Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Anh Đào Rộ Nở
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 22 -
C
uộc gặp gỡ ngắn ngủi với Thúc Linh khiến Đoan Hảo nao nao . Giá như ngày ấy Đoan Hảo đừng qua nhà Hạ Vũ, chỉ làm việc với bác sĩ Thúc Bằng, sống cùng ông bà bác sĩ và Thúc Linh thì hạnh phúc vui vẻ biết mấy.
Ai khiến xui gặp gỡ Hạ Vũ, tình yêu không trọn, nỗi sầu vương mang để giờ phải trốn biệt nơi nầy.
Đã một lần Đoan Hảo phải trốn biệt quê nhà, trường lớp, bạn bè, sống mất hút ở một nơi mà không ai biết Đoan Hảo . Đau đớn tủi hờn đến phải cắt đứt với Liên Quế, người bạn thân.
Rồi một lần nữa, Đoan Hảo lại trốn biệt, xa cách cả những người đầy tình thâm.
Đoan Hảo muốn sống hồn nhiên, tươi vui, cởi mở như Thúc Linh mà không được, bởi cuộc đời Đoan Hảo đã có đám mây u ám nặng nề phủ giăng.
Thúc Linh đến rồi đi đột ngột như cơn mưa bất ngờ ập xuống và tan nhanh, để cho Đoan Hảo ngẩn ngơ nhớ về thành phố với những tháng ngày mộng mơ xao động.
Thúc Linh đi rồi, giờ đây Đoan Hảo chẳng biết làm gì . Công việc và cuộc sống nơi đây tẻ nhạt quá . Những Đoan Hảo cũng biết mình sẽ không trở lại thành phố . Nghĩ đến Hạ Vũ, trong lòng Đoan Hảo dâng lên nỗi tủi hờn . Hẳn là Hạ Vũ đã tìm được cô gái khác hơn Đoan Hảo gấp ngàn lần . Chỉ nghĩ đến thôi mà tim Đoan Hảo nhói đau . Thôi mặc kệ anh ta . Cố quên . Chẳng ai cần đến Đoan Hảo nữa đâu . Đoan Hảo quên chưa kịp hỏi thăm sức khỏe bà Thảo Trúc thế nào . Dù sao Đoan Hảo vẫn mong bà được bình yên vui vẻ, và luôn thấy rằng mọi người thân lúc nào cũng quan tâm đến bà.
Xin trả lại Đoan Hảo những chuỗi ngày bình yên ở nhà dì Nhạn.
Tuy nhiên, dì Nhạn lại không hiểu tâm trạng của Đoan Hảo . Thấy Đoan Hảo rảnh rang ( mất hai trang ) … lắng bảo bọc cuộc đời con. Đừng từ chối, Đoan Hảo.
Đoan Hảo nhăn nhó :
- Con đã nói rồi, sao anh Khải Thuần còn nhờ dì mở lời ?
- Dù cậu Khải Thuần không nhờ, dì vẫn nói . Con nhớ không ? Ngay từ đầu, khi Khải Thuần ghé đây thường xuyên, dì đã biết tình ý rồi. Khải Thuần đối với con rất tốt.
Đoan Hảo xác nhận :
- Con biết anh Khải Thuần rất tốt.
- Tốt sao còn chần chừ ?
Dì Nhạn đâu biết nỗi lòng Đoan Hảo . Làm sao Đoan Hảo xứng với Khải Thuần và có yêu Khải Thuần đâu mà đồng ý.
Hỏi, nhưng không cần Đoan Hảo đáp, dì Nhạn ôn tồn nói tiếp :
- Khải Thuần muốn kết hôn cùng con . Cậu ấy về thưa chuyện với ba mẹ rồi bước tới . Con chuẩn bị đi.
Nghe lời thông báo của dì Nhạn, Đoan Hảo đâm hoảng :
- Anh Khải Thuần không phải dành cho con . Dì giới thiệu người khác cho anh ấy đi.
- Khùng quá, Đoan Hảo !
- Thật mà. Con biết có người thương anh Khải Thuần.
- Nhưng Khải Thuần chỉ thương con.
Dì Nhạn cất giọng rành rọt và đưa đôi mắt hiền từ, ấm áp nhìn Đoan Hảo :
- Hạnh phúc đã đến, con nên đón nhận, đừng để mất, vì đời con gái chỉ một lần thôi.
