Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tướng Quân Lấy Chồng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 5: .5
TƯỚNG QUÂN LẤY CHỒNG
( 将军出阁 )
Tác giả: Cầu Mộng
Thể loại: ngôn tình, cổ trang, HE
Độ dài: 10 chương (hoàn)
Nguồn convert: tangthuvien.com
Edit: quaivatcon
Link: quaivatcon.
Chương 5.5
Ôn Nhược Thủy một tay đẩy ra Lý Dật Phong đang nằm trên người, vén màn xuống đất, với tay lấy một kiện y phục từ giá áo phủ thêm, xong xuôi mới mở miệng nói: “Vào đi.”
Hạnh nhi đẩy cửa tiến đến, trong lòng biết cô gia đang ở đây nên không tiến vào nội thất mà chờ tại ngoại gian.
“Đưa thư cho ta.”
Thấy chủ tử đi ra, nàng duỗi tay đưa thư tới.
Trên tờ giấy chỉ độc một chữ “Nhẫn”nhưng Ôn Nhược Thủy cũng đã rõ ràng minh bạch. Rốt cuộc vẫn là cha thấu hiểu nàng nhất, biết nàng thủy chung đối với Gia Luật Phi Hùng một mũi tên trí mạng năm đó vẫn canh cánh trong lòng. Thế nhưng, mặc dù nàng hận đến đâu, sự tình liên quan đến lưỡng quốc hòa bình, nàng cũng sẽ không mất lý trí mà hành động nông nổi.
Chỉ là, phụ thân quan tâm khiến lòng nàng trở nên ấm áp, ánh mắt cơ hồ phiếm hồng.
Nàng thuở nhỏ liền cùng phụ thân sống nương tựa lẫn nhau, nếu không phải Bình vương khư khư cố chấp muốn cưới nàng, lúc này phụ tử bọn họ hẳn là hòa thuận vui vẻ quy ẩn điền viên.
Nghĩ tới đây, nàng không khỏi hướng nội thất nhìn lướt qua.
Nhận thấy chủ tử tâm tình không được thoải mái, Hạnh nhi cẩn thận mở miệng, “Tiểu thư, không có chuyện gì, nô tỳ cáo lui.”
“Đi đi.” Nàng có chút không yên lòng.
Hạnh nhi thức thời ly khai, tiện tay đóng cửa lại.
“Nương tử.” Lý Dật Phong thanh âm từ bên trong truyền ra.
Ôn Nhược Thủy ánh mắt lóe lên, nhưng vẫn là đi vào.
“Ta nghĩ nàng sẽ giận ta mà đi.” Nàng vừa lên giường, hắn liền ôm nàng.
“Có nghĩ tới.” Nàng thập phần thành thực.
“Vậy sao lại không đi?” Hắn cũng rất nhàn rỗi trêu chọc nàng, chỉ bất quá vừa nói tay cũng không quên làm nhiệm vụ.
“Ta đi, ngươi làm sao bây giờ?” Mặt nàng bay lên rặng mây đỏ, có chút không tự nhiên quay sang chỗ khác….
Lý Dật Phong cười nắm lấy cằm xoay nàng lại, ôn nhu mà hôn lên. Hắn bắt đầu nghĩ muốn được lòng của nàng có lẽ không còn trắc trở đến vậy…
Nguyệt Nha (*trăng non, trăng lưỡi liềm) treo cao cao phía chân trời, khắp nơi một mảnh yên lặng vắng vẻ…
Trong màn gấm truyền ra tiếng rên rỉ làm người ta mặt đỏ tới mang tai, màn lụa mỏng tại ám thất buông xuống không có gió mà vẫn khẽ lay động.
“Nhược Thủy.” Thanh âm hắn lộ ra vài phần khàn khàn bởi mang theo vị tình dục vẫn chưa tan hẳn.
“Ân.” Nàng đôi mắt nhắm hờ, mị hoặc đáp lại hắn.
“Nàng thật đẹp.”
Nàng nghe vậy khóe miệng giương lên, “Ta không đá ngươi xuống giường đâu, không cần lấy lòng.” Nói xong thân thủ đẩy ra hắn, xoay người nằm nghiêng lại.
Lý Dật Phong từ phía sau dán lên người nàng, tiếp tục dây dưa, “Nếu đã tỉnh, theo ta trò chuyện một chút đi.”
“Ngủ.” Nàng chỉ ném cho hắn một chữ.
Hắn gặm gặm vành tai nàng, “Cái tên Gia Luật Phi Hùng gì gì đó vì sao lại chỉ đích danh muốn gặp nàng?” Phụ hoàng ra ý chỉ làm bọn họ không thể ly khai kinh thành, hiện tại người kia đối với thê tử hắn có ý đồ bất minh, lòng hắn trở nên cực kì bất an.
Ôn Nhược Thủy bị hắn trêu chọc khó lòng đi vào giấc ngủ, có chút tức giận. Người này phân nửa đêm đều động dục, khiến nàng đương ngủ mơ màng phải giật mình tỉnh giấc, xong lại đem nàng ăn sạch sẽ không còn mảy may.
“Có việc ngày mai nói tiếp.” Đối với Gia Luật Phi Hùng thỉnh cầu, nàng cũng không hiểu rõ lắm, nhưng nàng rõ ràng hơn chính là giờ này khắc này, nàng không muốn thảo luận chuyện chi hết.
“Đã qua giờ tý, hiện tại là sáng sớm ngày thứ hai rồi.” Cách hừng đông cũng không bao lâu a.
