Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cực Phẩm Tài Tuấn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 21: Nạn Châu Chấu.
C
ực Phẩm Tài Tuấn
Tác giả: Phó Kỳ Lân
-- o --
Chương 21: Nạn châu chấu.
Nhóm dịch: lanhdiendiemla
Nguồn: Vipvandan
Share by MTQ Sắc Giới Đại Sư - banlong.us
Hộ vệ của Đường phủ thường ngày không cần làm việc, chỉ luyện tập võ nghệ, cho nên trong tay cũng có chút bản lĩnh, ỷ vào số đông, hai ba người đánh một tên thích khách, khí thế như cầu vồng, chặn đứng đám thích khách ở ngoài, không cho tiếp cận thanh niên kia.
Bóng đao ánh kiến đan cài, máu tươi tung tóe, thi thoảng lại có người bị thương kêu thảm thiết, cảnh tượng đó làm ba thiếu nữ mặt hoa thất sắc, ôm lấy nhau run rẩy, sợ hãi vô cùng.
Nhưng sợ thị sợ, Lâm Úc Hương cũng biết, lúc này phe mình tham gia vào, trở thành kẻ đối đầu với đám thích khách, cứ ngây ngốc đứng ở đây, đao kiếm không có mắt, chẳng may có tên thích khách nào đó xông ra được thì nàng và hai tiểu nha hoàn chân yếu tay mềm sẽ chết ngay tại trận.
Bất kể như thế nào cũng không thể ngồi im đợi chết, Lâm Úc Hương nỗ lực trấn tĩnh lại, bảo:
- Tri Đông Tri Thu, các ngươi mau đỡ vị công tử kia lên kéo về phía sau.
Đáng thương cho hai tiểu nha hoàn bị cảnh tượng đẫm máu trước mắt làm sợ vỡ mật, thân hình nhỏ bé đang run cầm cập như chim non trong gió bão, nghe chủ tử ra lệnh, tuy cũng khom lưng xuống kéo người, nhưng quá sợ hãi chẳng còn sức lực, nên thanh niên kia vẫn y nguyên tại chỗ.
Lâm Úc Hương định giúp thì Tri Thu nhảy dựng lên, hét chói lọi:
- Máu, máu, nhiều máu quá.
- Đừng sợ, đừng sợ, chỉ chút máu thôi mà.
Lâm Úc Hương thấy Tri Thu vừa ra sức vẩy tay dính đầy máu, vừa khóc toáng lên, liền ôm nó vào lòng, nhẹ nhàng an ủi.
Tri Đông lớn gan hơn một chút, nắm lấy tay thanh niên kia kéo về phía sau, nó chỉ có một mình nên tốc độ chẳng khác gì ốc sên.
Lâm Úc Hương biết không thể trì hoãn lâu, đang cuống lên thì khóe mắt thấy bạch y thư sinh trước đó vẫn còn ở gần đấy, liền gọi:
- Mau, mau giúp chúng tôi kéo người về phía sau.
Bạch y thư sinh đã chẳng còn chút dáng vẻ phong lưu tiêu sái nào nữa, chẳng những chiếc quạt không biết đã rơi ở đâu, mà vừa rồi quýnh lên bỏ chạy vấp ngã mấy lần làm áo quần lấm lem, nghe Lâm Úc Hương gọi tới giúp, lắc đầu quầy quậy. Hắn vốn thấy bên người Lâm Úc Hương có hộ vệ nên chạy theo cho an toàn thôi chứ đâu có định giúp với đỡ gì.
Đám thích khách kia toàn hạng giết người không ghê tay chứ có phải đùa đâu.
Bạch y thư sinh vừa xua tay vừa lùi lại, không may vấp phải tảng đá, ngã dập mông xuống đất.
Thấy người này hèn nhát như thế, Lâm Úc Hương chỉ muốn đạp vào cái mặt anh tuấn kia vài phát, hạng nam nhân gì thế này cơ chứ? Phía bên kia đầu lĩnh thị vệ của người thanh niên đã đuổi tới, người này võ công cao, ra tay tàn độc, vừa tới nơi vung đao chém liền hai phát kết liễu hai tên hắc y nhân.
Thủ lĩnh hắc y nhân thấy thủ hạ kẻ chết kẻ thương, thế bại không còn xoay chuyển nổi nữa, hung tính nổi lên, liền mạng đột vây về phía Lâm Úc Hương, hộ vệ Đường gia dù dốc sức ngăn cản, nhưng đám hộ vệ ít kinh nghiệm chiến đấu, gặp phải kẻ kiếm sống bằng đầu đao mũi kiếm thực sự, liên tục bị ép lui, chỉ còn cách Lâm Úc Hương chừng mười mét nữa thôi.
Tuy thế thủ lĩnh hắc y nhân lấy ít địch nhiều cũng chẳng khá hơn, quân nhau một hồi thể lực suy kiệt, biết hôm nay mạng khó giữ, liều mình chịu một đao, vung tay ném ám khí về phía yết hầu người thanh niên.
Lâm Úc Hương đang an ủi Tri Thu thì thấy cảnh này, kinh hãi, theo bản năng nhào tới, ám khí tốc độ cực nhanh, đâm vào cánh tay trái Lâm Úc Hương, làm nàng đau đớn ngã xuống ngực thanh niên kia, thanh niên kia bị chạm vào vết thương đau đớn tỉnh lại, chợt thấy trước mặt một khuôn mặt xinh đẹp như hoa, hai má ửng hồng, mắt sáng long lanh, trong ánh mắt có vẻ thẹn thùng, quang cảnh trước mắt như đang trong mơ, bất giác vô cùng ngạc nhiên.
Thanh niên chớp mắt muốn nhìn cho kỹ, nhưng hắn mất máu quá nhiều, tỉnh lại chẳng bao lâu lại hôn mê.
