Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Còn Chút Gì Để Nhớ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 20/31
K
hông thể vừa đi học với Kim Dung lại vừa đi học với Quỳnh. Giữa hai trường hợp, tôi chọn trường hợp sau. Ðiều đó hoàn toàn dễ hiểu, bởi vì tôi yêu Quỳnh. Còn với Kim Dung, chúng tôi chỉ là bạn. Ở cạnh Kim Dung, tôi cảm thấy niềm vuị Nhưng ở bên cạnh Quỳnh, tôi cảm thấy hạnh phúc.
Niềm vui và hạnh phúc giống như hai bờ của một dòng sông, lẽ ra tôi có thể ung dung bơi thuyền ở giữa. Nhưng đằng này, Quỳnh bắt tôi phải cập một bờ, cập về phía Quỳnh.
Khi nỗi sung sướng trong lòng lắng xuống, tôi bỗng cảm thấy áy náy về quyết định của mình. Tôi có cảm giác đang phản bội lại Kim Dung, phản bội lại tình cảm chân thành của nó. Làm thế nào để giải thích với Kim Dung về mọi chuyện ? Tôi loay hoay với ý nghĩ đó suốt đêm và chỉ chợp mắt khi trời gần sáng.
Hôm sau, Kim Dung vẫn đến đón tôi như thường lệ. Lòng đầy xáo trộn, dọc đường đến trường tôi không nói một câu.
Kim Dung tỏ vẻ ngạc nhiên :
- Bữa nay ông làm sao mà á khẩu vậy ?
Tôi thở dài :
- Ngày mai trở đi, Kim Dung đừng đón tôi nữa !
Nó bĩu môi :
- Có vậy mà cũng làm mặt nghiêm ! Ông mua xe mới rồi chứ gì ?
Tôi lắc đầu.
Kim Dung nhướng mắt :
- Chứ tại sao ?
Sau một thoáng do dự, tôi cắn môi :
- Ngày mai tôi đi với Quỳnh !
- Quỳnh nào ?
Tôi đáp một cách khó khăn :
- Cô bé ở cạnh nhà.
Kim Dung bắt đầu hiểu ra :
- Người yêu ông, phải không ?
Tôi gật đầu và thấy mặt Kim Dung tái hẳn đi. Trong một thoáng, tôi cảm thấy một cái gì đó đang tan vỡ trong tôi.
Nhưng Kim Dung quả là một cô gái biết tự chủ. Sau một chớp mắt sững sờ, nó bình tĩnh lại ngay. Nó gật gù :
- Vậy cũng được ! Cái đó là quyền của ông !
Tôi nói với giọng của một người phạm tội :
- Kim Dung có giận tôi không ?
Nó nhún vai, đáp gọn lỏn :
- Giận !
Từ lúc đó, Kim Dung không quay sang trò chuyện với tôi nữa. Còn tôi thì không đủ can đảm để gợi chuyện.
Tới giờ ra chơi, Kim Dung bỏ về, nghỉ luôn hai tiết sau.
Trưa đó, tôi đi bộ về nhà, ngực nặng như đeo đá.
Kim Dung nghỉ học suốt một tuần. Trong thời gian đó, tôi học không vô lấy một chữ, trong lòng luôn day dứt không hiểu hành động của mình liệu có đúng không.
Ðến khi tôi đinh ninh Kim Dung bỏ học luôn, đang định ghé nhà nó thì nó lò dò tới lớp.
Thấy Kim Dung xuất hiện, tôi mừng rỡ như bắt được vàng. Một niềm vui kỳ lạ tràn ngập khắp người tôi. Tôi nhìn nó như nhìn một người thân đi xa về, lúng túng không biết nói gì.
Ấp úng một hồi, tôi hỏi một câu cực kỳ vô duyên :
- Kim Dung khỏe chứ ?
Nó liếc tôi :
- Làm gì mà không khỏe ? Bộ ông tưởng tôi sắp chết đến nơi hả ?
Tôi đỏ mặt :
- Ðâu có !
- Không có sao ông định chiều nay ghé nhà tôi ?
Tôi ngẩn người ra :
- Sao Kim Dung biết ?
Nó cười :
- Sao lại không biết ! Tính ông tôi còn lạ gì !
Tôi phục lăn :
- Kim Dung tài thật !
Nó tặc lưỡi :
- Chưa tài lắm đâu ! Nếu tài, tôi đã biết ông có người yêu rồi !
Nghe Kim Dung nhắc chuyện đó, tôi chép miệng ngó lơ chỗ khác. Thấy vậy, nó hỏi lảng :
- Mấy bữa nay ông có chép bài đầy đủ không ?
