Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Kẻ Hành Pháp
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 21 - Cô Dâu Của Tử Thần
T
hời gian từ lâu đã không có ý nghĩa gì với Maisie White. Có ánh sáng ban ngày và ánh sáng ban đêm. Cô dường như nhớ rằng mình đã đấu tranh dũng cảm vào ngày đầu tiên đến ngôi nhà kỳ lạ này, khi các y tá vẻ mặt sắt đá trói cô xuống giường, và một ông già đẩy một cây kim tiêm vào cánh tay cô với những ngón tay run rẩy. Cô nhớ cảm giác đau, và rồi cô hầu như không nhớ gì. Cô nhìn cuộc sống với sự lãnh đạm đờ đẫn và không mấy hiểu biết. Cô không còn phẫn nộ trước sự hiện diện của những người phụ nữ đến và đi, ngay cả ông bác sĩ già bẩn thỉu cũng không còn khiến cô ngập trong cảm giác ghê tởm. Cô chỉ muốn được bỏ lại một mình để ngủ, mơ những giấc mơ kỳ lạ hơn bất kỳ cô gái nào từng có. Cô không biết rằng đây là tác động của thuốc an thần Kali bromua*, được dùng liên tục trong mọi cốc nước cô uống, trong mỗi miếng thức ăn cô ăn. Trong bánh mì, cà phê, khoai tây nghiền, gạo, trong tất cả các phương tiện mà thuốc có thể được sử dụng.
Đôi khi chỉ nhờ sức sống đơn thuần của mình, cô rũ bỏ được tác động của thuốc ngủ, và cảm nhận sắc bén môi trường xung quanh. Có một cô gái đến và đi, một cô gái xinh đẹp với mái tóc vàng óng mượt, thản nhiên nhìn cô và không trả lời những câu hỏi mà Maisie cầu xin cô ta. Một lần cô nhìn thấy Pinto và muốn thét lên, nhưng họ đã ngăn cô kịp thời. Một đêm, ông bác sĩ già say khướt vào phòng. Ông ta khóc lóc và rên rỉ ủy mị về một địa vị bí ẩn nào đó mà ông ta đã mất. Ông ta ngồi trên giường nguyền rủa niềm đam mê đối với rượu mạnh mãnh liệt đến nỗi ngay cả trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, cô cũng thấy mình quan tâm bất chấp ý chí của chính mình.
Trong khoảng thời gian sáng suốt đó, cô nhận ra một sự thật quan trọng, rằng cô đang chịu tác động của một loại thuốc, và theo bản năng, cô biết rằng mình ngày càng trở nên miễn nhiễm với nó. Cô lập một kế hoạch mơ hồ, mà sáng hôm sau cô hầu như đã quên. Cô phải luôn tỏ ra buồn ngủ, gần như choáng váng; cô không bao giờ để lộ một dấu hiệu lấy lại ý thức.. Cô đã ở một tuần trong “viện an dưỡng“, trước khi bắt đầu thực hiện kế hoạch này. Giờ đây, cô có thể nằm im với đôi mắt nhắm nghiền, gom góp những đầu mối. Cô nghe ai đó nói về một con tàu, hộ chiếu, và biết rằng cô sẽ bị chuyển đi trong vòng một tuần nữa. Cô không biết nơi nào, nhưng là trên một con tàu nào đó. Một lần, khi các y tá ra khỏi phòng, cô đã thử rời giường và đi đến cửa sổ. Đôi chân như mềm nhũn ra, và cô vô cùng khó nhọc mới có thể bò trở lại giường.
Không có lối thoát theo hướng đó. Không có sự giúp đỡ nào từ các y tá vốn không phải là y tá, không từ lão bác sĩ lùn ủy mị, cũng không từ cô gái xinh đẹp thỉnh thoảng đến và nhìn cô với sự khinh miệt không che giấu - hay đó là sự thương hại? Rồi một đêm, cô thức dậy trong kinh hoàng. Hai người đang nói chuyện. Cô quay đầu lại và thấy Pinto đang ở trong phòng, khuôn mặt anh ta rực lửa giận dữ. Cô từng nhìn thấy ánh mắt đó trước đây, nhưng lúc này cơn thịnh nộ của anh ta nhắm vào người khác, và cô giật mình nhận ra cô gái xinh đẹp mà các y tá gọi là Lollie.
