Chương 17
athan đi tới đi lui trong phạm vi phòng khách sạn, thỉnh thoảng nhìn qua chiếc giường nơi Shea nằm ngủ. Anh gần như tức điên lên. Cô nằm yên, cuộn tròn người như thể đang cố tự vệ ngay cả trong giấc ngủ. Giờ đó là việc của anh. Cô không còn phải làm điều đó một mình nữa.
Nhưng anh vẫn thấy khó chịu với việc cô đã đơn độc chịu đựng lâu đến vậy. Anh phải suy nghĩ. Shea sợ bị phát hiện hơn hết thảy mọi thứ, và cô tuyệt đối sẽ không để anh gọi điện cho gia đình. Nhưng làm sao anh có thể không làm như thế được chứ? Anh chẳng biết mình đang đối mặt với điều gì, và mối ưu tiên của anh vẫn là bảo vệ cô cho dù anh phải làm việc đó theo cách nào đi nữa.
Điều hợp lý cần phải làm là gọi điện nhờ các anh trai anh giúp đỡ. Giờ họ khó có thể nghĩ anh bị điên nếu anh đưa ra một người phụ nữ bằng xương bằng thịt thật sự. Nhưng phần phi lý trong anh lại không muốn chia sẻ Shea với bất kỳ ai. Anh cần cô và muốn cô ở bên mình.
Anh không muốn đối phó với sự can thiệp nào cả, và mấy anh trai của anh chắc chắn sẽ làm thế. Nhưng anh không thể đơn độc làm việc này. Nếu chỉ có bản thân gặp nguy hiểm, anh sẽ trực tiếp đương đầu và trừng trị bọn chúng. Nhưng anh không muốn Shea lộ diện hay bị thương nữa.
Cô chịu đựng đủ rồi, và đã đến lúc ai đó phải chăm sóc cho cô giống như cô làm với mọi người xung quanh. Nathan kiểm tra tất cả vũ khí, đặt một con dao cạnh khẩu Glock ở trên kệ tủ đầu giường sau đó anh kê một cái ghế ngay cửa, rồi kéo cái bàn nhỏ qua cửa sổ để không ai nhìn rõ mọi thứ trong phòng.
Khi nào cô thức dậy, anh sẽ bàn với cô về bước kế tiếp cùng mong muốn gọi điện cho các anh trai của anh. Chết tiệt anh chỉ muốn đưa cô lên máy bay rồi quay về nhà thôi. Còn cách nào bảo vệ tốt hơn việc để cô ở bên cạnh người nhà Kelly cơ chứ? Nathan xoa mặt. Nhưng anh không thể làm thế với gia đình mình.
Anh chẳng thể kể cho họ nghe về một kẻ thù vô danh, hay tiết lộ tung tích và khả năng của Shea với nhiều người, ngay cả khi anh tin tưởng họ hơn bất cứ ai. Sau khi bàn luận với Shea, anh sẽ gọi cho Sam. Anh ấy sẽ biết mình phải làm gì. Họ cần sự trợ giúp. Cô không thể tranh cãi điều đó với anh đâu.
Nathan liếc nhìn về cô lần nữa, mọi thứ trước mắt anh đều mờ nhạt vì mệt mỏi. Anh không thể làm gì khác cho đến khi cô thức giấc. Nếu không ngủ, anh sẽ không có sức để giúp cô. Anh lục lọi trong túi, lấy ra một cái quần lót ống rộng và chiếc áo phông. Sau khi đảm bảo cô vẫn còn đang ngủ, anh mới xoay lưng để thay đồ.
Anh nhanh chóng cởi quần áo rồi mặc chiếc quần lót sạch. Đang lấy chiếc áo phông mới thì anh nghe thấy tiếng động phát ra từ giường ngủ. Anh xoay người lại, vẫn giữ chiếc áo trước ngực và thấy Shea đang nhìn mình bằng ánh mắt đau buồn. Mắt cô dán chặt vào những vết sẹo trên cơ thể anh.
