Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mưu Đồ Làm Loạn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 21
T
rần Dục ở đây khiến Hạ Hàm nán lại trong phòng dù chỉ thêm một giây cũng không chịu nổi, cô rời khỏi phòng đi ra đại sảnh muốn yên tĩnh một chút. Đại sảnh trên tầng cao của khách sạn rất vắng vẻ u ám, cô không say, nhưng hơi dính chút rượu là mặt đỏ lên, cho nên trợ lý tổng biên tập mới sốt ruột dẫn cô ra ngoài cho tỉnh rượu.
“Em chưa uống say.” Mặt tròn của Hạ Hàm hồng hồng, mặc dù đầu óc rất tỉnh táo, nhưng cớ thể có chút không ổn.
“Chị dẫn em qua ngồi một chút, lát nữa sẽ đưa em về nhà.” Trợ lý tổng biên tập gọi hai ly nước mật ong, bưng lại bảo Hạ Hàm uống.
Hai người trò chuyện một lúc, thật ra trợ lý chỉ sợ Hạ Hàm say nên không ngừng nói chuyện với Hạ Hàm, cũng may Hạ Hàm quả thật tỉnh táo.
Cô trợ lý nhìn thời gian cũng đã muộn, đề nghị đưa Hạ Hàm về nhà, sau đó vào phòng bao lấy áo khoác.
Chỉ còn một mình cô, Hạ Hàm nâng chén nước mật ong còn nóng, nghiêng đầu nhìn cảnh đêm mê loạn rực rỡ xa xa của thành phố A, hít hít mũi.
Thì ra Trần Dục tìm cô gây phiền toái là vì Tân Dao.
Đột nhiên, ánh sáng trước mắt bị chắn hơn phân nửa, cả người Hạ Hàm nhanh chóng căng thẳng, vừa nhìn lên thấy là Trần Dục.
Người đàn ông trước mắt cười như không cười nhìn cô, khiến trong lòng cô có chút sợ hãi, đành phải nắm chặt ly nước mật ong trong tay. Trần Dục chú ý tới động tác của cô, lấy ly nước mật ong trong tay cô, cầm lên tay lắc lư ngắm nghía.
“Tôi vừa nhìn em vài lần, buôn bán đã lỗ mất một nửa, em nói có lời không?” Trần Dục không nhìn Hạ Hàm, vẻ mặt càng thâm sâu hơn, khiến cô nhìn không hiểu.
“Tôi có thể hiểu tâm tình của chị Tiểu Tân, sống chung một chỗ với loại đàn ông như anh, ngay cả tôi cũng khó chịu, huống chi là chị Tiểu Tân.”
Đã nhất định mất đi nên dũng cảm tiến tới, xúc động vứt bỏ, huống chi anh chưa bao giờ biết quý trọng. Có chăng chỉ là bức ép dụ dỗ lừa gạt, nhân lúc cháy nhà đi hôi của mà thôi.
“Anh gây cho tôi nhiều phiền toái thế cũng có ích lợi gì đâu, ngay cả liếc mắt chị Tiểu Tân cũng không thèm liếc anh một cái. Đây là công việc thực tập của tôi, một tháng sau tôi trở lại trường học, lúc đó thì có ảnh hưởng gì nữa, còn anh, có thể được lợi lộc gì chứ?” Hạ Hàm không nóng không vội, vẻ mặt bình thản hơn nhiều. Tính cô vốn rất tốt, nếu không bị Trần Dục đối xử như vậy, tất nhiên cô sẽ không tức giận thế này.
Nhưng sự tức giận của cô mà so sánh với những người con gái khác thì thật sự không tính là gì.
“Không thể tiếp tục thực tập, em chắc vừa lòng rồi?” Anh ta sẽ không biết, cơ hội thực tập đối với cô sinh viên đại học bọn cô mà nói có bao nhiêu khó khăn mới có được.
Cũng vì Trần Dục mà Hạ Hàm hoàn toàn tỉnh rượu, nói xong những lời này, gần như là chạy từ từ rời đi. Trợ lý tổng biên tập đi ra vừa đúng lúc gặp tình huống này, hoảng sợ quá, còn tưởng rằng hai người cãi nhau, lập tức đuổi theo Hạ Hàm.
Quả thực cô chưa từng nở nụ cười với anh ta, Trần Dục thả lỏng người dựa vào ghế nghĩ ngợi, nhớ lại đủ thứ về Tân Dao, chắc là cô đã vô cùng chán ghét bản thân mình mới có thể đối với anh tránh còn không kịp.
Nhưng mà cô gái nhỏ vừa rồi, miệng cũng rất lợi hại.
