Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Làm Quả Phụ Thật Khó
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 21: Tính Kế Người
E
ditor: Linh.
Vương Chân thấy Quế Thanh Thanh tới, rất là mừng rỡ, vội vàng thừa dịp Quế Thanh Thanh không chú ý, cho tiểu nha hoàn của mình một ánh mắt sai bảo, nha hoàn đã được chủ nhân dặn dò từ sớm, lặng lẽ phái người đi tìm Tống Tử Kiều.
Quế Thanh Thanh đứng ở trong sân, cười nói: "Muội muội, ta sẽ không đi vào, hôm nay được rảnh rỗi làm chút bánh hạt dẻ, cố ý đưa đến cho ngươi nếm thử một chút."
Vương Chân đang suy nghĩ làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ Tống Tử Hà đưa cho nàng, trượng phu này mặc dù không thật lòng, nhưng là tốt xấu gì cũng có thể cho nàng cuộc sống bình thường, mặc dù tính kế Quế Thanh Thanh nàng cũng cảm thấy có chút không tốt, nhưng là trượng phu của Quế Thanh Thanh nàng cũng đã lén nhìn qua từ trong khe cửa, cảm thấy diện mạo thật sự khiến người ta sợ hãi, căn bản không xứng với Quế Thanh Thanh, nghĩ đến bản thân Quế Thanh Thanh cũng chưa chắc đã hài lòng, có lẽ chính là cũng giống như mình không thể làm gì thôi, đại bá ca kia của so với trượng phu của mình tốt hơn nhiều, nói không chừng tương lai Quế Thanh Thanh còn muốn cảm tạ mình đấy!
Lúc này Vương Chân thấy Quế Thanh Thanh không mời mà tới, làm sao chịu để cho Quế Thanh Thanh đi? Nàng vội vàng nói: "Lần trước trượng phu của ta thật sợ rất thất lễ, mấy ngày ta vẫn luôn rất xấu hổ, đang nghĩ nhận tội với ngươi, vừa vặn ngươi đã tới rồi, mau vào ngồi một chút, hôm qua ta mới mua vài món áo yếm, đang suy nghĩ để cho ngươi xem một chút, đều là kiểu dáng được thịnh hành ở phủ Thanh Châu đấy!"
Quế Thanh Thanh cũng đang muốn lợi dụng nàng, đương nhiên sẽ không lập tức đi ngay, liền theo nàng vào phòng, không nghĩ tới Vương Chân thật sự cầm khoảng mười món áo yếm ình nhìn, kiểu dáng quả thật rất mới mẻ độc dáo, có gấm, hoa lăng, sa, cùng ti quyên*, dây thắt lưng dùng lại là dây màu bạc, xem ra Tống Tử Hà rất sủng ái nàng, những cái áo ngực này cũng không rẻ.
(*) Đều là vải nhé: vải mỏng, lụa, lụa tơ tằm.... Mình để nguyên như vậy cho hay.
Quế Thanh Thanh nhìn thấy một áo yếm ti quyên, phía trên tú công có thêu trạm rỗng, không khỏi nhìn kỹ một chút, Vương Chân cười nói: "Tỷ tỷ, nếu ngươi thích cái này, coi như lễ vật tạ tội muội muội đưa cho ngươi đi, mặc cái này vào, ta bảo đảm trượng phu ngươi thấy, nhất định dũng mãnh hơn so với thường ngày....."
Quế Thanh Thanh nghe thấy ngầm tức giận, nàng vốn định hất tay ra, nhưng mà vừa nghĩ tới việc nên nói còn chưa có nói, nàng lại ổn định lại tính tình, cười nhạt nói: "Muội muội lễ vật này quá quý trọng, ta cũng không thể nhận, lại nói ngươi cũng hiểu nhầm, ta chỉ nhìn kiểu thêu chạm rỗng này tương đối hiếm lạ, muốn nhìn xem là thêu như thế nào. Ngươi cũng biết, ta là dựa vào tay nghề này kiếm tiền."
Vương Chân cười nói: "Tỷ tỷ, không phải là muội muội nói ngươi, chỉ cần tướng mạo này của ngươi, nếu là gả vào gia đình giàu có, nghĩ muốn cái gì mà không có? Cần gì mỗi ngày phải vất vả? Nếu là ta nha....."
Chân mày của Quế Thanh Thanh hơi nhíu một cái, Vương Chân là một người biết nhìn sắc mặt, thấy nàng mất hứng, vội vàng ngừng miệng, Quế Thanh Thanh cũng cảm thấy đạo bất đồng bất tương mưu*. lười phải cùng nàng nói thêm cái gì, nàng lại không dấu vết nói: "Vận khí thứ này thật đúng là khó mà nói, ta nghe nói Đại Vương Trang ở thành Nam có một gia đình, ở trong đất đào được ngọc thạch..... Nói không chừng Đại lang nhà ta cũng có thể có vận khí như vậy đấy, mọi người đều nói ba mươi năm hà đông ba mươi năm hà tây....."