“Tôi xin lỗi,” anh nhỏ giọng. “Tôi không nghĩ em vẫn còn thức.” Shea lắc đầu. Khi anh định chạy đến nhà tắm, cô liền giơ tay lên. “Không, anh đừng đi.” Nathan đứng đó một lát, siết chặt cái áo trong tay. “Tôi không muốn em nhìn thấy.” Cô ngồi dậy, giữ chiếc chăn ngay ngực.
“Thấy gì hả, Nathan? Tôi đã từng nhìn thấy anh ở trong tình trạng tồi tệ nhất. Chẳng có gì làm tôi giật mình nữa đâu.” Vẻ mặt cô lộ ra sự tức giận. Anh đứng chết lặng tại chỗ, không chắc mình phải làm gì. Lao vào nhà tắm ư? Vội vàng hoàn tất việc thay đồ sao? Anh chợt cảm thấy mình bị phơi bày và không thích điều này một chút nào.
“Đến đây nào, Nathan,” cô khẽ nói. Nathan nhíu mày lại. “Làm ơn.” Anh do dự nhưng rồi cất bước đi đến giường. Anh vẫn giữ cái áo trước ngực khi nhẹ nhàng ngồi trên mép giường cạnh cô. Shea chồm về phía trước và tấm chăn tuột xuống đủ để anh thoáng thấy khuôn ngực đầy đặn của cô.
Nụ hoa của cô mờ bóng bên dưới cái chăn mỏng như trêu tức anh. Cô nhẹ nhàng kéo chiếc áo của anh xuống cho đến khi anh miễn cưỡng để cô lấy nó ra. Rồi trước vẻ ngạc nhiên của anh, cô để cái chăn rơi khỏi ngực khi quỳ gối tựa vào người anh. Hơi nóng lan tỏa khắp cơ thể anh khiến anh dường như chẳng thể nào thở được vì không hít đủ không khí vào phổi.
Ngay cả khi yếu ớt và bị bầm tím, cô vẫn là người phụ nữ đẹp nhất anh từng gặp trong đời. Anh phải kiềm chế hết sức mới không kéo cô vào lòng và làm tình với cô. Vài tiếng trước, anh vẫn chưa thực sự gặp cô. Nhưng điều đó không quan trọng. Chuyện này vượt qua sự hấp dẫn về thể xác.
Thậm chí anh còn không chắc cảm giác nào của mình là về thể xác nữa. Nó thuộc vể tinh thần. Cô ở sâu trong lòng anh. Và anh không bao giờ xua tan được loại cảm xúc ấy. Nathan rùng mình khi cô đặt lòng bàn tay lên vòm ngực của anh, ngay bên trên hai vùng da nhăn nheo. Nathan khinh ngạc hơn khi cô đẩy ngực anh cho đến lúc anh phải ngồi tựa trên giường.
Cô nghiêng người bên trên anh, sau đó cúi đầu và ấn môi mình lên một vết sẹo ở vai anh. Nathan hớp vội một hơi, sửng sốt khi miệng cô trượt xuống vết sẹo kế tiếp, nằm cạnh xương đòn của anh. Rồi giống như anh đã hôn lên từng vùng bầm tím, trầy xước và vết thương trên cơ thể cô, cô cũng làm thế với mỗi vết sẹo của anh.
Anh kinh ngạc nhìn cô trân trối khi cô hôn thẳng đến lỗ rốn mình. Rồi cô xuống thấp hơn, quỳ gối trên giường để có thể với đến những vết sẹo ở chân anh. Sau đó cô hôn lên mu bàn chân của anh, cẩn thận lần theo vết sẹo nhăn nhúm uốn quanh những ngón chân. Sự đụng chạm của cô nhẹ nhàng và âu yếm đến nỗi làm anh thấy nhức nhối.
