Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lôi Âm Ma Công
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 21 - Tình nhi nữ ngạo trượng phu
G
ã tiểu nhị đã bất tỉnh nằm duỗi dài dưới đất, trong khi Tiểu Quân vẫn bình thản như chẳng có chuyện gì.
Người vận bạch y xỏa tóc tiến thẳng đến bên gã.
Tiểu Quân ngước mắt nhìn, y hơi liếc xuống bàn tay người đó, rồi nhoẻn miệng cười, hỏi:
- Không biết tại hạ diện kiến với oan hồn hay người trên dương thế đây.
- Ngươi không nhận ra ta hay giả đui giả điếc?
Tiểu Quân nhướng mắt:
- Tất nhiên Tiểu Quân không đui, không điếc rồi, nhưng Tiểu Quân không thích đối diện với hồn ma.... Ghê lắm! Tiểu Quân chống cằm:
- À mà cô nương chết hồi nào vậy, sao không chịu đi đầu thai mà cứ vất vưởng trên dương trần làm ma.
Người vận bạch y hừ lạnh một tiếng vén mái tóc xõa:
- Bây giờ ngươi nhận ra ta chưa?
- A.... thì ra là Đồng cô nương. Tại hạ cứ ngỡ là hồn ma bóng quế nào chứ.
Tiểu Quân xoa tay:
- Đồng cô nương làm giai nhân không chịu sao mà lại làm ma đến nỗi nam nhân như quán chủ cũng thất hồn lạc phách. Bộ.... Đồng cô nương không muốn....
Đồng Tiểu Linh chau đôi mày vòng nguyệt.
Tiểu Quân ngắm nhìn nàng:
- Cô nương chau mày cũng giống đấy.... Mặt thì trắng bệch, tay thì nổi mụn đỏ, y như một con ma vất vưởng. Tiểu Quân hỏi thiệt nghe.... Đồng cô nương chết hồi nào vậy? Nếu có oan ức gì cứ nói ra. Tiểu Quân sẽ mời thầy tướng về giải oan cho mà sớm đi đầu thai, kẻo dung nhan úa tàng thì chẳng có con ma nam tử nào kéo cô nương đâu.
- Ta có chết đâu mà biến thành hồn ma.
- Không chết sao vận đồ kỳ cục vậy, còn thọ nhận những vật dụng cúng tế cho Quỷ vương?
- Cư dân thị trấn Uông Bí cúng cho ta đó.
- Thì ra Đồng cô nương là Quỷ vương.
- Ta không phải là Quỷ vương, tại họ gán ghép mà thôi.
Tiểu Quân vuốt mũi:
- Đích thị là Quỷ vương hóa hình rồi.
Gã khúm núm:
- Quỷ vương tha tội cho Tiểu Quân.... Tiểu Quân thành kính đã dâng nạp túi ngọc dạ minh châu rồi, mong Quỷ vương đừng lấy mạng tại hạ - Hừ.... Không có túi ngọc của ngươi thì ta đâu có đến gặp ngươi làm gì.
- Quỷ vương chê ít à?
Đồng Tiểu Linh nghe Tiểu Quân nói giận đến biến hẳn sắc mặt. Nàng chìa tay đến trước mặt gã:
- Ngươi coi hai bàn tay của ta nè.
Tiểu Quân chắc lưỡi:
- Tay Quỷ vương ghê thật, đúng là có lực công lợi hại giết người.
- Ngươi còn nói nữa.... Chính vì túi ngọc của ngươi mà tay ta bị như vậy đó.
Nàng đổi giọng:
- Tiểu Quân.... Ngươi đến Quỷ đầu sơn vì Thất Thất Băng Tâm Ngọc Nữ?
Tiểu Quân mỉm cười:
- Ngoài chuyện đó ra, Tiểu Quân chẳng thèm đến cái vùng ma quỷ này. Thà ngao du đến mấy tửu quán còn sướng thân hơn.
- Nếu ngươi vì Thất Thất thì đi theo ta.
