Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Duyên Kỳ Ngộ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 20
T
ối hôm qua được ông Lâm cho biết Mỹ Hằng đã lợi dụng lòng tin của ông để tiếp tay cho ông Long làm chuyện tày trời. Nên ông đã cho cô nghỉ việc. Những lời xin xỏ của bà đều bị ông thẳng thừng từ chối.
Sáng nay, bà đi thẳng đến nhà ông Long để hiểu rõ xem cả 2 người đã làm chuyện điên rồi gì, khi mà bà gần như thuyết phục ông Lâm đồng ý chia bớt cổ phần hùn cho Mỹ Hằng.
Đứng trước cửa phòng khép kín. Bà định đưa tay gõ cửa. Bỗng nghe bên trong vọng ra tiếng cười kèm theo 1 giọng nói nũng nịu:
- Để em về bên ấy 1 chút.
Có tiếng của ông Long:
- Ở đây với anh luôn đi đừng có về nữa. Vài ngày mới gặp nhớ em quá đi thôi.
- Chưa thấy ai tham lam như anh cả. Chuyện em bàn với anh, anh thấy thế nào?
- Em cũng tham lam đâu kém anh. Nhưng em không ghen khi bảo anh hại con bé chứ?
- Chỉ 1 lần với nó thì em ghen làm gì hở anh yêu.
- Em thấy ghét quá. Anh chỉ muốn nghiền nát em ra.
- Thôi em về. Quần áo em mới mặc không muốn nó bị nhàu nè. Anh nhớ là trưa nay đừng đi đâu đấy. Con bé sẽ dẫn xác đến tìm. Chờ xem màn kết cuộc này chắc em phải vỡ tim quá.
Chẳng hiểu họ làm gì bên trong. Nhưng những gì bà Tú Mỹ nghe thấy hôm nay, giúp bà hiểu rằng ông Long đã phản bội bà. Đã tư tình, đã ôm ấp 1 người con gái khác.
Đau khổ và tức giận, bà run rẩy cả người bởi cảm giác bị ruồng bỏ. Bà muốn phá vỡ tung cánh cửa thì cửa xịch mở. Bà như bị hóa đá vì trước mặt bà là Mỹ Hằng.
Thấy mẹ, cô hơi hốt hoảng, biến sắc:
- Mẹ! Sao mẹ biết con ở đây?
Bà nhìn con, giọng sắc lạnh:
- Con đã làm gì ở đây? Con phải nói rõ cho mẹ biết.
- à! Con nhờ chú Long tí việc. Bây giờ con đi trước, mẹ cứ nói chuyện với chú ấy thì biết.
- Nhờ việc sao không ra phòng khách - Bà truy tới - mà lại ở phòng riêng?
Mỹ Hằng bình tĩnh chối quanh:
- Tại chú Long không được khỏe. Không tin mẹ hỏi chú ấy thì rõ.
Nói rồi cô lách mình qua cửa thoát ra ngoài. Bà Tú Mỹ nhìn theo rồi quay sang nhìn ông Long căm phẫn.
- Ông Long! Ông đã làm gì con bé?
Bà không còn giá trị lợi dụng nên ông không có vẻ nao núng, ông cười mỉa mai nói:
- 1 nam, 1 nữ trong phòng thì bà dư biết chúng tôi làm gì rồi.
Bà Tú Mỹ gầm lên:
- Tại sao ông làm thế? Ông thừa biết nó là con gái của tôi mà.
- Con gái của bà thì sao? Cô ấy tự nguyện đến với tôi thì dại gì tôi từ chối.
Bà lao vào ông cấu xe túi bụi:
- Ông là 1 thằng đàn ông xấu xa đê tiện. Tôi kinh tởm bộ mặt thú của ông. Ông là 1 con quỷ đi lốt người.
Tức giận vì bị bà miệt thị. Ông hung hăng xô bà té xuống nền gạch.
- Phải. Tôi bây giờ như vậy đó, vậy thì sao? Cô ấy cần tiền còn tôi thì cần thể xác cổ. Đó chẳng qua là 1 chuyện đổi chác - ông cười đểu - Bà về mà ông chân ông Lâm để ổng còn nghĩ chút tình chia cho 1 số vốn. Còn tôi chỉ xem bà như thứ vứt đi, tôi không muốn thấy bà ở trong nhà tôi nữa.
Bà Tú Mỹ thất thểu về nhà, rơi người xuống ghế tuôn nước mắt. Người đàn ông đốn mạt ấy đã xua đuổi bà như 1 thứ bệnh kinh tởm. Bà cảm thấy hối hận và nhục nhã khi đối diện với ông Lâm, chồng bà.
Bà sẽ còn ở trong trạng thái đau khổ cùng cực nếu như không nghe tiếng động. Mỹ Hằng với giỏ xách căng phồng đang đứng trước mặt bà.
Cô tỉnh bơ nói với mẹ:
- Mẹ nói lại với ông Lâm, con không thể ở lại ngôi nhà chết tiệt này nữa.
