Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Dây Leo
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 21: Anh Và Cô Ấy Ở Chung Với Nhau
B
ác sĩ khuyên cô: “Trở về, cô thương lượng với người nhà thử xem.”
Toàn thân Đường Mạn lạnh ngắt, chần chừ đi xuống cầu thang, chân nặng ngàn cân, hoàn toàn không bước nổi.
Số phận thật sự trêu đùa cô, tàn nhẫn giống như một con dao. Hy vọng của cô, niềm vui của cô, động lực của cô, toàn bộ đều gắn liền trên người đứa bé này, đột nhiên, bác sĩ giội một thùng nước đá xuống, vào mùa đông trời lạnh, biến cô thành một khối băng.
Cô lau nước mắt, nói với tài xế của nhà họ Trương đã đưa cô đến, “Thả tôi xuống công viêc ở phía trước, tôi muốn ngồi ở đó một lát.”
Ngồi trong công viên, trong lòng cô tràn đầy thê lương, làm sao nói với người nhà họ Trương đây? Tuy rằng, bà Trương bợ đỡ, nhưng cũng bởi vì đứa bé, Đường Mạn gần như muốn gì được đó, cô đã được hưởng sự chăm sóc tốt nhất của họ Trương, đột nhiên nói với họ, nghĩ đến ánh mắt của cả đám người bọn họ nhất định là ngây ngô, thật sự cô không đành lòng, còn có Trương Khải Hiên, mỗi tối anh đều ôm cô, cùng cô nói chuyện với đứa bé, đứa bé này sẽ kéo dài mạng sống của anh, là máu thịt của anh, còn là hy vọng cứu sống anh, hiện giờ nói với anh? Khải Hiên, đứa bé này có thể không khỏe mạnh, anh sẽ có biểu hiện như thế nào? Một nỗi khổ đã như sấm nổ trên đầu, lại bồi thêm một kích thích không thể có cách nào xoay trở được nữa, lựa chọn chính xác là không cần đứa bé này, nhưng nếu không cần nó, Trương Khải Hiên liền mất đi 30% hy vọng, hy vọng tiếp theo ở nơi nào? Vào lúc nào? Một hy vọng xa vời hệt như một chiếc lông đang bay trong không khí, với tay để lấy, nhưng là càng lấy thì nó càng bay xa.
Mặc dù, hiện tại nhìn Trương Khải Hiên, anh vẫn khỏe mạnh như trước, có chút kiêu ngạo như trước, nhưng ai biết được ngày mai, ngày mốt anh có thể lại ngất xỉu một lần nữa hay không?
Không được, tuyệt đối không được, không được để anh biết.
Cô khóc hệt như một cô gái nhỏ bán trứng bị vỡ nát hết sọt trứng gà.
Khóc rất lâu, cô tự nói với chính mình: “Nếu đây chính là số phận đã định trước cho tôi, hãy để một mình tôi gánh vác đi.” Cô vuốt bụng, dường như có thể cảm giác được sinh mạng nhỏ bé trong bụng kia đang hấp thu máu của cô, đang ngoan cường đưa tay về phía cô, bàn tay bé nhỏ yếu đuối, dường như đang lau đi những giọt nước mắt trên mặt cô, nhất thời, ruột gan cô như đứt ra từng khúc.
Cô vùi đầu vào giữa đầu gối, “Giữ lại, mẹ nhất định sẽ giữ lại con, con của mẹ, nếu con thực sự không có tay phải, mẹ sẽ làm tay phải của con, cho dù có bao nhiêu khó khăn, mẹ đều ở bên con, bởi vì con chính là hồi ức mà ba con để lại ẹ, mẹ thật sự rất yêu ba con, thực sự không muốn mất đi ba con, cục cưng à, con hãy giúp đỡ mẹ nhé. Mẹ biết, như vậy rất không có trách nhiệm, con vừa sinh ra sẽ nhận lấy rất nhiều sự chỉ trích, nhưng mà, mẹ thật sự không thể mất đi ba con, con hãy tha thứ ẹ nhé.”
Cô khóc rất lâu ở trong công viên, đến khi khóc mệt rồi, ngẩng đầu mới phát hiện, trời xui đất khiến thế nào, trùng hợp cô lại đến công viên lần đầu tiên hai người hẹn hò.