- Ê.. Tất nhiên Tiểu Quân sẽ đi theo cô nương rồi, nhưng nếu cô nương còn giở trò ma quỷ thì đừng hòng có thuốc giải độc công của thiếu gia. Nói thật với cô nương chất độc Tiểu Quân rải trên bàn thờ là loại kịch độc có một không hai trong giang hồ, ngoại trừ ta ra tuyệt nhiên không một đại phu nào chữa được đâu.
Đồng Tiểu Linh gằn giọng:
- Chất độc đó tên là gì?
- Miêu nhãn. Chất độc Miêu Nhãn này Tiểu Quân lấy tận bên xứ Tân Cương xa xôi, nghìn dặm, trong một hoang cốc điêu tàn. Một khi người đã bị trúng độc, chất độc sẽ nhanh chóng lan tỏa trong kinh mạch tạo ra cảm giác ngứa ngáy khó chịu vô cùng, khiến người bị trúng độc công phải gãi đến sứt da, chảy máu mà chết thảm.
- Có cách gì giải được chất độc đó không?
- Tất nhiên là có nhưng khi nào tại hạ gặp được Thất Thất sư tỷ sẽ giải độc cho cô nương - Hừ.... Tiểu Quân, ngươi đi theo ta! - Tất nhiên là phải đi theo rồi.
Hai người rời tửu quán, hướng về ngọn Quỷ đầu sơn.
Ngọn "Đông Phong" vẫn lồng lộng thổi trên đỉnh núi tạo ra những âm thanh ghê rợn.
Đến chân núi Quỷ đầu sơn, những âm thanh nghe càng khủng khiếp hơn. Người yếu bóng vía tưởng chừng như có bầy quỷ đói đang kéo xuống thị trấn Uông Bí để tìm người hút máu.
Tiểu Quân dừng bước quay sang Đồng Tiểu Linh:
- Đồng cô nương có sợ không?
- Ta ở trên Quỷ đầu sơn mà sợ gì chứ?
- Những âm thanh kia từ đâu phát ra vậy?
- Ngươi sợ à?
Tiểu Quân ưỡn ngực:
- Ta chỉ tò mò thôi, chứ làm gì mà sợ.... Huống chi Tiểu gia đi với Quỷ vương thì làm gì sợ lũ tiểu quỷ chứ. Nhưng Tiểu Quân thắc mắc tiếng hú đó từ đâu ra vậy.
Đồng Tiểu Linh bật cười khanh khách:
- Xem chừng ngươi sợ thật rồi.
- Nói sàm.... Nếu Tiểu Quân mà sợ thì chả thèm đi với nàng.
- Để ta nói cho ngươi biết, đặng ngươi đừng sợ nữa.
- Nói đi....
- Trên Quỷ đầu sơn có hai hang động, khi tiết trời đổi gió Đông, thổi thẳng vào hai cái hang đó. Chính ngọn Đông Phong đã tạo ra tiếng hú từ trong hai hang động đó phát ra. Âm thanh nghe rất kỳ quái khiến cư dân Uông Bí mới đặt cho ngọn sơn này là Quỷ đầu sơn.
- Chỉ có thế thôi à?
- Ta nói ngoa làm gì. Ngoài tiếng hú từ trong hai cái hang phát ra, phong cảnh Quỷ đầu sơn đẹp vô cùng, có thể xếp vào hàng danh lam thắng cảnh.
- Thế thì Tiểu Quân may mắn lắm rồi.
Hai người tiếp tục đi lên đỉnh núi. Tiểu Quân thấy xa xa có hai chiếc đèn lồng lung lay trước một gian nhà cây khá khang trang.
Tiểu Quân chợt dừng bước khi còn cách căn nhà kia độ một dặm.
Tiểu Quân buột miệng thốt:
- Y....
Nghe Tiểu Quân thốt lên như vậy, Tiểu Linh quay sang nhìn gã:
- Bộ ngươi thấy nơi này đẹp nên mới đột nhiên thốt ra lời phải không?
- Đêm tối Tiểu Quân có nhận thấy cảnh đẹp gì đâu.
Gã nhìn Tiểu Linh:
- Ta vừa thấy một bóng trắng thoát ra từ gian nhà phía trước.
