Những Cái Hố epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 19
tanley phải đi bộ một quãng đường dài mới về lại hố của mình. Nhìn xuyên qua màn hơi nóng và bụi, cậu thấp thoáng thấy các trại viên đang giơ xẻng lên lại hạ xẻng xuống. Nhóm D ở mãi tít đằng xa.
Cậu nhận ra là, một lần nữa, mình sẽ lại phải đào thật lâu sau khi những người khác đã nghỉ. Cậu hy vọng mình sẽ đào xong trước khi ông Ngài hồi phục. Cậu không muốn ở ngoài hồ một mình với ông Ngài.
Lão không chết đâu - bà Cai đã nói với cậu - Thật xui cho chú em.
Thất thểu bước qua vùng đất hoang vu, Stanley nghĩ mông lung về cụ cố tổ của mình không phải là kẻ ăn trộm lợn, mà là con trai của kẻ ăn trộm lợn bị chính Kate Barlow Hôn Môi cướp.
Cậu ráng tưởng tượng xem cụ cố tổ cảm thấy như thế nào sau khi bị Kate Hôn Môi bỏ lại bơ Vơ giữa sa mạc. Chắc chắn cũng không khác nhiều cái cảm giác cậu đang cảm thấy bây giờ. Kate Hôn Môi đã đẩy cụ cố tổ vào tình cảnh phải đối mặt với sa mạc khô cằn, nắng cháy da. Bà Cai đẩy Stanley vào thế phải đối mặt với ông Ngài.
Cụ cố tổ của Stanley đã cầm cự sao đó để sống sót được mười bảy ngày, trước khi được hai người thợ săn rắn chuông cứu. Cụ đã hóa điên khi họ tìm thấy cụ.
Khi được hỏi làm thế nào mà sống được lâu thế, cụ trả lời rằng cụ “đã tìm thấy chốn nương náu trong ngón tay cái của Chúa.”
Cụ phải nằm viện gần một tháng. Kết quả là cụ cưới một trong những cô y tá ở đó. Không ai, kể cả chính cụ, từng biết cụ có ý gì khi nói về ngón tay cái của Chúa.
Stanley bỗng nghe thấy một âm thanh chói tai. Cậu liền dừng phắt lại giữa chừng, một chân vẫn còn giơ ra trước.
Một con rắn chuông đang nằm cuộn tròn ngay bên dưới bàn chân cậu. Đuôi nó nhổng lên lúc lắc kêu lách cách.
Cậu rụt chân lại rồi quay đầu cắm cổ chạy. Con rắn chuông không đuổi theo cậu. Nó chỉ rung đuôi để báo động cho cậu chạy đi.
- Cảm ơn mày đã cảnh báo - Stanley lầm bầm trong khi tim đập thình thịch.
Con rắn chuông đó hẳn sẽ nguy hiểm hơn nhiều nếu nó không rung chuông.
- Ê, Mọi Hang. Mày vẫn còn sống à? - Nách kêu lớn.
- Cai nói gì vậy? - Tia X hỏi.
- Mày nói gì với mụ ấy? - Nam Châm hỏi chen vào.
- Em bảo với bà ấy là em đã ăn cắp bao hạt hướng dương - Stanley đáp.
- Hay đấy - Nam Châm bình phẩm.
- Mụ ta đã làm gì? - Dích Dắc hỏi.
Stanley nhún một bên vai - Không làm gì cả. Bà ta đã nổi điên với ông Ngài vì tội quấy rầy bà ta.
Cậu không muốn kể chi tiết sự việc. Nếu cậu không kể thì coi như không có chuyện gì xảy ra.
Cậu đi về hố của mình, và ngạc nhiên hết sức, nó đã được đào gần xong rồi. Cậu nhìn nó trân trối, sửng sốt. Không thể hiểu nổi.
Hoặc có lẽ cũng hiểu được. Cậu mỉm cười, chợt nhận ra. Có thể vì mình bị mang tội ăn cắp bao hạt hướng dương, nên bọn kia đã đào hố giùm mình.
- Ừm, cảm ơn - cậu nói.
- Đừng có giương mắt nhìn tao - Tia X bảo.
Bối rối, Stanley nhìn quanh - từ Nam Châm, đến Nách, qua Dích Dắc rồi đến Mực Ống. Không đứa nào nhận sự cảm ơn của nó.
Rồi cậu quay qua Zero. Thằng này đang cắm cúi đào hố của nó kể từ khi Stanley quay về. Hố của Zero nhỏ hơn hố của tất cả những đứa khác.
Những Cái Hố Những Cái Hố - Louis Sacha Những Cái Hố