Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoa Hồng Của Quỷ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 21
C
HAP 21: CHĂM SÓC (1)
Vết máu cứ lan rộng như vết dầu loang trên mặt biển, ngày một nhiều và đen thẫm lại. Minh Khang vội vàng tụt xuống khỏi người Rosie, gương mặt bối rối không biết phải làm gì. Lần đầu tiên trong đời hắn ta mới nhìn thấy nhiều máu như vậy.
-Cô, cô không sao chứ? Sao lại chảy nhiều máu vậy?
Hắn luống qua luống cuống như đứa trẻ làm vỡ lọ hoa. Trong khi ấy, ở trên giường Rosie khó khăn lắm mới ngóc được cái người dậy. Thực ra vết thương ở bụng không nghiêm trọng lắm chỉ cần cầm máu và tránh cử động mạnh là được nhưng mấy cái xương sườn thì không dễ dàng xử lí cho lắm. Nhanh nhất cũng phải 2, 3 tuần mới có thể liền lại được. Ấy vậy mà từ lúc bị rạn cho đến giờ phút này nó chưa được nghỉ ngơi một chút nào đó là chưa kể lại bị con “voi còi” Minh Khang kia đè nghiến lên nữa. Chắc cũng sắp chết đến nơi mất rồi.
-Để tôi đi gọi bác sĩ.- con người kia cuống quít tìm điện thoại
Nhưng nhanh chóng hắn đã cảm nhận được cái nắm tay từ phía nó kéo lại
-Anh bình tĩnh đi, tôi không sao. Xuống nhà lấy cho tôi hộp cứu thương lên đây là được rồi.
-Nhưng……….. Minh Khang nhìn vết thương của nó mà ái ngại
-Tôi đã nói là không sao mà, không chết được đâu.- Nó vịn vào thành giường đứng dậy rồi bước vào nhà vệ sinh
Hắn cũng vội vàng chạy xuống nhà tìm tìm kiếm kiếm hộp cứu thương. Minh Khang thấy lo, không hiểu sao hắn ta không phải là người bị thương thế mà lại thấy xót đến vậy. Nhưng cũng chẳng còn thời gian để suy nghĩ về điều kì lạ ấy nữa. Sau một hồi lúi húi cặm cụi cuối cùng cũng lôi được ra cái hộp cứu thương, căn bản hàng ngày hắn ta có dùng bao giờ đâu mà biết vị trí cất, may mà cũng tìm ra được không thì chẳng biết phải làm sao.
Trong nhà tắm
Rosie cố gắng cởi chiếc áo đẫm ướt máu kia ra. Miệng vết thương vừa nãy đã khô nay lại bị tên Minh Khang kia làm cho rỉ máu. Vết máu đó chảy loang cả xuống cạp quần con bé đang mặc khiến vết thương ấy trông trầm trọng hẳn ra. Khoang bụng dưới ngực không còn đỏ ửng như lúc sáng nữa mà bắt đầu chuyển sang màu tím xanh của những vết bầm.
“ Không bị xuất huyết dưới da là may rồi.”
Nhưng có lẽ do mất máu khá nhiều nên nó bỗng thấy xung quanh mờ ảo nhạt nhoà hẳn. Nó muốn nằm nghỉ, muốn đặt lưng xuống giường biết bao. Thực ra nhiều lần làm nhiệm vụ bị thương, mỗi lần nhắm mắt nghỉ ngơi, nó đã không dưới chục lần ước mong đây sẽ là giấc ngủ vĩnh hằng, sẽ không phải mở mắt nữa, sẽ không phải chịu đau nữa nhưng rồi cuối cùng vẫn có một cái gì đó kéo nó về hiện thực, giống như không can tâm.Thế nhưng không can tâm vì cái gì thì con bé không biết
Nhìn vào trong gương, nó nhìn thấy khuôn mặt tiều tuỵ của mình
“ không được rồi, ra lấy áo mặc rồi đi ngủ thôi”
Và nó cứ loạng choạng bước đi, lần mò ra đến cửa
Nhưng rồi mới kịp sờ vào tay nắm cửa thì ở ngoài bỗng có một lực kéo làm cánh cửa mở toang ra, nó phản ứng không kịp nên cũng nhanh chóng đổ ập người về phía lực kéo ấy. Đôi mắt nhắm nghiền phần vì mệt mỏi, phần vì chuẩn bị tinh thần cho một cú tiếp đất bất đắc dĩ, tuy vậy 1s, 2s rồi 5,6s nó vẫn chưa cảm thấy được cái lạnh của nền đất mà thay vào đó là một vòng tay chắc khoẻ đang ôm chặt lấy nó.
Đôi hàng mi từ từ mở ra
Là hắn
Như một phản xạ tự nhiên, nó đẩy hắn ra nhưng mới kịp cựa quậy thì Minh Khang, hắn đã ghì chặt lấy nó, bế xốc nó trên tay, tiến đến phía giường ngủ.
