Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lang Vương Sủng Thiếp
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 21: Biết Cương Biết Nhu
“H
oàng thúc đứng lên đi, ta sẽ coi như chuyện đêm nay chưa từng xảy ra.” Tây Môn Lãnh Liệt nhìn người quỳ trên mặt đất, cười lạnh trong lòng. “Thần cám ơn vương, nhưng mà Khuynh Thành……….” Tây Môn Ngọc đang muốn nói gì đó.
Nguyễn Nhược Khê ở bên cạnh đã ngăn hắn lại: ”Cám ơn ngươi có thể đến thăm ta, Khuynh Thành đã rất mãn nguyện rồi, nhớ giữ gìn sức khỏe thật tốt, từ nay về sau chúng ta vẫn còn cơ hội.” Nàng mượn thân phận Vũ Khuynh Thành ám chỉ cho hắn biết.
“Ta biết rồi, Khuynh Thành.” Tây Môn Ngọc bỗng chốc hiểu được, nàng muốn mình giữ được tính mạng, vẫn còn nhiều thời gian, nhưng chỉ cảm thấy hôm nay nàng rất khác, về phần khác ở đâu, hắn không nói lên được.
“Chia tay ở đây đi.” Nguyễn Nhược Khê lại nhẹ giọng nói, nàng chỉ hy vọng hắn bình an rời khỏi đây, cho dù là Vũ Khuynh Thành thật cũng sẽ nghĩ như vậy.
“Khuynh Thành, bảo trọng, còn nhiều thời gian, chờ ta.” Tây Môn Ngọc dùng sức nắm chặt tay nàng, thầm truyền lại tấm lòng mình, trong mắt đều là thâm tình và không nỡ.
“Ta biết rồi, bảo trọng.” Nguyễn Nhược Khê rút tay lại.
Lúc này Tây Môn Ngọc mới xoay người nói với Tây Môn Lãnh Liệt:
“Vương, thần xin cáo lui.”
“Ừ.” Hắn gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Đôi mắt Tây Môn Ngọc đầy thâm tình nhìn Nguyễn Nhược Khê, từ từ đi qua bên người nàng. Lưu luyến nhìn nàng một cái, mới đành lòng xoay người rời đi.
Nguyễn Nhược Khê mỉm cười an tâm với hắn, nhìn hắn rời đi, đôi mắt đẹp mới nhìn về lại thấy con mắt sáng của Tây Môn Lãnh Liệt cười mà không cười, nàng dữ tợn trừng mắt nhìn hắn, không có một tia hảo cảm nào với hắn.
Đôi mắt hắn híp lại, nàng ta dám dùng ánh mắt như thế với hắn, chẳng qua là ánh mắt này không nên xuất hiện ở trong mắt của nàng.
Lại gần, nhìn nàng chằm chằm nói: “Vũ Khuynh Thành, không ngờ ngươi còn rất thức thời.”
Nguyễn Nhược Khê cười lạnh nói: “Không dám, ta chỉ biết một câu, thức thời là tuấn kiệt, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, đã biết không thể trốn thoát, vậy thì từ bỏ thôi, giãy dụa chỉ làm hy sinh vô ích thôi, ta chẳng phải đứa ngốc.”
“Đã biết không thể trốn thoát, vì sao còn muốn trốn?” Tây Môn Lãnh Liệt nhìn chằm chằm vào ánh mắt đã trở nên lạnh của nàng, đây không phải là nàng tự mâu thuẫn sao?
“Muốn thử một lần, không thử làm sao biết trốn không thoát? Nói không chừng có thể chạy thoát thì sao, ta cũng không thể chờ chết.”Nguyễn Nhược Khê cũng chẳng yếu thế nhìn hắn chòng chọc.
“Vậy ngươi vẫn muốn chạy trốn, lần thứ nhất dễ dàng buông tha cho ngươi, lần này ngươi nói ta trừng phạt ngươi thế nào đây?” Trong mắt hắn tản ra ánh sáng nguy hiểm, không ngờ nàng lại tranh luận tốt như thế, càng không ngờ hết lần này đến lần khác muốn chạy trốn.
“Tùy thích.” Nguyễn Nhược Khê chỉ đơn giản nói ra hai chữ, nàng không phải kẻ ngốc, huống chi vừa rồi hắn cũng nói, thần bảo vệ quen dùng máu Vũ gia, mà nàng là người thích hợp duy nhất trước mắt của Vũ gia, nàng không tin, hắn sẽ trừng phạt nàng.
” Ngươi không sợ à? Ngươi tưởng ngươi là huyết nô, ta sẽ không dám làm vậy với ngươi sao?” Trong mắt Tây Môn Lãnh Liệt mang theo châm biếm, nếu nàng nghĩ vậy thì lầm rồi.
“Sợ ngươi sẽ không trừng phạt á?” Nguyễn Nhược Khê nhếch mày hỏi lại hắn, nàng đương nhiên sợ, nàng không phải thánh nhân, nàng chỉ là người bình thường, cho dù bất tử, ít nhất thì nàng cũng sợ đau, cánh tay trật khớp đau đớn, giờ nhớ lại, vẫn còn khiến nàng sợ hãi.
“Có lẽ ta sẽ cân nhắc lại.” Khóe môi Tây Môn Lãnh Liệt nhếch lên, dù sao nàng chính là huyết nô.
“Ta đây sợ lắm.” Nguyễn Nhược Khê nói xong, lại giả vờ sợ hãi nói:
“Xin vương thả nô tỳ ra, đừng trừng phạt nô tỳ, nô tỳ sai rồi.” Nếu như thế có thể tránh được một kiếp, cớ sao nàng không làm chứ, từ trước đến nay nàng luôn thích người biết cương biết nhu, nhẫn nhịn trong chốc lát có sao đâu.
Nàng bỗng thay đổi, khiến Tây Môn Lãnh Liệt trở tay không kịp, sững sờ, ngẩn người nhìn nàng, nàng nói thay đổi là thay đổi, vừa rồi còn vênh váo hung hăng, lập tức đã biến thành khúm núm.
“Ha ha.” Phượng Minh bên cạnh nhịn không được cười thành tiếng, Vũ Khuynh Thành này thật là thú vị.
Tây Môn Lãnh Liệt dữ tợn liếc hắn, lúc này hắn mới ngừng cười nói: “Vương, sắc trời không còn sớm, đi nghỉ sớm một chút, ngày mai còn phải lâm triều.”
Tây Môn Lãnh Liệt biết hắn đang giúp Vũ Khuynh Thành, huống chi trừng phạt cũng không nhất định phải vào hôm nay.
Thấy hắn không phản đối, Phượng Minh mới dặn thái giám ở bên cạnh:
“Đưa nàng về Huyết viên.”
“Vâng, quốc sư.” Thái giám đáp, thấy vương không ngăn cản, vội đi lại gần: “Cô nương, xin mời.”
Nguyễn Nhược Khê cũng không nhìn hắn, đi thẳng qua hắn, ánh mắt không hề nhìn xuống.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lang Vương Sủng Thiếp
Ngạn Thiến
Lang Vương Sủng Thiếp - Ngạn Thiến
https://isach.info/story.php?story=lang_vuong_sung_thiep__ngan_thien