Dì Nhạn quan niệm rất đơn giản . Nhưng hạnh phúc đâu dành cho Đoan Hảo mà đón nhận . Người đàn ông nào cũng chỉ muốn cưới người con gái nguyên vẹn trắng trong . Nhất là Khải Thuần, người đàn ông nhiều lý tưởng, chân tình, trong sáng . Liên Quế bảo Khải Thuần rộng lượng bao dung, không hẹp hòi như Hạ Vũ, nhưng Đoan Hảo không tin . Người nào cũng thế thôi . Sự thật ê chề đắng cay mà Đoan Hảo đã gặp rồi đó . Đoan Hảo muốn thét to lên trước nỗi đau không cùng, Đoan Hảo bị hại, Đoan Hảo vô tội, nhưng phải gánh lấy hậu quả suốt một đời.
Cố lấy giọng vui vẻ, Đoan Hảo nói với dì Nhạn :
- Hạnh phúc không dành cho con đâu dì à.
- Chứ dành cho ai ? Nghe con nói mà dì tức . Dì đã nói chuyện nầy cho Liên Quế biết . Nó đồng ý hết mình, bảo con gặp Khải Thuần thì không còn ai hơn.
Đoan Hảo buột miệng :
- Anh Khải Thuần sẽ thất vọng khi biết rõ về con.
Dì Nhạn khẳng định :
- Sao lại thất vọng ? Khải Thuần biết tính ý con nhiều . Thử hỏi bao nhiêu cô gái sao không yêu mà lại yêu con ? Chắc chắn con với Khải Thuần có duyên số rồi . Bỗng dưng con đến đây ở, mọi việc có sự sắp đặt của ông tơ bà nguyệt, con không thể tránh được đâu.
Đoan Hảo một mực từ chối :
- Dì nói anh Khải Thuần tìm người khác.
Đoan Hảo biết Hải Chi ở xí nghiệp rất quan tâm đến Khải Thuần . Mỗi lần trò chuyện với Đoan Hảo . Hải Chi đều nhắc đến Khải Thuần và khen anh chàng hết lời . Tình cảm bộc lộ khó giấu diếm ai được . Đoan Hảo sẽ bắc nhịp cầu nối giữa hai người . Nhẹ nhõm với ý nghĩ vừa đến, Đoan Hảo nói với dì Nhạn :
- Dì khỏi lo chuyện của con.
Di Nhạn rất tự nhiên :
- Dì như mẹ của con, nên phải lo cho con chứ.
Rồi dì quan tâm hỏi Đoan Hảo :
-Ở Mỹ Tho, con còn người bà con nào không ? Chuyện trọng đại nầy cần phải báo cho họ biết.
Dì Nhạn cứ làm như Đoan Hảo đã bằng lòng Khải Thuần rồi vậy . Sao dì không dứt chuyện nầy ra khỏi đầu óc được nhỉ ?
oOo
- Hải Chi rất quí anh . Người ta có cảm tình đặt biệt với anh đấy.
Khải Thuần lắc mạnh đầu :
- Anh không biết Hải Chi nào cả.
- Làm bộ hoài . Anh là cháu bác Sáng mà không biết Hải Chi, tài vụ xí nghiệp ư ?
Khải Thuần nhìn Đoan Hảo đăm đăm :
- Anh chỉ biết Đoan Hảo thôi.
Đoan Hảo nói nhanh :
- Còn Hảo rất muốn anh biết đến Hải Chi . Một cô gái xinh đẹp, rất xứng với anh . Hải Chi nhắc nhở và khen ngợi anh luôn.
Mặt Khải Thuần nhăn nhó :
- Em thật là tàn nhẫn, Đoan Hảo ạ . Trong khi anh đang nói với ba mẹ về chuyện của chúng mình, còn em thì nói về ai đâu.
Đoan Hảo khẳng định :
-Em nói đến Hải Chi . Em biết cô ấy yêu anh.
Khải Thuần nghiêm giọng :
- Anh có người rồi, không cần em giới thiệu nữa đâu.
- Người đó không tốt . Em thấy anh yêu Hải Chi là hợp nhất.
Khải Thuần ngó Đoan Hảo, vẻ bất mãn lộ ra :
- Em không có quyền sai khiến trái tim anh.
Đoan Hảo vẫn không dừng :
- Nhưng em muốn anh đáp lại tình yêu trong sáng của Hải Chi, một cô gái hiền thục, rất trân trọng, ưu ái anh.
Khải Thuần chậc lưỡi :
- Đúng là miệng lưỡi bà mai.