Anh không biết phải làm gì để đáp lại sự tận tâm này. Không phải lời nói mà là những nụ hôn đằm thắm ngọt ngào của cô thuyết phục anh rằng cô không hề chán ghét cơ thể anh. “Anh không làm em cảm thấy ghê tởm, Nathan à.” Trong giây lát, Nathan quên mất việc Shea có thể đọc được suy nghĩ của mình.
Cô ắt hẳn đã cảm nhận sự hoài nghi và nỗi sợ hãi của anh. Cô trườn người trở lại, quỳ gối bên cạnh rồi nhìn anh chăm chú trong khi lướt tay qua những vết sẹo trên bụng và trên ngực anh. “Làm sao có thể chứ? Mỗi vết sẹo là một bằng chứng cho thấy sức mạnh và nghị lực sống của anh.
Chúng rất đẹp. Giống như anh vậy.” Shea đặt cả hai tay lên ngực anh rồi cúi xuống. Ánh mắt họ khóa lấy nhau, và anh nhận ra cô định hôn mình. Linh hồn và thể xác anh kết nối với cô, căng thẳng vì cô và muốn sự đụng chạm của cô với những nhu cầu gần như ám ảnh. Cô liếm môi trước khi ấn nó lên miệng anh.
Chính cử chỉ hơi e ngại đó làm tan chảy tim anh. Nathan vươn tay giữ lấy vai cô, hôn đáp trả và không còn buồn che giấu việc mình muốn cô nhiều hơn cả hít thở nữa. Anh thực sự đã từ bỏ rồi. Môi họ hòa quyện nóng bỏng. Chúng vừa khít và vô cùng hoàn hảo. Người cô khẽ áp vào người anh.
Như là một sự tương phản: mềm mại với rắn chắc, mịn màng với thô ráp, hoàn hảo với khiếm khuyết. Nathan vòng tay quanh người cô rồi lướt tay trên cơ thể cô. Anh xoa bóp cặp mông đầy đặn trong khi tay còn lại vuốt dọc sống lưng rồi lùa vào mái tóc mềm mượt của cô. “Em có biết bao đêm anh đã mơ thấy điều này.
Mơ thấy em,” anh khàn giọng thì thầm. Ngực cô áp vào ngực anh. Nụ hoa của cô chà xát một cách khiêu gợi qua đám lông mỏng của anh và chúng liền nhăn nhúm se chặt lại. “Em cũng mơ về anh, Nathan. Về chúng ta. Như thế này. Em cảm thấy như mình đã biết anh từ lâu lắm rồi. Cứ như em vẫn chờ đợi khoảnh khắc này vậy.” Nathan vòng tay siết chặt lấy cô rồi xoay người cô lại cho đến khi cô nằm dưới anh.
Anh len đầu gối vào giữa hai đùi cô rồi hôn cô. Như anh vẫn luôn muốn làm thế kể từ lúc anh nghe thấy tiếng nói của cô lần nữa. Anh đói khát ngấu nghiến miệng cô. Giờ anh đã tìm được cô, một mảnh còn thiếu của mình. Sau cảm giác vô cùng trống rỗng trong một thời gian dài như thế, anh thấy mình sắp mất phương hướng vì ý thức đột ngột đó.
“Anh phải làm tình với em, Shea.” Yêu cầu, khẩn khoản và nài xin đều gói gọn trong lời tuyên bố đơn giản ấy. Shea ôm lấy mặt anh rồi ngước nhìn lên, đôi mắt cô cũng mang vẻ đói khát như anh. “Vâng, Nathan.” Anh lại hôn cô trong khi len vào giữa hai đùi cô, nơi đó của anh đang phồng lên dưới quần.