Tiểu Linh nạt ngang:
- Mắt hoa hay ngươi sợ quá mà nói sàm vậy? Ở đây chỉ có mình Tiểu Linh mà thôi.
Tiểu Quân cau mày:
- Bộ Đồng cô nương tưởng mắt Tiểu Quân bị quáng hả? Tại hạ nói thật nghe, trong vòng một dặm ta có thể nhìn thấy mọi vật đấy.
Tiểu Linh xì một tiếng:
- Làm gì có thần nhãn như vậy.... ta không tin.... Mới vừa rồi ngươi đã quáng gà, nên mới nói có người trên Quỷ đầu sơn đây.
- Hừ, ếch ngồi đáy giếng coi trời bằng vung. Nếu như tại hạ không có thần nhãn thì làm sao đột ngột nhập vào cấm cung lấy trộm hảo tửu của Đức Kim Thượng. Ta dám chắc vừa mới thấy bóng người lướt qua phía trước hai chiếc đèn lồng mà.
- Nhà của bổn cô nương mà bổn cô nương không biết à? Quỷ đầu sơn quanh năm suốt tháng không một dấu chân người, ngoài đại ca của ta.
- Cô nương muống nói đại ca của cô nương là Đồng Mã Kỳ?
- Chứ chẳng lẽ là ngươi?
Nàng xoa tay, nhìn Tiểu Quân:
- Hai bàn tay của ta bắt đầu ngứa rồi.
- Để khi nào Tiểu Quân gặp Thất Thất, ta mới giải độc cho cô nương. Tại cô nương ham lấy dụng cúng tế mới bị trúng độc Miêu nhãn của Tiểu Quân.
Hai người đặt chân đến trước mái hiên của nhà cây khang trang.
Tiểu Quân nhìn Đồng Tiểu Linh hỏi:
- Tại hạ hỏi thật nhé. Tại sao cô nương biết Xảo quỷ Tiểu Quân là chủ nhân Lâu thuyền "Nghê thường vũ y khúc".
Tiểu Linh ngượng ngùng nhìn Tiểu Quân:
- Tiểu Quân không đoán được à?
- Nếu như Thất Thất không nói thì nhất định nàng không bao giờ biết. Nhưng võ công của nàng đâu thể nào trong khoảnh khắc ngắn ngủi có thể hạ thủ được ba người trên Lâu thuyền.
- Thế Tiểu Quân biết ai điểm huyệt Sư Sư, Cúc Cúc, và Trân Trân không?
- Làm sao Tiểu Quân biết được?
- Ngoài Thất Thất ra còn ai nữa.
Tiểu Quân ngạc nhiên đến trợn tròn hai mắt:
- Thất Thất tỷ tỷ à? Chẳng lẽ tỷ tỷ muốn đùa giỡn với ta?
Tiểu Linh thoáng thẹn mặt.
Tiểu Quân nhìn nàng:
- Ê.. Tiểu Quân nói có gì đâu mà nàng thẹn thùng, nói thật đi, chuyện ấy là thế nào?
- Tiểu Quân vào nhà đi, Tiểu Linh sẽ nói cho biết.
- Được, tỷ tỷ đang ở trong nhà phải không?
- Nhất định tỷ tỷ có trong nhà rồi. Tiểu Linh cũng không ngờ Tiểu Quân lại đến Quỷ đầu sơn nhanh như vậy.
Tiểu Linh mở cửa, Tiểu Quân tằng hắn, vừa bước vào nhà vừa nói:
- Tỷ tỷ.... Lần này Tiểu Quân bị mắc mưu tỷ tỷ nhé.
Chân y đặt vào trong nhà thì ngay lập tức bị kéo chỏng ngược lên trời.
Tiểu Quân bị chúc ngược đầu xuống đất, kêu oai oái:
- Chuyện gì thế này? Tiểu gia đâu có muốn treo chỏng đầu đâu.
Tiểu Linh nhoẻn miệng cười, từ ngoài bước vào, thuận tay khép cửa lại:
- Giờ thì Tiểu Quân đã lọt vào tay Tiểu Linh rồi nhé.
