Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sau Ðêm Bố Ráp
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 18
Q
uít ở nhà nuột mình được hai ngày thì có khách.
Người khách nầy đến một cách bất ngờ, khiến nó vừa kinh ngạc, vừa sợ hãi hết sức.
Thoạt tiên nó toan đóng cửa lại, làm như nó là một tù nhơn vượt ngục và người khách ấy là một thám tử đi lùng bắt nó. Nhưng đã trễ quá rồi, nên nó đành nhẫn nại chịu số phận, ú ớ hỏi:
- Bà..bà Nết... ai chỉ...
- Đừng hỏi vô ích. Cứ đoán mà hiểu ai chỉ nhà bồ cho tôi biết.
Quít vẫn đoán biết rồi, nhưng không tin lắm là thằng Ngân lại giỏi đến thế. Nó càng sợ hơn vì câu đáp úp mở của khách xác nhận điều nó đoán biết.
- Tôi đến đây với thiện chí của thằng Ngân và của tôi. Xin cho bà hay rằng thằng Rắc đã bị trừng trị nặng và bị thanh trừng khỏi tổ chức. Nó đã tự động ngược đãi bồ, làm cho bồ sợ mà trốn nên thằng Ngân quyết giết nó lận.
Vậy thằng Ngân nó đã xử sự một cách biết điều còn sai tôi đến xin lỗi bồ về tội nó không nắm vững em út của nó. Nó long trọng hứa bồi thường xứng đáng cho bồ một số tiền lớn mà tôi mang theo mình đây, bồi thường ngay đây. Và nó đề nghị mời bồ trở lại làm việc, như không có chuyện gì xảy ra.
Quít đã hết sợ. Nàng lắc đầu nói:
- Không!
- Thằng Ngân nó cũng dự liệu trường hợp bồ từ chối nên nó nhắn lời rằng thiện chí của nó như vậy mà bồ còn chưa nhận thì bồ đã có ý muốn tách riêng trước khi bị thằng Rắc phá đám, và vì vậy là nó sẽ không chịu trách nhiệm nào về những gì sẽ xảy ra.
- Những gì sẽ xảy ra?
- Thì bồ cứ đoán mà biết.
- Tôi đã quyết bỏ nghề. Nó không có quyền. Nó quên luật trong giới rồi à?
- Có gì chứng tỏ rằng bồ bỏ nghề?
- Thì nó phải dọ mà biết chớ.
- Cho dẫu vậy đi nữa, nó cũng có thể kéo bồ lại, bằng đủ cách, bồ nên biết cho.
- Tôi đã quyết định rồi.
- Tùy bồ. Nhưng để bồ đừng nghĩ là tôi nói láo, xin cho bồ xem bằng chứng.
Khách nói xong, mở xắc rút ra 5 ghim giấy, đặt lên bàn rồi thêm:
- Bồ chỉ phải đưa tay ra thì số tiền 25 ngàn nầy thuộc về bồ ngay.
Quít nhìn trừng trừng năm ghim giấy bạc.
Khách nhìn thấy mắt chủ nhà sáng lên, nói thêm để thúc giục quyến rũ:
- À, quên một chuyện. Cái ông chủ xưởng bóng đèn đã cho bồ mỗi lần y nguyên một ghim và đã trở lại với bồ năm lần đó, bồ còn nhớ hay không?
Quít không làm sao quên được người đàn ông trạc 30 tuổi ấy, người Tàu lai, nhưng rất hào hoa phong nhã.
- Ấy, ông ấy trở lại kiếm bồ hoài, giới thiệu đứa nào ổng cũng lắc đầu. Ổng hứa thưởng thằng Ngân 5 ghim nếu mời được bồ trở về. Ổng rất ân hận chưa kịp nói với bồ cái gì hết và hứa gặp bồ lần nầy, ổng sẽ đề nghị chuyện lâu dài.
Không, Quít không bị sự rù quến của khách mê hoặc, vì nàng biết bọn đàn ông trác táng nhiều quá rồi. Lâu dài thật lâu dài của họ là ba tháng.
Nhưng năm ghim giấy bạc sao mà y như là bùa mê?
Quít nghĩ rằng nó ra đi, nó không phản bội Hai Tâm chút nào, vì họ chưa có gì với nhau. Bất quá là hắn sẽ buồn thêm một năm nữa, cộng vào bốn năm trước đây thôi chớ hắn cũng chẳng chết chóc gì.
Nó cũng không phản bội với chính nó vì nó vẫn muốn sạch muốn thơm, nhưng nghèo quá, biết sao bây giờ.
Nết đọc được thèm muốn trong mắt của Quít nên lại tấn công thêm bằng cách đưa tay ra toan
lấy tiền lại.
