Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Huấn Luyện Cha Phúc Hắc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 19
Đ
ột nhiên, cô chủ động nói, “Tiếp theo anh định thế nào?”
Từ Hách Quân cúi đầu, thở dài, “Thật ra, anh không định giấu em đến cùng, đưa em về nhà anh, cũng không có nghĩa anh định công khai thân phận cậu chủ Từ gia. Ngược lại, anh định tiếp theo cứ làm như cũ! Anh đã đồng ý với bố anh, trước bốn mươi tuổi, sẽ vào được hội đồng quản trị của tổng công ty, đợi đến khi mọi người công nhận thực lực của anh, thì anh có phải cậu chủ hay không cũng không quan trọng nữa. Mà hôm nay anh đưa em về gặp bố mẹ anh, là vì anh dự định lập gia đình, lập gia đình thì phải gặp mặt cha mẹ, anh phải cho em hay hoàn cảnh sống của anh chứ.”
Hoàng Thượng Dung nhìn thẳng hai mắt hắn, mà Từ Hách Quân cũng chăm chú nhìn lại. Từ trên người hắn, cô nhìn thấy sự tập trung và chuyên tâm, hắn nghiêm túc, nghiêm túc nghĩ đến cuộc sống như vậy, chứ không phải ỷ vào gia thế của mình tiêu xài hoang phí, hoặc là sống qua ngày không mục đích, hắn muốn đi lên bằng chính thực lực của mình, để được mọi người công nhận.
“Đây là Simmons loại cao cấp nhất.” Chủ đề chuyền, cô đột nhiên nói: “Để anh phải ngủ bằng đệm em mua, thật là làm khó anh quá!”
Biết cô lại tiếp tục bốc hỏa, Từ Hách Quân không dám ho he.
“Bảo bối, chỉ cần là đệm em mua, đều là đệm thoải mái nhất trên đời, anh rất thích, sau này anh chỉ nằm cái em mua.”
Ồ, thế nghe còn giống tiếng người! Hoàng Thượng Dung đứng dậy, như nữ chủ nhân, cao ngạo kiểm tra cả phòng.
Nhìn một vòng phòng của hắn, cũng thấy nó còn lớn hơn cả nhà thuê của cô, mở tủ quần áo ra – a, đó không phải là tủ quần áo, mà là phòng quần áo, bên phải là sơ mi và áo vét hắn thường mặc, hai bên là một hàng măng sét, bên trái phần lớn là quần áo thường, vài cái quần jean và áo phông, đều chỉnh tề là lượt, treo trên giá gỗ. Khác hẳn phòng thuê hỗn loạn của hắn.
Nghĩ là biết không phải tự hắn chỉnh trang lại, một đại thiếu gia ngay cả quần áo cũng có người xử lý chu đáo, vậy mà nguyện ý hạ mình sống cuộc sống bình dân, hắn ăn no rửng mỡ sao? Ngoan ngoãn lái du thuyền tư của nhà hắn đi du lịch vòng quanh thế giới không phải tốt hơn sao? Hay là lái xe nổi tiếng bảo bổi của hắn lên núi xuống biển, bên người thích có bao nhiêu em thì có bấy nhiêu, có cần đau khổ đi theo sau cô không? Còn phải lo lắng tiền ăn tiền ở, còn thay tã cho con —
Đúng như mẹ Từ nói, nếu hắn muốn, hắn hoàn toàn có thể sống nhàn nhã tự tại, dù là thêm một đứa con trai – hắn cũng có thể ném con cho ông bà, nhờ bố mẹ hỗ trợ, nhưng hắn không, cuộc sống an nhàn sung sướng trước đây, không khiến hắn trở thành một người đàn ông chiều quá sinh hư, hoặc là vô trách nhiệm, ngược lại, hắn sẵn sàng thử thay đổi một cuộc sống khác, dùng một góc độ khác quan sát xã hội này. Đối với một người từ nhỏ không phải chịu khổ sở gì cả, đây không phải là đơn giản.
Được rồi! Hắn đường đường là thiếu gia nhà giàu mà che giấu người ta, cho dù là trải nghiệm cuộc sống, hay thử nghiệm quan sát dân tình, ít ra hắn làm việc rất có cố gắng, hơn nữa hắn đã tự dựa vào sức mình mà lên được vị trí hôm nay! Chồng chưa cười có tiền lại có chí, thật là một người đàn ông tốt hiếm có.
Vậy cô đang giận dữ gì chứ?
Không, không đươc! Người này, dám gạt cô lâu như thế, cô không giận dỗi một chút, vậy cô đã không tên Hoàng Thượng Dung rồi.
Thấy cô dừng lại ở chỗ này khá lâu, Từ Hách Quân cho là cô thích chỗ này. Đúng rồi! Bảo bối của hắn có mạnh mẽ thế nào thì cũng là con gái mà! Con gái khong phải thích nhất mua quần áo túi xách giày dép sao? Tốt tốt tốt, hắn chuyển hết quần áo của hắn đi, tất cả để lại để chứa quần áo mới của cô, được chứ!