Tiểu Quân chau mày:
- Đồng cô nương dụng bao tâm cơ chỉ treo Tiểu Quân lên trần nhà thôi à? Tại hạ nói cho cô nương biết, nếu như cô nương không hạ ta xuống, ta sẽ không giải độc cho cô nương, đến lúc chất độc phát tác thì đừng có than.
Tiểu Linh nhìn đôi tay của mình:
- Tiểu Quân mau nói cho ta biết giải độc Miêu nhân ngươi để ở đâu.
- Tất nhiên ta không nói rồi.
- Không nói không được.
Tiểu Linh bặm môi, rút luôn ngọn dao máng trên vách nhà.
- Không nói, nếu ta tan da nát thịt, thì ngươi cũng tơi tả như một gã Cái Bang.
Tiểu Quân khoát tay, miệng la oai oái:
- Ê, đừng có làm bậy. Tiểu gia sẽ nói, nhưng trước khi ta nói, ta cần thấy mặt Thất Thất tỷ tỷ trước.
Tiểu Linh lắc đầu:
- Tỷ tỷ Thất Thất đâu có ở đây.
- Tỷ tỷ không có ở đây? Đồng cô nương tưởng Tiểu Quân là đứa bé lên hai nói sao cũng tin à. Thất Thất bày kế cho cô nương dẫn dụ Tiểu Quân đến đây chỉ để treo Tiểu Quân lên thôi à?
Tiểu Linh thở hắt ra một tiếng:
- Tiểu Quân muốn ta nói thật phải hứa với ta một điều.
- Ừ, Tiểu Quân hứa rồi đó, nói đi.
- Tiểu Linh chưa nói ra mà ngươi hứa cái gì - Cái gì cô nương nói ra Tiểu Quân này cũng chịu cả - Vậy Tiểu Quân có dám hứa nhận ta làm.... làm....
Tiểu Quân hối thúc:
- Nói đại đi, rồi thả dây cho tại hạ xuống....
- Ngươi hứa....
Vẻ mặt nàng thẹn như quả chín mọng:
- Ngươi hứa nhận ta làm phu thê của ngươi?
- Chỉ chuyện đó thôi mà Đồng cô nương cũng bày vẽ làm nhọc công Tiểu Quân.
Tiểu Quân đổi giọng hỏi Tiểu Linh:
- Thất Thất tỷ tỷ đâu?
- Tỷ tỷ đâu có ở đây. Sau khi ngươi nhờ Thất Thất tỷ tỷ chăm sóc cho Tiểu Linh, tỷ tỷ hiểu tâm trạng của ta nên người mới bày cho Tiểu Linh cái kế này. Bây giờ ngươi đã hứa rồi không được nuốt lời đấy. Dù sao ngươi cũng.... cũng đã....
Tiểu Quân sa sầm mặt xuống:
- Cũng đã.... Cũng đã cái gì....
Tiểu Linh chỉ mặt gã:
- Ngươi đã ôm ta.
Tiểu Linh vừa dứt lời, Tiểu Quân chỉ vặn mình cong người lên, ngọn trủy thủ Quang Minh từ trong tay áo, gã thò ra cắt lìa sợi dây thừng.
Dây đứt lìa, Tiểu Quân như một quả banh rơi xuống sàn nhà.
Huỵch....
Gã nằm duỗi dài bất động.
Tiểu Linh hoảng hốt toan áp chưởng vào hai đại huyệt thần khuyết và bách hội thì Tiểu Quân đã đứng bật dậy.
Gã chỉ tay vào mặt nàng:
- Không được đụng vào ta.
- Tiểu Linh chỉ sợ ngươi....
Tiểu Quân nhoẻn miệng cười:
- Tiểu gia chỉ hơi vẹo xương sống mà thôi.
Tiểu Quân vươn vai một cái:
- Giờ thì Tiểu Quân biết tất cả rồi, ở đây buồn quá, không thèm nữa.... Ta đi đây.
Gã vừa dợm bước thì Tiểu Linh đã tràng bộ đứng chắn trước mặt:
- Tiểu Quân.... Ngươi bỏ ta à?