***
Bên kia trợ lý tổng biên tập đuổi kịp Hạ Hàm, vội vàng hỏi không có chuyện gì chứ.
Hạ Hàm lắc đầu, cuối cùng mở miệng: “Chị Nhạc Nhạc, sau này em không đi làm nữa.”
Cô vừa nói như vậy, trợ lý tổng biên tập liền biết là như thế nào rồi, trong lòng âm thầm mắng Trần Dục, bắt nạt cô gái nhỏ thì còn gì là đàn ông chứ!
“Ngày mai chị sẽ nói với tổng biên tập, không sao đâu. Hạ Hàm, em đừng để ý những lời đó, các cô ấy chính là không muốn nhìn người khác sống tốt! Không phải chỉ là thực tập thôi sao, ngày nghỉ chơi cho đã. Đi thôi, chị đưa em về nhà, về phần Trần Dục kia, như vậy cũng coi như hoàn toàn thoát khỏi rồi.” Nhạc Nhạc vừa nói vừa ôm Hạ Hàm đi ra ngoài. Thật ra, có thể tới tòa soạn báo bọn họ thực tập thật không dễ dàng gì, cô cũng từ một người tốt nghiệp bước dần từng bước mới tới được. Mặc dù về mặt công việc Hạ Hàm không nổi bật lắm, nhưng cố gắng chăm chỉ, điểm này ngay cả tổng biên tập cũng từng chứng kiến.
Nếu Hạ Hàm đã chủ động buông tha, như vậy cô cũng không nói xen vào nữa, tuổi cô ấy còn nhỏ sau này còn nhiều cơ hội. Thất bại như vậy cũng là kinh nghiệm khó có được, nhưng mà Trần Dục thực sự rất quá đáng.
Cô không nhờ tổng biên tập đưa cô về nhà, mà cô đơn đứng dưới đèn đường, nhớ tới người đàn ông khiến tâm trạng cô bay bổng, khi đơn bóng thất bại chỉ cần nghĩ tới anh, phần đau xót này cũng chầm chậm tan biến, trái tim cũng trở nên mềm mại hơn.
“Chung Tuyển, anh tới đón em được không?” Giọng ồm ồm cô gọi điện cho Chung Tuyển.
Bên kia Chung Tuyển vừa nghe được địa điểm của Hạ Hàm liền lên xe đuổi qua bên này.
Anh lái xe rất nhanh, tới gần khách sạn ngừng xe lại đã thấy Hạ Hàm. Cô gái nhỏ ngồi nơi đó nhìn thoáng qua vô cùng đáng thương, hai người đều đã thấy đối phương, mắt Hạ Hàm ẩm ướt đứng dậy chạy như bay nhào vào lòng anh.
“Em không làm việc nữa….” Hạ Hàm vùi đầu vào ngực anh, khóc oa oa.
“Chúng ta về nhà trước đã.” Chung Tuyển cúi đầu hôn tóc cô, dẫn cô về phía xe đang đậu bên kia đường.
Trên đường trở về Chung Tuyển chạy chầm chậm, còn Hạ Hàm nghiêng đầu nhìn cảnh đêm hỗn độn nhanh chóng lùi về sau ngoài cửa sổ, trong lòng uất ức.
Đây là cơ hội thực tập vất vả mới có được khi mà tất cả các mặt Hạ Hàm không nổi bật lắm, cho nên Hạ Học Đông hi vọng cô nghiêm túc thực tập, để có thể lấy được thư giới thiệu, sau khi tốt nghiệp có một công việc yên ổn. Nghĩ tới đây trong lòng cô liền thấy xót xa, nhưng đồng nghiệp trong công ty anh ta xì xào bàn tán khiến cô thật sự không thể chịu đựng nổi nữa, những lời kia rất khó nghe, cho dù ai cũng không thể lọt vào tai được.
Về đến nhà Chung Tuyển liền an ủi cô: “Đây là ngày nghỉ em khó có được, ngoan ngoãn theo anh, chuyện Trần Dục anh sẽ xử lý.”
“Xử lý như thế nào, anh ta nói vì em chuyện làm ăn mới thua lỗ, là anh làm à?” Hạ Hàm sợ là Chung Tuyển gây nên.
“Ông xã em có bản lĩnh lớn như vậy sao?” Anh đặt cô ngồi lên đùi, tay cũng bắt đầu cuốn váy cô lên trên, chạm vào mông trơn bóng tinh tế.
Anh chỉ muốn biểu lộ sự dịu dàng tỉ mỉ với Hạ Hàm, cũng chỉ muốn cho Hạ Hàm nhìn thấy phần chu đáo điềm đạm của anh mà thôi.