“Còn nháo nữa…ta sẽ đá thật đó…Ô…” Nàng xoay người muốn quát hắn, không ngờ bị hắn bất chợt khóa chặt đôi môi, lời vừa định nói ra bị hắn nuốt hết vào trong bụng.
Cảm thấy dưới thân nàng có chút giãy dụa, Lý Dật Phong hôn càng thêm sâu, dùng đều gối thành thạo mà tách ra hai chân nàng, tại lúc nàng đương thở gấp liền không cần tốn nhiều công sức mà tiến nhập thân thể nàng.
“Nhược Thủy. . . Nhược Thủy. . .”
Nàng tại trong lúc hắn càng tăng nhanh tốc độ kìm lòng không đặng mà rên rỉ, hầu như vô pháp thừa nhận khoái cảm quá mức như vậy. Giữa lúc chìm ngập trong cõi hoan ái mênh mông, bên tai vẫn rõ ràng văng vẳng tiếng hắn khẽ gọi tên nàng tràn ngập tình ý. . .
Hai người cùng nhau trầm luân, ôm ấp lẫn nhau hưởng thụ dư vị hoan tình lên đến đỉnh điểm.
Hô hấp vừa thuận, nàng liền không chút lưu tình đem hắn đẩy ra một cước đá xuống giường.
“Đông” một thanh âm vang lên, lúc nửa đêm, tại trong phòng tĩnh lặng mà phá lệ rõ ràng.
Lý Dật Phong đỡ thắt lưng từ trên mặt đất đứng lên, sửng sốt một chút. Vì sao hắn lại thấy động tác này quen quen thế nào, hơn nữa lại càng ngày càng quen thuộc nha!
Luôn luôn như vậy bị thê tử nửa đêm đá xuống giường, hắn đã dần dần bắt đầu quen, thật không biết nên khóc hay nên cười đây?
“Tới nhuyễn tháp ngủ đi.” Trong sa trướng truyền ra Ôn Nhược Thủy thanh âm hờ hững.
“Lại ngủ tháp thượng?” Hắn nhịn không được lẩm bẩm.
“Ngươi một người ngủ, hảo hảo thanh tĩnh.” Chẳng phân biệt được thời gian còn không biết tiết chế, người này thực sự khiến kẻ khác căm tức mà.
“Ta cũng đâu có làm gì a. . .” Phu thê ân ái là chuyện thiên kinh địa nghĩa, rõ ràng nàng cũng cùng hắn hưởng thụ không phải sao….
Lý Dật Phong sờ sờ mũi, nhìn nhuyễn tháp liếc mắt một cái, sau đó một lần nữa bò lên trên giường.
Nghe được tiếng động hắn lần thứ hai lục đục leo lên, Ôn Nhược Thủy mặt vẫn hướng trong tường mà khẽ mím môi, chung quy không đuổi hắn xuống phía dưới nữa.
Hắn theo thói quen ôm nàng thật chặt.
“Ngủ.” Nàng cảnh cáo hắn.
“Nàng còn không có trả lời vấn đề vừa rồi của ta.”
“Cái gì?” Nàng hiện tại thầm muốn hảo hảo mà ngủ thôi.
“Hắn vì sao muốn gặp nàng?” Vấn đề này làm hắn suy nghĩ cả ngày, khiến hắn đêm ngủ cũng bất an.
“Ngươi đi mà hỏi hắn.” Nàng cũng không phải giun đũa trong bụng Gia Luật Phi Hùng nga!
Ấn theo tên kia đường hoàng thuyết pháp rằng hắn chỉ là muốn cùng đối thủ cũ nâng cốc ngôn hoan, Lý Dật Phong đối với lí do thoái thác này cười nhạt. nam nhân kia ánh mắt khiêu khích rõ ràng như thế nói cho hắn biết toàn bộ đều là xảo trá.
“Nương tử, nàng bao lâu mới thay ta sinh một hài tử?” Hắn công tác làm rất cần cù chăm chỉ nha, vì sao cái bụng của nàng thủy chung cũng không thấy động tĩnh?
Ôn Nhược Thủy thực sự phát hỏa, “Việc này là ta có thể làm chủ sao?” Sinh hài tử cũng không phải chuyện một người cơ mà.
Vừa thấy thê tử nổi giận, Lý Dật Phong lập tức cười trấn an, “Ta sai rồi, ta sai rồi, chúng ta ngủ đi ha.”
“Lăn xuống!” Nàng thúc khuỷu đẩy khai tay hắn, khẩu khí bất thiện gầm nhẹ.
Hắn anh dũng bất khuất quấn lấy nàng, “Nương tử ta sai rồi, đừng tức giận.”
“Ngày mai bắt đầu ngủ thư phòng!”
“Chúng ta đổi một cái hình phạt thế nào?” Hắn thương lượng.
“Đổi cái gì?” Nàng thuận miệng hỏi.
“Chỉ cần không cho ta đi ngủ thư phòng.” Đại trượng phu mà, co được thì giãn được!
“Ngày mai ta cho người đem nhuyễn tháp đến gian ngoài.” Nàng vừa nói thế, mí mắt đã muốn sụp xuống.
“Giường lớn như vậy, kỳ thực nằm hai người không chật chút nào a…” Hắn cười khẽ ôm nàng, cẩn thận thay hai người đắp kín lại chăn mỏng.
“Ồn ào. . .” Nàng hướng tới trong lòng hắn cọ cọ, rốt cục chìm vào mộng đẹp….
(Hết chương 5)