Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mối lương duyên trời đánh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 09 - Phần 01
C
hương 9: Tranh cãi
Theo lí mà nói, buổi sáng là thời điểm người đàn ông dễ hưng phấn nhất, thế nhưng không biết tại sao hôm nay điều này lại đúng với Viên Nhuận Chi.
Trong mê man, mơ màng, cô cảm thấy luồng ánh sáng rọi từ trên xuống, ấm áp, dịu nhẹ mà dễ chịu. Cô khẽ mở đôi mắt vẫn còn đang mơ hồ của mình, “tạch”, tất cả đèn trong phòng đều sáng trưng, ánh sáng chói lóa khiến cô khó lòng thích ứng, theo ý thức liền đưa tay che mắt lại.
Mấy giây sau, cô thả tay xuống, nhìn bóng người đang thấp thoáng trong buồng tắm có ngăn kính, tiếng nước lại truyền tới. Cô ngây người nhìn vào vách ngăn kính một hồi lâu, sau đó lại nhìn đồng hồ trên tường, đang chỉ nấc 12 giờ. Trong lòng thầm nghĩ, chị Hạ nhất định theo mấy người khác đánh bài, bây giờ mới quay về phòng.
Cô hắng giọng, đang định gọi một tiếng chị Hạ, ai ngờ, bức tường ngăn kính đột nhiên biến thành một cánh cửa, sau đó tự động mở ra, cô sợ đến mức lùi bước về phía sau. Sau khi xác định rõ người đang tắm trong phòng là một người đàn ông, cô kinh hãi đến mức ôm chặt miệng lại. Chết toi, cái khách sạn vô lương này tại sao lại loạn xạ thế này chứ? Cô đang định thức dậy, bỗng nhiên cả người dường như bị dính chặt vào giường, rõ ràng là tay chân vẫn cử động, nhưng chẳng thể nào xuống khỏi giường được. Cô lo lắng thét lớn về phía buồng tắm có ngăn kính kia: “Rốt cuộc ngươi là ai? Đã cho ta uống thuốc gì rồi? Ta nói cho mà biết, nếu như ngươi dám động vào người ta, ta nhất định sẽ thiến ngươi luôn!”
Người đàn ông kia cứ như thể bị điếc, hoàn toàn không để ý đến lời nói của cô, vẫn im lặng tắm tiếp. Cô vốn dĩ đang định thét loạn lên, đột nhiên cũng im bặt lại.
Trên chiếc bóng dài mà khỏe khoắn kia, từng thớ thịt đều vô cùng rắn chắc, phần lưng vô cùng hấp dẫn, gợi cảm, phần mông cong lên khiến cô muốn vỗ mạnh tay lên đó.Cô bắt đầu cảm thấy toàn thân nóng rực, bất giác thầm nghĩ, phải chăng Thượng Đế thương hại cô bị đàn ông đả kích nhiều lần như vậy, cho nên đã trực tiếp ban tặng cho cô một người đàn ông cực phẩm, thân hình tuyệt đẹp, tướng mạo tuấn tú, công phu trên giường lão luyện coi như bù đắp?
Cô điều chỉnh lại chiếc đầu của mình, cố gắng để nhìn ngắm cho bằng được người đàn ông có thân hình tuyệt vời kia trông mặt mũi ra sao. Thế nhưng dù nỗ lực thế nào, cô cũng chỉ nhìn được khuôn mặt hơi nghiêng nghiêng của người này, phần tóc ướt rủ xuống che hết phần trán của anh, đôi lông mày tuấn nghị, đen rậm, chiếc mũi cao thẳng, đôi môi quyến rũ lạ thường…
Tại sao người đàn ông này trông lại quen mặt đến thế?Đúng vào lúc cô đang nghi ngờ, người đàn ông này liền từ từ quay người lại, cô mở to mắt ra, vô cùng kì vọng có thể nhìn rõ khuôn mặt của người này. Lúc này, bỗng nhiên “tạch” một tiếng, tất cả đèn điện trong phòng đều bị tắt đi, hồi phục lại trạng thái mơ mơ hồ hồ, nửa tỉnh nửa mê ban nãy. Có khoảnh khắc cô đã cảm thấy ông trời đang đùa giỡn cùng cô, chẳng khác nào treo miếng thịt trước mặt cô, nhưng lại bắt cô nhìn thấy mà không ăn được.
Cô vùng vẫy mãnh liệt, định ngồi dậy bật đèn lên thì bất ngờ sờ thấy thứ đồ gì đó mềm mềm, cô cố gắng trợn to đôi mắt ra. Là người đàn ông khi nãy, giờ đây đang ngồi ngay trước mặt cô, căn phòng tắm tối khiến cô không thể nào nhìn rõ được khuôn mặt của anh ngoài chiếc cằm cương nghị và bờ môi hoàn mỹ, gợi cảm của anh. “Chi Chi…Chi Chi…Chi Chi…” Bờ môi gợi cảm đó bắt đầu mấp máy gọi tên cô hết tiếng này đến tiếng khác, giọng nói mang chút vô lại, chút tình ý đắm say.