Cô nở nụ cười chui vào lòng anh, tay lại vuốt ve quấy nhiễu anh, giọng hạ thấp kêu một tiếng: “Ông xã…..”
Bàn tay quấy rối vuốt ve anh khắp nơi, đổi lại chính là những nụ hôn tinh tế dày đặc. Cô vừa khóc xong, ánh mắt ẩm ướt sáng rực, giống như chú chỏ nhỏ đáng yêu, anh càng thích, cắn xuống miệng môi cô, lưỡi cũng tiến vào trêu chọc cô.
Hạ Hàm bị dục hỏa thiêu đốt thân thể cũng mềm xuống, nhưng vẫn lo lắng hỏi: “Chuyện thực tập nên nói với ba thế nào?”
“Anh sẽ nói chuyện với chú Hạ, yên tâm đi.” Chung Tuyển vội vén váy Hạ Hàm lên trên, cũng không kịp cởi. Đặt cô nằm sấp xuống ghế sofa, sau đó chống người lên.
Cởi nội y cô xong, hai tay từ sau vòng ra nắm giữ hai quả đào trắng nõn mà anh thích nhất, cầm chỗ này còn phía dưới “Ọt” một tiếng trượt tiến vào.
Cô không chịu nổi bất thình thình được lấp đầy như vậy, lập tức chân mềm nhũn ngã quỳ xuống, mà mà Chung Tuyển kéo giữ chặt cô, đè cô trên sofa rộng rãi. Bóp non mềm của cô, mở rộng chân nam căn trực tiếp quấn quít si mê.
Đã bị anh va chạm đến điên đảo thần hồn, suy nghĩ hoàn toàn rối loạn, tiếng rên rỉ nho nhỏ lộn xộn cũng khó dằn lại tràn ra ngoài.
“Em rất mệt… Đừng đến nữa….” Cô sợ, lúc run rẩy đến lợi hại anh còn liên tiếp đâm thứ cứng rắn vào bên trong.
Như vậy cô thật sự không thể chịu được, liền bắt đầu đạp anh, lại bị anh dùng tay khóa cổ chân nâng lên cao hơn, đặt trước ngực non mềm trắng nõn, nơi đó nhô cao lên mở rộng ra vì anh, anh lại liên tiếp đâm vào. Hạ Hàm bị đau, cố ý xoắn chặt anh.
Cô gái nhỏ học rất nhanh, anh rầu rĩ trầm đục hừ lạnh đánh vào làn trắng nõn của Hạ Hàm, động tác hơi tùy tiện, khi ra vào tốc độ sướng đến da đầu anh cũng run lên, cuối cùng phun phần ấm nóng vào giữa mông Hạ Hàm, dinh dính khiến Hạ Hàm quát thẳng là không thoải mái.
Lúc ôm cô vào tắm rửa Hạ Hàm liền buồn bực, hình như mỗi một lần tâm tình không tốt đều được anh hung hăng an ủi như vậy.
***
Thời gian yên ổn ngọt ngào trôi qua rất nhanh, đảo mắt thành phố A cũng sắp bắt đầu mùa đông. Đêm ba mươi này Chung Tuyển trở về nhà, còn Hạ Hàm cũng ở chung với người trong nhà, mặc dù không nhiều người nhưng rất náo nhiệt.
Năm trước Tân Dao và Hạ Cận đã lấy giấy chứng nhận kết hôn, hôn lễ chưa tổ chức, bởi vì do ba Tân Dao. Buổi hôn lễ này dự định tổ chức vào mùa hè năm nay. Hạ Học Đông rất thích cô con dâu Tân Dao này. Về phần chuyện của ba Tân Dao, Hạ Học Đông cũng không hỏi nhiều, ông không thèm để ý tới những thứ đó. Ông cũng biết Hạ Cận có thể xử lý chuyện này cục kỳ thỏa đáng.
Trên TV đang truyền hình đêm liên hoan tết âm lịch, Hạ Hàm và Tân Dao cùng nhau ở bận rộn ở phòng bếp. Cô ấy kể Hạ Hàm nghe một số chuyện thú vị trong bộ đội, Hạ Cận cũng vừa về, giúp quét sạch tuyết đọng trân sân nhỏ. Những việc này nếu Hạ Học Đông làm thì phải cố hết sức. Hai năm qua, ông cũng có thể cảm giác được thân thể ngày càng yếu, cũng may bình thường chú ý rèn luyện, cũng tới bệnh viện kiểm tra định kỳ.
Tân Dao là con gái một, đêm 30 đến nhà bố chồng, bên kia cũng chỉ còn lại hai người ba mẹ. Huống chi sau khi trong nhà xảy ra chuyện, trong nhà hết sức yên tĩnh, càng lộ vẻ quạnh quẽ.