Bà quắt mắt nhìn con:
- Con không ở đây ư? Con đừng nói với mẹ là đến nhà ông Long đấy.
- Mẹ nói đúng. Con sẽ đến ở nhà chú Long và không bao giờ bước chân về đây nữa.
Bà thét lên:
- Tao cấm mày không được léo hánh đến đó. Tao sẽ giết chết mày và ổng, nếu mày không chịu nghe tao.
Mỹ Hằng cũng không vừa, cô sửng cồ:
- Chú Long chưa vợ, còn con chưa chồng. Chúng con tự nguyện đến với nhau. Mẹ không ngăn cản được đâu.
Bà Tú Mỹ gián cho con 1 bạt tai. Bà gầm lên:
- Ông ấy đã từng ăn ở với tao, nên tao cấm mày, mày hiểu chứ con ngốc.
Hơi khựng người trước lời thú thật của mẹ. Cô đưa tay xoa má, giọng lạnh tanh:
- Hừ! Tại bà ngu nên mới đưa mỡ dâng miệng mèo. Tôi còn trẻ và đẹp nên không sợ ông ấy bỏ rời 1 cách không thương tiếc như bà đâu.
Cô đùng đùng bước ra cửa. Vừa lúc đó cả 2 mẹ con bà mới nhận ra ông Lâm và Hoàng Trinh có mặt tự nãy giờ. Đã chứng kiến toàn b câu chuyện.
Mỹ Hằng khinh khỉnh đi luôn, bỏ mặc bà Tú Mỹ đổ sụp xuống ghế. Trước mắt bà chỉ còn là khoảng không đem ngòm u ám.
Hoàng Trinh lo lắng nhìn khuôn mặt khép kín của cha. Ông vỗ nhẹ lên tay con trấn an.
- Cha không sao đâu. Chúng ta vào nhà đi, hãy để bà ấy tự kiểm điểm và suy nghĩ những hành đng bả đã gây ra.
Hoàng Trinh dìu cha về phòng, bỏ mặc bà Tú Mỹ ngồi bất động trên ghế.
Trưa đó đến công ty. Hoàng Trinh chẳng làm được gì cho ra hồn. Rờ đâu hư đó, cô chán nản ngồi chống cằm suy nghĩ.
Ngọc Khánh mở cửa bước vào:
- Trinh này! Mẹ nhắn em về chơi. Mấy tuần rồi em không về mẹ nhớ em lắm đấy.
Hoàng Trinh cười méo xẹo:
- Nhờ chị nói với mẹ h em, lúc này ba rất cần sự có mặt của em tạm thời em chưa về thăm mẹ được. Em thật có lỗi với mẹ.
Ngọc Khánh quan tâm:
- Em lại gặp chuyện gì rắc rối à? Chị có thể chia sẽ với em được không?
Cô gật đầu:
- Là ba em, chị Khánh à.
Cô thuật lại cho Ngọc Khánh nghe tất cả những gì xảy ra. Rồi cô kết luận.
- Bao nhiêu là chuyện dồn dập xảy ra. Em sợ ba em không chịu nỗi áp lực nặng nề mà mẹ con dì Tú Mỹ gây ra.
Đặt tay lên vai cô. Ngọc Khánh an ủi:
- 1 người bản lĩnh như bác trai không dễ quỵ ngã đâu. Em cũng đừng buồn, bọn người xấu xa đó rồi cũng phải trả giá cho những gì họ làm nên.
Điện thoại reo vang. Hoàng Trinh áp ống nghe vào tai, 1 giọng nói lạ hoắc vang lên:
- Cô có phải là Hoàng Trinh?
- Vâng. Có chuyện gì không ạ?
- Ba cô đang bị tai nạn ở số.... đường.... cô tới gấp.
Hoàng Trinh run rẩy lạc cả giọng:
- Cô có thể cho tôi biết rõ hơn không?
- Ông ấy đang đi bỗng ngã ra bất tỉnh. Ông ấy nhờ tôi báo cho cô biết.
- Vâng, vâng. Tôi sẽ tới liền.
Cô chỉ kịp đọc địa chỉ và nói sơ tình trạng của ông Lâm rồi vội lao ra cửa. Không để Ngọc Khánh kịp hỏi thêm lời nào.
Ngọc Khánh gọi điện cho Nhật Huy, nhờ anh đến chở cô đi xem tình hình sức khỏe của ông Lâm. Cô vừa bước ra cửa thì Triệu Minh về tới. Ngọc Khánh vội cho anh hay.
Triệu Minh ngớ người ngạc nhiên:
- Em bảo sao?Anh vừa mới nói chuyện với bác trai rồi về đây. Bác ấy có đi đâu mà xỉu chứ.
Ngọc Khánh còn đang ngơ ngác thì Triệu Minh kêu lên:
- Hoàng Trinh bị gạt rồi. Em còn nhớ địa chỉ chứ Khánh?
