Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nữ Công Tước Xấu Xí
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 18
T
háng 4 năm 1815. Vũ hội mở màn trong mọi mùa lễ hội luôn là sự kiện hấp dẫn nhất vì một số lý do, một vài lý do thì hiển nhiên nhưng số khác lại quá bí hiểm. Các quý cô trẻ lần đầu tiên ra mắt xã hội thượng lưu sẽ xuất hiện đầy đủ, và hơn thế, thành phần của giới thượng lưu cũng lộ ra. Ai đang để tang và ở lại vùng quê? Cuộc hôn nhân nào trở nên hỗn loạn tới mức vợ chồng phải xa cách? Ai thua tiền cá ngựa nhiều tới mức mặc một chiếc áo lỗi thời?
Brummel cũng đã xuất hiện hoàn hảo trong một bộ cánh đen trắng trong một vũ hội mở màn. Petunia Stafford cũng đã khoe mái tóc xoăn ngắn khiến cô trông như một cô bé phù phiếm nhưng lộng lẫy trong một vũ hội mở màn, và cũng trong một vũ hội như thế, Phu nhân Bellingham đã xuất hiện trong một cái chân váy ướt (và cho đến giờ vẫn có người hỏi liệu cô ta có mặc váy lót hay không). Theo quyết định bỏ qua vũ hội mở màn mùa hội năm 1815. Xuất hiện như thế quá lộ liễu, và cô tự định ra một luật lệ bất thành văn là Nữ Bá tước Islay không bao giờ làm những việc lộ liễu.
Tất nhiên cô đã được mời. Khi mọi người biết rằng vòng sắt gõ cửa đã được thay mới ở số nhà 45 quảng trường Berkeley, báo hiệu Theo đã đến ở, thiệp mời đã ùa về. Có nhiều người chỉ nhớ đến cô một cách mơ hồ vì cô đã cưới khi mùa vũ hội năm 09 mới diễn ra một nửa, và sau đó không bao giờ xuất hiện trở lại giới thượng lưu Luân Đôn nữa. Họ khao khát muốn tự mình đánh giá về sự xấu xí của cô.
Nhưng cũng có những người đã tới thăm thủ đô của nước Pháp, hoặc nghe tin tức ở đó, và họ tự tin nhắc nhở mọi người rằng vịt con xấu xí – và cả những nữ công tước – thỉnh thoảng cũng biến thành thiên nga. Trên thực tế, Theo quyết định không chỉ bỏ qua vũ hội mở màn mà còn chờ đến hết ba tuần đầu. Cô đã quyết định xuất hiện lần đầu tái xuất xã hội Anh trong một vũ hội do Cecil và Claribel chủ trì.
Claribel vẫn ngu ngơ một cách vui vẻ như một thập kỷ trước. Vẻ xinh xắn mọng nước của cô ta không đẹp lên theo tuổi tác, cô ta bắt đầu giống một bông hồng héo, loại hoa nở bung trước khi mọi cánh hoa rụng xuống. Và cũng như Cecil, vòng eo cô ta đã phình ra một cách đáng kể. Mặt khác, vẻ mảnh mai góc cạnh và những đường nét mạnh mẽ của Theo đã định hình ở tuổi hai mươi. Cô biết rằng trông mình chưa bao giờ đẹp hơn, nhưng mỗi lần nghĩ vậy, cô lại thấy nuối tiếc bởi mẹ cô sẽ ghét cay ghét đắng thói tự kiêu phù phiếm đó. Thật sự đáng kinh ngạc khi mẹ của một người đã ra đi, nhưng giọng nói vẫn liên tục văng vẳng bên tai họ.
~*~ Khi ông bà Pinkler Ryburn mở vũ hội, chủ đề trên môi tất cả mọi người là Nữ Bá tước Islay. Người ta kháo nhau rằng nữ bá tước đã chấp nhận lời mời của em họ.
“Chúng ta có mời ngài Tinkwater không nhỉ?” Claribel hỏi chồng, nhìn quản gia đưa một vị bá tước say xỉn vào nhà, vị bá tước đó đi lại mà chẳng cần đến sự thăng bằng. “Không,” Cecil nói, “Có khối người mà chúng ta không mời ở đây, em yêu.” Anh siết cánh tay Claribel và quay người lại để chào ngài Tinkwater.
