Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tục Tái Sanh Duyên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồi Thứ Chín (d) - Từ Di Nương Thủ Tiết Tự Tử
N
gười ấy vừa quát mắng vừa đạp toang cánh cửa ra mà chạy vào. Hùng Khởi Thần ngẩng nhìn thì thấy một người đàn bà mắt trắng môi thâm, hơi dong dỏng cao, tay ẵm đứa con nít. Trương Thất và mụ lão ẩu đều luống cuống kinh sợ ngẩng mặt nhìn nhau, chẳng còn hồn vía nào. Người đàn bà ấy đặt đứa con nít xuống, mụ lão ẩu vội vàng chạy đến ẵm. Trương Thất vừa kêu được tiếng “Mẹ ơi” đã thấy bàn tay người đàn bà ấy in ngay vào má một cái thật mạnh. Trương Thất còn đang ằng ặc chưa nói ra tiếng thì lại in luôn bàn tay thứ hai. Trương Thất liền quỳ xuống mà kêu rằng:
- Tôi lạy mình rồi, xin mình tha cho tôí
Bấy giờ Hùng Khởi Thần mới biết người đàn bà ấy là vợ Trương Thất, nghĩ thầm: “Trời ơi! Vợ thế thì khác gì mẹ!” Hùng Khởi Thần nghĩ vậy, mới khóc mà nói với vợ Trương Thất rằng:
- Quý bà ơi! Tôi đi tìm người thân thuộc, trời tối vào ngủ nhờ đây một đêm, không ngờ quý ông càn dỡ, buông lời trêu ghẹo, rồi lại ra tay hung tàn. May sao quý bà về ngay, nếu chậm thì tôi khó lòng toàn được tính mệnh. Nay xin quý bà làm phú, đưa tôi sang nhà người vú nuôi tôi ở làng Đông Tinh bên kia, tiền ngủ trọ bao nhiêu tôi xin nộp lại.
Nói xong, cứ nức nở khóc hoài. Người đàn bà ấy nghe nói, lại nổi tam bành lên, dìm đầu Trương Thất xuống mà đấm đạp một hồi. Trương Thất kêu trời kêu đất mà rằng:
- Trời đất ơi! Tôi lạy mình rồi, mình tha cho tôi! Từ nay tôi xin đổi lỗi, yên phận một bề, không dám như thế nữa! Vừa rồi tôi trót mà nói đùa mấy câu cho vui chuyện đó thôi, chứ trong lòng tôi thật không có gì cả.
Người đàn bà ấy gầm lên một tiếng mà rằng:
- Lại còn chối phải không? Muốn sống hay là muốn chết!
Người đàn bà ấy còn đang hành tội Trương Thất thì mụ lão ẩu dắt Hùng Khởi Thần sang phòng bên cạnh mà khẽ bảo rằng:
- Nương tử mới đến đây, chưa rõ câu chuyện nhà tôi. Tội nghiệp cho thân tôi, ăn chay niệm Phật, không dám tham tiền tham của, chỉ mong được trông nhờ về con cái mai sau. Không ngờ con chẳng nên người, lấy được nàng dâu thì hung ác giống như hổ lang, coi mẹ chồng chẳng khác đứa ăn đứa ở. Hàng ngày nó vẫn kêu tôi là khọm già ma mọi, lại đơm đặt những chuyện buôn phấn bán hương. Tôi còn ở với nó ngày nào thì oan khổ ngày ấy, nương tử chớ nghe lời nó nói. Tôi xót thương cho nương tử, liễu bồ yếu đuối, sáng mai tôi sẽ đưa đi. Trương Thất nhà tôi uống rượu say, bạ đâu nói đấy, nhưng thực vô tâm, nương tử chớ ngờ nó là đứa hung ác.
Hùng Khởi Thần nói:
- Tôi không dám ngờ, nhưng xin người làm phúc mà đưa tôi đi.
Hùng Khởi Thần nghĩ thầm: “Mẹ chồng con dâu, người nào cũng nói phải cả, ta còn biết tin người nào. Chẳng qua chỉ tại Từ di nương không nghĩ kỹ, tự nhiên xui ta trốn đi, để đến nỗi gặp bao nhiêu sự khổ sở”. Hùng Khởi Thần suốt đêm hôm ấy trằn trọc không ngủ,đợi cho đến sáng, liền nói xin đi. Mụ lão ẩu còn phải nói với vợ Trương Thất để xin đưa Hùng Khởi Thần sang Đông Tỉnh. Vợ Trương Thất nổi giận mà mắng rằng:
- Thôi đi! Hôm qua tôi đánh đứa bất lương kia, thành ra con tôi khiếp sợ, hôm này nó phát bệnh hàn nhiệt, sốt mê sốt mẩn chẳng biết tí gì. Bây giờ tôi đi làm sao, mà tôi không đi thì bà lại sắp làm ma làm mãnh. Tôi khó nghĩ quá, nếu để nàng ở đây chỉ sợ đứa bất lương kia lại ngấp nghé giở trò!
Mụ lão ẩu nói:
- Chẳng lẽ ta lại không biết thương con cháu mà còn dám làm những sự thất đức hay sao. Con cứ yên lòng để ta làm phúc đưa người ta đi cho được việc.
Vợ Trương Thất nói:
- Tôi không dám tin.
