Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lễ tình nhân đến muộn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 04.3
N
ormal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE
Cận Trọng Kỳ lại tiếp tục mang công việc về nhà làm thêm. Một năm vừa qua, gần như ngày nào anh cũng làm thêm, nếu không vì mẹ nhấtquyết bắt về, có lẽ giờ này anh vẫn còn ngồi ở công ty ấy chứ. Từ khi kết hôn với anh, Kế Chỉ Tường đã hai lần chờ đợi lễ tình nhân đến, hai lần chờ đợi kỷ niệm ngày cưới, vẫn với sự lãnh đạm thường ngày, cô không dám tưởng tượng xem, đến khi nào bản thân mói được cùng anh trải qua một ngày lễ tình nhân lãng mạn...
Nghe tiếng cửa mở nhẹ, Cận Trọng Kỳ ngẩng đầu nhìn chiếc đổng hồ treo cạnh cửa.
"Sao em vẫn chưa ngủ?" Đáng lẽ giờ là lúc ngon giấc, sao cô ấy lại đột nhiên xuất hiện ở phòng làm việc như một oan hồn vậy?
"Em vừa dậy." Đã quen với chiếc giường trống không, nhưng thiếu vắng hơi ấm của Cận Trọng Kỳ, cô thấy rất lạnh. "Anh đói không? Em có nấu chút mì..." Thấy đôi mắt đen sâu thẳm đang nhìn mình, Kế Chỉ Tường không nói tiếp được.
Bức tường vô hình vẫn còn đó, chưa một lần biến mất. Mỗi lần cô thử vươn tay chạm đến là một lần bị anh làm khựng lại, hai người vẫn mãi giậm chân ở chỗ cũ, da không có chút tiến triển nào.
"Cảm ơn em." Nghe Kế Chỉ Tường nhắc đên, Cận Trọng Kỳ mới cảm thấy đói, ăn tối xong, anh chỉ uống mấy thứ linh tinh chứ chưa ăn gì thêm.
"Vậy để em đi nấu rồi mang qua cho anh!" Dù Cận Trọng Kỳ vẫn rất khách sáo nhưng trái tim Kế Chỉ Tường cũng không khỏi loạn nhịp, cô cười ngọt ngào, nói xong liền đi ra khỏi văn phòng, giống như một thiên thần áo trắng vụt qua. Cận Trọng Kỳ không cười nổi, lắc đầu, nhanh chóng vứt bỏ ý nghĩ vừa thoáng qua trong đầu; nhất định là do gần đây tinh thần quá căng thẳng, lâu ngày không được nghỉ ngơi nên mới nghĩ lung tung như vậy. Thiên thần áo trắng gì chứ? Anh đã không còn ở cái tuổi mơ mộng đó.
Bưng một khay quay lại thư phòng, khuôn mặt cô ẩn hiện sau làn hơi mờ. "Anh ăn luôn đi, để nguội sẽ không ngon! Cẩn thận một chút kẻo bỏng!" Đặt khay ở mép bàn, Kế Chỉ Tường gạt số giấy tờ sang một bên để chừa ra một khoảng trống nhỏ,sau đó cẩn thận đặt tô mì nóng hổi vào đó.
"Còn em?" Cận Trọng Kỳ nhìn cô ngồi xuống sofa, không lẽ cô chỉ nấu một bát mì cho anh?
Anh ăn đi, ăn xong em còn dọn." Ở gian bếp, kỵ nhất là để bát đũa lại qua đêm, nhất định phải thu dọn sạch sẽ, nếu không loại côn trùng màu nâu đáng sợ đó sẽ kéo đến rất nhanh, rất đáng sợ!
"Em không đói.
Cận Trọng Kỳ không thể diễn tả được cảm giác ấm áp đang dâng lên trong lòng là gì, anh chỉ biết ăn tô mì nhanh chóng, không quan tâm đến việc nó còn rất nóng.
"Không cần ăn nhanh như vậy, nóng lắm mà!", Kế Chỉ Tường lo lắng khẽ nói. Cận Trọng Kỳ ậm ừ vài tiếng đáp lại, nhưng tốc độ ăn vẫn không giảm.
