Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Giang Hồ Xảo Khách
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 21: Võ Lâm Hoạt Náo
o
O o
Quần hào Hắc ‐ Bạch hai đạo đứng bên ngoài Âm Dương giới, phía
sau các chưởng môn đại phái. Chẳng một người nào dám bước qua
đường ranh Âm Dương giới có tấm bia với dòng chữ “Vong Mạng môn”. Đã có
hai vị trưởng lão Cái Bang xông qua Âm Dương giới, nhưng thể pháp họ nhanh chóng tan biến như thể bốc hơi lên trời. Chính hiện tượng kỳ ảo đó mà chẳng
một người nào dám mạo muội dấn bước qua lằn ranh Vong Mạng cốc.
Bang chủ Cái Bang Ngầu Nại nhìn sang Quan Chí Hải:
‐ Quan đại hiệp! Chẳng lẽ chúng ta cứ phải chôn chân ở đây sao? Tất cả
cùng tiến vào chứ.
Chánh Giới đại sư lên tiếng:
‐ A di đà phật! Bang chủ thấy rồi đó. Sự biến kỳ dị này không thể xem thường được. Huống chi, chúng ta đã biết uy lực của Ảo Ảnh Ma Trận, khi lọt
vào nó thì xem như chẳng tồn tại trên thế gian này nữa. Mọi người xông vào, bần tăng sợ võ lâm tuyệt diệt.
Ngầu Nại buông tiếng thở dài:
‐ Bao nhiêu quần hào mà không vượt qua được trận pháp Ảo Ảnh Ma
Trận sao?
Ngầu Nại nhíu mày, gằn giọng nói:
‐ Chúng ta xông đại vào thôi.
Chánh Giới đại sư niệm phật hiệu:
2
‐ A di đà phật.
Thiên Nhất đạo trưởng nhìn Ngầu Nại nói:
‐ Nếu bang chủ muốn lập công trước với võ lâm quần hùng thì hãy xông vào trước đi.
Câu nói của Thiên Nhất đạo trưởng khiến bang chủ Cái Bang Ngầu Nại sững sờ. Ngầu Nại miễn cưỡng nói:
‐ Bổn bang chủ vào thì được rồi. Nhưng Cái Bang sẽ chẳng còn ai nữa. Giang hồ mất đi một Thiên hạ Đệ nhất bang, có tiếc không chứ?
Ngầu Nại vừa nói vừa lườm Thiên Nhất đạo trưởng. Lão nhìn lại Quan Chí Hải:
‐ Quan đại hiệp hẳn có kế sách gì chứ? Chẳng lẽ chúng ta chỉ đứng đây
mãi ư? Nếu đứng đây mà chẳng làm gì được, thì thôi cứ quay về còn hơn. Chuyện này lưu truyền đến hậu sinh đời sau, võ lâm quả là mang tiếng thị phi.
Bao nhiêu người lại phải chôn chân bởi một trận pháp quái dị của Vong Mạng cốc.
Ngầu Nại vuốt râu:
‐ Không chừng đám hậu sinh kia lại cho các chưởng môn đại phái chỉ là
một nhóm người vô dụng, hữu danh vô thực. Chẳng còn dám ngước mặt nhìn càn khôn.
Những thớ thịt trên mặt Quan Chí Hải khẽ giật một cái. Y nhìn Ngầu Nại, khẽ lắc đầu nói:
‐ Ngầu Nại bang chủ! Chúng ta không thể xem thường Ảo Ảnh Ma Trận của Vong Mạng cốc được.
‐ Vậy chúng ta ở đây làm gì?
Chánh Giới đại sư niệm phật hiệu:
3
‐ A di đà phật! Theo bần tăng biết thì bất cứ trận pháp nào cũng có cái
nhược của nó cả. Chỉ cần tìm ra chỗ nhược của nó thì tự khắc trận pháp sẽ hóa giải thôi.
