Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sói Tài Gái Sắc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 20: Cơn Ác Mộng Bốn Năm Trước…
T
ô San cực lực nhắm mắt lại, không muốn nghĩ đến hoài nghi không hề có căn cứ đó, vừa rồi còn liều mình bảo vệ người đàn ông của mình. Nhưng những suy đoán không chịu nổi này, nhưng lại giống như núi đồi được đắp đầy cỏ xuân, điên cuồng xuất hiện ở trong đầu của cô.
Cô không có cách nào đối mặt, chỉ có thể trốn tránh.
Mà bên này, cả người Lâm Duệ cũng đã hoàn toàn lọt vào trạng thái hôn mê. Lúc này anh chỉ cảm giác thấy trong thân thể lúc lạnh lúc nóng, đầu đau muốn nứt ra, trong cổ họng giống như lấp đầy bông, đừng nói là thành tiếng, ngay cả hô hấp cũng cảm thấy khó khăn.
Trong thoáng chốc, anh giống như trở về bốn năm trước, ngày mà đã thay đổi vận mệnh của anh…
Một ngày kia, trùng hợp là ngày giỗ mẹ anh sau tám năm qua đời, sau khi bái tế ở nghĩa trang anh một mình trở về, tâm tình bị đè nén, không khéo lại thấy Tô San nhảy nhảy nhót nhót chạy tới, như dâng bảo vật đưa giấy khen ra.
“Anh, hôm nay anh đi đâu vậy? Buổi sáng mẹ và chú Lâm cũng em đi tham gia cuộc so tài thư pháp, em được giải nhì nha!”
Giọng nói của cô hưng phấn làm sao, ánh mắt của cô hân hoan vui vẻ làm sao, nụ cười của cô chói mắt làm sao, mà mẹ của anh thì sao? Đang lẻ loi trở chọi nằm trong nghĩa địa lạnh lẽo, không người nào hỏi thăm.
Anh thì sao?
Lại bị cha ruột không thèm ngó tới!
Cảm xúc tức giận và bất bình, giống như ma quỷ, chặt chẽ khống chế tâm thần của Lâm Duệ.
Dựa vào cái gì……
Dựa vào cái gì……
Mẹ tự sát, sau đó người thứ ba Tâm Di và cái đứa nghiệt chủng Tô San này, dần dần từng bước từng bước tiến vào chiếm đoạt vị trí ngày trước là của anh và mẹ anh. Thậm trí còn trải qua hạnh phúc như vậy!
Một ý niệm điên cường dâng lên. Giết cô phá hủy hạnh phúc của bọn họ!
Lâm Duệ cười, nắng ấm chói lọi trong ngày đông, trong nháy mắt làm choáng váng mắt Tô San.
“Thật sao? San San lợi hại như vậy sao, anh xem một chút.”
Tô San ngơ ngác nhìn nhìn người xinh đẹp trước mắt thật không giống anh của mình.
Thật sự là anh ấy đang nói chuyện với cô đúng không?”
Anh thế nhưng… Thế nhưng lại gọi cô là San San?
Một khắc kia, Tô San hạnh phúc lâng lâng, trong đầu chỉ có bảy chữ - trời cao không phụ người có lòng.
“Vâng!” Cô vui sướng đồng ý một tiếng, giống như một con chim được thoát tù đày vậy, chạy thật nhanh tới! Làn váy màu xanh ngọc tạo một đường vòng cung xinh đẹp trên không trung!
Vậy mà, một khắc sau, mộng đẹp của Tô San liền bể!
Lâm Duệ nhận lấy giấy khen của cô, vẫn cười nhìn cô, vẫn cười.
Lúc đầu Tô San còn ngây ngốc cười ngây ngô với anh. Nhưng, từ từ, nụ cười của Lâm Duệ lại lộ ra vài phần cổ quái, mơ hồ lộ ra dữ tợn đáng sợ.
Trực giác Tô San cảm thấy không đúng, theo bản năng muốn lui về sau, không ngờ, một khắc sau liền bị Lâm Duệ hung hăng bóp chặt cổ cô, nhấc lên trên không!
