Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Song Ngoại
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 19 -
T
hơ đã viết xong, Dung bỏ tất cả vào một phong bì gói kín, nàng đội mưa chạy vội ra thùng thơ trước ngõ gửi đị Về đến nhà, trời đã bắt đầu tối, bà Giang đang yên lặng vẽ tranh. Dung bước vào đến cạnh mẹ, lặng lẽ nhìn mái tóc, khuôn mặt, đôi mắt, bàn tay của mẹ, Dung bỗng xúc động vô cùng, nước mắt dâng lên, cổ họng nghẹn lời, Dung run giọng gọi:
- Mẹ!
Bà Giang quay đầu lại, Dung ngã vội vào lòng ôm chặt lấy mẹ, nàng khóc như mưa bấc:
- Xin mẹ hãy tha thứ cho con, con là đứa con hư đốn đã phản bội bao năm yêu thương và giáo dục của mẹ!
Bà Giang hơi ngạc nhiên, nhưng rồi như hiểu rõ bà xoa nhẹ mái tóc của Dung, ôn tồn bảo:
- Thôi con đi ngủ đi! Năm nay không đậu còn năm khác lo gì.
- Nhưng mẹ có phiền trách con không? Có tha thứ cho con không? - Dung ngước mắt nhìn mẹ.
- Sao lại không con. - Bà Giang đáp lòng thấy đau như thắt.
Dung đứng dậy ôm đôi vai mẹ và hôn lên trán, đoạn nói:
- Xin tạm biệt mẹ!
- Tạm biệt! ngủ đi mai dậy sớm.
Dung rời khỏi phòng mẹ, nhìn thấy cha vẫn viết sách bên đèn, nàng không dừng lại, nói thầm thật nhỏ: - Xin tạm biệt cha!
Trở về phòng, nhìn dáng Nhược ngủ say trên giường, Dung thiết tha khẩn cầu:
- Em hãy thay thế chị làm đứa con ngoan, hãy an ủi mẹ cha dùm chị!
Đến cạnh bàn, Dung đem những viên thuốc ra, nàng nhìn quanh cảnh chung quanh lần cuốị Tấm màn cửa màu xanh, vị thiên sứ bé bỏng, những quyển sách, bức họa trên tường ... Tất cả những hình ảnh quen thuộc, Dung yên lặng đứng nhìn, hồi tưởng lại hình ảnh những ngày còn bé, cùng mẹ cha lưu lạc khắp phương trời, nàng hình dung một cô bé với đôi bính tung tăng theo cha mẹ, qua những thành phố hoang phế hay những cánh đồng cỏ trên núi xanh, bây giờ đã lớn rồi, mẹ cha chỉ nghĩ đến đàn em, chăm sóc lấy chúng, tuổi ngây thơ vụt qua đã lâu, tuổi hoa xuân đầy nước mắt, Dung khẽ thở dài, rồi lại nghĩ đến những hình ảnh những buổi chiều trên đại lộ "ráng chiều" cùng An tay trong tay nói chuyện tương laị Tiếng đàn guitar ngày nào vẫn văng vẳng bên tai ...
"Góc biển chân trời, cỏ bình hội ngộ, than thở tri âm sao khó kiếm ... Núi cao ca vang, nước trôi thì thầm chia sẽ tình sầu của tạ Hôm qua gió lạnh, hôm nay mưa sầu, hợp tan không định trước. Mình hiểu nhau đây, tình thâm khó dứt, xin nguyện bạn Kim Lan"
Những hình ảnh kia đã trôi đi rất xa, giọt nước mắt lăn xuống má, Dung thì thầm:
- An ơi, chúng mình vẫn là bạn thân, tao không giận mày đâụ
Rồi những hình ảnh khác lại xuất hiện: Vân, Tần, Hà Kỳ, Hoa ... tất cả như hiện ra trước mắt. Lúc sống không ai hiểu được mình, không biết lúc chết đi rồi có người thương tâm chăng? Mười chín tuổi đầu, thật một kiếp phù du!