- Kim Dung mượn tập hả ?
- Ừ.
- Lát nữa lấy.
Lúc ra về, Kim Dung rủ tôi đi uống cà phê. Hai đứa ghé vào quán nước quen thuộc trước cổng trường.
Thấy tôi đi bộ, Kim Dung hỏi :
- Lát nữa cô Quỳnh ghé đón ông hả ?
- Không ?
- Sao vậy ?
Tôi ấp úng :
- Mấy bữa nay tôi đi học một mình.
- Sao lại đi một mình ? - Kim Dung lại hỏi.
Tôi ngồi im, không trả lời.
Kim Dung nheo mắt ngó tôi :
- Tôi nghỉ học làm ông áy náy nên ông chưa đi chung với Quỳnh chứ gì ?
Nó nói trúng phóc, tôi đành gật đầu :
- Ừ.
Kim Dung chạm khẽ vào vai tôi :
- Nếu vậy, ngày mai ông có thể đi chung với cô ta được rồi. Tôi không nghỉ học nữa đâu !
Giọng nó bỗng nhiên dịu dàng kỳ lạ, khác hẳn thường ngày. Tôi lặng lẽ nhìn ra đường. Buổi trưa, nắng chói chang trên những tàng cây điệp, in xuống mặt đất những bóng đen im sững. Thỉnh thoảng, những cơn gió nhẹ lướt qua, mơn man những nhánh cây làm rơi xuống những chiếc lá phản chiếu ánh sáng nom như những giọt nắng vàng lượn lờ trong khoảng không ngái ngủ. Tôi dõi theo những chiếc lá, lòng bồi hồi không biết Kim Dung có còn giận tôi nữa hay không.
Dường như đọc được ý nghĩ của tôi, Kim Dung bỗng nói :
- Tôi không giận ông nữa đâu ! Hành động của ông không có gì sai, chỉ có điều nó hơi đột ngột, ít ra là với tôi.
Rôì Kim Dung nói tiếp - lần đầu tiên tôi nghe nó nói bằng một giọng tâm sự :
- Ông biết không, nhà tôi chỉ có hai chị em gái. Chị tôi đang du học ở Pháp. Từ lâu, tôi thèm có một người anh trai hoặc một người em trai kinh khủng. Tôi muốn được chăm sóc một người đàn ông. Ðấy là một tình cảm tự nhiên, ông đừng hiểu lầm ! Mà đám bạn trai của tôi toàn những tên láu cá...
Tôi quay lại và bắt gặp ánh mắt của Kim Dung. Tia nhìn của tôi có lẽ làm Kim Dung tự ái. Nó lúc lắc đầu như để xua tan đi những tình cảm mềm yếu và trở lại cái giọng khinh bạc cố hữu :
- Nhưng ông đừng nghĩ là tôi yêu ông. Ðiều đó sẽ không bao giờ xảy ra hoặc nếu có xảy ra thì cũng không phải bây giờ. Lúc này tôi chỉ coi ông như một người bạn thân hoặc như một đứa em cù lần mà tôi quý mến. Dù vậy khi đứa em đó chia sẻ tình cảm với một người con gái khác, tôi vẫn cảm thấy mất mát...
Dù trở lại kiểu ăn nói táo bạo, cuối cùng Kim Dung vẫn không che giấu được nỗi buồn của mình. Tôi nghe Kim Dung nói, không hỏi lại, không ngắt lời và tôi hoàn toàn tin những lời tâm sự của nó. Trong tâm trạng bâng khuâng khó tả, tôi nắm lấy tay Kim Dung siết chặt và thì thầm.
- Tôi hiểu. Kim Dung đừng buồn nữa !
Nó giằng tay khỏi tay tôi, nghinh mặt nói :
- Tôi có thèm buồn ! Mà ông đừng làm bộ an ủi tôi như một ông anh tốt bụng. Ông chỉ là một đứa em khù khờ thôi ! Một đứa em, ông hiểu chưa ?
Tôi gật đầu, mặt nhăn nhó :
- Hiểu !
Chúng tôi rời khỏi quán và Kim Dung chở tôi về nhà. Lần này tôi không giành chở nữa mà lặng lẽ ngồi phía sau. Như một đứa em cù lần. Phải không, cô bạn thân mến của tôi ?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Còn Chút Gì Để Nhớ
Nguyễn Nhật Ánh
Còn Chút Gì Để Nhớ - Nguyễn Nhật Ánh
https://isach.info/story.php?story=con_chut_gi_de_nho__nguyen_nhat_anh