Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vấp Ngã Tuổi Hai Mươi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 19: Yêu Ai Thì Cũng Phải Giữ Lấy Mình
C
ả tuần sau, Hiếu mới chịu bắt chuyện với tôi và hai đứa lại ngồi chung bàn học. Hiếu kể cho tôi nghe về cuộc sống thử với người vợ "hờ". Mọi thứ nhạt nhẽo và vô vị hơn bất cứ thứ gì trên đời. Ngoài chuyện chăn gối để thỏa mãn nhu cầu sinh lý, thì Hiếu và cô bạn gái chẳng thể hiểu đối phương đang nghĩ gì, cần gì. Hiếu mất tự do với bạn bè, không thoải mái trong lối sống phóng khoáng của tuổi thanh niên. Hiếu đổ lỗi hoàn toàn tại người vợ "hờ" của mình đã gây ra. Nhưng Hiếu cười, có cơm ăn, quần áo chẳng phải giặt, việc dọn dẹp nhà cửa cũng không phải đụng chân tay; vấn đề tài chính lại có phần dư dả hơn so với những tháng ngày trước là phải chờ mỏi mắt mới thấy bố mẹ dưới quê gửi tiền vào tài khoản. Vậy là việc sống thử của Hiếu, tiêu cực cũng nhiều, mà tích cực còn nhiều hơn.
Cậu ấy dặn tôi:
- Yêu ai thì giữ lấy mình, đừng như Hiếu. Hiếu quý Đan nên nói thẳng cho nhanh. Chỉ thiệt cho con gái thôi. Chứ cánh đàn ông, không cô này thì cô khác. Còn con gái, chỉ có một lần thôi đấy. Mà giả sử chẳng cần cái lần đầu tiên đấy đi, thì hẳn người đàn ông ấy phải cao thượng lắm. Mà kiếm được cái thằng đàn ông cao thượng ở cái thời buổi này để nó thứ tha cho cả một đời là khó lắm à nha.
- Ừm! Hiếu quan trọng chuyện giữa con gái và đàn bà, vậy sao còn làm thế? Không lẽ sau này, người vợ mà Hiếu muốn cưới phải …?
- Phải… giống Đan. - Hiếu nhìn tôi, cười lấp liếm. Còn tôi thì trừng mắt nhìn hắn vì ngạc nhiên. - Thực ra nếu nói không, thì cũng chẳng phải; nếu nói có, cũng không hẳn là sai. Nhưng giữ được mình, là điều tốt hơn tất cả. Mà đã là điều tốt hơn tất cả thì thằng đàn ông nào chẳng thích. Đan thấy Hiếu nói đúng không?
Đã có lúc, tôi đặt mình vào Linh, vào Hiếu. Họ chung chăn, chung gối, chung cả nồi cơm là vì tình yêu hay chỉ qua đường, hoặc còn nhiều lý do nữa, chẳng hạn như là tài chính, chi tiêu. Tôi hỏi lại chính mình, tôi cũng đang vì lí do gì nữa? Nam của tôi không nhà, không cửa, không xe hay điện thoại đắt tiền. Nam của tôi còn phải đang ở nhờ phòng trọ bằng cái gian bếp với vài thứ đồ dùng lặt vặt, cái thiếu, cái hư hỏng, chật chội và nóng bức. Tôi không xin tiền của người yêu để sống; tôi càng không dựa dẫm vào người yêu để nay ăn nhà hàng này, mai tới hiệu quần áo kia sắm sửa. Vậy là, tôi và Nam không sống bằng vật chất, mà là tình yêu thật, không giả tạo, dối gian vì được che đậy bằng cái bóng đen của đồng tiền hay những nhãn mác hàng hiệu danh tiếng.
Tôi thấy tự hào, xen lẫn niềm hạnh phúc hơn Linh và Hiếu vì đã có một tình yêu đơn giản, chân thành. Tôi cảm nhận được tình yêu đấy mộc mạc, chân quê, mùi thơm thoáng dịu dàng như cỏ dại hòa quyện với gió hay trong lành như những giọt mưa rơi. Không nặng nề bởi tiền bạc, không ngào ngạt, quá nồng nặc bởi những mùi hương của nước hoa hay những bó bông hồng đỏ thắm. Cũng vì, tôi là con gái quê lên thành thị - chưa bao giờ và sẽ không bao giờ, tôi quên điều đó.
- Thế Hiếu định sống như thế đến bao giờ?
- Hiếu chẳng biết nữa. Việc sống thử thì nó như người đi chợ ý mà. Thích thì tự dọn đến để chung nồi nấu cơm, chung giường, chung chăn gối để ngủ. Mà khi đã chán ngấy rồi, mệt mỏi quá rồi, thì chắc người ta cũng tự tìm cách tách ra khỏi cái thế giới "vợ chồng trẻ con" đấy để giải thoát cho mình thôi.
