Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tên Kia Đừng Tưởng Bở
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 21: Ăn ThịT
B
ịch!!!
“UI DA!!!!!!!”
Tiếng đóng cửa vừa chấm dứt, cô ngồi bệch xuống sàn, xoa xoa cái chân đỏ lừ. Lưng và bả vai vẫn còn ê ẩm vì cú tiếp đất ban nãy. Tất cả đều tại tên Lâm Tịch!!!
“Hề hề...Sorry nhé! Tại cô ta hù tôi làm tôi giật mình nên tôi mới....” Lâm Tịch xoa xoa đầu, giọng ăn năn hối lỗi. Cô hét:
“ANH CÓ PHẢI ĐÀN ÔNG KHÔNG HẢ??? NHÁT NHƯ THỎ ĐẾ!!!!!!”
“Tôi...”
“Cho anh biết, nếu ban nãy tôi không kịp ra tay, có lẽ bây giờ anh đã ở ‘hang ổ’ của con hồ ly cái đó rồi!!!”
Hang...hang ổ??? Hồ...hồ ly cái???
“Không biết sao mà mấy con nhỏ lúc trước mê anh. Tôi thực nghi ngờ anh là G-A-Y đó!!!! Mà không sao, nếu anh là gay, tôi sẽ giới thiệu Ken cho anh đó!!! Anh ta có vẻ rất M-Ế-N anh!!!!”
Gay??? Mến???
Bị hoài nghi về giới tính, nếu là những tên khác thì có lẽ đã sừng sộ mắng mỏ, thế nhưng...anh thì cứ nghệch mặt ra đấy!!!
Sống với Chi Ngọc bấy lâu, anh cũng nôm na hiểu được bản lĩnh của mình với Chi Ngọc. Anh mà đấu với cô chỉ có hai từ thôi nhé: Thua chắc!
Thế nên, vì không muốn lãng phí hơi sức vào mấy việc dư thừa này, anh khoác áo đi tắm.
Lâm Tịch: Tôi mặc xác cô, miễn sao bản thân tôi biết tôi không phải là ok rồi!!!
***********Sunfllower
Tối.
Ánh đèn ngủ mờ mờ hắt lên giường. Dương Chi Ngọc chịu đựng cơn đau ở lưng và bả vai đến nhức nhối. Trời ơi~ Cứ như vậy làm sao cô tồn tại qua khỏi đêm nay đây?!
Nằm dưới đất, Lâm Tịch thấy vậy thì đứng lên, đi lại gần, nói:
“Đau hả???”
Gật đầu.
“Cởi áo ra!!!!”
WHAT???? Dương Chi Ngọc tí nữa thì ói ra máu!!! Cởi...cởi áo á?!!!
“Anh…anh có bệnh sao? Tự nhiên kêu tôi…”
“Nếu cô thích nửa đời còn lại nằm sấp mà ngủ thì cứ ở đó mà mắc cỡ đi nhé!!!”
Không ép buộc, không gào, không hét, anh ung dung nói.
“Ê!!!!! Nếu tôi cởi áo, anh sẽ chỉ xoa thuốc thôi nha!!! Không được làm bậy!!!” Dương Chi Ngọc đề cao cảnh giác. Với hạng người cáo già đội lốt ‘bé cừu’ như anh, tuyệt đối rất nguy hiểm á!!!
“Yên tâm! Thứ như cô tôi nuốt không trôi. Cuộc đời tôi sợ nhất chính là chết nghẹn!!!”
“LÂM TỊCH~!!!!!!!!!!!!!!!”
Cô chậm chậm cởi áo ra, tấm lưng trắng trẻo nõn nà lại bị một chỗ bầm tím làm hủy mĩ quan. Thật đáng tiếc! Trên cái vai tròn nhỏ của cô cũng bị sưng lên. Anh bất giác hít một hơi thật sâu, cảm thấy không khí căng đầy phổi mới dừng lại. Nhìn thấy da thịt cô bị như vậy, anh đột ngột có cảm giác giống như thứ mà mình yêu quí nhất bị hỏng vậy. Giận có! Buồn có! Tiếc cũng có!!! Nói chung là rất nhiều cảm xúc không nói nên lời!!!
“Ê! Anh mau xoa đi, để tôi còn ngủ nữa!!! Tôi buồn ngủ quá à!!!” Cô nói. Một tay lấy chăn che trước ngực, một tay dụi dụi mắt như đứa trẻ ngây thơ nũng nịu đòi ngủ. Anh vén mái tóc cô qua một bên, nhẹ nhàng vừa xoa vừa nói:
“Nếu đau thì phải kêu lên nghe chưa!!!!”
“Ừ!... ỐI ỐI!!!! Nhẹ tay!!! Nhẹ tay tí thôi!!!!” Lời vừa chấm hết thì y như rằng cô hét lên oai oái. Buồn cười hơn là anh không giận mà còn thực sự giảm nhẹ động tác giống như đang vuốt ve cánh hoa Giấy, chỉ sợ mạnh tay sẽ làm cánh hoa rụng mất.
