Chương 19
nna thậm chí còn cảm thấy lạnh hơn lúc nàng ở ngoài kia, trong cơn bão. Nhưng thật là nhẹ nhõm khi được kể mọi chuyện cho Hans nghe, và biết rằng chàng có thể giúp nàng.
Sau khi nghe toàn bộ câu chuyện, Hans nhìn Anna với nụ cười âu yếm. “Nụ hôn của tình yêu đích thực,” chàng trầm ngâm nói. Rồi Hans nghiêng người lại gần, sẵn sàng để hôn nàng. Anna nâng cằm lên và nhắm mắt lại. Nhưng, Hans bỗng dừng lại.
“Ồ, Anna.” Hans nói. “Giá có người yêu cô thật.”
“Sao cơ?” Ann sửng sốt.
Hans đứng lên và bỏ đi. Hắn ta đứng trước cửa sổ, nhìn vương quốc bên ngoài. “Là Hoàng tử thứ mười ba ở vương quốc của ta, thật chẳng có cơ hội nào cả.” Hắn nói với nàng. “Và ta hiểu rằng ta cần phải kết hôn để leo lên ngai vàng ở đâu đó.”
Anna khó nhọc ngẩng đầu lên. “Gì vậy? Anh đang nói về chuyện gì vậy?” Nàng hỏi.
“Là người thừa kế, tất nhiên Elsa phù hợp hơn.” Hans tiếp tục. “Nhưng không ai có thể tiếp cận cô ta. Còn cô…” giọng hắn nhỏ dần với nụ cười hiểm ác.
“Hans?” Anna nói, và cảm thấy lo lắng hơn.
“Như chị cô đã nói.” Hắn ta nói với nàng. “Cô quá khao khát tình yêu, quá sẵn lòng lấy ta, chỉ vậy thôi.” Hans đến bên bàn và lấy một cốc nước. Sau đó tiến đến gần lò sưởi. “Hình dung sau khi chúng ta kết hôn, ta sẽ phải dựng lên một tai nạn nhỏ cho Elsa.” Hắn đổ nước, dập tắt ngọn lửa.
Anna vươn tay ra định chặn hắn lại, nhưng nàng quá yếu và một lần nữa lại ngã xuống sàn. “Hans, không, dừng lại!” Nàng kêu lên.
Lờ đi sự van nài của Anna, Hans lấy que cời lửa và dập tắt hết chỗ than hồng còn lại. Hơi lạnh tràn khắp phòng. “Nhưng rồi cô ta tự chuốc họa vào thân, còn cô thì quá ngốc nghếch khi đuổi theo cô ta.” Hắn cười khoái trá.
“Xin đừng.” Anna cầu xin.
Hans cười. “Giờ chỉ còn mỗi việc là loại bỏ Elsa và đưa mùa hè trở lại.”
Sự tuyệt vọng nhấn chìm Anna khi nàng nhận ra bản chất độc ác của Hans. “Anh không phải là đối thủ của Elsa.” Nàng can đảm nói.
Hans nhìn xuống Anna. “Không, cô mới không phải là đối thủ của Elsa.” Hắn nói với nàng. “Nhưng ta là người hùng sẽ cứu Arendelle khỏi hủy diệt.” Nói rồi, hắn sải chân bước ra cửa.
“Anh sẽ không thoát được sự trừng phạt này đâu.” Anna quả quyết.
“Ôi! Tôi vừa thoát được rồi đấy.” Hans nói với nụ cười ác độc.
Hắn bỏ đi, khóa chặt cửa lại.
Anna cố đứng dậy, nhưng nàng quá yếu. Nàng có thể cảm thấy sự giá lạnh đã lấy đi chút sức lực cuối cùng của mình.
“Có ai đó không?” Nàng cố gọi to, giọng đã chuyển khàn khàn. “Cứu tôi với!” Nàng nhìn quanh căn phòng tối om và thấy rằng mình hoàn toàn cô độc. “Làm ơn, làm ơn.” Nàng thì thầm.
Và rồi, Anna bất tỉnh.
Hans đến phòng hội đồng, nơi Công tước Duke và các quý tộc đang tụ họp. “Cứ mỗi phút trôi qua, trời lại càng giá lạnh hơn.” Công tước Duke ta thán. “Không chết đói thì chúng ta cũng sớm chết cóng.”
Hans ngã xuống ghế, trông đầy mỏi mệt và kiệt sức vì đau buồn.
“Hoàng tử Hans!” Một quý tộc lên tiếng, nhẹ nhàng chìa tay ra với hắn.
Hans cúi đầu và cười thầm. Hắn đã ngồi xuống ngai vàng. Kế hoạch đang tiến triển tốt đẹp. Vờ đầy hối hận, Hans nói, “Công chúa Anna đã... qua đời.”
“Gì cơ?” Một ai đó kêu lên.
“Sao lại ra cơ sự này?” Một trong các quý tộc hỏi.
Hans chầm chậm lắc đầu. “Nữ hoàng Elsa đã giết chết nàng ấy.”
“Ôi, không!” Công tước Duke la to.
Ôm lấy đầu, Hans đóng vai người đàn ông đau buồn. “Chúng tôi đã nói được lời hẹn ước trước khi nàng ấy chết trong vòng tay tôi.”
“Giờ đây không còn nghi ngờ gì nữa.” Công tước Duke tuyên bố. “Nữ hoàng Elsa là một con quái vật!”
“Hoàng tử Hans.” Một quý tộc lên tiếng, “Arendelle trông cậy vào Ngài.”
Hans gật đầu đầy cương quyết, và thầm vui mừng. Dù trong mơ hắn cũng không ngờ, âm mưu chiếm đoạt ngai vàng có thể thành công vẻ vang đến vậy. “Với trái tim trĩu nặng đau thương, tôi buộc Nữ hoàng Elsa tội phản quốc và lãnh án tử hình.” Hắn tuyên bố.
Trong căn ngục tối, Elsa đứng bên cửa sổ. Tuyết trắng xóa đổ xuống như thác. Nàng tự hỏi em gái hiện đang ở đâu. Anna có thể sẽ không bao giờ vượt qua được cơn bão này.
Có lẽ ta đúng là quái vật, nàng nghĩ. Những lời nói của Hans ám ảnh nàng. Sức mạnh của nàng chẳng làm được gì ngoài việc gây ra rắc rối lớn cho cả vương quốc.
Elsa biết nàng phải rời khỏi Arendelle để không làm hại thêm ai nữa. Khi nước mắt dâng trào, nàng nhìn xuống còng tay. Chúng đã hoàn toàn đông cứng, và bỗng nhiên vỡ tách ra. Sau đó đột nhiên, một tiếng động vang như sấm, băng đã làm bức tường ngục rạn nứt và vỡ thành từng mảnh, khi cảm xúc của Elsa lấn át tâm trí và trái tim nàng. Nhận ra mình có thể trốn thoát, Elsa vội vã chui qua lỗ hổng trên bức tường.
Hans nghe thấy tiếng động, vội vã lao xuống ngục. Công tước Duke và đám lính gác của ông ta đã ở đó.
“Có chuyện gì vậy?” Hans hỏi.
“Nữ hoàng đã trốn thoát.” Công tước trả lời, nhìn chằm chằm vào bức tường bị phá.
Nữ Hoàng Băng Giá Nữ Hoàng Băng Giá - Nhiều Tác Giả Nữ Hoàng Băng Giá