Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Dear Doctor
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 20: Không Nỡ Cách Xa
K
ể từ khi trời rét đậm, sân trường vắng vẻ hẳn, Bác sĩ đạp tuyết, bước về phía tôi, cằm tựa trên đỉnh đầu tôi, khẽ thở dài.
Đêm hôm trước trực ban,sáng hôm sau kiểm tra phòng, lại chạy đến đến trường gặp tôi rồi mới vòng về nhà. Tôi ôm anh, đau lòng dặn dò: "Đừng chạy tới chạy lui như thế."
"Em sắp về nghỉ đông rồi phải không?"
"Ừ, đặt vé trưa mùng 6, mẹ bảo em về nhà ăn cơm tất niên."
"Mùng 5 anh trực ban..."
Tôi than thở, thời nay yêu đương thôi cũng khổ, sau đó chợt nhận ra, chúng tôi còn có cả buổi tối cơ mà.
Chiều mùng 5, tôi mua đồ ăn xách đến bệnh viện, lúc đi ngang qua nhà để xe, gặp Tiểu Vũ vừa tan ca, con bé thấy tôi sửng sốt giây lát rồi nhào lên: "Chị, chị, sao chị lại đến đây? Thầy Lâm làm hóa trị xong rồi mà?"
"Chị..." Nói ra thì dài, đành tóm tắt, "Đến đưa cơm."
"Cho em à ^_^?"
"..."
Bác sĩ ra đón đúng lúc Tiểu Vũ vừa biết tôi đến đưa cơm cho bạn trai, còn đang "Hả, chị có người yêu rồi á, sao tự nhiên chị có người yêu á á á", quay lại thấy Bác sĩ đến, con bé nhìn anh, rồi nhìn tôi: "Aaaaaa, hai người! Hai người...!!"
Bác sĩ đỡ hộp cơm trong tay tôi rất tự nhiên, nhìn con bé: "Chưa về ký túc xá à?"
Tiểu Vũ lùi hai bước: "Hi hi, bye bye thầy Cố!" Chạy hai bước, quay sang phía tôi: "Bye bye vợ thầy Cố!"
Tôi chỉ ước, giá như lúc ấy xung quanh ít người đi một chút...
Ba tiếng sau, hai người ăn cơm, nói chuyện, nhìn nhau, mắt to trừng mắt nhỏ, đoạn, anh hỏi:"Giường phòng trực ban là giường đơn, tối nay em đứng, anh đứng, hay là...?"
"Á! Em phải về trường!" Tôi bắn dậy khỏi ghế.
Bác sĩ đứng sau chỉ mỉm cười.
Ngày mùng 6, khi Bác sĩ tan ca, tôi đã yên vị trên xe về nhà.
"Đi đường cẩn thận."
"Ỏ."
"Đến nơi gọi điện cho anh."
"Ỏ."
"Sang năm mới nhớ ăn uống nghỉ ngơi đúng giờ."
"Ỏ."
"...Em có muốn gọi điện cho anh hàng ngày không?"
"..." Ai lại hỏi như thế? Tôi 囧囧,"Gọi bao nhiêu cũng được mà."
Đêm ba mươi,ăn tất niên với dì, dượng và vợ chồng anh họ.
Sau khi đã cơm no rượu say, anh họ nhìn tôi: "Này, chị mày được năm tháng rồi đấy."
"Yên tâm đi, em chuẩn bị tiền mừng đầy đủ rồi."
Anh họ than thở:"Bằng tuổi mày, anh chị đã yêu nhau lâu lắm rồi."
Tôi đẩy móng vuốt của ông anh ra: "Xùy xùy, anh khoe làm cái gì."
Chị dâu cười: "Hiệu Hiệu định tìm người yêu như thế nào?"
"Bác sĩ!" Tôi trả lời ngay tắp lự.
"Duyệt!" Anh họ.
"Không được!"Mẹ đại nhân.
Tôi quay sang nhìn mẹ, lí nhí nhỏ như muỗi: "Bác sĩ có việc làm ổn định, có kiến thức..."
Mẹ: "Mày đi tìm cán bộ công chức đàng hoàng đi."Tôi ỉu xìu...
Anh họ: "Bác sĩ được mà! Ở bệnh viện cháu á, bác sĩ độc thân chất đầy một xe tải!"
Mẹ: "Thôi khỏi, gái cũng theo cũng đầy một xe tải."
Anh họ: "Ơ sao bác lại tính như thế, nghề nào chẳng có người này người kia. Hiệu Hiệu, nếu mày tìm người ở bệnh viện anh, đảm bảo nếu nó dám léng phéng, anh cắt nó như cắt rau luôn!"
Mẹ:"Mày có băm ra nấu canh cũng không bù đắp được tình cảm cho nó."
Sao cả nhà đã tính đến chuyện con bị đá rồi... Tôi nhìn hai người lạc đề này, ủ rũ:"Con ăn xong rồi, mời cả nhà ăn cơm."
Trong phòng khách, chị dâu ngồi xuống cạnh tôi: "Sao rồi?Tìm được một anh bác sĩ thật hả?"
"Chị thông minh như thế anh họ sẽ mệt lắm đấy." Tôi sờ sờ bụng chị, "Chị có bao giờ hối hận vì đã yêu bác sĩ không?"
Chị dâu: "Có chứ hối hận chết đi được, yêu bác sĩ chẳng tốt đẹp như chị tưởng tượng, nhưng nếu được chọn lại lần nữa, chị vẫn chọn anh họ của em." Chị thì thầm bên tai tôi, "Có thương người ta hay không, câu trả lời đặt sẵn trong tim em rồi đó."