Tựa vào cửa kính xe taxi, nhớ lại chuyện mấy tháng qua, quả là khiến cô hỗn loạn không thể chịu đựng nổi. Cô vốn là một người vui vẻ, một cô gái không buồn không lo, bỗng nhiên, người cô thầm mến lại đến theo đuổi cô, cô mừng rỡ, tưởng rằng đây là tình yêu mà hô khao khát, rụt rè cẩn thận hẹn hò với anh, không giữ được trinh tiết làm cho cô khóc, không phải khóc bởi vì đã mất đi thứ quý giá nhất, mà là bởi vì đã trao thân cho người cô thích, cô khóc. Mang thai, kết hôn, tất cả đều nhanh như tên lửa, hiện giờ, mọi loại đả kích thay nhau diễn ra, hệt như cách biến chứng của bệnh tật ngày càng trầm trọng, mà cô chỉ là một cây leo tầm thường có thể nhìn thấy trong vườn hoa, áp lực hệt như núi lửa phun trào, muốn phun ra thật cấp bách, nhưng cô lại không thể để nó phun trào ra, cho nên cô chỉ biết khóc.
Cô nhìn kiến trúc bên ngoài cửa xe, khi đèn giao thông ngừng ở giao lộ bên kia, đột nhiên một dãy số xe quen thuộc đập vào mắt cô, trong lòng cô vui mừng, Khải Hiên?
Là xe của Trương Khải Hiên. Cô đã có chỗ dựa, nhưng khi cô vừa định gọi điện thoại, nụ cười đông cứng lại, bởi vì trong xe của Trương Khải Hiên còn có thêm một người.
Là Cao Nhân Tuệ?
Cô ngờ vực, Trương Khải Hiên đi cùng với Cao Nhân Tuệ?
Đèn xanh sáng lên, xe của bọn họ đã đi rồi. Cô nhanh chóng nói với tài xế, “Đi theo xe phía trước.”
Xe của Trương Khải Hiên chạy đến Vận Cảnh Hoa Thịnh Đốn (một chung cư cao cấp 21 tầng theo kiến trúc của Washington DC), Đường Mạn biết Trương Khải Hiên có một căn hộ ở khu này, trước kia cô đã đến đây một lần với anh, chẳng qua là Trương Khải Hiên nói, anh không thích nơi này, vẫn thích sống chung với mọi người hơn, Đường Mạn quan sát căn nhà kia, là nhà mới, đồ dùng trong nhà tiện nghi đầy đủ, người tinh tường đều biết đây là căn nhà mới để chuẩn bị cho đám cưới, chỉ kém là chưa treo chữ Hỷ đỏ thẫm lên, để báo hôn lễ là giống rồi, anh không muốn vào đây sống đơn giản chỉ có một chuyện, lâm trận thì đổi người, có liên quan đến tình cũ, không thể đối diện với căn nhà mới chuẩn bị cho người yêu cũ nữa, nhưng cô không nói ra, giẫm lên vết thương của người khác, trên tuyết thêm sương lại thêm muối, cô không phải là đao phủ.
Trương Khải Hiên xuống xe, quả nhiên là anh và Cao Nhân Tuệ đi chung với nhau, hai người lần lượt một trước một sau đi vào hành lang.
Đường Mạn xuống xe, cô do dự đứng dưới lầu, một mực đấu tranh có nên lập tức theo sau hay không, thấy cử chỉ của bọn họ, rất quen thuộc tự nhiên, dường như bọn họ đã làm chuyện này không dưới một lần, vào nhà như vậy, bọn họ sẽ tiếp tục làm chuyện gì? Giống như bạn bè ngồi uống trà nói chuyện phiếm sao? Không thể nào, tiệm cà phê đầy rẫy ở bên ngoài, uống trà nói chuyện phiếm còn tìm đến một nơi mà không ai quấy rầy sao?
Lửa lòng kích thích, cô càng hệt như một nữ sinh ngẩng cao đầu trong phong trào Ngũ Tứ, thiếu điều chưa có giơ cao biểu ngữ và hét to: “Trương Khải Hiên, anh là một tên đàn ông chó chết thối tha.”
Nước mắt cô lại rơi đầy mặt: “Tôi mang thai con cho anh, thậm chí đứa bé còn có chỗ khiếm khuyết, một mình tôi gánh chịu mọi áp lực, đứa bé này bất kể là khiếm khuyết hay toàn vẹn, bất kể là thông minh hay khờ khạo, là của anh tôi đều thích, là của anh tôi đều yêu, nhưng xoay người anh lại lên giường cùng phụ nữ khác, anh chính là một kẻ đê tiện bỉ ổi, vứt bỏ tín nghĩa.”
Cô xiết chặt nắm tay, cắn răng một cái, vọt lên trên.
Đường Mạn ngẩng đầu, Trương Khải Hiên đang ở trong đó, đè nén ngọn lửa đố kỵ trong lòng, cô liên tục nhấn chuông cửa, nhấn, nhấn, nhấn.
Cửa mở ra.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Dây Leo
Thủy tụ nhân gia
Dây Leo - Thủy tụ nhân gia
https://isach.info/story.php?story=day_leo__thuy_tu_nhan_gia