Ray_ đứa con trai duy nhất trong lớp có vẻ không – ghét- tôi, kéo tôi lại sau giờ học và nói nhỏ
_ Minh, bọn con trai lớp mình không ưa cậu!
_ Tớ biết, nhưng vì sao thế?
_ Vì …Olga thích cậu.
_ Và?
_ Tất cả chúng nó đều mong được Olga nhòm ngó tới, con bé từng nằm trong đội tuyển volleyball của trường đấy. Xinh đẹp, duyên dáng và kỳ lạ. Nhưng Olga chỉ để mắt tới cậu thôi.
Tôi chợt hiểu ra, chỉ còn biết nhún vai cười trừ. Có lẽ bọn con trai trong lớp thích Olga hoặc vì vẻ ngoài xinh đẹp hoặc vì sự bí ẩn, nhưng tôi dường như không mấy để ý, vì từ trước đến giờ, bóng đá, games và những trò chơi con trai có vẻ thu hút bản thân hơn là những cô nàng xinh xắn. Và con gái thì đôi khi vẫn lạ kì như vậy. Họ thích để ý đến những người không quan tâm đến họ. Giờ thì tôi nghĩ việc hòa nhập sẽ dễ dàng hơn nhiều rồi đấy…
Sáng hôm ấy, khi tôi đến trường thì bọn con trai đã túm năm tụm ba lại từ lúc nào. Cả bọn đang soi mói Olga, xì xầm bàn tán điều gì đó về cô bé. Martin – đứa quậy nhất lớp hất hàm, vẫy tôi lại:
_ Hey, Minh, cậu biết tin gì chưa? Olga và Sean gàn dở mới kết thành một đôi đấy. Hôm qua có đứa gặp chúng nó đi cùng nhau ở rạp chiếu phim.
_ Sean? – thú thật tôi chẳng biết đó là anh chàng nào.
_ Cậu không biết sao? Cái gã khoa văn, tóc dài, hôi hám, quấn áo kì dị, hay nói nhăng nói cuội và người lúc nào cũng nồng nặc mùi thuốc lá ấy!
Tôi cảm thấy người cậu nóng bừng lên, không hiểu vì sao.
_ Heh, vậy là con bé không còn thích cậu nữa rồi nhé – Joey đệm vào châm chọc.
_ Gì chứ, tớ chẳng quan tâm, nó cũng chỉ là một đứa con gái thôi mà. Nó có thể thích bất cứ gã nào mà.
Tôi nói những điều tôi không nghĩ, nhưng tôi nhận thấy đây là một cơ hội tốt để kết thân với tụi con trai, hùa luôn theo cũng chẳng mất gì.
_ Cậu biết Sean à? – Martin nhướng mắt.
_ Tớ nghĩ rằng tớ đã trông thấy gã một lần. Thật không thể tin được. Kinh tởm y như cậu tả đấy. Olga thật tầm thường quá, mất thể diện lớp mình thật.
Lũ con trai ném cho Olga những tràng cười chế giễu. Tôi liếc sang Olga, thấy cô bé cúi gằm mặt xuống, lặng im vờ như đang đọc sách. Có cái gì đấy nhoi nhói.
3. Từ hôm ấy trở đi, tôi và Olga không còn nói chuyện nữa. Bọn con trai trong lớp đã dần hòa nhập với tôi, tôi đã có thể tham gia tập cùng với đội bóng của trường, ăn trưa, chơi games, và đôi lúc ngồi tán gẫu về Olga cùng lũ con trai. Có lần tôi gặp Olga đi với Sean “ gàn dở”, một người bạn của tôi sau đó nói rằng Sean cũng từng ở trong tuyển bóng đá của trường… Thi thoảng tôi thấy nhớ lúc vẫn thường nói chuyện với cô gái Nga. Dù có những lúc gặp một bài toán khó muốn nhờ cô bé giảng, hay muốn xin lỗi vì đã cùng bọn con trai trêu chọc cô bé nhưng sĩ diện của một đứa con trai ngăn cản tôi làm điều ấy, và lại tôi thầm nghĩ đằng nào thì Olga cũng đã không còn thích tôi nữa. Thêm vào đó, những trận tập bóng miên man sau giờ học chuẩn bị cho giải đấu các trường trung học toàn nước Anh làm cho tôi phần nào quên bẵng đi chuyện đó.