Kế Chỉ Tường lặng lẽ thở dài, chẳng lẽ sự tồn tại của cô khiến anh khó chịu như vậy? Đã hai năm rồi, tình cảm giữa họ không hề có tiến triển gì, sao có thể không nản lòng được?
"Anh xong rồi", ăn hết tô mì, ngẩng đầu lên lại thấy Kế Chỉ Tường đang ngẩn người, anh không thể không lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ của cô. Anh phát hiện mình rất hay nhìn thấy Kế Chỉ Tường ngồi thẫn thờ như thế, cô có tâm sự gì sao? Nhấn chìm sự tò mò đang xâm chiếm trong suy nghĩ, Cận Trọng Kỳ tự trách mình vô duyên.
Nếu có tâm sự gì thì Kế Chỉ Tường sẽ nói, nếu không nói tức là không liên quan đến anh, anh không cần phải đi tìm hiểu những bí mật trong lòng cô, dù sao ai cũng cónhững bí mật không thể nói cho người khác biết, còn anh, anh hoàn toàn đồng ý dành cho cô một không gian riêng.
Đây chẳng phải là cách tốt nhất để chung sống với nhau sao?
"À." Kéo tâm trí đang lơ lửng của mình về, cô bực bội bước đến cạnh anh thu dọn bát đũa.
Khoảng cách giữa hai người rất gần, mùi hương trên cơ thể cô tỏa ra thoangthoảng, Cận Trọng Kỳ ngạc nhiên phát hiện cơ thể mình cũng đang có những biến đổi!
Anh không nhớ đã bao lâu mình không chạm vào Kế Chỉ Tường, phản ứng thành thật của cơ thể nhắc nhở anh rằng mình đã vô ý quên đi "chuyện phòng the", phải chăngvì vậy mà cô không hài lòng?
Thật sự chỉ là cô thức dậy nấu cho anh bát mì, hay còn có lý do khác?
"Anh đừng làm việc quá khuya, không tốt cho sức khỏe đâu." Kế Chỉ Tường đặt bát đũa vào khay, vừa định quay đi, một đôi tay rắn chắc mà ấm áp theo phản xạ ôm lấy vòng eo thon nhỏ khiến cô giật mình, trái tim đập loạn. "Trọng Kỳ?"
"Em đến để quyến rũ anh sao?" Vừa thơm vừa mềm mại, gần như anh đã quên mất mùi hương của riêng cô.
"Không, em... không phải, không có...", Kế Chỉ Tường hoảng loạn nói không nên lời, đôi tay đang bưng khay bát run rẩy, gần như không chịu nổi sức nặng của nó. Kế Chỉ Tường thật sự không nghĩ gì, cô chỉ lo Cận Trọng Kỳ làm việc mệt mỏi sẽ đói, thật sự không có ý định gì khác...
"Chúng ta về phòng thôi." Đón lấy chiếc khay trên tay Kế Chỉ Tường đặt lên bàn,Cận Trọng Kỳ đứng lên ôm lấy cô định rời khỏi thư phòng.
"Còn bát đũa...", tim đập loạn nhịp nhưng cô vẫn nghĩ đến số bát đũa còn chưa rửa.
"Ngày mai còn nhiều thời gian để rửa mà." Anh cũng còn nhiều công việc chưa xử lý, nhưng hiện giờ việc quan trọng hơn là về phòng.
"Nhưng... sẽ có côn trùng mà!"
Cánh tay đang ôm quanh thắt lưng Kế Chỉ Tường hơi dùng sức, Cận Trọng Kỳ quyết định bế cô lên.
"Mặc kệ chúng, đi thôi!"
"Á!" Kế Chỉ Tường hoàn toàn sững sờ, cô không ngờ Cận Trọng Kỳ lại vội vàng như vậy...
Cho phép bản thân xấu hổ vùi mặt vào lồng ngực ấm áp của Cận Trọng Kỳ, trong lòng dấy lên cảm giác xúc động và thỏa mãn mà trước đây cô chưa từng có. Cònbát đũa... thôi thì cứ theo ý anh, để mai dọn cũng được!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lễ tình nhân đến muộn
Tử Trừng
Lễ tình nhân đến muộn - Tử Trừng
https://isach.info/story.php?story=le_tinh_nhan_den_muon__tu_trung