“Cho cô biết! Cô có phúc lắm mới được dùng cái thuốc này đấy!!! Đây là thuốc gia truyền của bà nội tôi. Lúc nhỏ, trừ lúc tôi bị thương đến tê người, bầm tím mình mẩy thì mới được sử dụng thôi. Còn cô may mắn mới được xài đấy...!!! Cứ yên tâm, sau khi xoa lên rồi, ngủ một giấc, sáng ngày hôm sau lập tức khỏi!!!”
Lâm Tịch không ngừng quảng cáo. Phần là để chứng minh cho cô thấy cô may mắn thế nào, phần là muốn làm cho cô nhất thời phân tâm mà quên đau!
“Chẹp! Nghe anh nói giống như rất công hiệu nhỉ???”
“Chứ còn gì nữa!!!”
“Ừ!!! VẬY SAO ANH KHÔNG TỰ MÌNH NGÃ LẤY ĐI!!!! TỰ NGÃ RỒI TỰ XOA THUỐC ẤY!!! RÁT MUỐN CHẾT LUÔN À!!!!” Cô hét tướng lên. Có trời mới biết cái thuốc ấy ban đầu xoa vào hơi lạnh lạnh, sau thì nóng dần rồi rát như đang lột da cô vậy!!!
“Hơ hơ...Thế mà bảo mình là thiên tài học võ! Chỉ hơi rát chút xíu mà làm thấy ghê!!! Mà...cô học võ để làm gì thế?! Con gái con đứa, học võ làm gì để rồi dữ như cọp mẹ í!!”
“Hứ! Học võ để tự bảo vệ mình. Học võ để thay thiên hạ trừng phạt mấy tên đào hoa!!!” Cô vừa nói vừa dứ dứ nắm đấm vào không khí.
*********Sunflower
“Đào hoa cũng không phải là cái tội mà!!!” Anh nói giống như muốn khai thông tư tưởng của cô vậy.
“Ừ! Đào hoa đâu phải là cái tội...ĐÀO HOA LÀ CÁI NGHIỆT MÀ!!!!!” Câu sau cô hét lớn. Anh toát cả mồ hôi.
“Haizz...Cô có vẻ rất ghét đàn ông thì phải?!”
“Không phải là ‘có vẻ’ mà chính là như vậy!!! Chị hai tôi tại lũ bắt cá hai, ba tay mà ra nông nỗi thê thảm như vậy. Tóm lại, nếu như tôi là ông trời, tôi sẽ đánh chết lũ đàn ông khốn kiếp ấy!!!!”
“Haizz...Cô còn nam tính hơn cả đàn ông nữa đấy, Chi Ngọc!”
Dương Chi Ngọc: Z.Z///
...
Hai người nói chuyện một hồi thì cũng xong. Cô vẫn giữ nguyên tư thế ôm chăn che trước ngực đó, quay sang anh, nói:
“Anh mau ra ngoài đi!!!”
“Gì? Cô muốn ăn cháo đá bát hả??? Tôi giúp cô, bây h cô muốn tống cổ tôi ra ngoài, một mình chiếm hữu cái giường này ư???” Anh nổi điên.
“Gì chứ?! Tôi mà xấu xa thế à?! Tôi kêu anh đi ra ngoài là để cho tôi thay áo. Nghe chưa?! RA!!!!!!!!” Cô nhíu mày.
“Hừm!!! Có thấy thì đã sao? Làm như cô đẹp lắm không bằng!!! Mắc ói muốn chết!!!” Anh vẫn ko có ý định rời đi, khoanh tay, hất mặt.
“Muốn ói thì ói đi!!! Ói xong thì tự mà dọn lấy á!!!!” Cô lườm. Người gì mà thấy ghét!!!!
“Cô!!!!” Anh lao vào, không thèm để ý mà có ý muốn giật cái chăn đang cố thủ trước ngực cô ra.
“Ê!!!!!!!!! Anh bị điên hả??????? Đồ điên này!!!!!!!! BUÔNG RA!!!!!!!!!!!”
Cô la lớn. Bàn tay siết chặt lấy tấm chăn trước ngực giống như buông ra thì cô sẽ chết không bằng.
“Đây là nhà tôi, giường này là của tôi, chăn trên giường cũng của tôi luôn!!!! Cô mau buông ra!!!!!!” Anh ỷ có thế mạnh, đè ép cô vào thành giường. Ngồi lên chân cô, lồng ngực cường tráng áp sát cơ thể cô.
“Đồ mát dây này!!! Anh có điên thì cắn chó cắn mèo gì đi, đừng có kiếm cớ gây sự nhé!!!!” Cô tức muốn chết. Anh một tay giữ chặt một tay của cô, tay kia giữ lấy gáy cô, đặt một nụ hôn lên cái cổ da dẻ mềm mại.
“Á~!!!” Cô thì cảm thấy mình giống như bị ma cà rồng ngoạm ột cái, rùng rợn mà la lên...
Không khí đang mập mờ thì...
CẠCH
~Tiếng cửa mở vang lên!!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tên Kia Đừng Tưởng Bở
Sunflower
Tên Kia Đừng Tưởng Bở - Sunflower
https://isach.info/story.php?story=ten_kia_dung_tuong_bo__sunflower