Không biết Chung Tuyển anh đang làm gì, vừa định gọi anh, Chung Tuyển đã điện thoại tới.
“Đang làm gì đó?” Anh hỏi.
“Gần ăn cơm ạ, em và Tân Dao cùng nhau chuẩn bị.” Hạ Hàm thành thật trả lời.
Trong điện thoại anh có thể nghe thấy tiếng Hạ Cận đang đốt pháo ở sân. lequuydon
“Ừm…. Anh muốn tới không?” Cô hỏi có chút dè dặt cẩn thận.
“Bên này hết bận anh liền qua bên đó.”
Cúp điện thoại Hạ Hàm vui vẻ không ngừng, còn chạy đi báo với Hạ Cận. Hạ Cận buồn bực, đêm 30 cậu ta chạy qua bên này làm gì, nhà bọn họ không cần người ở rể!
Tân Dao cũng biết Chung Tuyển muốn đi qua liền chuẩn bị thêm một ít đồ ăn. Hạ Học Đông cất một bình rượu lâu năm, nói quý cũng không phải, nhưng bình rượu này ông để đã hai ba mươi năm, đã sớm ngừng sản xuất rồi, trên thị trường hoàn toàn không mua được.
“Hàm Hàm, em từng gặp chị dâu Chung Tuyển chưa?” Tân Dao cắt cà chua xong bày vào mâm, chuẩn bị ăn lẩu.
“Gặp rồi, nhưng em và chị ấy không trao đổi nhiều lắm, chị ấy thật sự rất xinh đẹp.”
“Mẹ Chung Tuyển đã sớm muốn có cháu trai, Hà Tử Xuyến đang bận rộn sự nghiệp, chuyện sinh đứa nhỏ không biết muốn kéo dài tới năm nào nữa. Cho nên, Hàm Hàm, em gả đến nhà bọn họ áp lực cũng không nhỏ.”
Hạ Hàm cúi thấp đầu có chút xấu hổ, thật ra cô còn gấp gáp hơn cả mẹ Chung Tuyển, hận không thể lập tức gả cho anh, sinh cục cưng cho anh.
“Cô bé thật không biết xấu hổ.” Tân Dao cười nhạo cô, nhưng giọng điệu rất nhanh bình tĩnh trở lại, nói với Hạ Hàm: “Gia đình bọn họ như vậy, quả thật hơi phức tạp, sau khi kết hôn…. Em cũng không cần phải quá thân mật với Hà Tử Xuyến, từ nhỏ Chung Tuyển đã rời khỏi nhà họ Chung, cho nên quan hệ mẹ chồng khỏi cần giải quyết.”
“Làm sao vậy, bà rất khó ở chung sao?”
Tân Dao dừng một lát, không biết nên nói thế nào với Hạ Hàm, mở miệng: “Nữ minh tinh đều như vậy cả, không sao đâu, đừng quá lo lắng.”
Khi nói chuyện chuông cửa đã vang lên, Hạ Hàm chạy tới mở cửa cho Chung Tuyển. Người đàn ông trước mặt mặc áo khoác màu xám, có tuyết rơi từ trên vai xuống, nhìn Hạ Hàm cười khẽ. Cô nhìn hơi sững sờ, nhưng rất nhanh nắm bàn tay hơi lạnh lẽo của anh, truyền cho anh chút ấm áp, “Mau vào thôi, có thể ăn cơm rồi.”
Thật ra người trong nhà đều đang đợi anh, Hạ Học Đông rất thích Chung Tuyển, liền cùng Chung Tuyển uống mấy chén.
Cơm tối xong, Hạ Cận dẫn Tân Dao về bên ba mẹ Tân Dao một chuyến, nói khuya sẽ quay về.
Giờ chỉ còn lại ba người bọn họ, Chung Tuyển bảo Hạ Hàm đi lấy cho anh ly nước đá để giữ chân Hạ Hàm.
Lúc này anh mới mở miệng nói với Hạ Học Đông: “Chú Hạ, năm nay Hàm Hàm cũng sắp 20 tuổi rồi, chờ qua sinh nhật cô ấy, con muốn dẫn cô ấy đi lấy giấy chứng nhận kết hôn.” Vừa mới dứt lời liền ngửa đầu bưng ly rượu trên bàn uống một ngụm.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mưu Đồ Làm Loạn
Thanh Thụ A Phúc
Mưu Đồ Làm Loạn - Thanh Thụ A Phúc
https://isach.info/story.php?story=muu_do_lam_loan__thanh_thu_a_phuc