- Nhận nha bồ. Bằng không thì nói ngay để tôi còn đi lo nhiều công chuyện khác.
Quít làm thinh nhưng trí nàng làm việc tới tấp. Giây lâu nàng nói:
- Thôi, bà cứ lấy tiền lại, tôi đã quyết tâm rồi.
Quyết định xong, và nói xong câu ấy. Quít nghe nhẹ cả người. Nhưng đưa mắt đi nơi khác, sợ tiền gợi ham muốn trở lại, không hối tiếc, nhưng vẫn phải tránh quyến rũ.
Khách há miệng trố mắt nhìn chủ nhà rồi hỏi:
- Thật à? Bồ có điên hay không?
- Có lẽ tôi điên rồi. Nhưng tôi muốn điên như vậy.
- Bồ sẽ tiếc.
- Có thể.
- Bồ sẽ hối hận.
- À, cái đó thì không.
- Bồ sẽ khổ.
- Không sợ.
Quít đã nói láo ở câu trả lời thứ ba. Nó sợ Ngân phá đám ghê lắm. Nếu thằng Ngân mà dở thủ đoạn nào trong xóm nầy, thì nó không mong được Hai Tâm cho nương náu nữa. Như thế, công tu luyện của nó sẽ vứt đi vì nó phải trở về với thằng Ngân mà không được đồng xu nào cả trong số bạc 25 ngàn mà Ngân biếu nó hôm nay.
Nghĩ thế, nàng bỗng đâm ra hối tiếc, nhưng không gọi người khách trở lại được nữa vì ả ta đã đi xa rồi.
Hôm nay, hăm lăm ngàn bạc mà Quít đã thấy trong mấy phút, nhuộm màu xám xịt lên toàn thể căn nhà luộm thuộm nầy, y như cảm giác của nàng ngày nàng mới tới đây lần đầu. Vẻ luộm thuộm có thật ấy đã được hào quang đạo đức của Tâm xóa mờ lần lần đi nhưng hào quang của tiền bạc còn sáng hơn nhiều.
Quít nghĩ những điều trên đây rồi ngẩn ngơ cho lòng nàng. Nàng cứ ngỡ lòng nàng đã được lóng phèn rồi, và cặn bã sẽ nằm yên dưới đáy cho tới mãi mãi, không dè một tí dao động đủ làm cho nước vẩn đục lên.
Công việc nhà hôm nay, nàng cũng thấy cực nhọc hơn và nàng làm việc không hứng khởi như khi mới đến.
Nàng nhớ Ngọc Nga và Cẩm Lệ vô cùng. Nhìn cái miệng có duyên của hai tiểu thơ giả hiệu ấy, dầu sao cũng mát con mắt hơn là nhìn cái miệng ăn trầu của mấy thím trong xóm nầy.
Sau bữa cơm tối, Quít buồn quá, đóng cửa lại chớ không la cà ở các nhà trong xóm để mua chuộc cảm tình của họ như hổm nay. Ừ, họ ưa ngồi lê đôi mách, nàng phải làm y như họ mới ở yên được.
Lười mang ghế bố ra, Quít nằm trên chõng của Hai Tâm, định ngủ luôn trên đó.
Ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn dầu gợi nhớ buổi đại đàm giữa Hai Tâm và nàng trong đêm đầu rồi gợi nhớ bữa cơm gia đình đầu tay của họ trong nhà nầy, với tất cả những gì mà cả hai đều đã nhắc lại cho nhau ngậm ngùi: Xóm Bên Cỏ với những bữa cơm chiều ngoài trời lộng gió, trên sân sau của nhà sàn trông xuống rạch Bông, với gương mặt thân yêu của hai bực từ mẫu.
Lâu lắm rồi, Quít đã quên mất mẹ nàng. Có, nàng còn nhớ đến bà, nhưng không nhớ sâu sắc, không nhớ đến héo lòng như hôm nay, mẹ nàng phải bỏ xóm vì nàng cuốn gói theo trai. Như bà mà biết được hoạt động của nàng sau đó, chắc bà đã tự tử chớ chẳng chơi.
Đây là lần đầu mà Quít tự hỏi linh hồn con người có bất diệt chăng? Tuồng hát mà nàng đã xem, chuyện cổ tích mà nàng đã nghe bà ngoại của nàng rồi mẹ của nàng kể, tất cả đều xác nhận rằng có.
Hồn mẹ nàng chắc còn lảng vảng đâu đây, và có lẽ đang hồi hộp lo sợ nàng ngã trở lại.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sau Ðêm Bố Ráp
Bình Nguyên Lộc
Sau Ðêm Bố Ráp - Bình Nguyên Lộc
https://isach.info/story.php?story=sau_em_bo_rap__binh_nguyen_loc