Mụ lão ẩu lại thề rằng:
- Nếu ta nói chẳng như lời thì thân này xin bị hổ ăn thịt.
Vợ Trương Thất bất đắc dĩ mới phải bảo rằng:
-Ừ thì đưa người ta đi! Nhưng từ đây sang Đông Tỉnh cũng chẳng xa gì, rồi tôi sẽ ẵm con tôi đi dò la tin tức đó.
Mụ lão ẩu mừng rỡ quá, tức khắc xuống bếp ăn tạm lưng cháo, rồi cùng Hùng Khởi Thần ra đi. Hùng Khởi Thần đưa trả tiền trọ, nhưng vợ Trương Thất nhất định không chịu nhận, chỉ ân cần mà dặn mụ lão ẩu rằng:
- Phải mau mau về nhé!
Mụ lão ẩu xin vâng lời. Vợ Trương Thất lại quay mặt lại bảo người chồng rằng:
- Đêm qua tôi đứng rình ở ngoài cửa đã lâu, đứa bất lương này dám nắm lấy người ta để đến nỗi người ta kêu trời kêu đất. Tôi nói cho chàng biết: Năm trước chàng đã hà hiếp một người đàn bà. Hai mẹ con bày mưu lập kế, bị tôi xét ra. Tôi toan đi cáo giác thì chàng thì thốt van lạy, xin tha chết cho. Ai ngờ bây giờ lại táng tận lương tâm mà làm sự xấu xa ấy. May mà gái này về kịp, nếu không thì đứa bất lương này đã dập liễu vùi hoa.
Nói xong, lại túm lấy đầu Trương Thất mà đánh, Trương Thất hộc cả máu mồm máu mũi ra.
Hùng Khởi Thần đứng dậy khuyên can mà rằng:
- Thôi, xin quý bà! Bây giờ quý ông dẫu có càn dỡ, nhưng tôi đã quyết chí không theo, xin quý bà rộng lượng mà tha thứ cho, để từ nay quý ông được đổi lỗi. Nói cho phải thì việc này thật lỗi tại tôi, vì tôi ở đâu lại dẫn vào đây, đế đến nỗi gây ra nhiều chuyện rắc rối.
Hùng Khởi Thần vừa nói vừa ứa nước mắt khóc. Vợ Trương Thất mới khoan tay đòn. Trương Thất lóp ngóp bò dậy, mặt mũi sưng vếu, máu me đầm đìa, chạy thẳng vào trong phòng nằm lăn trên giường mà ngủ.
Bấy giờ người vợ Trương Thất lại hỏi chuyện Hùng Khởi Thần. Hùng Khởi Thần vừa nói vừa ứa hai hàng nước mắt khóc. Vợ Trương Thất thở dài mà bảo rằng:
- Xót thương cho thân nàng! May gặp tôi về, nếu không thì chẳng những nàng gặp đứa bất lương hà hiếp, mà khọm già kia lại còn bắt nàng đem bán lấy tiền. Mẹ con Trương Thất này gian ác lạ thường, xưa nay chỉ sinh nhai về nghề buôn hương bán phấn. Tôi làm tàn tệ, Trương Thất phải bỏ nghề, chỉ còn khọm già kia, thỉnh thoảng vẫn lừa người kiếm lời. Mụ làm những việc thất đức như thế thì con cháu còn có ra gì, cho nên tôi coi mụ không phải loài người vậy. Nếu tôi không mắc bận thì tôi sẽ đưa nàng đi.
Hùng Khởi Thần nghe nói rất lấy làm cảm tạ. Mụ lão ẩu chỉ lo vỡ chuyện ra, vội vàng đưa đứa con nít cho vợ Trương Thất, rồi mời Hùng Khởi Thần ra đi. Đi khỏi cửa, vẫn còn nghe tiếng vợ Trương Thất ở trong phòng đay nghiến chồng. Hùng Khởi Thần theo mụ lão ẩu đi, đi men sườn núi, gập ghềnh đường đá, chân càng đau dần. Vừa đi lại vừa hỏi:
- Lão bà ơi! Đã gần đến chưa!!
Mụ lão ẩu trỏ phía trước mặt mà bảo rằng:
- Còn xa! Bây giờ nương tử đau chân thì đi sao cho được. Cố đi tý nữa, khỏi đây có nhà, ta sẽ vào nghỉ chân.
Bấy giờ đi qua khu rừng, quả nhiên trông thấy có một ngôi nhà lớn. Mụ lão ẩu đưa Hùng Khởi Thần vào. Đi qua cầu đá ở bên ao sen thì vào đến nhà khách. Mụ lão ẩu bảo Hùng Khởi Thần rằng:
- Nương tử hãy ngồi đây. Để tôi vào nhà trong, hỏi thuê một cái kiệu đi mới được.
Hùng Khởi Thần nghe nói, có ý mừng thầm, liền ngồi cái ghế ở bên cạnh. Mụ lão ẩu đi thẳng vào nhà trong. Hùng Khởi Thần ngẩng đầu trông lên, thấy gian giữa nhà treo một bức hoành, trên đề bốn chữ: “Mây bạc xa xa”. Lại có đôi câu đối treo kèm như sau:
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tục Tái Sanh Duyên
Khuyết Danh
Tục Tái Sanh Duyên - Khuyết Danh
https://isach.info/story.php?story=tuc_tai_sanh_duyen__khuyet_danh