Chuyện Đó Không Liên Quan Đến Tôi
ảnh sát sá-á-át! Mau lên!... Cứu với!...
Các khách qua đường dừng lại, nhớn nhác nhìn người vừa hô hoán. Trong đám đông có cả mấy cảnh sát, nhưng họ không chú ý chút nào đến những tiếng hô hoán thất thanh kia.
- Thưa ông, - Người nọ nói với một viên cảnh sát - ông làm ơn đi cùng với tôi được không ạ?
- Có chuyện gì vậy?
- Thưa ông, ở trong cái sân kia, có người đang bị giết.
- Chuyện đó không liên quan đến tôi!...
- Tại sao ạ?!
- Tôi là cảnh sát giao thông. Nếu tôi đi khỏi đây, giao thông trên đường phố sẽ lộn xộn hết.
Người đàn ông lại hô hoán:
- Cảnh sá-á-át!... Giúp với! Cảnh sá-á-át!
Có một quan chức cảnh sát rảo bước đi ngang qua. Người đàn ông vội chạy tới:
- Thưa ông!... Ở ngay kia có một người đang bị giết.
- Tôi không can thiệp vào những chuyện như thế. Theo dõi chuyện này là phòng mười sáu.
Lo lắng cho số phận nạn nhân, người đàn ông hớt hải chạy ngược chạy xuôi, vừa chạy vừa hô hoán ầm ĩ:
- Cảnh sá-á-át! Có người đang bị giết! Cảnh sá-á-át!
Cảnh sát thì nhiều, nhưng một khi ta đã không may, là chỉ có không may! Tất cả bọn họ đều không phụ trách chuyện ấy.
Lạy thánh Ala, có một viên cảnh sát nữa xuất hiện. Lần này, để khỏi lâm vào tình thế khó xử, người đàn ông thận trọng cất tiếng:
- Thưa ông, xin ông thứ lỗi cho, ông ở phòng nào thế ạ?
- Phòng mười sáu!
- Trời, thật là sung suớng! Ở ngay kia có người đang bị giết.
- Tôi ở phòng mười sáu, nhưng tôi thuộc nhóm chỉ đảm nhiệm các vụ ăn cắp. Ông cần tìm ai ở nhóm điều tra hình sự...
Người đàn ông vội chạy trở lại chỗ cũ - Trong đám
- Thưa ông, có phải ông ở phòng mười sáu không ạ?
- Phải.
- Ở nhóm điều tra hình sự?
- Phải
- Thế là cuối cùng tôi đã gặp được đúng người! Thưa ông, xin ông nhanh lên cho!... Có một người đang bị giết!
- Ở đâu?
- Ở ngay kia! Gần thôi!
- Tôi không thể giúp gì được!
- Tại sao vậy?
- Hôm nay là ngày nghỉ của tôi...
Vừa lúc ấy, có ai đó lại gần người đàn ông đang lo lắng và thì thầm vào tai ông ta:
- Cảnh sát ư, không bao giờ tìm được đâu. Nếu ông cần gặp cảnh sát, ông hãy ra giữa cái bãi rộng kia mà gào vang lên: “Tồi tệ thế này à-à-à!...”
Người đàn ông ra giữa bến tàu điện gào ầm lên:
- Tồi tệ thế này à-à-à! Lộn xộn thế này à-à-à!
Ông ta định gào lần nữa, nhưng lập tức mấy cảnh sát đã xông tới.
- Về đồn.
- Các ông là ai?
- Chúng tôi là cảnh sát dân sự.
Tiếng còi vang lên chói tai. Chạy đến trước nhất là viên cảnh sát ban nãy nói hôm nay được nghỉ. Rồi đến viên cảnh sát giao thông và viên cảnh sát Tòa Thị chính. Đứng ngay cạnh đó là một người ban nãy đã thì thầm khuyên người đàn ông.
- Sao, ông cũng là cảnh sát?
- Tôi là cảnh sát trưởng!
Người đàn ông bị giải về đồn ngang qua chỗ xảy ra vụ việc.
Nạn nhân máu me đầm đìa đang quằn quại.
- Tội nghiệp quá! - Người đàn ông buồn rầu nói.
- Người nhà của ông đấy à? - Viên cảnh sát giao thông hỏi.
- Khô-ông! - Người đàn ông bị bắt giữ nói - Tôi có quen biết gì anh ta đâu... Tôi gọi cảnh sát hoàn toàn chỉ vì nhân đạo.
- Thôi, đi đi, đi đi nào! - Viên cảnh sát thuộc Tòa Thị chính đẩy ông ra - Khiếp, bao nhiêu là máu! Phải phạt hắn về cái tội làm bẩn mặt đường mới được!
Xứ Sở Của Những Người Ngáp Xứ Sở Của Những Người Ngáp - Azit Nêxin Xứ Sở Của Những Người Ngáp