Dung đến bên tượng Thiên sứ vuốt ve: - Xin vĩnh biệt Diệu Huyền.
Nàng nâng cốc nước lên, bỏ tất cả những viên thuốc vào miệng nuốt trọn, đoạn bình thản mặc áo ngủ, tắt đèn lên giường nằm.
Tôi từ đâu đến không người biết
Tôi đến nơi nào chẳng ai hay!
Dung mơ hồ văng vẳng tiếng ai hát bên tai, nhìn ra bên ngoài khung trờị Mộng ước tôi không có ở thế gian này, mà ở một nơi nào khác. Rồi mưa gió phủ ập đến, Dung thiếp đi không còn biết gì nữạ
Nào ai có biết được bí mật của vấn đề sống chết ra saỏ Khoảng cách phải chăng là sự cách biệt mong manh. Nhưng tại sao có người ham sống vẫn không được sống cũng như muốn chết nhưng nào có được đâủ Trong giấc hôn mê, Dung bỗng có cảm giác như hàng ngàn người đang lôi kéo, xâu xé nàng ra từng mảnh, Dung đau đớn chống lại một cách tuyệt vọng. Sau cùng nàng mở vội đôi mắt, những hình ảnh chập chờn chung quanh. Người sao đầy nhà thế nàỷ Đầu nặng trĩu đau nhức như búa bổ. Dung lăn lộn trong đau đớn, những tiếng động ồn ào chung quanh, việc gì đâỷ Việc gì đã xảy ra thế nàỷ Mắt hoa đầu váng.
Dung ngã người sang một bên, nàng bỗng nghe tiếng gọi thảm thiết:
- Dung ơi! Dung! Dung!
Dung hé mở mắt, hàng ngàn khuôn mặt của mẹ quay quanh nàng. Dung cố gắng định thần nhìn kỹ, lại nghe mẹ gọi:
- Dung ơi! Sao ra nông nỗi này, hở con?
Dung đã tỉnh dậy, linh hồn đã trở về thân xác này, nàng hiểu rằng mình hãy còn sống, những giọt nước mắt bắt đầu lăn trên má.
- Thưa bà, hãy an tâm, mọi nguy hiểm đã trôi qua rồị - Tiếng vị bác sĩ vang trong taị
- Thưa có cần đưa đến bệnh viện hay không, bác sĩ?
- Không cần lắm, bà hãy để cháu nằm yên, đừng làm cho nó kích động mạnh nhé.
Vị bác sĩ đi rồi, Dung mở mắt ra mơ hồ nhìn thấy mẹ, bức rèm cửa, tủ sách ... Cảnh vật chung quanh, đó là những gì mà Dung đã nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ nhìn lại được nữạ Bà Giang ôm lấy tay con:
- Dung! Tại sao con làm như vậỷ Tại saỏ
Dung không đáp, nàng quay đầu đi, những giọt nước mắt lại trào ra:
- Hãy nói cho mẹ biết đi, tại saỏ
Giọng Dung yếu ớt, nàng chỉ thốt được hai tiếng: - Thi rớt.
Bà Giang lắc đầu:
- Đó không phải là nguyên do chánh, hãy nói thật cho mẹ biết tại sao hở con?
- A! Mẹ.
Nàng đau khổ nhắm mắt lại, trốn tránh tia nhìn của mẹ.
- Thưa mẹ, mẹ đừng hỏi nữa, hãy để cho chị con nằm nghỉ.
Nhược ngồi cạnh, vừa lau mồ hôi cho chị vừa nóị
- Không được, mẹ muốn biết sự thật! Dung hãy nói cho mẹ biết đị
Dung nấc lên, nước mắt lại tuôn ra:
- Không, con không thể nói được.
- Em hãy để cho nó nghỉ đi, để vài hôm nữa hỏi cũng được mà.
