Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ôi Đàn Bà
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 19
D
ến East Street, tôi hướng xe vào một con đường không đề tên nằm phía sau một khách sạn đã xuống cấp và thả bộ lên hướng bắc, đến khu vực của người da đen. Tại đây, tôi cảm giác có nhiều cặp mắt thiếu thiện cảm dòm ngó, tất nhiên tôi bắt đầu chú ý đến họ. Tôi tiến đến trước, mở ra một con lộ có nhiều sắc dân đang đứng hai bên đường, tôi tìm kiếm một cửa hàng và gặp một nơi cuối góc Southern Beach.
Tôi đang lưỡng lự, thì một bàn tay đen đúa làm hiệu, ngoắc tôi vào trong hai cánh cửa thông, nơi có một ông lão người da đen ăn mặc xềnh xoàng, trán vồ, tóc xoắn và cặp mày chổi rễ bạc phơ bước ra:
- Thưa quý ông cần điều chi ạ? - Lão hỏi.
Tôi bước tới gần ông ta:
- Tôi muốn mua một khẩu súng. - Tôi bảo nhỏ.
Lão sẽ làm gì, gọi cảnh sát hoặc tống tôi khỏi cửa? Mặc xác lão, không quan trọng.
- Vâng được, thưa ông.
Biểu hiện của lão không khác hơn khi tôi hỏi mua một lọ cắm hoa hay chiếc đồng hồ cũ.
- Một khẩu súng bắn đạn thật? Có thể ông đang cần một khẩu súng ngắn, thưa ông? Ở đây, tôi có một khẩu súng nòng 22 ly vừa mới mua. ông có chọn nó không?
- Tôi muốn một khẩu... súng lục.
Lão cười, chìa hàm răng vàng khứu như nút bấm máy đánh chữ.
- Thưa đúng ạ... Ở thời đại chúng ta, rất nhiều người muốn có súng, đấy là một cách để sống, để tự bảo vệ. Tôi muốn đề nghị một giá đặc biệt. - Lão soi mói tôi, từ đầu đến chân. - Nó có hơi cao, nhưng là loại vũ khí vượt tầm cỡ thông thường. Một khẩu tự động 338 mới toanh của cảnh sát.
Tôi không biết phải diễn đạt thế nào. Tôi chỉ cần thứ vũ khí có thể giết được Vidal mà thôi, nhưng đây là chuyện không nói huỵch toẹt cho lão già này.
- Thế thì...
- Trăm ba mươi đô la, nhé? Một vũ khí tuyệt đẹp, thưa ông. - Cặp mắt đen láy của lão luôn luôn nhìn tôi.
Lão bước ra khỏi quầy, và trong khi đứng quay lưng để chờ trong vài phút, tôi cảm thấy những con mắt tò mò đang xiên nướng vào tôi.
Lão đen trở ra và đặt khẩu súng trước mặt tôi.
Tôi đăm đăm nhìn nó, không một chút cảm giác, đấy cũng chỉ là thứ vũ khí. Một luồng điện mạnh chạy dọc sống lưng, lúc tôi quan sát bộ máy cò, cái nòng súng và chất thép xanh rờn của nó.
- Ông cư ngụ trong vùng này, phải không? - Lão đen hỏi. - Ba mươi năm trước nó rất dễ chịu, giờ thì trở nên nguy hiểm. Mọi người rất lo sợ và đến đây mua súng để tự bảo vệ. Với khẩu súng thuộc loại này, - lão cầm khẩu súng lên và vuốt ve, nâng niu nó, - ông có thể ngủ yên. Bảo đảm ông không gặp nguy cơ nào cả.
- Tôi dốt sử dụng vũ khí, - tôi thú nhận, giọng khản dặc, - làm ơn chỉ giúp...
Mười phút sau, tôi bước ra vùng gió táp. Lần đầu tiên trong đời, tôi có một khẩu súng đã nạp đạn trong túi.
Tôi quay trở lại trụ sở gia đình Vidal hồi mười giờ bốn mươi lăm. Lúc xuống xe, tôi trông thấy Fontane và một người béo tròn, tôi đoán chắc là chuyên gia, đang bước xuống các bậc thang trong nhà, họ vừa đi vừa nói chuyện hăng say. Fontane cúi tới trước, bộ mặt choẹt đầy lo lắng của ông đang nuốt chửng những câu nói của lão chuyên gia. Khi họ đã lên xe và khuất dạng, thì Dyer xuất hiện. Trông thấy tôi, hắn bước vội xuống cầu thang và gặp tôi.
- Anh đã ở đâu? - Hắn hỏi.
- Tôi có nhiều việc phải làm. Có tin tức gì không?
- Cả hai chỉ đoán là chứng suy nhược thần kinh. Đúng là lang băm! Nhưng dù sao, Fontane cũng đã nói với “khúc xương xẩu” rồi. Lão đang trở về.
Một đợt gió mạnh kéo theo mưa, buộc hắn rút lui và tôi cũng theo hắn, bước vào tiền sảnh.
Mưa đã rơi như thác đổ.
- Mẹ kiếp! - Dyer nói to. - Tôi cứ nghĩ nó không tới đây. Nửa giờ trước, người ta thông báo lão đang vào bờ. Anh đã nghe rồi chứ?
Bão là nỗi lo cuối cùng của tôi.
- Một chứng suy nhược thần kinh?
Hắn nhún vai:
- Chà, phải che chắn bất cứ thứ gì, đúng không? - Hắn ngước mặt nhìn bầu trời nặng trĩu mây đen. - Người ta nói, trận bão này khủng khiếp hơn các năm trước. Tôi phải đốc thúc bọn biếng nhác đóng chặt hết các cửa nẻo.
Hắn hất đầu làm hiệu cho tôi, rồi bước ra mưa, chạy nhanh về phòng làm việc. Tôi từ từ bước lên bục thang, rồi đi vào phòng làm việc của mình.
Connie đang đứng trước điện thoại, kẹp trong tay chiếc sandwich đang ăn dở:
- Được, hay lắm. Tôi sẽ lo các số chiếu khán. - Nàng nói, trước khi gác máy. - Em vừa xong một hồ sơ, thưa ông Burden. - Nàng cười rạng rỡ. - Em gửi Potter đi tìm các chiếu khán thuộc về ông bà Lu Mayer.
Tôi không biết nàng muốn ám chỉ hồ sơ nào và tôi cũng bất cần phải cuống quýt. Tôi gật đầu lấy lệ.
- Cô làm tốt lắm. - Tôi nói. - Có còn cái gì nữa không?
- Có một hồ sơ...
Tôi chỉ nghe một bên tai “Lão trở về” lúc nào? Tôi phải biết mới được. Ấn ngón tay lên nút bấm máy nội đàm.
- Burden đây. - Tôi nói, khi nghe Dyer hỏi. - Ông bảo lúc nào ông Vidal trở về. Tôi có phải giữ một chỗ cho ông ấy không?
- Ông ấy đang trên đường về. - Dyer đáp. - Và sẽ đến lúc sáu giờ sáng mai. Tôi đã thông báo cho tài xế. Anh không phải lo gì cả.
Do bản năng, bàn tay tôi cho vào túi, sờ sẫm cái báng súng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ôi Đàn Bà
James Hadley Chase
Ôi Đàn Bà - James Hadley Chase
https://isach.info/story.php?story=oi_dan_ba__james_hadley_chase