Đoan Hảo tười cười :
- Và anh hãy nghe lời bà mai nầy thì cuộc đời anh sẽ vô cùng hạnh phúc.
Khải Thuần giơ tay lên trời :
- Còn em nên chấm dứt trò đùa không đúng chỗ nầy đi.
Mặt Đoan Hảo rất nghiêm trang :
- Em không đùa . Em nói thật lòng.
- Thật lòng thì em hãy đáp lại tình anh.
- Không.
Tiếng không bật khỏi miệng Đoan Hảo cũng là tiếng nói của trái tim.
Khải Thuần hỏi dồn :
- Vì sao ? Em đừng tàn nhẫn với anh như thế.
Đoan Hảo nín thinh . Buổi trưa, khu vườn nhà dì Nhạn vắng lặng yên ả . Khải Thuần và Đoan Hảo ngồi trò chuyện ngoài sân, gió mát rượi.
Thấy Khải Thuần đến, Đoan Hảo vui vẻ nói chuyện một cách thoải mái . Dì Nhạn rất phấn khởi, dì lui cui vào nhà nấu nồi chè thưng.
Khải Thuần ngồi trầm tư nhìn Đoan Hảo . Thật không thể nào hiểu nổi Đoan Hảo đang nghĩ gì . Đoan Hảo đang hướng mắt về khoảng trời xa xăm.
Bỗng chú bé hàng xóm của dì Nhạn bước vào cổng, cất tiếng gọi :
- Chị Đoan Hảo ơi ! Có ai tìm kìa.
Ai tìm Đoan Hảo ? Cả Đoan Hảo va Khải Thuần đều ngạc nhiên.
Hạ Vũ dang lững thững đi vào . Đoan Hảo sững sờ . Một thoáng xao động, con tim bừng lên nhịp đập khác thường . Tuy nhiên, Đoan Hảo đã kịp thời trấn tĩnh :
-Anh đến xí nghiệp tìm em . Có người bảo em đang sống ở nhà dì Nhạn, nên anh nhờ cậu bé nầy đưa đến đây.
Giọng Hạ Vũ âm vang như từ cõi xa nào vọng lại . Đoan Hảo lạnh lùng bảo :
- Anh tìm tôi làm gì ? Bác gái chưa khỏi bệnh sao ?
Đôi mắt Hạ Vũ đăm đắm nhìn Đoan Hảo :
- Anh đã đi tìm kiếm em khắp nơi từ bao lâu nay . Em có biết không, Đoan Hảo ?
Có nghĩa gì đâu anh . Biết để làm gì . Đoan Hảo cố giữ vẻ thờ ơ . Khải Thuần căng thẳng nhìn Đoan Hảo và Hạ Vũ . Thoáng yên lặng bao quanh ba người.
Đột nhiên, Đoan Hảo cất tiếng, phá tan bầu không khí nặng nề :
- Giới thiệu với anh, đây là Khải Thuần, chồng sắp cưới của tôi.
Chỉ tay vào Khải Thuần, Đoan Hảo nói với Hạ Vũ rồi quay sang Khải Thuần.
- Còn đây là anh Hạ Vũ . Hai anh làm quen đi.
Hạ Vũ thoáng cau mày, trong khi Khải Thuần rất đỗi ngạc nhiên . Rồi Khải Thuần chủ động bảo Đoan Hảo :
-Em có bạn đến, mời vào nhà nói chuyện đi.
Hạ Vũ đứng như trời trồng . Khải Thuần tỏ ra là người lịch sự đi vào trong.
Hạ Vũ đứng như trời trồng . Khải Thuần tỏ ra là người lịch sự đi vào trong.
Đoan Hảo muốm chấm dứt nên không mời Hạ Vũ vào nhà, cũng chẳng mời ngồi, dù có mấy chiếc ghế bỏ không.
- Tôi đang sống yên ổn . Anh đừng tìm tôi nữa.
- Anh biết em giận anh lắm . Tại sao lúc đó anh lại hồ đồ và dửng dưng như thế chứ ? Em bỏ đi rồi, anh vô cùng ân hận . Anh thấy mình quá hẹp hòi, ích kỷ . Anh lang thang tìm em khắp nơi, nhưng chẳng biết em đến nơi đâu . Thúc Linh trách anh biết bao nhiêu . Cũng đáng tội, vì anh quá tệ với em . Em không có lỗi gì cả . Em thật đáng thương.