Tri Đông thấy Nhị nãi nãi xả thân cứu người thì sững sờ, không hiểu Nhị nãi nãi lấy đâu ra dũng khí dùng thân mình đỡ hung khí như vậy.
- Nhị nãi nãi, người có sao không?
Tới khi chủ tử kêu lên đau đớn, Tri Đông và Tri Thu mới tỉnh lại, cuống cuống chạy tới trước mặt Lâm Úc Hương.
Tên thủ lĩnh hắc y nhân phóng ám khi rất chuẩn, lực đạo lại mạnh, phi tiêu xuyên qua tay Lâm Úc Hương, nàng từ nhỏ tới lớn bao giờ gặp phải thương tích cỡ này, đau đớn tới mặt mũi không còn giọt máu nào, nước mắt chảy dài trên gò má xinh, nhưng nàng là y sự, biết phải lập tức phải xử lý vết thương, nếu không bị nhiễm trùng thì chết chắc.
Cắn chặt hàm răng ngà, Lâm Úc Hương quay đầu sang Tri Đông, nhịn đau nói:
- Mau giúp ta rút phi tiêu ở tay ra, Tri Thu, lục trong người ta, có một cái bình màu xanh, trong đó có kim sang dược.
Tri Đông dù có lớn gan hơn, trầm ổn hơn một chút, nhưng cũng làm sao nổi loại chuyện này. Tri Thu thì càng chỉ biết khóc thôi.
- Tri Đông, mau lên, nếu không máu chảy nhiều quá sẽ không kịp nữa.
Lâm Úc Hương lại giục.
Tri Đông tuy sợ, song thấy chủ tử đã đau tới mặt nhăn lại, môi nhợt nhạt, run run đưa tay nắm lấy chuôi mũi phi tiêu.
- Phi tiêu này không tổn thương tới xương, rút ra không khó, Tri Đông, ngươi làm được mà, mau rút ra đi. Tri Thu, đợi phi tiêu rút ra, ngươi rắc thuốc lên cho ta, sau đó dùng vải băng bó lại.
Được chủ tử khích lệ, Tri Đông hít một hơi, nhắm tịt mắt lại rút phi tiêu ra, do dùng sức quá lớn, nó ngã ngửa ra đất. Tri Thu trước đó đã thấy rất nhiều máu, cho nên lúc này can đảm hơn một chút, thấy phi tiêu được rút ra, nhanh tay rắc thuốc lên vết thương của Đương Úc Hương, mới đầu máu chảy ồng ộc, không sao ngăn được, nhưng thuốc rải xuống ngày càng nhiều, cuối cùng cũng làm vết thương không chảy máu nữa.
Tri Đông cũng lồm cồm bỏ dậy, nhìn vết thương kinh khủng, vừa sợ vừa lo, lấy răng xe một đoạn ống tay áo, cẩn thận băng bó vết thương.
Đợi băng bó vết thương xong, Lâm Úc Hương bảo hai nha hoàn dìu sang một bên, nàng là nữ nhi, không tiện ở gần một nam tử xa lạ, lúc này chiến đấu đã tới hồi kết.
~~~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~~
Trong rừng trúc, Đường Kính Chi nghe xong Đường Uy báo cáo thì không ngồi yên được nữa:" Nạn châu chấu, không ngờ bốn châu phương bắc đầu có dấu hiệu của nạn châu chấu, phải làm sao đây?"
Thời xưa một khi bùng phát nạn châu chấu tuyệt đối mùa màng mất trắng.
Thị Mặc nghe thấy thì mừng rỡ, giọng không khỏi lớn hơn ba phần:
- Tích trữ lương thực, Nhị gia, hiện chúng ta phải mau chóng tích trữ lương thực.
Bất kể thời đại nào, bất kể ở đâu, thiên tai là thời cơ thương nhân kiếm tiền mau chóng.
Đường Kính Chi thì chẳng hưng phấn vì cơ hội kiếm tiền lớn này, tuy y cũng thích tiền, nhưng loại tiền kiếm trên tai họa của người khác này không kiếm cũng được.
Nạn châu chấu quy mô lớn thế này nếu không không chế được sẽ thành thảm kịch, chuyện giết người ăn thịt cũng không phải là không có khả năng.
- Nhị gia, tiếp theo chúng ta phải làm sao?
Đường Uy thấy Đường Kính Chi đi đi lại lại, sắc mặt không dễ coi, cẩn thận hỏi:
Đường Kính Chi tuy không muốn phát tài kiểu này, nhưng không thể không tích trữ lương thực, dù sao trên đời không thiếu thương nhân cơ hội, y không làm thì sẽ có kẻ khác làm, lúc đó giá cả sẽ bị đẩy lên trời, dù y có muốn dựng lều thí cháo cũng chẳng được.
Nghĩ thông rồi, Đường Kính Chi dừng bước, hạ lệnh tích trữ lương thực.
Giao mùa xuân hạ năm nay, phương bắc gần như không có mưa, nhiều nơi xảy ra hạn hán, mặc dù không nghiêm trọng lắm, không tới mức làm mạ chết khô trong đất, song thu hoạch nhất định không bằng năm ngoái.
Tạp sử có ghi, mùa xuân có hạn, mùa thu rất dễ xảy ra nạn châu chấu, Đường Kính Chi trước kia thuộc lòng thi thư không kinh bác sử, cho nên không xa lạ gì, thêm vào thân phận thương nhân, y càng coi trọng những tạp ký địa lý.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cực Phẩm Tài Tuấn
Phó Kỳ Lân
Cực Phẩm Tài Tuấn - Phó Kỳ Lân
https://isach.info/story.php?story=cuc_pham_tai_tuan__pho_ky_lan