(*) Đạo bất đồng bất tương mưu: Tư tưởng, quan niệm khác nhau thì không thể cùng trao đổi được.
"Ai u, trong đất đào ra ngọc thạch? Chuyện gì xảy ra? Nói nghe một chút nào!"
Quế Thanh Thanh còn nhớ rõ ràng, kiếp trước thì phải là sang năm, Tống Tử Kiều nhận được tin đào thấy mỏ ngọc, lập tức buộc người ta bán đất, gia đình kia thế nào cũng không chịu bán, là Tống Tử Kiều thuê tay chân, đem chủ nhà kia đánh chết tươi, chỉ để lại cô nhi quả phụ, cuối đùng đem mỏ ngọc bán cho hắn, hắn lại tốn không ít tiền đem toàn bộ đất chung quanh đều mua, kết quả mỏ ngọc kia chỉ có một tầng nhợt nhạt ở mặt ngoài, có thể nói kiếp trước Tống Tử Kiều giằng co vô ích một lần, đời này, Quế Thanh Thanh tính toán để cho hắn trọn đời không quên.....
Quế Thanh Thanh cười nói: "Ta cũng là nghe Đại lang nhà ta nói miệng, hình như là gia đình kia không giàu có, nói là không có nhiều tiền như vậy, liền mua một khối rẫy để trồng trọt, ai biết dưới lòng đất lại có mỏ ngọc..... Nếu không làm sao lại nói trong mệnh có lúc chờ đợi.....Ta phải đi, buổi trưa còn phải chuẩn bị cơm đấy."
Vương Chân còn chưa thấy đại bá ca, làm sao có thể dễ dàng để cho Quế Thanh Thanh chạy? Nàng vội vàng nói: "Tỷ tỷ chớ vội đi, ngươi theo ta tỉ mỉ nói một chút, Vương gia kia....."
Quế Thanh Thanh vội cười nói: "Đều nói tiền tài mê mắt người, bọn họ là cửa nhỏ nhà nghèo cho dù đào được mỏ ngọc, nào dám nói ra? Đương nhiên là che giấu rồi chính mình len lén đào, đây là lúc trượng phu ta uống rượu, nghe cách vách người ta nói đấy..... Không được, ta phải về."
Vương Chân thấy tiểu nha hoàn đưa tin hướng nàng nháy mắt, thì biết Tống Tử Kiều tới, nên cũng không cứng rắn lưu nàng, lại đem áo yếm kia kín đáo đưa cho Quế Thanh Thanh "Tỷ tỷ, cái này ngươi cầm, vốn chính là đưa lễ vật tạ tội đưa cho ngươi, ngươi cũng không nên ghét bỏ...."
Quế Thanh Thanh từ chối không được, chỉ đành phải nhận lấy, lại nói: "Chờ ta chiếu theo cái này làm cho ngươi một phần đáp lễ, bằng không ta cũng không yên."
"Được, được." Vương Chân đương nhiên là không ngừng đáp ứng.
Hai người cười cười nói nói mới ra cửa phòng, Quế Thanh Thanh chỉ thấy Tống Tử Kiều cười tủm tỉm đứng ở trong phòng khách, vừa nhìn thấy hắn, Quế Thanh Thanh không cầm được lạnh cả người tâm hốt hoảng, oan gia ngõ hẹp, không nghĩ tới lại gặp hắn ở nơi này.
Khi Tống Tử Kiều tới, đúng lúc nghe hai người nói chuyện mỏ ngọc, hắn bên ngoài khe hở nghe, không khỏi mở ra ý định, chính là mỏ ngọc kia lại không chạy được, hắn bây giờ phải cấp cho Quế Thanh Thanh lưu lại ấn tượng tốt. Tống Tử Kiều hướng về phía Quế Thanh Thanh chắp tay, cười nói: "Thật là rất đúng dịp, chúng ta lại gặp mặt. Đệ đệ hẹn ta buổi trưa tới dùng cơm, sao còn chưa thấy bóng dáng đâu?"
Câu nói sau cùng của Tống Tử Kiều là nói với Vương Chân, Vương Chân cười nói: "Đại ca ngài ngồi, Nhị lang lập tức sẽ đến. Tỷ tỷ, không bằng ngươi cũng ở lại nơi này của muội muội ăn cơm đi, vừa đúng thay ta bồi đại bá ca nói chuyện, ta đi phòng bếp xem một chút." Nàng nói xong, như một làn khói lui về phía sau viện đi. [đọc câu này mình thấy Vương Chân đang ảo tưởng sức mạnh, quen biết gì mà phải bồi TTK nói chuyện...==!"