ông Giang chen vào, ông không đủ can đảm nhìn khuôn mặt trắng bệch của Dung.
- Không, không thể được, tôi phải tìm hiểu sự thật. Dung! Con nói đi, có việc gì mà con không thể cho mẹ biết?
Dung mở mắt ra nhìn vẻ nghiêm trọng của mẹ, đang đăm đăm nhìn mình, nàng cảm thấy khó trốn tránh, vội nhắm mắt lại, đầu nhức như búa bổ.
- Có phải vì một người con trai hay không? Trong cơn mê mẹ nghe con gọi tên một người, có phải vì hắn không, hở Dung?
- Thưa mẹ, mẹ tha thứ cho con, con yêu anh ấỵ
Dung đau khổ gào to, sự mệt mỏi lại đến, nàng cầu khẩn mẹ.
- Nhưng nó là aỉ
- Anh Nam! Anh Nam! - Nàng vùi đầu vào gối khóc tọ
- Có phải thầy học cũ của con, bây giờ đang dạy ở trường X không?
- Vâng, thưa mẹ, mẹ tha thứ cho con, đừng bắt tội ảnh tội nghiệp.
- Được rồi, mẹ cho con biết, không có ai thương con bằng mẹ cha, có việc gì thì cho cha mẹ biết, chớ làm gì phải chết lận! Mẹ lại không phải là người hủ lậu, nếu chúng con thật sự yêu nhau, mẹ sẵn sàng tác hợp cho hai con mà không ngăn cản. Sao con nỡ nào gạt mẹ ra ngoài cuộc sống của con? Con có việc gì thì cũng phải cho mẹ biết chớ! Trên đời này còn ai thương con hơn mẹ, tận tụy vì con hơn mẹ đâủ Nếu con chết đi, thì mẹ làm sao hiểu được tại sao con chết, mẹ làm sao hiểu được Khang Nam là aỉ Con hãy nghĩ kỹ xem, điều con vừa làm là đúng hay saỉ
- Mẹ, con hiểu rồi! - Dung yếu ớt trả lờị
- Thôi được, bây giờ con hãy nghĩ đi nhé, tin tưởng mẹ, mẹ không bao giờ ngăn cản việc hôn nhân của con, giờ phút nào con muốn là mẹ đồng ý ngay, nhưng phải thương lượng trước với Nam đó nhé.
- Bây giờ con muốn ăn gì không?
- Dạ, cám ơn mẹ, con không đóị - Dung cảm động vô cùng.
Bà Giang nhìn con đi vào giấc ngủ sau giây phút mỏi mệt, bà lấy chăn đắp cho Dung, xong ra hiệu cho Nhược và Lân ra ngoài, đến phòng khách bà lặng lẽ ngồi xuống ghế, nhìn chồng đang ngồi tư lự, bà cười buồn:
- Thật con cái bây giờ coi cha mẹ không ra gì nữa, còn hơn cả kẻ thù, có chuyện gì cũng chỉ nói cho bạn nghe mà thôi, còn mẹ cha thì lại dấu kín.
- ông Nam là ai vậy mẹ? - Lân hỏị
- Tao nào có biết đâủ - Bà giận dữ - Nếu hắn không phải là thần thì cũng là quỷ, nhưng chắc là quỷ thì hơn.
Đoạn bà quay sang chồng:
- Anh! Tại sao chúng ta sanh con mà không sanh lòng?
ông Giang vẫn yên lặng, bây giờ thì ông mới nhìn thấy nỗi bất lực của mình, tất cả những kiến thức cao rộng của mình không giúp ích được gì cả!
- Mãi đến bây giờ tôi mới hiểu tại sao con Dung thi rớt đại học.
Bà Giang bực tức ôm xách tay bước ra khỏi nhà.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Song Ngoại
Quỳnh Dao
Song Ngoại - Quỳnh Dao
https://isach.info/story.php?story=song_ngoai__quynh_dao