Chương 20: Sẽ Không Buông Tay
ũ,mọi chuyện thế nào?"
-"thiếu gia,tất cả mọi thông tin mật đã được tôi yên lặng chuyển dời vào hộp thư của ngài."
-"Haha,hẳn giờ này bọn họ như kiến bò trên chảo nóng đi.Tôi chẳng những phá nát firewall mà họ tự hào còn quậy tung cả hệ thống của họ nha." một giọng thanh niên trẻ tuổi vui sướng khi người gặp hoạ vang lên.
-"tốt,biệt thự tại California là của cậu."
-"Cẩn thiếu,giữa chúng ta cần gì rành mạch như vậy,kể từ hai năm trước ngài cứu tôi và em tôi ra khỏi sự đuổi giết của kẻ thù ngài đã như cha như mẹ tôi vậy,chỉ cần ngài cần tôi sẽ toàn tâm ra sức" thiếu niên tên Vũ giọng nói mười phần chân thành.
-"tốt,bất quá thưởng phạt công minh,cậu xứng đáng nhận nó." nam nhân giọng nói hết sức trầm ổn.
-"nếu vậy tôi sẽ không khách sáo a" thiếu niên thoải mái trả lời.
-"Như vậy đi.Gặp lại sau"
-"ân,Cẩn thiếu,hẹn gặp lại."
----------------------------------------------------------------
Cúp điện thoại.
Âu Dương Cẩn đứng dậy,cho tay vào túi, sải từng bước chân thon dài đến gần bàn làm việc.
Khởi động laptop,hắn chăm chú nhìn vào màn hình laptop của mình.
Trong thư mục message,tất cả các dữ liệu mật của Ngải thị từ lớn đến nhỏ hiện ra trước mắt hắn.
Ánh mắt lướt nhanh trên từng con số,dữ liệu,khóe môi vểnh lên.
Những dữ liệu này chỉ cần tung ra,Ngải thị sẽ lâm vào khủng hoảng.
Haha,nhưng hắn sẽ không vội tung ra..
Để đối phương ngày ngày bị nỗi sợ hãi dày xéo, hương vị tuyệt vời hơn nhiều.
Hắn nở nụ cười nhàn nhạt.
---------------------------------------------------------------------
Vũ làm việc rất hiệu quả,chưa đến thời hạn,những yêu cầu được giao phó cậu ta đều hoàn thành.Hắn vô cùng hài lòng.
Chưa kể,hắn còn cảm thấy rất ngoài ý muốn thu được hai files tài liệu mật.
Một file là ghi chép về những vụ làm ăn phi pháp của Ngải thị trưởng,buôn lậu vũ khí cùng với một số lượng lớn ma tuý nguỵ trang thành muối và đường nhập khẩu.
Haha..quả thật là trời cũng giúp hắn.
Dựa theo kiếp trước,sắp tới lão già Ngải Hiếu sẽ tranh chức vị Bộ trưởng trong bộ máy cao tầng đi.
Và nếu không có gì ngoài ý muốn,ông ta bằng một số tiền lớn thu được từ buôn bán ma tuý, hối lộ các quan chức khác,nhờ đó có được hơn 2/3 lượng phiếu kín, thành công sảm một chân vào hệ thống cao tầng của quốc gia.
Bất quá,đó là kiếp trước.
Kiếp này,có hắn..Ngải Hiếu,Ngải gia,Ngải thị đừng hòng ngóc đầu lên nổi.
Trả thù còn chưa bắt đầu.
Hiện tại hắn không vội tung bí mật này ra ánh sáng,để đối phương nếm thử tư vị được phủng lên tận chín tầng mây,sau đó hắn sẽ một cước đạp hắn xuống tận đáy địa ngục.
Như vậy không phải hiệu quả sẽ tốt hơn sao..
Sống không bằng chết..tư vị đó hắn sẽ từ từ cho hai cha con nhà đó thụ hưởng.