Quế Thanh Thanh nhìn trước cửa một chút, lúc này gã sai vặt của Tống Tử Kiều đang đứng ở nơi đó, mà Hỉ muội mình mang đến, lại không biết chạy đến nơi nào, cho dù Quế Thanh Thanh đần độn, cũng biết là chuyện gì đang xảy ra, thì ra là nàng tính toán người ta, người ta cũng đang tính toán nàng!
Quế Thanh Thanh hít sâu hai lần làm ình bình tĩnh lại, nàng đối với Tống Tử Kiều vẫn là hiểu rõ, hắn tự xưng là người đọc sách, đối với nữ nhân là khinh thường dùng sức mạnh, chỉ cần hắn không dùng sức mạnh, vậy thì dễ giải quyết.
Tống Tử Kiều phe phẩy chiết phiến*, một bộ dáng phong lưu phóng khoáng, đối với Quế Thanh Thanh cười nói: "Có lẽ ngươi cũng biết ta, vài ngày trước đó, ta phái chưởng quỹ Thụy Sinh Tường tặng cho trượng phu ngươi một ngàn lượng vàng....."
(*) Chiết phiến: Quạt giấy, quạt gấp.
Quế Thanh Thanh nhàn nhạt cười cười "Thì ra ngươi chính là Đông gia của Thụy Sinh Tường, ngày đó xin lỗi, trượng phu ta tính cách nóng nảy, ngài tặng lễ vật đắt tiền như vậy, nhưng không biết rốt cuộc vì sao hắn lại đánh Tống chưởng quỹ, ta hỏi hắn, nhưng hắn vẫn không chịu nói....."
Ttrong mắt Tống Tử Kiều lộ ra vui mừng, có lẽ nàng là người yêu tiền "Không sao, đánh cũng đã đánh rồi." Tống Tử Kiều bước đến trước mặt cách Quế Thanh Thanh hai bước, cười nói: "Tất cả đều bởi vì ta đối với nàng vừa gặp đã ngưỡng mộ, muốn xin cưới nàng làm bình thê, chuyện như vậy, cũng khó trách Lý Tùng không nói cho nàng, hôm nay gặp được nàng, ta liền không nhịn được muốn tự mình hỏi một câu, không biết ý nàng như thế nào?"
Quế Thanh Thanh kinh ngạc một hồi, thứ nhất là hắn nói trắng ra, thứ hai thì ra không phải là hắn muốn cưới mình làm thị thiếp, lại muốn xin cưới làm bình thê!
Nếu nói đời trước người mà Quế Thanh Thanh hận nhất, trừ Tống Tử Kiều, chính là vợ cả của hắn Thượng thị! Năm đó cấp cho Quế Thanh Thanh bao nhiêu hành hạ cùng khuất nhục, Quế Thanh Thanh vẫn chưa từng quên, nếu muốn xin cưới nàng làm bình thê, như vậy theo quy củ, hiển nhiên nàng yêu cầu muốn làm vợ cả cũng có hi vọng.
Quế Thanh Thanh cười một tiếng nói: "Tống gia Đại lang ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng, đáng tiếc thiếp thân xuất thân nghèo hèn, hơn nữa nương đã từng nói với ta, thà rằng làm thê nhà bình thường, còn hơn làm thiếp thất vương hầu. Xin lỗi, lập tức sẽ đến buổi trưa, trượng phu ta sẽ về nhà dùng cơm trưa, hắn không tìm thấy ta, sẽ tức giận..... Ta cũng nên đi."
Quế Thanh Thanh đi tới cửa, thì nghe thấy Tống Tử Kiều ở sau lưng nàng nói: "Nếu như nàng nguyện ý, ta lập tức hưu Thượng thị!" Nàng nói không muốn làm thiếp thất nhà vương hầu, chẳng phải là không muốn dưới người khác hay sao?
Quế Thanh Thanh chậm rãi quay đầu lại, mi mục ẩn tình, xinh đẹp cười tươi nói: "Ngươi hưu hay bỏ vợ, cùng ta có liên quan gì? Ta cũng không hi vọng truyền ra lời gì không tốt, nhân gia ta cũng không có biện pháp làm người."
"Tốt tốt, nàng yên tâm, ta bảo đảm nửa chữ cũng không lộ ra." Tống Tử Kiều mừng rỡ nói.