Anh nắm lấy bàn tay cô, nhẹ nhàng đặt lên bờ ngực của mình, đưa lên men theo xương quai xanh, sau đó lại trườn xuống dưới, lại trườn xuống dưới…
Đúng vào lúc cô đang nghi hoặc thì khuôn mặt anh từ từ sáp lại gần, anh khẽ đặt đôi môi mềm mại lên môi cô. Hai tay anh vuốt ve lên làn da của cô…cảm giác vô cùng dịu dàng vô cùng trìu mến. Cô không kiềm được lòng, ôm chặt lấy anh, tận hưởng cảm giác ngọt ngào, dễ chịu ấy, nhắm hai mắt lại, cô cảm giác như mình sắp tắt thở. Nhiệt độ cơ thể cũng dần dần tăng lên, cổ họng bất giác thốt ra tiếng rên… Nóng quá…
Cô khẽ ti hí mắt, mượn ánh sáng bên ngoài hắt vào, cô nhìn thấy một khuôn mặt tuấn tú đẹp trai lại vô cùng quen thuộc - Kỷ Ngôn Tắc. Cô sợ hãi đến mức vội vã đẩy mạnh người anh ra, sau đó liền nghe thấy tiếng kêu thảng thốt. “Ây da!” Tiếng kêu đó vô cùng rõ rệt và chân thực. Bỗng nhiên, cô mở mắt ra, nhanh chóng nhảy khỏi giường đưa đôi mắt ngô nghê nhìn về phía trước….
Không có Kỷ Ngôn Tắc, thay vào đó là Hạ Nguyệt Cúc đang nhăn nhúm mặt lại vì bị đẩy xuống dưới đất.
Chị Hạ chống tay ngồi dậy trên tấm thảm, nhìn Viên Nhuận Chi ai oán than thở: “Ây da, con nha đầu này, em gặp phải ác mộng hả? Mặt mày đỏ ửng lên, mồ hôi nhễ nhại. Chị nhìn thấy em ôm chặt chiếc gối lên ngực mình, nhất quyết không chịu buông ra, sau đó miệng không ngừng mấp máy. Chị nghĩ chắc em đang gặp phải ác mộng, gọi em một hồi lâu chẳng chịu tỉnh dậy, kết quả vừa thức dậy đã đạp chị xuống giường!”
Nghe thấy Hạ Nguyệt Cúc nói vậy, khuôn mặt Viên Nhuận Chi lại càng đỏ bừng lên. “Dạ…” Lúc nãy, lúc nãy không phải cô gặp ác mộng, mà là giấc mộng xuân…
“Dáng nằm ngủ của em không đúng, ôm chiếc gối bông rất chặt, kéo thế nào cũng không chịu buông tay. Cả tầng này đang mất điện, điều hòa không chạy, nóng quá nên chị đã thức dậy từ sớm, tắm qua cho mát mẻ, chị vốn đang định kéo rèm ra nhưng ánh nắng chói chang quá, nên sau cùng lại kéo vào”. Hạ Nguyệt Cúc hoàn toàn không nhìn thấy bộ dạng ngây ngô như gà gô của Viên Nhuận Chi, tự lẩm bẩm một mình: “Hôm qua em không ăn bữa tối, vậy nên sáng nay, chị đã bảo mấy anh kia mang bữa sáng lên cho em rồi. Em mau đi tắm qua đi, lúc nãy toát nhiều mồ hôi thế cơ mà, tắm xong rồi ăn sáng sau cũng được”.
Thì ra là vậy, người đi tắm là Hạ Nguyệt Cúc, thế nhưng cô gặp phải giấc mộng xuân, lại mơ thành là Kỷ Ngôn Tắc…Hơn nữa, giấc mộng đó lại “kịch liệt” như vậy…
Cô đưa tay che hai mắt rồi ngả người xuống giường. Hỡi Thượng Đế, dù có muốn đùa giỡn cũng không thể theo cách thức này được.Nhất định là hôm qua đã nhìn thấy toàn bộ thân thể của anh nên mới dẫn tới giấc mộng xuân đáng sợ vào sáng nay. Thật sự không được nhìn thân hình của đàn ông một cách bừa bãi.
