Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ba Vụ Án Bí Ẩn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 22: Một Cuộc Tiếp Khách Bất Ngờ
T
ái Công đứng lên đi tới lò sưởi. Đang hơ tay thì nghe thấy tiếng mở phía sau ông. Bực mình quay lại, ông thấy phu nhân A Quốc bước vào.
Ông mỉm cười nhợt nhạt:
- Ta lúc này dang rất bận, phu nhân A Quốc à! – Ông dễ dàng nói – Nếu bà có điều gì muốn trình bày thì xin hãy gặp viên Thừa chỉ.
Bà A Quốc chẳng tỏ ra ý gì muốn rút lui. Bà yên lặng môt lúc, hai mắt nhìn xuống rồi nhỏ nhẹ nói chỉ vừa đủ nghe thấy:
- Thiếp được biết là Đại nhân sắp từ biệt mọi người để ra đi nên tới để tỏ lời đa tạ về tấm lòng tốt của ngài đối với phu quân thiếp và cả với thiếp.
Ngài pháp quan quay về phía cửa sổ. Ánh tuyết trắng êm đềm rọi qua tấm giấy dầu. Gắng sức vượt bản thân mình, ông nói:
- Xin đa tạ phu nhân A Quốc! Ta đánh giá cao sự trợ giúp mà chồng bà và bà đã mang lại trong suốt thời gian ta trị nhậm ở Phối Châu.
Không quay người, ông chờ cánh cửa khép lại sau bà khách.
Nhưng ông lại chỉ thấy thoang thoảng phía sau lưng mùi thơm nhẹ của những cây cỏ phơi khô rồi một tiếng nhỏ nhẹ cất lên:
- Thật là điều rất khó khăn cho một người đàn ông để hiểu được những gì diễn ra trong đầu một phụ nữ.
Tái Công đột ngột quay người lại và bà A Quốc vội nói thêm:
- Đàn bà có những điều bí ẩn mà đối với đàn ông lại là những bí mật chẳng kém. Làm sao mà Đại nhân có thể khám há ra được điều bí ẩn của mụ Lỗ.
Bước đến gần, Tái Công hỏi bà, giọng căng thẳng:
- Phải chăng phu nhân muốn nói là đã khám phá ra được một tang tích mới?
Bà A Quốc thở dài:
- Không có một dấu tích nào mới cả - Bà nói – Nhưng thiếp chợt nghĩ tới một cách thức cũ để loại bỏ một người chồng đáng ghét. Cái đó có thể giải thích được sự ra đi đáng ngờ của chồng mụ Lỗ chăng?
Tái Công nhìn bà dò hỏi:
- Hãy nói với ta điều gì phu nhân biết đi!
Bà A Quốc quấn chặt thêm chiếc áo khoác vào cái thân hình mảnh dẻ đang run run. Rồi bà nói tiếp giọng mệt mỏi:
- Trong những lúc chúi đầu chúi mũi vào cái công việc nhàm chán hàng ngày: khâu lại những đế giày vải cũ hoặc vá lại những tấm áo quần chẳng bõ công vá víu, tâm trí của chúng tôi lang thang, lang thang… Đôi mắt mệt mỏi dưới ánh sáng chập chờn của ngọn nến, chúng tôi tự hỏi chẳng lẽ cuộc đời mình cứ thế này mãi sao?... Đế giày thì rắn, tay thì yếu, các ngón tay nhói đau. Làm sao đây? Chúng tôi lấy một chiếc đinh dài, chúng tôi cầm chiếc búa gỗ và chúng tôi đóng lỗ này sau lỗ khác vào rìa đế, những lỗ nhỏ lần lượt đón mũi kim xuyên qua dễ dàng.
Nhìn cái bóng dáng mảnh mai đang ngồi, đầu cúi trước mặt mình, như đang chìm đắm trong một nỗi buồn vô tận, Tái Công muốn lựa lời an ủi và khích lệ. Nhưng bà A Quốc vẫn cái giọng buồn buồn đó nói tiếp:
- Chúng tôi rút kim lên, cắm kim xuỗng, rút lên, cắm xuống… và những ý nghĩ đen tối như lên, như xuống theo mũi kim, nó bay lên, lượn xuống… Nó lượn không mục đích như những con chim lạ lượn bay xuống quanh một chiếc tổ bỏ không.
Bà ngửng đầu nhìn Tái Công. Ngài pháp quan đẫn đờ kinh ngạc khi nhìn thấy ngọn lửa bất ngờ long lanh trong đôi mắt mở to của người thiếu phụ. Chậm rãi hơn, bà A Quốc tiếp tục:
- Rồi một đêm, một ý nghĩ chợt đến trong đầu người đàn bà, ý nghĩ này xâm chiếm mụ. Mụ ngừng khâu, cầm lên trong tay chiếc đinh sắt dài và ngắm nó rất lâu, làm như là lần đầu tiên mụ nhìn thấy nó. Chiếc đinh này đã che chở cho những ngón tay khỏi đau đớn, người bạn đồng hành trung thành trong bao giờ phút cô đơn trôi qua trong những giấc mơ rầu rĩ.
- Có phải ý phu nhân muốn nói… - Tái Công chợt kêu lên.