Dù rất muốn vùi thật sâu và mạnh vào bên trong cô, anh vẫn buộc phải kiềm chế bản thân. Anh thực sự không muốn làm đau cô. Việc này phải hoàn hảo. Giống như cô vậy. Nathan hôn cổ cô, hít lấy mùi hương của cô và muốn in dấu nó vào đầu mình. Anh chưa bao giờ muốn quên mùi hương của cô, cảm giác khi cô ở trong lòng và được cơ thể anh bao phủ.
Anh lướt môi xuống xương quai xanh rồi đến bộ ngực đầy đặn mịn màng của cô. Shea thở dài, rướn người lên khi anh chú ý đến hai nụ hoa của cô. Rất mềm mại và xinh đẹp. Anh yêu cảm giác cô ở trong miệng mình, yêu hương vị và cách cô trở nên quá mềm mại mỗi khi anh mút lấy phần đỉnh siết chặt kia.
Nathan khao khát được chạm vào cô nhưng không muốn đặt tay lên những nơi nhạy cảm mềm mại nhất của cô. Trong khi cô quá mỏng manh, tay anh lại thô ráp, ngón tay chai sạn và lưng đầy sẹo. Sự tương phản xấu – đẹp đó làm anh thấy buồn nôn. Nhưng ánh mắt của Shea thật dịu dàng.
Cô với lấy tay anh, đưa chúng đến ngực mình. Cô để tay anh ôm lấy phần đầy đặn ấy rồi cọ ngón tay từ cánh tay với vai anh. “Hãy chạm vào em, Nathan. Biến em trở thành của anh. Em muốn tay anh ở trên người em. Cả miệng anh nữa. Anh rất hoàn hảo.” Nathan lắc đầu. “Hoàn hảo? Chết tiệt, Shea, em mới là người hoàn hảo.
Và vô cùng xinh đẹp. Nhìn thẳng vào mắt anh này. Trông anh cứ như những mảnh ghép chết tiệt, như một gã Frankenstein[1] ấy. Thế mà giờ anh lại đang cư xử như mình có quyền chạm vào em vậy.”
Shea nhỏm dậy, vòng tay quanh cổ anh rồi kéo xuống cho đến khi mặt họ chỉ cách nhau vài phân. “Em cho anh quyền làm thế. Anh không phải là Frankenstein. Em chẳng quan tâm anh có giống kẻ đó hay không. Anh đã đến gặp em, cứu em và hôn em như thể em là điều quý báu nhất trên thế giới này.” “Đúng thế,” Nathan thì thầm.
“Em chính là thứ quý giá nhất trong cuộc đời của anh.” “Vậy thì làm tình với em đi. Em đã chờ điều này quá lâu rồi.” Nathan liền đưa tay đẩy quần lót của mình xuống. Anh sột ruột đá nó ra cho đến khi nó rơi xuống sàn nhà. Cô tách chân rộng hơn, lướt dọc chân anh trước khi vòng quanh người anh.
Nơi đó căng cứng đến nỗi khiến anh phải cất tiếng rên rỉ. Nó trượt vào giữa đùi và cọ qua những nếp gấp mềm mại của cô. Chết tiệt, anh chẳng muốn làm đau cô nhưng không biết làm sao có thể chịu đựng hơn nữa. Anh đã cận kề đỉnh điểm trong khi vẫn chưa vào trong cô.
Anh cảm giác mình như một người tình vụng về, thiếu kỹ năng. Nhưng lúc ngẩng đầu lên, Nathan thấy cô đang nhìn anh như thể anh là người đàn ông hấp dẫn nhất thế giới này. Thấy bản thân qua cách cô nhìn mình sao? Thậm chí Nathan chẳng thể tập trung tìm hiểu lý do cô lại nhìn anh bằng ánh mắt chan chứa tình cảm, cứ như anh là người… đặc biệt.