Cô ép buộc bản thân không được suy nghĩ linh tinh và phải bình tĩnh lại. Cô hít một hơi thở sâu, xuống khỏi giường, lấy một bộ quần áo khác từ ba lô rồi đi vào buồng tắm. Hãi hùng trước giấc mộng xuân buổi sáng, Viên Nhuận Chi vẫn trong tinh thần hoảng hốt, ngơ ngơ ngẩn ngẩn đi theo mọi người xuống dưới, đến chỗ tập hợp đội hình. Mãi cho tới khi nghe thấy mọi người nói: “Xin chào Kỷ tổng!” cô mới bừng tỉnh, định thần trở lại.
Cô đưa mắt nhìn sang chỗ Kỷ Ngôn Tắc. Hôm nay, anh mặc trên người một bộ đồ thể thao trắng tinh từ trên xuống dưới, có điều vẫn khác với những chiếc sơ mi trắng công sở hàng ngày, phần cổ mở rộng để lộ ra phần xương quai xanh gợi cảm…
“Ây da, Chi Chi, có phải em bị ốm không? Sao mặt mày cứ đỏ ửng lên thế?” Hạ Nguyệt Cúc đưa tay lên sờ trán cô.
“Á? Không sao đâu ạ!” Cô nhanh chóng lui về phía sau, nhưng lại bất giác nhìn về phía Kỷ Ngôn Tắc một lần. Chỉ có điều lần này vừa hay chạm phải ánh mắt của anh ta, đôi mắt trêu chọc mọi khi giờ đây lạnh lùng như băng. Hiển nhiên, mới sau một đêm, người đàn ông này chưa thể hết giận được.
Cô bĩu bĩu môi, trong lòng khẽ “hưm” một tiếng đầy khinh bỉ. Sau cả một đêm trằn trọc đếm cừu, cô quyết định lấy lại lòng tự trọng, cho dù hai ngày tiếp theo có phải “chiến đấu” đến chết trên núi Tướng Quân cũng quyết không rảnh rang lấy thành tích theo cách hôm qua nữa.
Không thành công thì sẽ thành “người”. Tuyệt đối không để cho tên Kỷ Ngôn Tắc nhỏ nhen kia coi thường cô.
“Chi Chi…” Viên Nhuận Chi nghe thấy tiếng gọi quen thuộc liền quay đầu lại, nhìn thấy bốn mỹ nữ thân hình bốc lửa đang đi về phía mình.Cô nhăn mày nhìn kĩ, bốn người đó là Vương Viện Viện, Chu Tiểu Hiền và Mã Hồng Diễm, ngoài ra còn có thêm Mạnh Lê Hoa với biệt danh là “Lê Hoa hai cúc”. Bọn họ thật sự đến đây cổ vũ cho cô sao? Còn lâu ấy! Là đến đây để nhìn ngắm giai đẹp thì đúng hơn! Cả bốn người đều ăn mặc gợi cảm, đong đưa thế kia, y phục thiếu vải đến mức đáng thương.
“Chi Chi, bọn em đến đây để cổ vũ cho chị đây!” Cả bốn người đều đồng thanh lên tiếng.
“Cảm ơn!” Viên Nhuận Chi bĩu bĩu môi, lời vừa mới dứt thì đã nhìn thấy ngoại trừ Mạnh Lê Hoa ra, ba người còn lại đều hớn hở tiến ra trước mặt Kỷ Ngôn Tắc.
“Kỷ tổng, anh có nóng không?”
“Kỷ tổng, anh có điều gì cần, cứ việc dặn dò bọn em.”
“Kỷ tổng, em có làm món chè đậu xanh với đá lạnh cho anh đấy!” Khóe miệng Viên Nhuận Chi bất giác co giật liên hồi, hoàn toàn bó tay trước hành động của ba tiểu nha đầu kia.
Kỷ Ngôn Tắc đưa mắt nhìn ba người phụ nữ tươi tắn trước mặt một cách lạnh lùng rồi nói: “Nếu như mấy người ăn no không có việc gì làm, vậy thì chút nữa hãy cùng bọn họ tập huấn rèn luyện sức khỏe đi!”
Ba cô gái nhỏ hóa thạch tại chỗ, không động đậy gì. Viên Nhuận Chi không nhẫn nhịn được bật cười thành tiếng, không ngừng vỗ tay lên đùi, mỉa mai ba con nha đầu kia: “Cái này gọi là tự mình gây nghiệt không thể sống tiếp!” Mạnh Lê Hoa hất cằm cao ngạo lên giọng: “Mình không giống như ba đứa kia khiếu thẩm mỹ kém thế đâu, mục tiêu của mình chính là nhị thế tử của Tập đoàn Thiên Vũ”.
Nhị thế tử của Tập đoàn Thiên Vũ?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mối lương duyên trời đánh
Hoa Thanh Thần
Mối lương duyên trời đánh - Hoa Thanh Thần
https://isach.info/story.php?story=moi_luong_duyen_troi_danh__hoa_thanh_than