- Phải – Bà vẫn đáp với một giọng đều đều – Những chiếc đinh dài này có cái mũ rất nhỏ. Khi đóng nó xuống bằng một cái búa gỗ, mũ của nó sẽ bị lút trong những sợi tóc giữa đỉnh đầu. Một chiếc thôi là đủ! Chẳng có ai biết được là mụ đã giết chồng như thế nào… và cuối cùng mụ vẫn tự do!
Tái Công đặt lên người đối thoại của ông một cái nhìn nóng bỏng:
- Phu nhân A Quốc! – Ông kêu lên – Phu nhân đã cứu sống ta! Tất cả đã rõ ràng. Ta bây giờ mới hiểu tại sao mụ Lỗ lại sợ các cuộc khám nghiệm đến thế! … Và… tại sao cuộc khám nghiệm vừa qua lại bỏ sót!
Một nụ cười mở rộng làm sáng khuôn mặt đăm chiêu, ông nói thêm:
- Phu nhân đã có lý, chỉ đàn bà mới có thể hiểu được cái đó.
Bà A Quốc lặng lẽ nhìn ông. Tái Công vội thêm:
- Nhưng tại sao phu nhân lại buồn như vậy? Ta nhắc lại, chắc chắn là phu nhân đã nói đúng. Đó là đáp án duy nhất.
Bà A Quốc kéo xụp thêm chiếc mũ trùm trên đầu, mỉm cười buồn bã và nói:
- Vâng, ngài đã khám phá ra: đó là lời giải duy nhất.
Và không nói thêm một lời nào nữa, bà đi ra khỏi phòng.
Ngài pháp quan im lặng một lúc lâu, mắt dán vào cửa ra vào rồi, đột ngột, mặt ông tái xanh. Ông cau đôi lông mày rậm và cất tiếng gọi một vệ binh, hạ lệnh cho hắn đi vời ngay những phụ tá hộ vệ của ông tới ngay.
Ba người tới với dáng vẻ buồn thiu, nhưng khi nhìn điệu bộ Tái Công, khuôn mặt họ lập tức sáng bừng.
Ngài pháp quan đứng thật thẳng trước bàn, cánh tay khoanh lại trong ông tay áo rộng:
- Lúc này ta đã chắc chắn nắm được giải pháp cho vụ án Lỗ Minh. Chúng ta sẽ tiến hành một cuộc khám nghiệm lần thứ hai.
Mã Tôn sửng sốt nhìn các bạn, nhưng hầu như ngay tức thì, khuôn mặt anh sáng lên với một nụ cười rộng, nói:
- Đại nhân nói như vậy, thế tức là vụ việc đã được giải quyết! Khi nào thì tiến hành cuộc khám nghiệm?
- Càng sớm càng tốt – Tái Công đáp – Nhưng lần này chúng ta không cần đi tới nghĩa địa. Ta sẽ cho khiêng quan tài đó về công đường.
Triệu Thái gật đầu tán thành và nói:
- Dân chúng Phối Châu, thời gian này dở chứng thích gây gổ. Trong công đường dễ để mắt tới họ hơn là ở nơi bãi trống.
Tào Can có dáng hoài nghi, lo lắng.
- Khi hạ chức lệnh cho lính vệ binh chuẩn bị đi dán những cáo thị, họ đã biết nội dung nói gì. Tiếng đồn đã lan đi mau chóng, thưa Đại nhân. Và toàn huyện Phối Châu đều đã biết việc treo ấn từ quan của ngài. Hạ chức sợ rằng có thể nổ ra một cuộc bạo động khi tiến hành khám nghiệm lần thứ hai.
- Ta biết tất cả những cái đó, nhưng vẫn sẵn sàng mạo hiểm. Hãy bảo A Quốc chuẩn bị tất cả mọi thứ cho việc này tại ngay phòng xử án của công đường. Mã Tôn và Triệu Thái, các ngươi tới ngay nhà trùm phường thịt lợn và nhà Hội trưởng Lưu, báo cho họ biết quyết định của ta và theo các ngươi tới nghĩa địa làm chứng cho việc khai mở nấm mồ và việc đưa quan tài về công đường. Nếu chúng ta hành động nhanh và không rầm rộ khua chiêng gõ trống thì dân chúng Phối Châu sẽ bị bất ngờ. Khi biết tin thì óc hiếu kỳ sẽ vượt lên trên lòng căm ghét ta, họ sẽ ở yên và chờ xem. Vả lại còn có các trùm phường ở đó để ngăn giữ họ khỏi phạm phải điều vô phương cứu vãn. Ít ra thì ta hy vọng như thế.
Ông nở một nụ cười trấn an các phụ tá hộ vệ và cho họ lui.
Nhưng khi chỉ còn lại một mình, Tái Công lại trầm ngâm ủ dột. Ông phải cố gắng lắm mới tạo cho mình vẻ lạc quan trước thuộc hạ của mình. Ông thong thả đi tới phía án thư, đặt phịch người trên ghế bành và vùi đầu, mặt vào giữa hai bàn tay.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ba Vụ Án Bí Ẩn
Robert Van Gulik
Ba Vụ Án Bí Ẩn - Robert Van Gulik
https://isach.info/story.php?story=ba_vu_an_bi_an__robert_van_gulik