Chuyện Một Hoàng Tử Không Muốn Chết
ng vua nọ có mỗi một hoảng tử độc nhất. Một hôm, hoàng tử thưa với vua cha:
— Thưa cha, dù chúng ta có giầu có, của cải như nước đi nữa thì trước sau gì rồi cũng phải chết. Xin cha hãy cho con một con ngựa để con đi tìm một chốn người ta trường sinh bất lão.
Vua cho hoàng tử một con ngựa. Thế là hoàng tử cùng với một người lính lên đường. Họ đi qua một cánh rừng rậm, đi mãi đi mãi. Bỗng họ nhìn thấy bên đường có ba tên cướp. Bọn cướp có một con ngựa thiên lý, một cái áo tàng hình, một cái đồng hồ kim cương và một quả cầu bằng kim cương.
Hoàng tử tiến lại gần. Bọn cướp nói với chàng:
— Ngài hãy phân xử cho chúng tôi, xem ai được quyền lấy quả cầu này?
Hoàng tử bảo:
— Được thôi. Ta sẽ ném quả cầu này ra xa. Ai chạy đến chỗ quả cầu trước thì người đó được.
Bọn cướp đồng ý. Hoàng từ vừa ném quả cầu, cả lũ đã ba chân bốn cẳng chạy theo. Một tên trong bọn vấp ngã, chết luôn. Tên thứ hai cũng toi mạng y như vậy. Tên thứ ba thì vừa ngã một cái, quỷ sứ đã đem linh hồn nó đi rồi!
Hoàng tử tìm thấy quả cầu, đưa cho anh lính, bảo mang về cho vua cha rồi ở lại kinh luôn. Còn hoàng tử thì cưỡi con ngựa thiên lý, mặc áo tàng hình, đồng hồ bỏ túi, giật dây cương:
― Ngựa, hãy đưa ta đến chỗ trường sinh bất tử.
Con ngựa cất vó, phi thẳng lên chín tầng mây. Nó phi hai ngày liền, đưa hoàng tử đến chốn người ta trường sinh bất tử.
Quốc vương nước đó có một nàng công chúa. Công chúa rất mê hoàng tử. Họ tổ chức lễ cưới. Hoàng tử sống ở đó một thời gian dài. Nhưng rồi, một hôm hoàng tử thấy nhớ quê hương quá. Chàng bảo vợ:
― Có lẽ tôi phải về thăm cha ít lâu rồi sẽ quay lại.
Người vợ can:
― Chàng đừng đi. Làm thế nào mà chàng trở về đấy được.
Hoàng tử tức giận mắng:
— Thôi, im đi! Mình ngốc lắm. Tôi đi đến đây được, huống hồ là quay trở lại.
Nói rồi, lên ngựa đi luôn.
Chàng phi ngựa đến chỗ vương quốc của cha chàng ngày xưa. Nhưng nhìn từ trên cao xuống, chỉ thấy nước non mù mịt. Chàng chăm chú nhìn và lắng tai nghe ngóng. Chợt chàng nghe thấy tên đầy tớ trai với tên đầy tớ gái của chàng ngày trước đang nói chuyện. Tên đầy tớ trai nói:
― Không biết ông chủ mình lâu nay biến đi đâu mất dạng ấy nhỉ?
Tên đầy tớ gái đáp:
— Chắc quỷ sứ lôi cổ y xuống địa ngục rồi.
Hoàng tử nghe thấy vậy tức lắm. Từ trên cao chín tầng mây, chàng cưỡi ngựa phi xuống, định bụng vả cho con hầu gái một cái để nó hết nói láo.
Ai dè, thị đâu có phải là con hầu mà chính là thần chết trá hình. Thần chết thấy hoàng tử đã hạ xuống đất bèn nói:
— Chà chà, anh bạn thân mến đây rồi. Tóm được anh đây rồi!
Hoàng tử lăn ra chết ngay lập tức.
Con ngựa một mình phi trở về vương quốc của người vợ.
Thấy mỗi con ngựa trở về, người vợ òa lên khóc:
— Trời ơi! Ngựa thì về đây mà người thì đâu?
Nàng cưỡi lên con ngựa và phi ngay đến cánh rừng mà chồng nàng đã gặp nạn. Thấy xác chồng nằm đấy nàng than khóc thảm thiết đến nỗi kiệt sức, gục xuống chết luôn tại đấy.
Chỉ còn mỗi một con ngựa lại quay về vương quốc mà ở đó người ta trường sinh bất tử. Nó còn sống chừng nào mà công việc chưa làm nó kiệt sức.
Truyện Cổ Dân Gian Ba Lan Truyện Cổ Dân Gian Ba Lan - Khuyết Danh Truyện Cổ Dân Gian Ba Lan