Ngầu Nại nói:
‐ Biết đến bao giờ mới tìm được chỗ nhược của trận pháp này? Chẳng lẽ
chúng ta cứ đứng đây như những người canh cửa cho Vong Mạng cốc sao?
Ngầu Nại gằn giọng nói:
‐ Để bổn bang chủ giải trận pháp này trước.
Ngầu Nại nói xong, bước đến đường ranh phân định Vong Mạng cốc với quần hùng.
Chánh Giới đại sư vừa niệm phật hiệu vừa vận công để có thể tiếp ứng kịp thời cho vị bang chủ Cái Bang.
Ngầu Nại vận công dồn vào đan điền. Lão đanh mặt thét lớn một tiếng
rồi vỗ thẳng hai đạo phách không qua đường ranh giới phân chia.
Những tưởng đâu hai đạo phách không chưởng của vị bang chủ Cái Bang
Ngầu Nại sẽ chìm ngay vào cõi vô thanh vô sắc, nhưng thật bất ngờ một tiếng sấm chưởng trỗi lên.
Ầm...
Cùng với tiếng sấm chưởng đó, bang chủ Cái Bang Ngầu Nại liên tục
thối bộ đến gần hai trượng, thân ảnh cứ lắc lư liên tục như cây hứng cơn bạo phong cuồng nộ.
Chánh Giới đại sư buộc phải lướt đến, áp chưởng giúp vị bang chủ Thiên
hạ Đệ nhất bang điều hòa khí lưu trong nội thể mình.
Hiện trạng của vị bang chủ Cái Bang Ngầu Nại khiến quần hùng phải
giật mình. Họ còn chưa biết chuyện gì đã xảy ra, thì Mặc Tử tiên sinh như từ
trong cõi hư vô bước ra.
4
Vừa xuất hiện, Mặc Tử tiên sinh vừa nói:
‐ Những tên ăn mày thường hồ đồ và ngu xuẩn. Phận ăn mày, mãi mãi là phận ăn mày không hơn không kém. Phàm những tên Cái Bang thì ngu muội
nên mới phải mang thân hành khất tha phương cầu thực. Hôm nay, bổn sứ mới biết đó hoàn toàn là đúng, không sai một lời nào.
Quần hùng Hắc đạo, nhất là những người đã thành danh như Túy đầu đà Đường Ngao, Hoạt sát Diêm la Đường Trung, hoặc như lão Cuồng nhân Hào Doãn nhận ra ngay Mặc Tử tiên sinh.
Cuồng nhân Hào Doãn mang tiếng là cuồng nhân chứng tỏ thần thức của
lão đâu có được bình thường, thế nhưng vừa thấy Mặc Tử đã buột miệng thốt:
‐ Ôi... Trời đất ơi! Long Tiên thần sát!
Lão vừa thốt dứt câu liền quay bước thi triển khinh công bỏ chạy như gặp phải ma giữa ban ngày.
Cuồng nhân Hào Doãn còn bỏ đi, khi chạm mặt với Long Tiên thần sát thì những gã cao thủ Hắc đạo khác tự biết người chủ nhân của Vong Mạng cốc
như thế nào.
Chẳng ai bảo ai, nhưng tất cả đồng loạt tháo lui. Ngay cả Túy đầu đà Đường Ngao lẫn Hoạt sát Diêm la Đường Trung cũng lẳng lặng bỏ đi, như thể muốn tránh mặt hung thần.
Quần hào võ lâm chớp mắt chỉ còn lại cánh Bạch đạo võ lâm.
Sau khi vận công điều tức cho Ngầu Nại bang chủ Cái Bang rồi, Chánh
Giới đại sư mới nhìn lại Mặc Tử tiên sinh. Vị cao tăng Thiếu Lâm ôm quyền niệm phật hiệu:
‐ A di đà phật! Không ngờ chủ nhân của Vong Mạng cốc lại là tiên sinh. Mặc Tử tiên sinh nheo mày nhìn Chánh Giới đại sư:
5
‐ Lão hòa thượng! Lúc bổn sứ rong ruổi trên chốn võ lâm, lão cũng chỉ là
một hòa thượng tầm thường của Thiếu Lâm. Nay đã là phương trượng rồi, bổn
sứ chúc mừng cho lão hòa thượng đó.