Nhưng đến lúc họ quyết định ngừng tiếp khách, vẫn không có dấu hiệu của Phu nhân Islay. Họ chỉ vừa mới đi hết cầu thang xuống phòng vũ hội thì có một âm thanh lớn vang lên sau lưng. “Theo đấy,” Celcil nói, quay lại để nhìn lên cầu thang. “Tất nhiên, cô ấy sắp xếp việc tiến vào một cách hoàn hảo.” Và rồi… “Khỉ thật!”
Claribel đang định quở trách anh ta vì nói năng tục tĩu trước mặt mình nhưng thay vào đó, cô há hốc cằm. Người phụ nữ đứng ở đầu cầu thang, nhìn xuống họ với một nụ cười mỉm thể hiện vẻ tự tin tuyệt đối, trông như một nữ thần vừa từ Paris giáng xuống Trái Đất. Cô ta toát lên vẻ lộng lẫy không thể tả được bằng lời mà đơn giản là không thể học được – Claribel biết một cách buồn sau khi đã nỗ lực vô số lần.
Váy của Phu nhân Islay chắc chắn được làm bởi loại vải có giá trị bằng tiền trợ cấp cả quý của Claribel. Đó là lụa taffeta màu hồng ngọc trai thêu chỉ vàng. Ngực cô ta chỉ được che hờ, và từ ngực, váy đổ xuống đất một cách xinh đẹp đến ảm ảnh. Sắc hồng tôn lên màu tóc của cô ta – màu hổ phách cháy với brandy và hoa mao lương. Giá mà cô ta thả nó quanh mặt và tạo ra vài lọn tóc xoăn quyến rũ! Claribel thầm nhớ phải kể riêng cho cô ta về máy uốn tóc mới ra. Chính cô cũng có những lọn tóc xoăn đáng yêu bồng bềnh bên tai.
Kể cả vậy, tối nay nữ công tước có một vẻ gì đó hết sức lộng lẫy, gần như mê hoặc. Điểm nhấn trong trang phục của cô ta là một chiếc áo khoác nghiêm trang sáng rực rỡ dưới ánh đèn, như thể được làm từ lông thú. “Khỉ thật,” Cecil nhắc lại, giọng thì thào.
Cô liếc nhìn chồng và ngạc nhiên khi nhận ra rằng mắt anh đang sáng lên vẻ tán thưởng mà cô đã quen thấy dành cho cơ thể khá đẫy đã của mình. “Em thấy không việc gì phải nói bậy hết,” cô nhận xét rồi đi đón khách. “Trông cô tuyệt quá, Phu nhân Islay,” cô nói với Theo một cách thật lòng, rồi tiếp, “Váy của cô thật lộng lẫy. Cô có muốn Jeffers cất áo khoác đi không? Tôi sợ rằng là nó khá nóng, dù rất đẹp.”
Cecil đang cúi người hôn bàn tay đeo găng của Theo. “Ôi không,” anh nói trước khi Phu nhân Islay kịp trả lời, “Anh khá chắc là Theo định mặc áo choàng ít nhất một phần buổi tối,” giọng anh có vẻ thích thú. “Nếu cô chắc là mình sẽ không bị nóng,” Claribel nói một cách do dự, nhìn áo choàng. Từ vai Phu nhân Islay, nó xòe xuống đất, trông nhẹ nhàng một cách đáng ngạc nhiên. Áo được lót vải lụa hồng lộng lẫy, còn bên ngoài… “Nó được làm từ cái gì vậy?” Claribel không thể không hỏi khi vươn tay chạm vào nó.
“Anh đoán được đấy,” Cecil xen vào, vẻ thích thú trong giọng càng mạnh mẽ hơn. “Ồ, thật à?” Theo bình luận. “Vậy nói cho tôi nghe xem tôi có quá lộ liễu không?”
Claribel không hiểu cô ta muốn nói gì. Nhưng Cecil – Celcil thông minh – rõ ràng là hiểu vì anh ta phá ra cười. “Lông tơ thiên nga,” anh ta nói, “Lông tơ thiên nga lộng lẫy, và mọi người đàn ông và phụ nữ trong căn phòng này đã chú ý đến chiến thắng của cô.”