Rosie muốn lên tiếng nhưng rồi lại thôi, con bé cũng mệt rồi không còn sức đấu khẩu với ai kia nữa. Vả lại hắn ta cũng không thể làm hại được nó nên sao phải chống cự. Trong cái tình thế này việc đó chẳng khác gì tốn sức vô bổ thôi thì cứ bình tĩnh xem sự việc đi xa đến đâu.
Minh Khang từ từ đặt con bé xuống phía sạch sẽ không có máu, vết thương đã thôi rỉ máu nhưng vẫn còn ướt miệng. Bây giờ thì hắn đã nhìn rõ và cũng đã hiểu vì sao nó ra nông nỗi này
-Là lúc nãy Khánh Linh làm cô bị thương phải không?
Nó không trả lời gì, thực ra là không biết nói gì
Nhưng đôi khi im lặng cũng là một câu trả lời đầy ngụ ý. Minh Khang thấy có lỗi, bao nhiêu bực dọc lúc nãy tiêu tan. Hắn ngồi xuống cạnh mép giường, lấy lọ thuốc sát trùng ra rửa qua vết thương cho con bé. Đây là lần đầu, một đại thiếu gia như hắn chăm sóc cho người khác nên lóng ngóng và vụng về là điều không tránh khỏi. Hậu quả tất yếu là chàng tuột tay làm đổ nửa sát trùng vào vết thương của nó. OH MY GOD. Khỏi nói cũng biết nó xót thế nào. Minh Khang “A” lên một tiếng rồi len lén nhìn nó. Nó không kêu bật lên tiếng đau mà chỉ mím môi, hít một hơi thật sâu rồi lườm hắn một cái thật lạnh nhưng trong lòng thì luôn mồm nguyền rủa kẻ hậu đậu kia. Hắn cũng cười trừ rồi nhanh chóng lấy bông thấm vết thương rồi băng lại cho con bé. Lúc Minh Khang quay ra, Rosie đã ngủ từ lâu, nét mệt mỏi vẫn còn ẩn hiện trên đôi lông mày cong cong của con bé.
Ngoài trời đã ngớt mưa, chỉ còn tiếng sấm ì ùng và những vệt chớp rạch ngang bầu trời
Minh Khang không biết mình đã ngồi đây bao lâu, cũng tại sao lại không thể rời mắt khỏi con người đang thiêm thiếp trên giường kia.Rõ ràng cùng một khuôn mặt, cùng một cái tên, cùng một thân phận nhưng tính cách thì không còn giống như trước nữa. Có thể con người cô ta đã thay đổi, nhưng trong một khoảng thời gian ngắn mà thay đổi quá nhiều như thế thì thật vô lí. Chỉ có một cách giải thích là Phạm Nhã Chi đang nằm trên giường và Phạm Nhã Chi ngày trước vốn là 2 người khách nhau. Nghĩ đến đây Minh Khang lắc đầu quầy quậy
“ Cách lí giải này còn vô lí hơn.”
Vậy thì câu trả lời nào cho mọi điều kì lạ này, và kì lạ hơn cả, Minh Khang cảm nhận đươc trái tim mình đang dần hướng về phía người con gái ấy. Không biết là tò mò hay tình yêu.
Sáng
Một buổi sáng quang đãng như được gột rửa sau cơn mưa, ánh sáng lại chói loà như nó vốn có. Khẽ cựa người, Rosie cảm thấy có cái gì đó âm ấm trên trán.
“ khăn sao?”
Phải chính xác là một chiếc khăn nhưng lí do gì mà nó lại nằm trên trán con bé thì không biết. Bỗng nhiên Rosie cảm nhận được hơi thở của một ai khác. Con bé ngồi dậy, mấy cái xương sườn sau một đêm được nghỉ ngơi cũng đã bắt đầu ổn định lại tổ chức, dù vẫn còn đau nhưng chỉ là ê ẩm chứ không đến nỗi tê tái như ngày hôm qua. Rất nhanh chóng nó lia điểm nhìn khắp phòng để định thần lại mọi thứ và điểm nhìn ấy mắc kẹt nơi thành giường. Bên cạnh nó, Minh Khang ngồi gục bên mép giường, hai mắt nhắm nghiền. Một lần nữa nó lại cầm chiếc khăn kia lên soi xét
“ Chẳng nhẽ là hắn ta?”
Nhưng nghĩ thế nào cũng không giải thích được điều kì lạ ấy, con bé thôi không nghĩ nữa bước xuống giường vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân và rồi nó lại nhận ra một điều sửng sốt nữa:
“ OMG. Từ đêm hôm qua đến giờ mình chưa mặc áo”
Thế rồi nó lại lục tục bước đến tủ, lấy nhanh ra một chiếc áo phông
Trong cơn mơ màng nửa tỉnh nửa mê, lại mội lần nữa hình ảnh bông hoa hồng đen lại ẩn hiện trong tâm trí Minh Khang
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoa Hồng Của Quỷ
CeCe
Hoa Hồng Của Quỷ - CeCe
https://isach.info/story.php?story=hoa_hong_cua_quy__cece