Mặc Tử tiên sinh vuốt râu:
‐ Các người đã biết bổn sứ là chủ nhân của Vong Mạng cốc. Thế còn có ý làm kinh động đến chốn tĩnh thân của bổn sứ nữa không?
Chánh Giới hòa thượng niệm phật hiệu:
‐ A di đà phật! Bần tăng và quần hùng hào kiệt võ lâm kéo đến Vong
Mạng cốc của tiên sinh quả là không có ý quấy rối tiên sinh...
Mặc Tử cướp lời Chánh Giới đại sư:
‐ Không muốn quấy nhiễu bổn sứ sao lại kéo đến đây? Mặc Tử đanh mặt:
‐ Lệ của bổn sứ là không cho bất cứ người nào bước qua ranh giới Vong
Mạng cốc. Các người hãy quay về đi, đừng làm phiền đến bổn sứ.
Chánh Giới đại sư lộ vẻ lúng túng.
Ngầu Nại vừa hồi phục công lực, lên tiếng nói:
‐ Long Tiên thần sứ! Chúng ta đến là để tìm một người. Mặc Tử tiên sinh gằn giọng nói:
‐ Các người định tìm Cang Tùng Vĩ phải không? Ngầu Nại nói:
‐ Không sai.
Mặc Tử tiên sinh ngửa mặt cười khảy một tiếng rồi định nhãn nhìn về các
vị chưởng môn.
6
‐ Bao nhiêu danh thủ trong giới Bạch đạo và cả các người với chức phận
của những trưởng tôn mà lại truy tìm một gã tiểu tử vô danh tiểu tốt chẳng có thân phận gì.
Mặc Tử tiên sinh nói xong bật cười lớn. Lão vừa cười vừa nói:
‐ Hay các người bị tên tiểu tử Cang Tùng Vĩ xỏ mũi đi vòng vòng Hàm
Đan, còn phải canh cửa cho hắn đi nhà xí... nên tức giận mà đi tìm?
Nghe Mặc Tử thốt ra câu này, tất cả các vị chưởng môn đều đỏ mặt thẹn thùng. Chuyện Tùng Vĩ làm với họ ở Hàm Đan cho đến bây giờ ai cũng còn phẫn uất vô cùng.
Mặc Tử tiên sinh thấy mặt các vị chưởng môn sượng sùng, liền khoát tay
ôn nhu nói:
‐ Thôi, chuyện đã lỡ rồi, các người đừng chấp nhất chi một gã tiểu tử vô danh đó. Có trách là tự trách mình tại sao lại để cho một gã tiểu tử xỏ mũi.
Chí Hải ôm quyền gượng nói:
‐ Tiên sinh! Chuyện ở Hàm Đam mà Cang Tùng Vĩ đã gây ra, Quan mỗ
và các vị chưởng môn không quan tâm đến. Cái chúng tôi cần tìm Cang Tùng
Vĩ là vì nguyên nhân...
Mặc Tử tiên sinh khoát tay:
‐ Không cần họ Quan ngươi nói, bổn sứ cũng biết. Các người tìm gã tiểu
tử Cang Tùng Vĩ chỉ vì muốn đoạt Ngọc Chỉ Thần Châu, đúng không nào?
Quan Chí Hải sượng sùng gật đầu. Y nói:
‐ Tiên sinh! Ngọc Chỉ Thần Châu của Võ lâm Minh chủ để lại, nói phải thuộc về chánh giới võ lâm. Chỉ cần lấy lại được viên Ngọc Chỉ Thần Châu thì quần hùng sẽ bái tiên sinh cáo lui ngay.
Mặc Tử ngửa mặt cười khanh khách. Lão cắt ngang tràng cười rồi đanh giọng nói:
7
‐ Cang Tùng Vĩ hiện nay là thượng khách của bổn thần sứ. Nếu bổn thần
sứ lấy thân phận trưởng bối nói với các ngươi rằng, Ngọc Chỉ Thần Châu không phải của Trương Kiệt... Nó chính thức thuộc về Tùng Vĩ.
