Chương 19: Bí Mật
rong nhà của chúng tôi ở Le Mans, đã có một cuộc cãi vã giữa mẹ tôi và em tôi. Tôi không biết vì lý do gì và như thế nào. Mẹ tôi đã nói. Nhắc đến người phụ nữ kia. Bà người Pháp. Em tôi muốn biết thêm. “Ra mà hỏi cha”, mẹ tôi bảo. Cha tôi ngồi trong phòng khách. Em tôi đã đóng cửa bếp lại để cha tôi không nghe thấy. “Thế còn người con? Trong giấy tờ ở cảnh sát, họ nói là có một người con ”. Mẹ tôi cực chẳng đã gật đầu. Ðúng, có một người con. Con trai ạ? Không, không phải con trai, chưa bao giờ cha có con trai, mẹ tôi phản đối, con riêng của cha là con gái. Lại một nhầm lẫn của cảnh sát. Một nhầm lẫn thôi, dường như mẹ tôi nghĩ thế, mẹ không ngừng nhắc đi nhắc lại rằng đó là một “tai nạn”, một đứa trẻ không nằm trong chương trình. Một “tai nạn” dù sao cũng được chịu trách nhiệm, bởi vì cha tôi thường xuyên gặp gỡ người con ấy. Ở Paris. Cha ăn trưa với chị ta. Giờ đây tôi nhớ rồi. Tuần nào cha cũng có một ngày làm việc ở Paris.
Mẹ tôi ngồi nhà, ngậm miệng như hến. Mẹ không muốn nói về điều ấy.
Em trai tôi, các em gái tôi và tôi hết hồn[60] khi biết bí mật này. Hết hồn: Hồn biến mất, bay khỏi thể xác.
Người Cha Im Lặng Người Cha Im Lặng - Doan Bui Người Cha Im Lặng