Quế Thanh Thanh tim đập thình thịch, đầu nàng cũng không quay lại bước nhanh ra khỏi cửa chính Tống gia, cảm thấy trên người có chút mệt lả, nàng vịn tường từng bước từng bước về nhà, hai tay run rẩy mở cửa, chưa kịp vào viện, đã nghe thấy Lý Tùng hô: "Thanh Thanh, nàng đi đâu vậy? Nha! Sắc mặt nàng sao lại khó coi như vậy? Ngã bệnh?"
Quế Thanh Thanh quay đầu lại thấy trượng phu, tròng mắt nhanh chóng phủ một tầng hơi nước, Lý Tùng nhìn một trận đau lòng, hắn tiến lên ôm lấy Quế Thanh Thanh, dùng chân đá cửa, hắn đem đôi môi dán lên ót thê tử thử nhiệt độ, trong miệng nói thầm: "Không có bị nóng, nàng sao vậy?" Hắn vừa nói, vừa bước nhanh ôm Quế Thanh thanh trở về phòng ngủ đặt nàng lên giường, dịu dàng hỏi: "Nói cho ta biết, ai khi dễ nàng? Ta đi đánh hắn....."
Quế Thanh Thanh không nói lời nào, lại đưa ra hai cánh tay ôm lấy cổ Lý Tùng, nhắm mắt lại hướng trượng phu hôn lên, đây là sau khi nàng cùng Lý Tùng thành thân, lần đầu tiên chủ động cùng hắn thân thiết.
Lý Tùng lập tức quên tất cả vấn đề mới vừa rồi, dục vọng của hắn bị đốt lên, đưa tay nâng ót của nàng, hôn vào cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào của nàng, trong chốc lát liền nghe thấy âm thanh thở gấp của nàng, Lý Tùng rất có cảm giác thành tựu. Hắn quen thuộc cởi ra xiêm áo của nàng, ở cái cổ giống như bạch ngọc của nàng, hôn lên từng cái, hôn thẳng đến ngực của nàng. Hai quả nho nho nhỏ màu đỏ tím mượt mà ngạo nghễ, giờ phút này đã vểnh lên, muốn nói đừng ngừng.....
Lý Tùng hé ra miệng rộng, liền đem hai quả nho màu đỏ tím kia hút vào trong miệng, Quế Thanh Thanh chỉ cảm thấy đau nhói một chút, rồi lại có khoái cảm kỳ quái, nàng không khỏi rên rỉ ra tiếng. Tiếng hít thở của Lý Tùng cũng tăng lên, hắn không kiềm chế được, chỉ muốn lập tức xâm chiếm khối thân thể xinh đẹp thuộc về hắn này, hắn động mấy cái cởi ra trói buộc trên người, chợt nghĩ đến mỗi lần thê tử đều kêu đau, hắn lại nhịn, lấy tay mở ra chân của nàng, lấy ngón tay tách ra đóa hoa của nàng chậm rãi vuốt ve. [help me, tiếp máu...."
"Đừng....."
Lý Tùng không để ý nàng ngăn cản, lúc ngón tay đưa vào đóa hoa của nàng, chỉ cảm thấy đầu ngón tay nóng lên, lại nhìn mặt thê tử đỏ như hoa thược dược, khóe mắt chân mày hàm chứa vô hạn xuân tình, Lý Tùng không nhịn được lại lần nữa cúi đầu hôn lên môi của nàng, động tác trên tay như cũ không ngừng, cho đến khi nơi đó của nàng tràn ra nhiều mật dịch, lúc này hắn mới vững vàng đem nàng đặt ở phía dưới, hạ thân khúc thịt kia động một cái liền đi vào giữa đóa hoa, lập tức đâm vào đến tận cùng.
Lần đầu tiên Quế Thanh Thanh ở phía dưới hắn vặn vẹo nghênh hợp, cổ họng Lý Tùng phát ra âm thanh sảng khoái đến tột cùng, kèm theo nàng mập mờ ngâm nga, hắn tăng nhanh động tác, không đến một hồi liền ở trong cơ thể nàng phóng ra.
Quế Thanh Thanh có thể cảm giác được rõ ràng một cỗ nhiệt lượng bắn vào bên trong nàng, cái loại khoái cảm thỏa mãn đó, để cho nàng thở dài một tiếng. chân của nàng, còn vòng quanh hông của hắn.....
Lý Tùng cười khẽ một tiếng, nằm ở trên người thê tử, thấp giọng hỏi: "Mới vừa rồi rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Đừng tưởng rằng lên giường ta sẽ không hỏi."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Làm Quả Phụ Thật Khó
Thanh Phong Noãn
Làm Quả Phụ Thật Khó - Thanh Phong Noãn
https://isach.info/story.php?story=lam_qua_phu_that_kho__thanh_phong_noan