Chính vào lúc đó chợt Tiểu Quân nhận ra đôi mắt sáng ngời như hai ngọn đèn lồng xuất hiện ngoài khe cửa. Rõ ràng đôi mắt kia đang theo dõi từng hành động của gã.
Tiểu Quân chợt ôm chầm lấy Tiểu Linh:
- Phu nhân ơi.... Ta thương nàng lắm, làm sao bỏ đi được.
Tiểu Linh ngỡ ngàng đến thẹn mặt bởi hành động thô lỗ của Tiểu Quân. Nàng toan đẩy hắn ra thì Tiểu Quân đã thủ thỉ vào tai nàng:
- Đừng.... Đừng nhúc nhích, cứ ôm ta đi.... Ta không có ý gì với nàng đâu.
Tiểu Linh ngượng vô cùng.
Tiểu Quân thủ thỉ nói tiếp:
- Nàng nói trên Quỷ đầu sơn này chỉ có mình nàng, thế mà có kẻ đang nhìn trộm ta và nàng. Đôi mắt của người đó sáng quắc, chứng tỏ nội lực của y rất cao thâm khó lường, để tiểu gia thộp y hỏi cho ra lẽ tại sao y lại có mặt ở đây trong lúc tiểu gia ôm nàng.
Tiểu Linh lí nhí nói:
- Ngươi nói xảo ngôn.... Ta biết mà.
- Ta nói thật đấy. Nàng hãy đứng yên nhé.
Tiểu Quân nghiêm giọng nói gằn từng chữ:
- Chú ý khi ta xông ra thì nàng bám theo ta ngay. Nếu được nàng cứ dụng ngọn thủ quật đại vào mặt người đó.. Tiểu Quân ẹo người:
- Chưa đánh người ta mà lưng của Tiểu Quân đã ngứa rồi. Tại nàng ôm ta cứng quá đấy. Chất độc Miêu nhân truyền qua lưng ta rồi. Đúng là vô tích sự.
Tiểu Linh bặm môi:
- Ngươi chửi ta?
- Tướng công không chửi được thê nữ à? Thậm chí ta còn bẻ răng nàng nữa kìa.
Tiểu Quân nói đến đây, thoắt một cái vừa đẩy Tiểu Linh vừa thi triển Di hình tướng pháp. Thân ảnh của y nhanh không thể tả, chỉ trong khoảnh khắc vừa đủ một cái chớp mắt đã lướt ra ngoài.
Cùng với động tác tuyệt luân đó, Tiểu Quân vận hóa nguyên khí từ đan điền chuyển vào hữu thủ phóng ra một lúc năm đạo chỉ kình công thẳng vào bóng người lập lờ.
Năm đạo chỉ do chính tay Tiểu Quân thi triển oai lực đâu phải tầm thường, vả lại công đối phương vào lúc bất ngờ nhất, nhưng đối phương của Tiểu Quân như có thần cảm biết được năm đạo chỉ kia công vào năm đại huyệt nào. Y chẳng hề tránh né còn mặc nhiên để cho chỉ kình đánh thẳng vào mình, rồi quay lưng thoát phi thân đi.
Năm đạo kình phóng thẳng vào thân ảnh bạch y nhân thoát ra những âm thanh khô khốc.
Chát.... Chát.... Chát.... Chát.... Chát....
Bạch y nhân chẳng hề hấn gì bởi chỉ công của Tiểu Quân còn thoát ra ngoài năm trượng.
Vừa lúc đó thì Đồng Tiểu Linh cũng đã thoát ra ngoài. Nàng há hốc miệng thốt lên một tiếng:
- Y....
Nghe tiếng thốt của nàng, Tiểu Quân thoáng sững sờ. Sự sững sờ của Tiểu Quân chỉ trong khoảnh khắc thôi, mà Bạch y nhân như bóng ma nhập nhoạng băng về phía hẻm vực có hai cái hang đang phát ra tiếng hú lanh lảnh.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lôi Âm Ma Công
Cổ Long
Lôi Âm Ma Công - Cổ Long
https://isach.info/story.php?story=loi_am_ma_cong__co_long