Yêu Em, Chờ Em epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 20
hật vất vả đợi đến giờ tan tầm, nhưng vừa bước ra khỏi cửa công ty, cô lại có xúc động muốn quay lộn trở lại. Không biết từ bao giờ, Đình Phong đã đứng phía đối diện, lưng tựa vào chiếc Ford màu xanh biển, vóc dáng cao ngất cùng khuôn mặt điển trai thu hút vô số tầm mắt. Hải Lam nheo mắt hừ lạnh, anh ta đang khoe của sao?
Một vài phút sau, cô gắng tự nhủ với bản thân, không liên quan, không liên quan đến mình, chắc chắn không phải anh ta đợi mình…Nghĩ vậy, cô tận lực duy trì bình tĩnh, tìm cách vòng qua xe anh xa hết mức có thể. Đáng tiếc là mọi sự không như ý cô.
_Hải Lam!
Anh đưa tay vẫy vẫy cô, nét mặt tươi cười rạng rỡ, lại khiến cô hận đến ngứa răng. Đã biết cô không thích phô trương, lại cố ý ngay giờ cao điểm ra vẻ thân thiết gọi cô. Anh ta ngại cô chưa đủ phiền toái sao?
Quả nhiên không ngoài dự đoán, tiếng gọi kia đã hấp dẫn hàng loạt sự chú ý lại đây. Dù cô rất muốn mặc kệ không quan tâm, nhưng anh còn tiếp tục gọi lớn hơn, mà người cũng chạy lại đây đứng trước mặt cô.
Hải Lam cảnh giác nhìn anh.
_Giám đốc, có chuyện gì không? – Ngữ khí cô rất đạm, hiển nhiên là không vui trước sự ngăn đón của anh.
_Hết giờ làm việc rồi, em không cần gọi tôi là giám đốc nữa.
Thấy sự xa cách của cô, trong lòng anh không tránh khỏi một trận mất mát. Chẳng lẽ cô cứ phải phân rõ giới hạn với anh như vậy sao?
_Nếu không có gì thì tôi đi trước.
Đột nhiên Đình Phong nắm chặt tay, ánh mắt bỗng trở nên kiên định. Dù sao đến nước này rồi thì anh cũng bất cứ giá nào…Anh đã nghĩ kĩ rồi, nếu anh còn không nói rõ ràng thì tình trạng cả hai vĩnh viễn sẽ chỉ như hiện giờ.
_Tôi có chuyện muốn nói với em, chỉ có điều…- Anh thoáng lướt qua những vẻ mặt hiếu kì vây quanh họ. – Em định nói luôn ở đây sao?
Hải Lam nhíu mày, cô biết nơi này không thích hợp để nói chuyện, nhưng nói thật, cô cũng không mong cùng anh ở chung một chỗ. Bởi vì, trực giác mãnh liệt mách bảo cô, nếu cứ tiếp xúc thân cận với anh, có lẽ…cô sẽ lạc lối…
_Để tôi đưa em về, trên đường đi tiện thể nói chuyện luôn.
Tình huống hiện giờ xem ra cũng chỉ còn cách này. Anh sẽ không dễ dàng để cô đi, mà nếu còn dây dưa chỗ này, sẽ càng đưa đến nhiều sự chú ý hơn. Cô đành cắn răng ngồi vào xe anh, trong ánh nhìn ghen tị của những nhân viên nữ…
Suốt cả quãng đường, nhiều lúc anh định mở miệng, nhưng sự lạnh lùng toát ra từ cô khiến anh e ngại. Mãi đến khi tới đầu ngõ gần nhà cô, Hải Lam mới chịu không nổi mà phá vỡ sự trầm mặc.
_Rốt cuộc thì anh muốn gì?
Đình Phong hơi sửng sốt, sau đó thật sâu ngóng nhìn cô, giọng nói ẩn ẩn mang theo chờ mong.
_Muốn em làm bạn gái tôi.
Cô bỗng kinh ngạc mở to mắt. Anh ta…không nói đùa đi!? Cô ngốc lăng nhìn anh trong chốc lát, gần như không tự chủ được thốt ra.
_Không phải anh đồng tính sao?
Lời vừa ra là cô đã hối hận rồi. Quay đầu vừa vặn thấy mắt anh long lên như muốn giết người, khuôn mặt banh ra vì tức giận, bàn tay nắm vô lăng siết chặt làm những đường gân hằn rõ lên. Đình Phong nghiến răng gằn từng chữ.
_Tôi không-phải-gay!!
Chứng kiến anh sắp sửa bạo phát, cô rất thông minh vội dời đi đề tài.
_Vậy…Tại sao?
Lần này anh không giận mà cười.
_Vì em nợ tôi mười năm.
Không biết qua bao lâu, Hải Lam vẫn còn đứng nguyên tại chỗ. Câu cuối anh ta nói…là có ý gì? Dường như sương mù trước mắt đang chuyển động, dần dần tán đi, dường như chỉ cần đưa tay ra là có thể chạm tới…
Bất giác, cô đưa tay sờ sờ trán, không sốt, vì sao lại nóng? Lại sờ sờ trái tim, vì sao nó sẽ nhảy dựng lên!?
Yêu Em, Chờ Em Yêu Em, Chờ Em - Tịnh Linh