Tôi vừa xem Gặp nhau cuối năm, vừa nghĩ ngợi viển vông. Trước khi đi ngủ, nói chuyện với Bác sĩ, anh nhanh chóng đánh hơi thấy điều bất thường: "Em sao thế?"
"Bác sĩ, XXX và XXX khoa anh, cả XX hay ghé qua nữa, anh có biết họ đều thích anh không?"
"..." Chắc Bác sĩ cũng không ngờ tôi lại hỏi chuyện này, "Ừ, vậy nên anh chưa bao giờ tiếp xúc riêng với họ cả."
"Ô anh cũng biết à."
"Em làm như ai cũng chậm chạp giống em ấy."
"Bác sĩ... Quanh anh, có nhiều cám dỗ lắm."
Đầu bên kia im lặng hồi lâu mới lạnh lùng trả lời: "Lâm Chi Hiệu, đừng bảo với anh là chỉ vì lý do này mà em tuyên án tử hình cho anh nhé?"
Tôi ngước nhìn bầu trời qua song cửa sổ: "Cố Ngụy, thực ra bình thường em không chậm chạp như vậy đâu, nhưng gặp anh, mọi thứ đều trở nên rối bời..."
"Hồi nhỏ bà ngoại bảo em rằng, nói lấy bảy, làm giữ ba,cái gì cũng phải để lại một con đường lui cho mình.Nhưng... với anh, em thể hiện tất cả con người chân thật nhất của em." Bỗng nhiên tôi thấy đề tài này hơi phức tạp, "Sau này, dù còn thương hay ghét, dù có ở bên nhau được bao lâu, anh cũng phải nói hết với em, kể cả... những chuyện... tệ nhất."
Yêu, làm ở lòng, là bao dung, nếu trái tim em đã nói có, em sẽ đặt nó với tất cả niềm tin của mình lại cho anh.
Đầu bên kia im lặng một lúc lâu.
"Lâm Chi Hiệu, anh cho em một năm để thấy, tất cả những gì em muốn nhìn."
Sau này tôi mới biết, chỉ vài tiếng trước đó, lúc người nhà hỏi thăm, Bác sĩ đã thật thà khai báo: "Ông, bà, cháu có người yêu rồi, cô ấy tốt lắm, sang năm cháu đưa cô ấy về gặp ông bà."
Để rồi, trái tim nhiệt thành của anh bị tôi rưới nước lạnh cho đóng băng.
Hết tết, về trường, tôi đang sắp xếp hành lý thì anh gọi đến: "Anh đang ở dưới sân trường em."
Tôi vội vàng chạy xuống quên cả mặc áo khoác, nhưng khi đứng trước mặt anh,tôi lại thấy lúng túng vô cùng.
Bác sĩ im lặng nhìn tôi, từ từ mở rộng vòng tay ôm tôi vào lòng, khẽ thở dài.
Tôi vùi mặt vào lồng ngực vững chãi, suýt nữa khóc nhè trước sự dịu dàng của anh.
"Lâm Chi Hiệu, em để tay ở đâu đấy."
"Em lạnh..."
"...Ăn tối chưa?"
"Chưa."
"Về nhà với anh."
"Hả?"
Cứ thế, tôi theo Bác sĩ về nhà... trọ.
Trên đường, tôi quay sang nhìn anh đang lái xe.
"Anh mua xe từ lúc nào thế?"
"Anh nói anh không có xe lúc nào thế?"
"Em chưa thấy bao giờ mà."
Dừng đèn đỏ, anh quay sang đối diện với tôi: "Có những thứ em chưa nhìn thấy, nhưng không có nghĩa là nó không tồn tại."
Tôi ngửi thấy mùi nguy hiểm, rụt rè đáp: "Anh tập trung lái xe đi..."
Đến nơi, tôi bị kéo vào thang máy, lên tầng, vào nhà, sau đó,bị bỏ rơi ở cửa.
Người như anh khi tức giận không cáu không gắt, mặt vẫn lạnh lùng, bí hiểm. Nhưng tôi sợ nhất là đòn tâm lý như vậy.
Tôi cố nặn thêm vài câu: "Chủ tịch Mao đã dạy, không thể đểviên đạn bọc đường của chủ nghĩa tư bản làm lung lạc tinh thần chiến đấu, nhà anh ở ngay thành phố X còn thuê ngoài làm gì!"
"Nhà ở xa."
"Anh có xe mà."
"Tắc đường."
"Tàu điện ngầm."
Cố Ngụy quay lại, cười: "Gần đây không có ga tàu điện ngầm."
Đừng bảo tôi là anh tức điên rồi nhé...
Vì thế, tôi quyết định bán mình cầu vinh, bổ nhào lên ôm tay anh: "Bác sĩ em nhớ anh cực cực cực!" Nói vội quá bị sặc nước bọt...
Bác sĩ rót cho tôi một cốc nước, đổi chủ đề: "Tối nay đừng về trường."
Tôi cứng đờ như bị sét đánh, trân trân nhìn anh đang ung dung gọt hoa quả, bừng tỉnh: Cố Ngụy là công dân gương mẫu, chỉ do mình đen tối thôi.
_____________________________________________
Bác sĩ: Em đen tối thêm chút nữa cũng không sao đâu.
(⊙_⊙...)
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Dear Doctor
Bách Lâm Thạch Tượng
Dear Doctor - Bách Lâm Thạch Tượng
https://isach.info/story.php?story=dear_doctor__bach_lam_thach_tuong