“Cô không dính vào chuyện này, Lollie,” người đàn ông nói và cô ta cười.
“Đó chính là cái sai của anh, Silva,” Lollie đáp. “Tôi đã dính dáng rất nhiều trong vụ này. Điều gì xảy ra với cô gái này khi cô ta rời khỏi đây, chỉ có trời mới biết - tôi đoán nó hoàn toàn phụ thuộc vào Đại tá. Nhưng trong khi cô ta ở đây, tôi chăm sóc cô ta.”
“Cô chăm sóc, phải không?” Anh ta rít lên giữa hai hàm răng. “Phải, giờ cô có thể biến đi.”
“Tối cũng có thể ngồi xuống một chỗ,” cô ta nói.
Anh ta bước tới trước mặt cô ta, trừng mắt nhìn, và bị cô ta phả một đám khói thuốc vào mặt.
“Tôi lừa gạt vì tôi kiếm tiền bằng lừa gạt,” cô ta bình thản nói. “Chỉ là tán tỉnh một trong những con mồi ngây thơ lọt mắt xanh của Đại tá, hay theo dõi ngài King, hoặc đóng vai cô gái thật thà với một tên ngốc đáng thương từ nhà quê lên tỉnh - được thôi, tôi sẵn sàng cả hai tay, vì đó là công việc của tôi. Nhưng đây là vấn đề hoàn toàn khác. Nếu Đại tá nói cô ta phải đi nước ngoài, tôi phải chấp nhận rằng cô ta sẽ đi. Nhưng tôi sẽ không để cô ta giày vò lương tâm tôi, chỉ có vậy,” Lollie nói.
Họ đi qua cánh cửa vào một căn phòng nhỏ hơn, nơi những người canh gác ngồi. Lollie chuẩn bị ngồi xuống bên bàn khi anh ta tóm lấy cánh tay cô ta quăng mạnh. Cô ta đưa hai tay lên để tự vệ, nhưng bị ném vào tường, và bị tay anh ta kẹp lên cổ.
“Cô có biết tôi sẽ làm gì cô không?” Anh ta rít lên.
“Tôi không quan tâm anh làm chuyện gì,” cô ta nói. Cô ta gần như rơi nước mắt. “Anh sẽ không bước vào căn phòng đó, anh sẽ không!”
Cô ta nhảy chồm lên anh ta, nhưng với tiếng gầm rú như một con thú hoang, anh ta quay lại, đánh cô, hất cô ta ngã vào tường.
“Giờ thì biến đi,” anh ta chỉ ra cửa. “Đi đi, và đừng bao giờ chường mặt ra nữa. Nếu cô định báo cáo với Đại tá, để xem ông ta nói gì với cô!”
Lollie loạng choạng đi ra khỏi phòng. Pinto trở lại căn phòng nơi cô gái nằm.
“Lấy chăn trùm đầu phải không, cô bé xinh đẹp của tôi?” Anh ta nói. “Pinto không được nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp đó sao?”
Anh ta giữ chặt mép chăn và nhẹ nhàng kéo nó xuống. Nhưng tấm chăn không trôi đi. Nó bị giữ chặt. Với một cú giật, anh ta lôi xuống, rồi trượt chân ngã ngửa xuống sàn, tư thế kỳ cục và lố bịch, vì chiếc mặt nạ lụa trắng của Kẻ Hành Pháp đối mặt với anh ta và giọng nói đáng ghét của kẻ thù the thé cất lên:
“Ta là Tử thần! Jack, Kẻ Hành Pháp! Jack già tội nghiệp! Jack, Đao phủ treo cổ! Một ngày nào đó ngươi sẽ gặp hắn, Pinto, hoặc ngay bây giờ!”
Pinto ngã gục, anh ta đã ngất đi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Kẻ Hành Pháp
Edgar Wallace
Kẻ Hành Pháp - Edgar Wallace
https://isach.info/story.php?story=ke_hanh_phap__edgar_wallace