Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trái Tim Em Thuộc Về Đất
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 19
N
gày hôm sau Hazel không đi vào rừng. Buổi tối, ngồi trong phòng khách yên ắng trong khi Edward đọc sách thành tiếng còn bà Marston thì ngồi đan, nàng cảm thấy sợ khi nhớ tới cuộc gặp gỡ với Reddin. Tuy nhiên nàng thậm chí còn sợ hãi hơn trước ý nghĩ nàng sẽ đi gặp gã. Nàng đã giúp bà Marston đóng nắp những lọ mứt đại hoàng trong căn buông kho mờ tối trong lúc Edward đi thăm người ốm ở cách đó khá xa.
Việc phết keo lên nắp những lọ mứt và viết chữ lên đó thật thú vị. Nàng đã cho phép mình khoắng một hộp bánh bích quy. Sau đó Edward trở về, và họ lại làm vườn. Bây giờ họ ngồi nghỉ ngơi và nàng đang học đan, học quấn sợi len quanh đôi que đan, trong khi bà Marston – với chiếc khăn san màu hồng ở trên đầu – cứ rỉ rả: “Lên, xuống! Lên xuống!” “Liệu nó có bao giờ thành cái gì không nhỉ?” Hazel hỏi.
“Bây giờ nó chẳng ra cái gì, chỉ là một cái đuôi được bện bằng len mà thôi!” “Nó sẽ thành cái con muốn tạo ra, con ạ,” bà già nói. “Việc đan len cũng giống như cuộc sống phải không mẹ?” Edward vui vẻ nói. “Nhưng nó sẽ không giống thế đâu,” Hazel nói. “Nó sẽ chỉ trở thành một mớ rối rắm thôi.” Edward gợi ý rằng chàng sẽ giúp; có tiếng cười to vang lên trong thời gian giải lao này, trong khi bà Marston vẫn rỉ rả, “Lên, xuống!” Trong bóng tối Reddin lê bước đi qua ngôi nhà, nghe thấy tiếng cười từ trong nhà vọng ra, cảm thấy rất tức giận và khổ sở.
Hazel nghe thấy tiếng chân trên sỏi, và trong sợ hãi nàng tin chắc rằng đó chính là gã. Nàng rất sợ gã sẽ nói cho Edward biết chuyện. Rồi một ý nghĩ chợt xuất hiện trong đầu nàng, Liệu nàng có nên tự nói cho Edward biết tất cả không? Nàng ngồi trong ánh lửa, cúi xuống, lật đi lật lại ý nghĩ này trong đầu một cách vụng về như cái cách nàng quấn sợi len màu xanh quanh chiếc que đan.
Và khi nàng chơi với sợi dây của số phận, từ những cái bóng im lìm hai hình hài nhìn nhau qua mái tóc hung của nàng – một hình hài cầm vũ khí, hình hài kia mang hoa hồng. Cả bà Marston, với điệu thánh ca “Hai lên, hai xuống!” và Edward, người đang đọc sách bằng chất giọng dễ nghe của mình – chàng đọc khá say sưa – đều không nhìn thấy những hình hài khó phát hiện đó, mỗi hình hài có một bàn tay muốn chiếm hữu vươn về phía Hazel, người vẫn chưa quyết định được.
“Tại sao mình lại không nên nói chứ? Chẳng có hại gì cả!” nàng nghĩ. Rồi nàng nhớ ra rằng có điều gì đó – một cảm giác rất lạ - đã đẩy nàng ra ngoài cách cửa kính trong cái đêm tuyết rơi kia. Nàng chưa bao giờ muốn nói cho ai biết tình tiết đó. Nàng liếc nhìn Edward qua hàng mi – một cái nhìn luôn khiến chàng nghĩ về hồ nước ở phía trên nhà mục sư, nơi mặt nước màu nâu sáng chiếu lấp lánh qua những thân bấc.
Chàng nhận thấy cái nhìn đó, bởi vì chàng luôn liếc quanh trong khi đọc sách, hiểu được rằng theo sách về thuật diễn thuyết thì điều đó là thích hợp. Chàng mỉm cười với nàng, rồi lại đọc tiếp. Cuốn sách chàng đang đọc là một trong những cuốn mà bà Marston ưa thích, Nó chẳng có liên quan gì đến cuộc sống.
Những ý tưởng, những nhân vật, những sắc tộc và những cuộc khủng hoảng tạo thành một tổng thể hoang đường hoàn toàn chẳng có tác dụng như thuốc bổ hay dầu xoa, rất độc hại. Không thể hình dung ra nhân vật nữ chính trong cuốn sách đối mặt với bất cứ thực tế nào của cuộc sống, hay tham gia vào bất cứ hành động cụ thể nào mà loài người phải thực hiện, và là những hành động cần thiết hơn sự cam chịu để nâng họ từ nhục nhã đến vinh quang.
Cũng chẳng thể hình dung nổi bằng cách nào đứa bé xuất hiện một cách bí ẩn và đúng lúc ở những trang cuối của cuốn sách lại có thể tồn tại được bởi vì chắc chắn, với cặp cha mẹ dị thường đó, điều ấy là không thể xảy ra. Trong tâm trạng lo âu, Hazel lắng nghe xem nhân vật nữ chính trong sách có cưỡi ngựa đi trong đêm mùa đông cùng với một người đàn ông, người đã nhìn đăm đăm vào đôi mắt màu xanh lam đầy can đảm của nàng hay không, và liệu nàng có sợ hãi và ẩn náu trong một căn buồng nhung nhúc chuột bạch hay không.