Nghe Hạ Vũ tuôn một hơi dài phân trần, Đoan Hảo thờ ơ đáp :
- Những lời nầy, anh nói với tôi bây giờ đã muộn rồi . Tôi không nghe đâu.
Hạ Vũ thiết tha :
- Em không nghe, anh vẫn nói . Khi Thúc Linh báo tin đã gặp em ở xí nghiệp, anh mừng phát điên lên được . Anh mong mỏi gặp lại em . Những ngày không có em, anh thấy vô cùng trống vắng . Về thành phố với anh nghe Đoan Hảo ?
Đoan Hảo nhìn thẳng Hạ Vũ :
- Anh quên tôi đã nói gì với anh sao ? Tôi sắp có...
Hạ Vũ cắt lời Đoan Hảo :
- Anh không tin đâu . Em giận anh nên nói thế.
Đoan Hảo lại quả quyết :
- Anh không tin, nhưng đó là sự thật . Chúng tôi sắp cưới rồi.
- Anh sẽ cưới em, Đoan Hảo . Mẹ anh đã đồng ý chuyện của chúng mình rồi.
Giọng Đoan Hảo chùng xuống thấp :
- Điều đó đâu có nghĩa gì với tôi.
Hạ Vũ nói nhanh :
- Lúc trước chúng mình luôn mong điều đó . Em còn nhớ không ? Mẹ cứ tính cho anh với Thúc Linh chứ có bao giờ chấp nhận anh đâu và Thúc Linh đã thuyết phục được mẹ . Mẹ cứ ngỡ em ở bên nhà bác Thúc Bằng.
- Sao anh không nói rõ sự thật cho bác Thảo Trúc biết ?
- Mọi khó khăn gay go đã qua rồi, em hãy thu xếp về với anh đi Đoan Hảo.
Nghe Hạ Vũ cất giọng năn nỉ, Đoan Hảo ấm ức trong lòng . Nói mới dễ nghe làm sao ? Chẳng bao giờ Đoan Hảo về với Hạ Vũ đâu.
Đoan Hảo chép miệng, hỏi :
- Anh nói mà không sợ anh Khải Thuần nghe thấy à ?
- Anh tin vào tình yêu của chúng mình . Lúc gay go nhất, mình đã yêu nhau và cố vượt qua . Bây giờ thì mọi trở ngại đã không còn . Em đừng giận hờn anh nữa Đoan Hảo . Chúng ta sẽ bắt đầu lại nghe em . Hãy quên mọi chuyện cũ.
Dù có mềm lòng trước lời lẽ êm dịu của Hạ Vũ, Đoan Hảo vẫn cương quyết chối từ . Bảo Đoan Hảo quên, nhưng Hạ Vũ có chịu quên chuyện cũ không ?
Người ta có bao giờ chịu để cho quá khứ ngủ yên đâu . Cứ khơi gợi, khơi gợi. Mà sự khơi gợi nào chẳng đem đến buồn đau.
Đoan Hảo không muốn bị rơi vào bi kịch như lần trước nữa . Mặc Hạ Vũ nói gì, Đoan Hảo vẫn giữ vẻ dửng dưng.
- Những lời anh nói với tôi không có ý nghĩa gì cả.
Giọng Hạ Vũ rất đỗi thiết tha :
- Em nỡ nào nói với anh như thế sao Đoan Hảo ? Anh nhớ em vô cùng . Những ngày qua anh day dứt không yên . Tìm em không được, anh đã nhắn tin trên báo, trên đài . Thúc Linh bảo anh nhắn như thế, em có nghe thấy cũng chẳng về đâu . Và Thúc Linh đã viết mẫu nhắn tin khác . Em có đọc không ?
Thúc Linh nhắn gì nhỉ ? Nếu đọc thấy mẫu nhắn tin của Thúc Linh thì liệu Đoan Hảo có quay về không ?
Đoan Hảo nói rành rọt từng tiếng :
- Tôi không thể trở về.
- Sao em cứ trốn tránh anh mãi vậy, Đoan Hảo ?
- Tôi nghĩ anh biết rõ tại sao.
Hạ Vũ có vẻ khổ sở :
- Anh đã trả giá cho sự ích kỷ, hẹp hòi của mình nhiều rồi . Xin em đừng nhắc lại chuyện đó nữa.
Mặt Đoan Hảo lạnh như tiền :
- Chính anh đã làm cho tôi phải nhắc, phải nhớ.
Hạ Vũ than vãn :
- Khổ quá ! Anh phải làm gì để em hết giận và tin anh đây ?