Như thể anh thuộc về cô và cô sẽ không chấp nhận bất cứ lời bác bỏ nào. “Anh sẽ không làm em đau, Nathan. Anh chưa bao giờ làm thế cả.” Nathan nhắm mắt lại rồi trượt sâu vào bên trong cô. Cô thở hổn hển và run rẩy. Trong giây lát, anh tưởng mình thật sự làm cô đau. Nhưng khi mở mắt ra, tất cả những gì anh thấy chỉ là khoái lạc và niềm vui phản chiếu trong đôi mắt tuyệt đẹp của cô.
Shea ôm chặt anh, vòng tay quanh gáy, cọ ngón cái lên phần xương gò má rồi kéo anh xuống. Môi cô quyện với môi anh, nóng bỏng và ngọt ngào. Một lần nữa Nathan cố kiểm soát bản năng dữ dội muốn chiếm lĩnh cô. Hơi thở anh xé toạc khỏi lồng ngực, thiêu đốt khi anh siết chặt quai hàm.
“Nathan.” Tên anh được cất lên quá ngọt ngào. Shea mỉm cười rồi dịu dàng vuốt ve khuôn mặt anh. Anh hôn lòng bàn tay cô, nhắm chặt mắt khi nơi đó của cô siết chặt lấy anh. Ấm áp, ẩm ướt và tuyệt diệu đến mức khiến anh hoa mắt. Shea nâng hông lên khiến anh vào sâu hơn. Cô thốt ra tiếng rên rỉ và làm cơn rùng mình thích thú dọc sống lưng anh.
“Làm ơn, Nathan. Em cần anh.” Nathan không thể nào khước từ cô như chối bỏ thôi thúc tuyên bố cô là của mình. Anh giữ chặt hông cô rồi bắt đầu đâm vào. Với mỗi cú thúc trong cơ thể cô, anh càng đánh mất bản thân. Càng trở thành của cô. “Hãy nói với anh là em đang lên đỉnh.
Và không thể kéo dài lâu hơn nữa,” anh thở hổn hển. Thay vì trả lời, Shea hôn anh. Nóng bỏng và không kịp thở, lưỡi cô liếm khắp người anh. Anh thật sự lạc lối mất rồi. Cô thét lên khi anh đâm vào lần nữa. Cô lăn lộn thiếu kiểm soát, nhấc mông khỏi nệm. Cô lại hét lên rồi chạm vào tay anh để ngăn sự vận động dịu dàng ấy.
Nathan rút ra, hạ thấp người áp vào cơ thể cô rồi lăn qua để có thể ôm chặt lấy cô. Shea khỏa thân, nằm ép sát vào người anh và tay chân họ quấn lấy nhau. Ngực cô phập phồng điên cuồng và hơi thở hổn hển phả vào cổ anh. Trong khoảnh khắc này, Nathan chợt nghĩ mình chưa bao giờ trải qua điều gì hoàn hảo đến thế.
Tuyệt vời đến nỗi khiến răng anh đau buốt. Đây không phải là tình dục. Nó là một thứ cảm xúc vô cùng sâu sắc mà anh không thể nào tìm thấy lời lẽ để mô tả. Anh đã nhớ cô da diết nhưng giờ cô rốt cuộc cũng ở đây. Trở thành một phần của anh, liên kết mật thiết với anh đến mức không gì có thể chen vào giữa họ.
Nathan vuốt ve lưng cô, thích cảm giác tay mình áp lên làn da của cô. Anh hôn cô rồi rúc vào cổ cô, chỉ muốn hít lấy mùi hương ngọt ngào của cô lần nữa. “Anh có làm em đau không? Chúa ơi, đừng để anh gây ra điều đó. Lẽ ra anh không nên thúc vào em như thế, nhưng anh không thể nào ngưng lại được.” Shea hôn vai anh rồi dịch sát vào lòng anh.
Chú thích
[1. Nhân vật trong tác phẩm của nhà văn Mary Shelly. Frankenstein được xem như phiên bản chết, xấu xí của một con người.
Lời Thì Thầm Trong Đêm Lời Thì Thầm Trong Đêm - Maya Banks Lời Thì Thầm Trong Đêm