“Tôi không thể kiềm chế,” Theo nói với một nụ cừi thêm phần hấp dẫn vì hiếm khi nở ra. “Cô thật may mắn khi có người chồng như vậy,” cô nói với Claribel, “Một người đàn ông hiếm hoi biết chuyện cổ tích.” “Tôi biết, tất nhiên, tôi biết,” Claribel nói, hơi ấp úng. Ở Phu nhân Islay có vẻ gì khiến người ta ngã lòng. Đầu tiên là cô ta quá thanh lịch. Và mái tóc khắc khổ của cô ta, mà đáng nhẽ phải trông khủng khiếp, lại trông gợi cảm, dù Claribel chẳng thích từ đó chút nào.
Thêm vào đó, giờ cô nhận ra rằng váy của cô ta mỏng một cách tai tiếng. Không ngạc nhiên khi cô ta không lo bị nóng. Khi Phu nhân Islaey quay lại để chào Scarborough, Claribel đã thấy rõ hình dáng cẳng chân của cô ta. Cô nén tiếng thở dài. Tất nhiên là cô yêu ba đứa con dễ thương của mình, nhưng mang thai chúng ảnh hưởng trầm trọng đến cơ thể cô. Cô cảm thấy mình như một cái gối cắm kim bị nhồi quá tay vậy.
“Trông cô ấy tuyệt nhỉ?” chồng cô nhận xét. “Em thấy cô ấy mặc hơi ít,” Claribel nói, có chút tổn thương.
Cecil nắm lấy bàn tay đeo găng của cô và nâng lên môi. “Em không thể nghĩ rằng anh thấy Theo hấp dẫn như em chứ?” “Cơ thể cô ấy hoàn hảo,” nói một cách khao khát, “Hoàn hảo.”
Anh dựa sát vào cô. “Đàn ông không quan tâm đến điều đó đâu, bông hoa mao lương ngọt ngào của anh.” Claribel đảo tròn mắt.
“Cô ấy lạnh lùng,” anh nói nhỏ hơn, “Anh ngưỡng mộ cô ấy, nhưng không ghen tị với người đàn ông mà cô ấy cưới. Nhìn cô ấy mà xem.” Cả hai quay lại, thấy nữ công tước đang đứng giữa một nhóm đàn ông ép chặt vào nhau như các đồng xu ở hộp quyên góp tiền của nhà thờ.
“Họ mê mẩn, hứng thú, thậm chí cả ngưỡng mộ,” Cecil nói, “Nhưng anh cũng đã thấy phản ứng đó ở Paris vô số lần. Nếu em hỏi anh, đó cũng là lý do chẳng bao giờ có vụ tai tiếng nào về cô ấy trong sáu năm qua. Chẳng có ai muốn thật sự lên giường với cô ấy hết.” “Celcil! Anh nói gì đấy?”
Anh nháy mắt với cô. “Còn em thì khác. Với cả, cơ thể anh cũng không được như xưa.” “Cứ làm như em quan tâm đến điều đó vậy!”
“Vậy thì vì sao em lại nghĩ là anh không mê mẩn từng đường cong của em?” anh nói, ánh mắt chân thành, “Nhưng hơn thế, Claribel, anh yêu việc em lên giường cùng với sự sung sướng. Em là…” “Pinkler-Ryburn!” Claribel kêu lên, “Anh thái quá rồi đấy.” Nhưng má cô nóng bừng và các ngón tay cô run rẩy trong tay anh. “Chúng ta may mắn,” cô nói thêm, cũng dịu dàng như giọng anh. Rồi cô rút tay ra. “Ngu ngốc thế đủ rồi. Phu nhân Islay vừa nói gì về chuyện cổ tích thế?”
“Tất cả những người từng gọi cô ấy là ‘nữ công tước xấu xí’ đang cắn phải lưỡi mình,” chồng cô nói “Nữ công tước đã biến thành thiên nga, và cô ấy chứng tỏ sự ngu ngốc của họ bằng cách biến điều đó thành chuyện cười.” “Em đã quên mất chuyện đó,” Claribel nói, chun mũi. “Mẹ em đã nói điều đó là vô giáo dục một cách ghê tởm và không để bọn em đọc báo suốt một tuần.”
Cecil cúi xuống và đặt một nụ hôn lên mũi cô. “Anh biết, em yêu. Đó là lý do em là cái bánh tart ngọt ngào, còn Theo thì là một cái bánh lộng lẫy và nghiêm túc.” “Em không phải bánh tart.” Nhưng cô không thể ngừng cười.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nữ Công Tước Xấu Xí
Eloisa James
Nữ Công Tước Xấu Xí - Eloisa James
https://isach.info/story.php?story=nu_cong_tuoc_xau_xi__eloisa_james