Đoan Hảo yên lặng . Hạ Vũ bộc bạch :
- Hôm ấy về Mỹ Tho tìm em, anh thấy mình thật khờ khạo . Biết nhà em ở đâu giữa muôn trùng nhà cửa . Biết con sông nào nằm cạnh nhà em . Nhớ có lần đi chơi bến Bạch Đằng, em bảo nếu em bị thất lạc thì khó mà tìm em được giữa vùng sông nước . Lúc đó, anh nào quan tâm, chỉ biết có em bên cạnh anh . Chúng mình luôn có nhau, làm gì có sự xa cách.
Đoan Hảo bật thốt lên :
- Thế nhưng vẫn phải xa cách.
Giọng Hạ Vũ chắc gọn :
- Xa cách rồi được sum hợp thôi em à.
- Anh có vẻ tự tin quá.
Mắt Hạ Vũ sáng lên :
- Anh tin vào tình yêu chân thật của chúng mình.
Đoan Hảo nói nhanh :
- Nhưng tình yêu đó đã bị anh giết chết.
- Không đâu Đoan Hảo . Anh mãi yêu em.
Liếc nhìn Hạ Vũ, Đoan Hảo hỏi :
- Anh quên là tôi sắp kết hôn rồi ư ? Anh vừa gặp chồng sắp cưới của tôi.
Hạ Vũ nhìn Đoan Hảo thật lâu :
- Anh không tin điều đó . Cử chỉ, thái độ, ánh mắt của em đã cho anh biết không phải như vậy.
- Tin hay không là quyền của anh.
Mặt Hạ Vũ nhăn nhó thật thảm não :
- Sao em cứ làm khổ anh mãi vậy Đoan Hảo ?
Đoan Hảo thẳng thừng :
- Về thành phố và cưới vợ . Anh đâu có phải khổ sở.
Đôi mắt không rời khỏi Đoan Hảo, giọng Hạ Vũ chắc nịch :
- Anh chỉ về thành phố với em và chỉ cưới em.
- Bộ anh tưởng tôi sẽ làm theo ý anh à ?
- Ý anh không có gì sai trái . Đó là mong ước lớn nhất đời anh.
Hạ Vũ khẳng định rồi cất tiến nài nỉ :
- Chỉ có em mới thực hiện được mong ước của anh . Hãy giúp anh đi Đoan Hảo !
Đoan Hảo dứt khoát :
-Tôi không giúp gì được anh đâu.
Nói mãi vẫn không thuyết phục được Đoan Hảo, Hạ Vũ đâm thất vọng . Biết Đoan Hảo giận nhiều, nhưng chẳng lẽ cơn giận trong lòng nàng chẳng chút nguôi ngoai . Hạ Vũ đã bộc bạch cạn lời, sao Đoan Hảo vẫn lãnh đạm, dửng dưng ? Đoan Hảo hết yêu Hạ Vũ rồi ư ? Chẳng lẽ lời Đoan Hảo nói là sự thật? Gã đàn ông kia là chồng sắp cưới của Đoan Hảo ư ? Không . Không thể được . Đoan Hảo không dứt tình với Hạ Vũ được đâu . Chỉ vì Hạ Vũ gây ra nỗi đau mà Đoan Hảo muốn quên chàng . Đoan Hảo ơi ! Em nghĩ lại đi . Hãy xóa nhòa vết nhơ đau buồn đó đi . Anh không là kẻ cố chấp chuyện cũ đâu.
Dường như không muốn nghe Hạ Vũ thuyết phục một lần nữa, Đoan Hảo nhắc lại :
- Anh đừng nên khuấy động cuộc sống yên tĩnh của tôi nữa.
- Anh chỉ muốn đưa em về thành phố . Chúng ta bắt đầu lại từ đầu, những ngày mới yêu nhau.
Đoan Hảo chua xót nói :
- Không còn những ngày tươi đẹp đó đâu anh.
Hạ Vũ quả quyết :
- Vẫn mãi còn, không có gì thay đổi cả . Anh chỉ xin em vui lên, đừng giận hờn, buồn tủi nữa.
Không hờn giận, buồn tủi thì Đoan Hảo cũng mang đầy mặc cảm . Như một con chim bị thương, Đoan Hảo chỉ muốn trốn chạy, tìm chổ yên ổn ẩn thân.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Anh Đào Rộ Nở
Yến Quỳnh
Anh Đào Rộ Nở - Yến Quỳnh
https://isach.info/story.php?story=anh_dao_ro_no__yen_quynh