Trái Tim Lạnh Giá epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 20: Trò Chơi Chỉ Mới Bắt Đầu
ô định làm chị dâu tôi sao?_ Phương chuyển đề tài
- Nếu cô đã nói thế thì tôi không ngại nói thẳng. Tôi sẽ tìm cơ hội giữ được chức vụ đó _ Như cười. Hắn nhìn Như khó hiểu
- Hahaha. Cô nghĩ tôi sẽ cho cô cơ hội sao? Cho dù anh tôi đồng ý, tôi không đồng ý cũng thế thôi _ Phương
- Làm gì cô ghét tôi vậy?_ Như trở lại giọng ngọt như đường phèn
- Nhiều lắm, nhưng nếu tôi không ghét cô thì cô cũng chẳng có cơ hội. Vì tôi đã có đối tượng đủ tiêu chuẩn làm vợ anh tôi và chị dâu tôi rồi. _ Phương nhìn vẻ mặt khó hiểu của Hắn cười
- Ai?_ Câu này không phải Như hỏi mà là Hắn hỏi
Mọi người nhìn Phương như đợi câu trả lời
- Hàn Tiểu Băng _ Phương nói như hét lớn cho cả thế giới biết cô chỉ ưng mỗi Tiểu Băng làm chị dâu cô vậy.
Ba chữ này cũng vừa lọt vào tai chủ nhân của tên này. Nó vừa cùng Hữu từ bệnh viện đi về nghe có người gọi tên cũng thoáng nhíu mày khó hiểu. Nó đi vào vườn xem xem có chuyện gì vì Nó đoán giọng nói phát ra từ đấy.
Mọi người trong vườn cũng thoáng giật mình khi nghe tên cô. Minh thì cười cười như cũng đồng ý. Hắn thì im lặng chẳng biết phải nói gì. Như, Khôi và cả Ken nhíu mày như tỏ không đồng ý. Ken nhíu mày vì anh biết Nó trên danh nghĩa là vợ chưa cưới của anh sao lại lấy Nó làm đối tượng chị dâu của Phương, vợ Hắn được. Như và Khôi nhíu mày vì gì chắc hẳn ai cũng biết....
- Chị Tiểu Băng,chị về rồi........ _ Hải vừa chạy vừa nói tiến tới chỗ Nó đang đứng.
Mọi người cũng quay lại nhìn, thoáng giật mình. Một cô gái mặc váy hồng phấn nhạt, mái tóc búi cao với mái ngố cực xinh. Khuôn mặt và đôi môi vẫn không chút sắc màu nhưng lạnh lùng đến tột độ.
Nhìn từ xa, cô như một thiên thần lạnh lùng. Nét đẹp tự nhiên, giản dị luôn chứa chất đầy sự lạnh giá lúc nào cũng phát ra từ người cô khiến người nhìn không khỏi say mê, bị thu hút....
- Kính chào các vị thiếu gia, tiểu thư _ Hữu cúi đầu đúng qui định
- Tiểu Băng, cậu về rồi à? Khoẻ chứ?_ Khôi vui mừng
- Linda em về rồi hả? Anh lo cho em lắm _ Minh vui vẻ
- Tưởng ở trong hospital lâu lắm mới về chứ _ Như bĩu môi
- Rất tiếc cho cô em của tôi, tôi chưa nặng đến mức phải nằm trong đấy lâu ngày _ Nó đáp lại, khuôn mặt chẳng lộ nét gì
- Zin, zin, con không sao chứ? Nói cho ông ngoại biết là ai? Là ai? Có phải đàn em của gã Riz không?_ Hunter từ đâu xuất hiện hỏi nó một hơi làm cho tất cả cũng rất ngạc nhiên
- Tôi có ông ngoại sao?_ Đáp lại lời Hunter Nó chị buông lời phũ phàng
- Con.......
- Linda không được hỗn _ Minh nhỏ nhẹ trách
-........... ông ngoại..... nực cười....... ông mang đến nỗi bất hạnh ột đứa trẻ, ông xứng làm ông ngoại tôi sao?
- Zin, đó là do ta không biết con là cháu ta, ta...... ta xin lỗi
- Phải là cháu ông, ông mới buông tha? Thiên Hữu chúng ta về phòng.
Nói rồi, Thiên Hữu cùng Nó quay về phòng. Mọi người nhìn Nó rồi nhìn Hunter như sinh vật lạ. Hắn cũng đang thắc mắc rất nhiều. Và chắc hẳn khoảng thời gian Nó mất tích sẽ có rất nhiều điều thú vị....
- Ông ngoại chúng ta ra ăn mừng đi _ Như hối thúc, nét mặt lộ nét vui vẻ
Hunter liếc nhìn một cô gái có gương mặt y hệt Băng nhưng sao ông lại chẳng có chút tình thương gì đối với cô gái này thay vào đó là sự phẫn nộ, căm hận đến tột cùng. Hunter quay lại đi vào trong, đi được nửa đường ông buông câu:
- Ăn mừng? Ông ngoại? Tôi chỉ có hai đứa cháu là Thiên Minh và Tiểu Băng thôi, ở đâu ra mà cô gọi là ông ngoại? Chính cô, nhờ cô được sinh ra nên đã hình thành nên chuỗi sự việc ngày hôm nay. Tất cả là do cô. Giờ tôi cũng muốn nói cho cô biết, Tiểu Băng Nó không giết cô nhưng tôi thì chưa chắc. Trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi.....
***************
Trái Tim Lạnh Giá Trái Tim Lạnh Giá - Thiên Như