“A!” Tô San không khỏi sợ hãi thét chói tai! Không ngừng liều mạng giằng co, khóe mắt ngấn lệ, chỉ có thể nhìn vẻ mặt vặn vẹo của Lâm Duệ!
Dần dần cô cảm thấy hô hấp càng ngày càng mệt, khó khăn, là Lâm Duệ không có chút ý muốn thả cô ra, chút ánh sáng trong mắt chỉ có thể nhìn thấy Lâm Duệ tràn đầy sát ý, ánh mắt nham hiểm hung ác. Một khắc kia, thật sự cô có cảm giác băng vỡ xâm nhập vào trong máu, theo mạch máu lan tràn đến từng tấc trên cơ thể cô, thập chí là xông vào lục phủ ngũ tạng.
Tô San chậm rãi nhắm mắt lại, khóe mắt có một giọt lệ rơi xuống, cũng không dám chần chờ, liều mạng dùng chút sức lực cuối cùng trên người, ra sức đá một cước vào bụng của Lâm Duệ!
“Ưhm!” Lâm Duệ rên lên một tiếng, nhất thời tay thả lỏng nhưng lại kéo Tô San đến bên hồ bơi!
Bọt nước văng khắp nơi, ánh mặt trời chiếu chói mắt, tội ác và sự xấu xa đang trình diễn.
Cảm giác đau đánh tới càng kích thích huyết tính bạo ngược trong đáy lòng người đàn ông. Anh ‘a’ gầm nhẹ một tiếng, nhào tới lần nữa, thừa dịp Tô San vẫn còn ho khan lại hung hăng ấn đầu cô vào trong nước!
Đi tìm chết đi! Đi tìm chết đi!
Hiện tại trong đầu của anh chỉ vang vọng hai chữ này, trước mắt đỏ tươi một mảnh……
Hình như xung quanh có vô số người kéo anh, khuyên anh, nhưng anh hoàn toàn không nghe được, anh đã hoàn toàn bị một người khác không chế, cử chỉ điên rồ!
Khi Lâm Gia Thịnh chạy vào, nhìn thấy chính là một màn như vậy!
Con trai bị ma nhập, cùng với…con gái sắp chết!
Ông gầm lên xông tới, khuyên cũng không khuyên một tiếng, trực tiếp cầm một con dao bổ về phía gáy Lâm Duệ.
Trước mặt Lâm Duệ tối sầm, ngay sau đó cả người xụi lơ trượt vào trong nước…
Khi anh tỉnh dậy, là bị một thùng nước lạnh xen lẫn đá ở trong dội cho tỉnh.
Lâm Gia Thịnh nhìn anh, trong mắt không có vẻ thân cận và tâm tình do dự phức tạp như trước mà chỉ còn lại chán ghét.
Lâm Duệ ho khan miễn cưỡng ngồi dậy, tựa vào chân tường, cúi đầu cười, trên mặt đỏ ửng của nhiễm bệnh.
“Cha, cuối cùng người cũng có tính toàn hoàn toàn vứt bỏ người con trai là tôi rồi hả?” Anh từ từ lẩm bẩm nói: “Cũng được thôi, dù sao người cũng có hai đứa con, ném đi một đứa cũng không tính là gì……”
“Không, ta chỉ có một người con trai ruột. Nhưng từ hôm nay trở đi, Lâm Gia Thịnh ta cũng chỉ có một người con gái.” Ánh mắt Lâm Gia Thịnh lạnh lẽo, chậm rãi ngồi chồm hổm xuống, đưa ột phong thư to: “Xem một chút đi, xem xong rồi anh đã đi cùng với cảnh sát ở bên ngoài…”
Lâm Duệ cả người cứng ngắc, trong nháy mắt cũng không có hơi sức nắm lấy một tờ giấy mỏng này.
“Cha… Cha báo cảnh sát?” Anh thật sự nổi giận, mà trong tức giận mơ hồ còn xen lẫn một chút sợ hãi.
Trước kia anh động thủ với Tô San không phải là đều không có việc gì sao? Tại sao lần này…
“Tôi… nhưng tôi là con trai ruột của ông a! Làm sao ông dám…” Tiếng nói của anh run run.