Tháng mười một về lạc lõng vài con nắng giữa những cơn gió rét run người của London. Một phần vì chưa quen với thời tiết ở đây, một phần vì đội hình rời rạc hơn nhiều so với khi đá tập, đội bóng trường Minh đang bị đội chủ nhà London dẫn trước hai bàn ngay từ bốn mươi lăm phút đầu tiên. Cả hiệp đầu tiên, tôi không nhận được pha bóng nào truyền lại từ phía đồng đội. Bóng đáng nhẽ phải được chuyền đến chân tôi, và bàn thắng cho đội nhà là không thể chối cãi, thì đồng đội lại đảo sang hướng khác. Cậu chỉ cảm giác mơ hồ có điều gì đó bất ổn. Ngay đầu hiệp hai, tôi cố gắng dùng sự nhanh nhẹn của mình để tranh bóng từ chân đội bạn. Vừa cầm được bóng, chợt tôi cảm giác người hẫng đi khi một cầu thủ đội bạn trườn người ra xoạc bóng. Tôi ngã sóng xoài trên sân và rồi ngay khi chưa kịp định thần, tôi thấy chân mình đau buốt. Martin đã chạy qua, cố tình giẫm lên chân tôi. Tôi vừa đau, vừa ngơ ngác với những gì vừa xảy ra trước mắt. Tôi cố gượng dậy nhưng lập tức ngã ra vì quá đau, chắc hẳn đã bong gân. Tôi vẫn cảm thấy choáng váng khi được cáng ra khỏi sân trong tiếng chế nhạo của chính đội nhà:
_ Nhận lấy cái giá phải trả cho sự nổi bật nhé. Olga hẳn sẽ buồn khi biết tin mày bị gãy chân đấy.
…Tối London rực rỡ với dọc những cửa hiệu xa hoa sáng đèn. Tôi tha thẩn trên dọc phố Oxford Circus, với chân trái băng trắng và những dòng suy nghĩ ngổn ngang trong đầu. Tiếc cho công sức tập luyện mình đổ vào giải đấu thì ít, mà thất vọng vì những người mà tôi đã coi là bạn thì nhiều. Dòng người đổ dọc phố gấp gáp làm tôi nhớ đến Olga hơn bao giờ hết. Chợt điện thoại của tôi kêu báo có tin nhắn:
“ Minh, tớ biết cậu đã cố gắng rất nhiều cho giải đấu, nhưng những nỗ lực của cậu có thể bị phá hỏng nếu đặt niềm tin không đúng chỗ. Còn về Sean, tớ chơi thân với cậu ấy vì Sean là người tốt, không bao giờ có thể đánh giá nguời khác qua vẻ ngoài. Trước sinh nhật 18, người ta luôn ước, và tớ ước cậu biết một sự thật là tớ thích cậu. Northampton sắp có tuyết rồi đấy…”
Tôi mỉm cười và chạy thật nhanh về phía China town, chọn một chiếc bánh ga tô nhỏ xinh trong cửa hàng và viết chữ lên mặt bánh. Rồi vẫy một chiếc taxi đang đỗ cạnh bốt điện thoại đỏ trên phố…
Dù khoảng cách có là bao xa, tất cả những gì tôi muốn bây giờ chỉ là có mặt bên Olga trong những khoảnh khắc đầu tiên của ngày sinh nhật cô bé…
4. Northampton. 12h kém 5. Vừa đủ thời gian thắp nến lên chiếc bánh. Olga mở cổng, sững người trước mười tám ngọn nến cháy lung linh. Cô bé không nói, chỉ nở nụ cười rồi tháo chiếc khăn của mình choàng vào cổ tôi ngay khi những bông tuyết đầu tiên chậm chậm rơi xuống Northampton… Olga áp bàn tay cô vào đôi má đỏ ửng của tôi đang run lên vì lạnh. Gió đêm từ bãi cỏ cạnh trường tạt vào làm tắt những ngọn nến. Hi vọng Olga đã kịp thấy dòng chữ được viết lên mặt bánh:
“ Olga, ty mne nravishsya!*”…
Linh Nhóc & Zest Cowy
* Olga, I like you!
Chương trước
Mục lục
Café Yêu
Minh Nhật
Café Yêu - Minh Nhật
https://isach.info/story.php?story=cafe_yeu__minh_nhat