- Nói thế nghĩa là Hiếu tự nhận mình vẫn chưa lớn nhé.
- Nói nhỏ Đan nghe. - Hiếu cười, ngả đầu nằm xuống bàn học, quay mặt về hướng tôi.- Tập làm người lớn thôi. Hì. Nói thật nhé, tuổi mình nè, thằng nào ra ngoài đường chẳng huênh hoang cái mặt ra vẻ ta đây to lớn lắm; chứ thực ra lớn như gà công nghiệp vậy thôi, chứ đã suy nghĩ gì nhiều đâu. Về nhà, vẫn rúc đầu vào ngực mẹ ý chứ. Mà hôm trước, đám bạn Hiếu qua phòng trọ chơi, ăn uống, nhậu nhẹt để mình con nhỏ đó nấu nướng, dọn dẹp nhìn cũng thấy tội lắm. Nhưng mà giờ nỡ vậy rồi, Hiếu nói nó về nhà đi mà kiểu gì nó cũng không nghe à.
- Bạn ý bỏ nhà qua phòng trọ ở chung với Hiếu hả? - Tôi sửng sốt.
- Thì gia đình con nhỏ này người Sài Gòn luôn mà. Nhớ chuyện ngày trước Hiếu kể cho Đan nghe không? Con gái bây giờ ngu lắm, dại lắm. Ở nhà, có ô- sin hầu cơm tận miệng, mở van nước ấm tới tận người để đi tắm mà không thích. Thích bỏ nhà đi chui vào cái hẻm trọ hôi hám, chật chội. Hóa ra, tiểu thư Sài Gòn cũng chẳng kiêu căng, hay vênh mặt làm cao quá đâu, Đan nhỉ.
- Bạn âý yêu Hiếu thật đó. Liệu liệu mà sống sao cho xứng đáng với tình cảm của người ta đi. Đừng có bạc bẽo, phải tội lắm.
- Hiếu biết cô ấy yêu mình thật lòng, nhưng chuyện tình cảm là thiên về cảm xúc. Chẳng lẽ, cạn cảm xúc mà lí trí vẫn cứ phải bắt bí mình làm điều ngược lại sao?Nhưng từ giở trở đi, Hiếu sẽ cố gắng và thay đổi cách cư xử của mình. - Giọng của Hiếu bình tĩnh và rất chân thành.
- Tớ rất mong các cậu được hạnh phúc.
Hiếu nói đúng cũng có, mà sai cũng nhiều. Nhưng hình như:"Con gái bây giờ nhiều đứa ngu lắm, dại lắm" là đúng hoàn toàn thì phải.
Lát sau, Hiếu và một số học sinh nam khác trong lớp cùng thu dọn sách vở và bỏ ngang tiết học. Thầy giáo bộ môn đang giảng bài cũng buộc phải dừng lại. Thầy gỡ tròng kính ra, để viên phấn lên bàn và giọng đầy trách móc:" Từ giờ trở đi, anh chị nào không muốn học thì ở nhà ngay từ đầu giùm tôi. Đừng có mang cái bộ mặt còn ngái ngủ hay bận những bộ đồ lôi thôi đến lớp. Người thì nằm bò ra bàn ngủ, người thì mân mê con dế nhắn tin, người lại không coi tôi ra cái gì, vô vô ra ra không khác gì một cái chợ. Cuối kì, anh chị nào mà có rớt môn học này thì cũng đừng trách tôi đắt đỏ trong việc cho điểm số". Rồi cả lớp lại nhao nhao lên:" Hôm nay, thầy điểm danh đi ạ. Bạn nào có mặt được hai điểm cộng vào cột điểm chuyên cần nha thầy…"
Tôi chỉ còn biết gọi với:" Ngày kia nhớ đến kiểm tra môn học này đúng giờ nhé!". Hiếu cười nhoẻn:" Ừ. Phiền Di Đan điểm danh giúp Hiếu hôm nay luôn".
Tôi thở dài. Hướng cái nhìn ra cửa sổ về phía con đường lớn của thành phố. Cuộc sống hằng ngày mang theo thứ khói bụi bặm ngàn năm vẫn không đổi, và dòng người vẫn ùn ùn đổ ra đường hứng những lớp nắng vàng óng ả của thần mặt trời vĩ đại trên cao kia.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vấp Ngã Tuổi Hai Mươi
Lâm Phương Lam
Vấp Ngã Tuổi Hai Mươi - Lâm Phương Lam
https://isach.info/story.php?story=vap_nga_tuoi_hai_muoi__lam_phuong_lam