Lâm Duệ khi đó dù sao cũng chỉ mới hai mươi, học đại học cũng chưa tốt nghiệp, nói toạc ra, cũng chỉ là một đứa bé choai choai mà thôi.
Anh biết tội danh mưu sát là gì, cũng biết ảnh hưởng bao nhiêu tới tiền đồ của mình, cũng biết – Lâm Gia Thịnh sẽ hoàn toàn không xen vào chuyện của anh nữa…
Đối mắt với ánh mắt tố của của Lâm Duệ, Lâm Gia Thịnh không chút cử động, mặt không hề thay đổi, chỉ thản nhiên nói: “Đây là do anh giao gió gặt bão.”
Lâm Duệ giật mình trong chốc lát, đột nhiên cười to lên: “Ha ha ha ha, được, được, được, tốt một câu gieo gió gặt bão!”
Đột nhiên anh thu lại nụ cười, trên mặt đều là căm hận trần trụi, thậm chí ước gì muốn đồng quy vu tận, đoạt tuyệt quan hệ.
“Ông đã không sợ chuyện xấu trong nhà bị bêu ra ngoài, vậy tôi còn sợ cái gì? Chờ đến trên tòa án, liền kêu người dân toàn thành phố đến xem một chút, xem con gái riêng của Lâm Gia Thịnh ông trông như thế nào!”
Hẳn là cho đến bây giờ đứa nhỏ này vẫn cho rằng San San là con gái ruột của ông, thậm chí còn tính toán coi đây là uy hiếp, để cho ông thân bại danh liệt… Lâm Gia Thịnh thất vọng nhìn Lâm Duệ, đáy lòng chợt dâng lên một cỗ mệt mỏi nồng đậm.
Con trai như vậy, ông muốn không nổi, cũng không muốn nữa…
“Chờ anh xem xong lá thư này, hi vọng anh còn có thể giữ vững phần cốt khí này.” Lâm Gia Thịnh lắc đầu một cái, từ từ đi ra ngoài.
Lâm Duệ dựa vào bên tường, trong nội tâm không muốn nhưng cuối cùng vẫn vươn tay lấy cái túi giấy kia, rút một tời giấy từ bên trong ra, vội vã nhìn qua.
Chốc lát sau, từng khớp xương tỏng tay dần vô lực rũ xuống, kèm theo tiếng nỉ non của Lâm Duệ: “Tại sao… Tại sao lại như thế….”
Ánh sáng chiều tà chiếu vào trong căn phòng u tối, trong đó một mảnh lạnh lẽo, vẻ mặt mất hồn của anh nhìn lên mấy chữ trên trang giấy – “Giấy giám định kiểm nghiệm DNA”.
……
“A!” Lâm Duệ đè nén mà khổ sở buồn bực kêu thành tiếng, đột nhiên mở mắt ra, vụt một cái ngồi thẳng người dậy, mồ hô lạnh trên mặt nhỏ thành giọt.
Ellen kinh hãi vội vàng tới đỡ anh: “Sao vậy? Gặp ác mộng?”
Đôi mắt Lâm Duệ trống rỗng, trong nháy mắt mất đi tiêu cự, qua hai giây, mới đột nhiên dùng sức kéo cổ tay Ellen: “San San đâu?”
Sợ như vậy, luống cuống hốt hoảng như vậy……
Ellen hơi suy nghĩ một chút liền hiểu chuyện gì xảy ra, vội vàng trấn an nói: “San San không có việc gì, cô ấy chỉ đi Yên Bắc, không có việc gì…”
“Oh, đi Yên Bắc…” Lâm Duệ mới thở ra, mắt bỗng dưng trừng lớn: “Cái gì? Sao cô ấy lại đi Yên Bắc?”
“Không phải, cô……” Ellen vội vàng muốn giải thích, nhưng lời nói còn chưa ra khỏi miệng liền thấy Lâm Duệ nhanh chóng rút ống truyền dịch trên tay ra, sắc mặt âm trầm sải bước đuổi theo.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sói Tài Gái Sắc
Phúc Tiểu Thanh
Sói Tài Gái Sắc - Phúc Tiểu Thanh
https://isach.info/story.php?story=soi_tai_gai_sac__phuc_tieu_thanh