Mặc Tử hừ nhạt một tiếng:
‐ Trương Kiệt không đáng giữ Ngọc Chỉ Thần Châu đó đâu. Lão xua tay:
‐ Ngọc Chỉ Thần Châu hiện đang ở trong tay bổn thần sứ, ai có bản lĩnh thì đến đây mà lấy.
Mặc Tử nói dứt câu, lấy Ngọc Chỉ Thần Châu đưa lên cao.
Ánh dương quang chiếu vào Ngọc Chỉ Thần Châu tạo cho nó một vòng
hào quang ngũ sắc rực rỡ bao quanh. Ngọc Chỉ xuất hiện, quần hùng Bạch đạo ngơ ngẩn nhìn.
Bất thình lình, từ phía sau các vị chưởng môn, một người vận hắc y dạ
hành bó chẽn, tay cầm trường kiếm lướt qua họ.
Y quát lớn một tiếng:
‐ Ngọc Chỉ phải thuộc về Tạ Quốc Kình này.
Giang Đông thần kiếm vừa nói vừa phóng ra một lúc ba chiêu kiếm trùng trùng điệp điệp công thẳng đến Mặc Tử tiên sinh.
Kiếm chưa đến mà kiếm khí giết người đã đến, nhưng Mặc Tử tiên sinh không một chút e dè. Tả thủ của lão phủi mạnh một cái, hữu thủ vung mạnh
đến trước.
Một ngọn roi da xuất hiện quất ra, tựa con giao long biến hóa cực kỳ ảo diệu, quấn chặt lấy kiếm của đối phương.
Chiêu kiếm của Giang Đông thần kiếm nhanh chóng bị hóa giải, gã rớt
vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Nếu buông đốc kiếm thì còn gì là danh kiếm
Giang Đông, nhưng nếu giữ kiếm thì chắc chắn khó mà đương cự với chiêu
8
công kế tiếp của Mặc Tử tiên sinh. Tình huống đó khiến Giang Đông thần kiếm
Tạ Quốc Kình không khỏi lúng túng. Y chưa kịp quyết định thì sự biến hóa dồn dập xảy ra.
Mặc Tử tiên sinh chỉ giật mạnh tay về, ngọn roi giật lưỡi kiếm ra khỏi tay
Tạ Quốc Kình, đồng thời đầu roi thì mổ vào bờ vai phải của y.
Bốp...
Hứng đầu roi. Tạ Quốc Kình bị đẩy ngược lại ba bộ. Y chưa kịp trụ bộ thì thanh kiếm của y cắt một đường thẳng tắp như phi kiếm lướt đến ghim vào bả
vai phải của y.
Phập...
Chuôi kiếm run bần bật, họ Tạ thốt lên:
‐ Ôi chao...
Mặc Tử tiên sinh gằn giọng nói:
‐ Tạ Quốc Kình! Ngươi còn may mắn đó. Nếu như ngươi bước qua ranh giới Vong Mạng cốc thì ngươi đã tiêu mạng rồi.
Mặc Tử tiên sinh vừa dứt lời thì một đạo chưởng kình uy mãnh bổ ngay
đến lão. Uy lực đạo phách không chưởng lướt đi tạo ra những âm thanh rào rạo như lũ quái vật đang ăn tươi nuốt sống con mồi.
Cùng với đạo chưởng kình đó, một người vận huyết y trường bào, với thuật khinh công siêu phàm xuất chúng băng qua đầu các vị chưởng môn. Y
vừa dụng khinh công vừa nói:
‐ Long Tiên thần sát! Đỡ chưởng của ta đi.
o O o
1
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Giang Hồ Xảo Khách
Cổ Long
Giang Hồ Xảo Khách - Cổ Long
https://isach.info/story.php?story=giang_ho_xao_khach__co_long