----------------------------
Còn về đứa con trong bụng Ngải Vi.
Theo như lời ả kiếp trước là của hắn..
Ha..của hắn??hắn nhếch môi.Đó căn bản không phải con hắn.
Nghĩ đến kiếp trước ánh mắt hắn chợt dữ tợn..là nữ nhân của hắn nhưng lại dám tằng tịu cùng hạ nhân của hắ.Cỡ nào ti tiện a?
Cẩu tạp chủng của Trương Tam,nàng ta lại dám nói là của hắn,..
Nếu không phải tin tưởng lời ả,mạo hiểm lén lút đến gặp mặt con gái mình,hắn sẽ không bị bắt lại,bị tiêm thuốc kích thích quá liều mà tử..
Bất quá hắn phải nói một tiếng cảm ơn ả ta.
Nếu không phải trước khi mình chết đi,Ả ta vì muốn kích thích mình chết không thanh thản, trước mặt mình nói ra sự thật,có lẽ đến tử mình cũng không biết mình ngu như thế nào...
-------------------------------------------------------
Kiếp trước.
Trong một căn nhà đổ nát khu ổ chuột thành phố S.
Ngải Vi cười như không cười,trong mắt là một mảnh độc ác,hướng kẻ đang đau đớn lăn lộn dưới đất châm chọc.
-"Âu Dương Cẩn a Âu Dương Cẩn,quả nhiên hổ dữ không ăn thịt con nga,ta sai biết bao nhiêu người tìm giết ngươi,bất quá ngươi trốn cũng thật giỏi,không biết cái lỗ chó nào,thế nhưng bao nhiêu sát thủ ta thuê đều không một cái tìm ra ngươi.."
-"ta gửi tin nhắn nói tiểu Lan là con gái ngươi cũng chỉ ăn may,ai biết ngươi có lại mở hộp thư hay không đâu.Ta thật không ngờ ngươi lại đọc được ns,chẳng những thế còn tin tưởng mà hồi âm ta,hẹn địa điểm gặp mặt nha."
-"Chậc,chậc,không ngờ Cẩn thiếu ăn chơi trác táng thế mà lại mạo hiểm đi gặp con gái mình.Hảo cảm động a..nhưng tiếc thay,..."
Ngải Vi cúi thấp gương mặt,kề vào tai Âu Dương Cẩn thầm thì.
-"tiếc thay tiểu Lan cũng không phải con ngươi nha,càng không phải con Khuynh Phong,nó nhưng là con của Trương Tam"
Nói đến đây,khuôn mặt của ả vặn vẹo.
-"Nếu không phải ngươi để mặc ta cho hắn giày xéo,đứa con này sẽ phải là của ngươi,sao có thể là của tên đáng ghê tởm kia chứ?"
Ngải Vi đôi mắt đỏ lên,vằn những tia máu,có chút điên cuồng đứng dậy,sau đó không ngừng dùng mũi nhọn giày cao gót đá vào người Âu Dương Cẩn.
Cho đến khi áo sơ mi màu lục của Âu Dương Cẩn thấm đẫm ra một tầng xanh đen bởi vết máu,ả mới lấy lại bình tĩnh,lại như nghĩ đến chuyện gì tâm tình trở nên tốt hơn.
Rút một chiếc khăn tay nhẹ nhàng lau đi những vết máu trên các ngón tay do vừa chạm vào khuôn mặt đầy vết cắt dữ tợn giàn giụa máu của Âu Dương Cẩn.
Môi đỏ chót cười nhẹ..
-"Bất quá không quan hệ,Trương Tam đã tử,ngươi cũng sắp về Tây thiên..sẽ không có bất kì ai tiết lộ bí mật này nữa..à phải,ngoài ra còn có một kẻ nữa cũng biết bí mật này nha.Ngươi biết là ai không?" Ngải Vi cúi người đưa tay nâng khuôn mặt đang dần tái nhợt của Âu Dương Cẩn lên.