- Vâng. Em còn nhớ rõ.
- Vậy thì đi, chúng ta tới đó liền đi.
Anh lôi Ngọc Khánh chạy bay xuống nhà xe. Nhật Huy và Quý Hải cùng Diệu Hiền vừa tới. Cho mọi người biết sơ tình hình xong. Cả 5 người hối hả lên xe.
Triệu Minh nóng ruột cho xe chạy khá nhanh. Nhiều lần suýt tông cả vào người đi đường. Đến nỗi Nhật Huy phải kêu lên:
- Mày lái được không Minh? Hay là để tao, mày có vẻ căng thẳng lắm.
Diệu Hiền mếu máo nắm tay Quý Hải:
- Nhỏ Trinh chắc không sao đâu, em lo cho nhỏ quá. Anh Hải, có cách nào bắt hết bọn lừa gạt này không?
- Em đừng lạm mọi người hoang mang. Để anh gọi điện nhờ mấy đồng chí bên tổ trọng án phối hợp làm rõ thêm.
Diệu Hiền đưa điện thoại cho anh. Ngọc Khánh đưa tay lên ngực giọng rung rung:
- Cầu mong cho cô bé được an toàn. Đừng có điều gì đáng tiếc xảy ra.
Lòng Triệu Minh như có lửa. Anh chỉ mong mình có đôi cánh để đến chỗ cô bé nhanh hơn. Quai hàm bạnh ra, môi mím chặt, anh không biết mình có kềm được tức giận khi đối diện với những kẻ rắp tâm làm hại cô bé anh yêu.
Thời gian căng thẳng chờ đợi rồi cũng qua. Tiếng bánh xe rít trên mặt đường làm cả bọn chúi nhũi khi Triệu Minh nhìn thấy số nhà cần tìm. Bước xuống xe, Nhật Huy nói to kinh ngạc.
- Đây là nhà của ông Phi Long, ông ta muốn gì ở Hoàng Trinh vậy kìa?
Quý Hải đang nói chuyện với mấy đồng chí công an cũng vừa tới. Triệu Minh quyết định nhanh:
- Chúng ta vào trong thì chắc biết. Đứng đây cũng không phải là cách tốt nhất.
Triệu Minh và Nhật Huy lao nhanh vào trong. 2 cô gái cũng chạy theo bén gót.
Cửa bật mở làm Mỹ Hằng và ông Phi Long biến sắc. Triệu Minh lừ lừ tiến tới Mỹ Hằng, mắt anh tóe lửa nhìn cô.
- Cô đã làm gì Hoàng Trinh, nói mau?
Mỹ Hằng tỏ ra rất bản lĩnh. Cô vờ ngạc nhiên:
- Anh có điên không, tôi thì liên quan gì đến cô ả chứ?
- Thế ai gọi điện thoại hẹn Hoàng Trinh tới đây? Cô không qua mặt được tôi đâu.
Mỹ Hằng nhún vai kênh kiệu:
- Anh đi mà hỏi nó, tôi không biết gì cả.
Ông Long xen vào giọng giận dữ:
- Các cô cậu tìm người thì đi chỗ khác mà tìm. Đừng đến đây quấy rối, tôi thưa các người về ti xâm nhập gia cư bất hợp pháp bây giờ.
1 giọng nói lạnh lùng vang lên:
- Không bất hợp pháp đâu thưa ông. Chúng tôi khuyên ông thành thật khai báo để được hưởng khoan hồng. Còn ông vẫn cố tình ngoan cố, thì buc chúng tôi phải xét nhà.
Cả 2 rụng rời khi những đồng chí bận sắc phục công an đang đứng trước mặt. Quý Hải nghiêm khắc nhìn ông:
- Ông giấu Hoàng Trinh ở đâu?
Ông Phi Long run run chỉ lên lầu:
- Cô ấy ở trong phòng của tôi.
Triệu Minh túm ngực ông thét lớn:
- Ông đã làm gì cô ấy?
Ông Phi Long lắc đầu lia lịa:
- Tôi chưa làm gì hại cổ, cậu tin tôi đi.
Triệu Minh xô ông té ngồi xuống ghế:
- Hừ! Cô bé có mệnh hệ nào, tôi sẽ giết ông đó.
Anh lên lầu vào phòng ông Long. Hoàng Trinh đang nằm thiêm thiếp trên giường. Vì ngấm thuốc mê nên cô vẫn chưa tỉnh.
Triệu Minh bế xốc cô ra xe cùng Ngọc Khánh, Diệu Hiền và Nhật Huy đưa cô vào bệnh viện.
Quý Hải ở lại cùng các anh công an lấy lời khai của 2 người. Rồi mời họ ra xe về đồn chờ ngày ra tòa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Duyên Kỳ Ngộ
Thảo Nhi
Duyên Kỳ Ngộ - Thảo Nhi
https://isach.info/story.php?story=duyen_ky_ngo__thao_nhi