Nhưng trong những trang sách đó không có chuột bạch, không có những con đường đầy bóng tối mịt mù, cũng chẳng có những người đàn ông can đảm. Trước khi cuốn sách được đọc hết, Hazel đã đi đến quyết định rằng nàng không thể nói cho Edward biết chuyện giữa nàng và Reddin. Sợi len màu xanh rối đến mức không thể gỡ nổi, và một trong những hình hài lờ mờ như những cái bóng kia biến mất.
Tiếp theo đó là cái mà bà Marston gọi là “một cuộc tán gẫu nho nhỏ”; chiếc khay dùng cho bữa trà tối có bánh và ca cao được bê từ trên bàn kê sát tường tới; ấm nước được đặt lên bếp, và một lát sau những ngọn nến được thắp lên. Cái bóng còn lại lảng vảng bên Hazel cho đến khi nàng đi lên căn phòng nhỏ, thay váy áo, và nằm xuống giường ngủ.
Trên bệ lò sười, trong ánh trăng mờ chiếu lên nền trắng là dòng chữ, “Đến một sợi tóc của các ngươi cũng sẽ được an toàn.” Nhưng những lời đầy hứa hẹn đó bị lãng quên trong đêm, Sáng hôm sau, và trong những ngày tiếp theo, Hazel lại đi gặp Reddin dưới bóng cây thủy tùng kín đáo.
“Con rất thích rừng thì phải,” một buổi sáng bà Marston nói. “Ở trong rừng bây giờ hẳn là rát thú vị và dễ chịu.” “Không đâu ạ, bà Marston. Ở trong rừng sợ lắm ạ.” “Nếu ta có thể dậy sớm,” bà Marston tiếp tục nói, “thì lạy Chúa, ta sẽ đi với con. Bởi vì con luôn đi vào rừng trong khi Edward đi thăm giáo dân, mà đi một mình như thế thì cô đơn lắm.” Sáng hôm đó Hazel lên xuống đồi, rồi lần theo một lối đi rậm rạp ngược lên chỗ Reddin.
“Ông không được đến đây nữa, ông Reddin ạ!” nàng kêu lên. “Ngày mai bà già đó sẽ đi cùng tôi, bà ấy nói thế.” Reddin bật ra tiếng chửi thề. Gã đang tiến hành mọi việc hết sức trôi chảy thích thú. Mặt Hazel hết đỏ lại tái theo ý gã, và mặc dù gã chưa cố hôn nàng, gã cũng đã chi phối trí tưởng tượng của nàng.
Mỗi khi gã đánh giá bản thân mình theo cái cách mà người khác sẽ xét đoán gã nếu họ biết chuyện, gã lại vội vã nói, “Trong tình yêu tất cả đều công bằng,” và nhắm mắt lại. Gã cũng cảm thấy rằng mình đang làm điều không hợp lẽ chỉ nhằm mang lại điều tốt đẹp cho Hazel mà thôi.
“Chỉ có Chúa mới biết làm thế nào mà một cô gái lại có thể sống nổi trong cái hố ngột ngạt cùng với một bà già và gã trai nhạt nhẽo đó!” gã nghĩ. “Nàng sẽ hạnh phúc gấp đôi khi nàng sống với một ngườu đàn ông thực sự, và ở Undern nàng có thể làm gì tùy thích miễn là nàng không lạnh lùng với mình.
Không! Mình sẽ không nghĩ vớ vẩn nữa! Mình đang ở đây, đang ngồi dưới bóng cây này như một con chó cùng với một con mèo lén lút!” Vậy là gã trở nên rất tức giận. Ánh mắt của gã tựa như một ngọn roi khi gã nói, “Em đã quyết định gạt bỏ tôi đấy chăng.” “Tôi không quyết định!” Hazel kêu lên, giọng run rẩy.
“Nhưng ôi! Ông Reddin, ông không thể để tôi yên được sao? Ed’ard đọc nhiều mẩu truyện về đền đài của Solomon, chàng tốt như vàng, ông phải để tôi ở cùng với bà già đó và học đan chứ.” “Tôi sẽ mang đến cho em những việc thú vị hơn đan len.” “Tại sao ông lại làm thế?” “Ôi! Đàn bà! Em hơi ngây thơ, Hazel nhỉ? Hay em là một người đàn bà láu lỉnh?” “Tôi không biết.
Nhưng tôi không thể đến gặp ông được nữa.” “Em nói em sẽ không đến nữa. Tốt thôi.” “Ông nói ‘tốt thôi’ bằng cái giọng đó là có ý gì?” “Tôi muốn nói rằng nếu một người đàn ông chọn gặp gỡ một người đàn bà, thì anh ta vẫn cứ gặp cô ta. Anh ta cứ việc tìm ra các cách để gặp cô ta.
Nếu thích cô ta có quyền lẩn tránh, hoặc làm bất cứ điều gì tùy thích. Việc đó chỉ làm cho câu chuyện trở nên thú vị hơn thôi. Giờ thì em quay về với công việc đan lát của em đi. Mẹ kiếp! Đan với chả lát!” Gã bất giác bật cười khiến đám bồ câu giật mình đập cánh bay lên.
“Ôi! Im lặng đi! Họ nghe thấy và đến đây bây giờ.” “Tôi cóc quan tâm. Nếu Thần Chết nghe thấy mò đến đây đứng giữa hai chúng ta, tôi cũng cóc quan tâm! Em đang lẩm bẩm điều gì vậy?” Hazel vừa lẩm bẩm, “Cho dù cô ta là ai, ông ta sẽ có được cô ta thôi.” Nàng không chịu nhắc lại câu nói đó nữa, và gã quay ngoắt đi trong giận dữ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trái Tim Em Thuộc Về Đất
Mary Webb
Trái Tim Em Thuộc Về Đất - Mary Webb
https://isach.info/story.php?story=trai_tim_em_thuoc_ve_dat__mary_webb