-"Là em gái ngươi nha.Buồn cười nó còn gặp ta uy hiếp ta cứu ba ba ngươi ra,nếu không nó sẽ cho Khuynh gia biết đâu."
-"Ngươi nghĩ ta làm sao có thể để mối nguy hại đến địa vị con mình ở Khuynh gia sống sót đâu?"
Ánh mắt dần tan rã của Âu Dương Cẩn lần nữa khó nhọc hội tụ.
-"tiện nhân..là..ngươi..đốt nhà của ta..mẹ ta,em gái ta..là ngươi.." cơ thể dưới tác dụng của ma túy liều mạnh,không khống chế co giật.
Hắn không thể hô hấp,trong ánh mắt dại ra của kẻ chơi thuốc quá liều là một giọt nước mắt nóng hổi tràn mi.
Hắn-chết-không-nhắm-mắt.
Có lẽ không cam lòng cùng hận ý quá mãnh liệt,nên hắn không thể bước chân vào luân hồi,mà lần nữa quay trở lại quá khứ đi.
--------------------------------------------------------kết thúc hồi ức-----------------------------------------------
Nhắm mắt khôi phục hận ý đang trào dâng lên tận não.Âu Dương Cẩn bình tĩnh mở một file dữ liệu khác.
Nhìn đến dòng đầu tiên trên tập tài liệu ánh mắt hắn khẽ nheo lại.
Khuynh gia,Khuynh Tôn lãnh tụ.
Hắn rút máy in mini kết nối vào laptop,in ra phần tài liệu này.
Sau đó pha một tách cà phê bắt đầu đọc.
------------------------------------------------------------------------------------------------------
Khu vui chơi.
Hàn Tuyết Ly nhìn khắp nơi đều là con nít có chút dở khóc dở cười.
Cô ngẩng đầu nhìn nam nhân cao hơn 1m9 đang nghiêm trang đi bên cạnh,bỗng dưng không nhịn được cười khẽ.
Hách Liên Thần Hi nghe thấy,cúi người xuống gần má cô,nhanh chóng hôn một ngụm,sau đó tà tà hỏi:
-"em cười cái gì?"
-"không gì cả,sao anh lại đưa em đến nơi này?" Hàn Tuyết Ly khuôn mặt đỏ lên,đưa tay đẩy khuôn mặt đẹp trai vô cùng kia xa xa khỏi mặt mình một chút.
-"nghe nói ở nơi này vừa được đưa về một loại hoa có thể làm bà mẹ có thai an giấc,chúng ta cùng đi xem,nếu thật có tác dụng,mua về một ít..." Hách Liên Thần Hi nắm lấy bàn tay nhỏ mềm mại của cô,mười ngón đan vào nhau dắt cô đi về phía trước.
Hàn Tuyết Ly khóe mắt có chút hồng hồng..
Phụ nữ mang thai hơn năm tháng,ảnh hưởng thai nhi cũng bắt đầu rõ rệt..
Gần đây,cô không sao ngủ được,người có chút uể oải.Cô vẫn nghĩ mình giấu tốt lắm,không ngờ anh lại biết.
Cảm giác có người quan tâm mình..thật tốt.
Nhìn hai bàn tay đan vào nhau,cô xiết chặt thêm một chút..tâm tình chợt buông lỏng.
Bàn tay to,ấm áp này,cô nhất định không buông ra.
Hách Liên Thần Hi đi phía trước,chợt nhận ra bàn tay mình được cô xiết chặt hơi khựng lại,nhưng rất nhanh môi hắn câu lên,một nụ cười không dấu hiệu báo trước nở rộ rực rỡ.
Hai người không hay biết,một màn ân ái này của hai người lọt vào một đôi mắt đang bừng lên hỏa diễm trong một góc khu vui chơi.Trong đó có cả không thể tin,đau đớn cùng mất mát.
Hàn Tuyết Ly Trùng Sinh Hàn Tuyết Ly Trùng Sinh - kenzylisa