“Đây là phòng để quần áo, nếu em thích, sau này, ở đây có thể bày tất cả quần áo của em, em cũng có thể mua mới, cho dù là túi xách, giày hay âu phục, nếu không đủ để, còn có phòng bên cạnh…”
Hoàng Thượng Dung nhướng mày. “Anh nghĩ em là nữ chính Sex and The City hay sao mà có nhiều quần áo vậy?”
Đột nhiên mất hết hứng thú với phòng để quần áo, cô xoay người, nhìn thấy trên giá một bình hoa sứ men xanh, cô thử với lên lấy xuống, Từ Hách Quân thấy thế, vội vàng chạy tới lấy xuống cho cô, cung kính dâng lên bằng hai tay.
Nhìn phải nhìn trái, cô cũng không nói lời nào.
“Đây là sứ men xanh thời mình, nếu em thích, trong tủ sắt còn có tam thải đời Đường…”
“Toàn những thứ mấy trăm năm, nếu mà đánh vỡ thì tiếc thật.”
Từ Hách Quân thở hốc vì kinh hãi. Cô, cô đang xem xét hung khí sao?
Tiếp đó, Hoàng Thượng Dung quay về phía tường, trên đó có hai thanh kiếm katana có vẻ vô cùng khí thế được treo cao, cô nghiêng đầu nhìn chăm chăm hai thanh kiếm không nói một lời, Từ Hách Quân thấy thế đổ mồ hôi lạnh.
“Tiểu bảo bối,” Hắn nhân cơ hội cầm tay cô, dời sự chú ý của cô đi. “Vật này sát khí quá nặng, đời chút nữa anh bảo người lấy xuống, nơi chúng ta ở sau này, không nên cứ bày nó…”
“Em có nói, em muốn ở đây sao?”
Rốt cuộc nói thế nào mới được? Ai, thực sự là có tật giật mình, ai bảo hắn lừa Thượng Dung trước, còn để cho cô bị kinh hãi như thế, khó trách cô cứ mặt lạnh lùng với hắn thế này.
“Anh đã có nhiều tiền như thế, vậy cũng không cần tiết kiệm tiền thuê nhà, chuyển đến chỗ em ở đâu.” Cô quay đầu hỏi hắn, “Anh định bao giờ thì chuyển đồ xong?”
Cái gì? Hắn tính sai, cô lập tức định hạ lệnh đuổi khách sao? Từ Hách Quân thật sự sốt ruột rồi. Cô không phải nghiêm túc chứ?
“Bảo bối…”
“Trước khi kết hôn, em còn muốn ở đó, giờ không định bán đi, đó là căn nhà đầu tiên em tự mình mua được, hơn nữa, có một căn nhà khác, anh muốn ‘che giấu thân phận’ cũng dễ hơn, hộ khẩu chuyển đến nhà của em, trong tài liệu của nhân sự người khác cũng không thấy có gì để nghi ngờ.”
Cái gì? Cô đã lo chuyện sau này rồi sao? Nói vậy, cô tha thứ cho hắn rồi chứ!
“Ai da! Thượng Dung bảo bối!” Từ Hách Quân ôm cổ cô. “Anh yêu em nhất.”
“Còn nữa, anh đã có nhiều tiền như vậy, vậy em muốn sinh bốn đứa, hai trai, hai gái, anh có ý kiến gì không?”
Tốt quá! Tăng gia sản xuất vì nước nhà, càng nhiều càng tốt.
“Có vấn đề gì? Tất cả giao hết cho anh!”
Hoàng Thượng Dung kéo tay hắn qua, thuận thế đặt trên cái bụng bằng phẳng của mình, giọng nói mềm mại hẳn đi, khẽ ghé vào tai hắn, nói: “Lần này, anh có thể cùng em nhìn cục cưng lớn lên.”
Nghe vậy Từ Hách Quân mắt sáng bừng, “Ý em là, em lại có?”
“Không phải, em nói là sau này!” Thật là! Cô không nhịn được đẩy hắn. “Làm sao mà không cẩn thận thế được, em sao có thể ngốc đến mức mang thai trước khi kết hôn, vậy làm sao mặc được áo cưới!”
Cũng phải ha, tuy thất vọng, nhưng lại nghĩ đến tương lai, hắn còn nhiều cơ hội. Từ Hách Quân ôm Hoàng Thượng Dung, cười ngọt lịm.
“Chúng ta nhanh kết hôn đi, nhanh chóng cố gắng cho Hạo Hạo thêm em trai em gái.”
“Anh nói thêm là thêm à!” Cô hờn dỗi, rồi nghĩ đến một chuyện mấu chốt. “Đúng rồi, anh biết em là mẹ Hạo Hạo từ bao giờ?”
Từ Hách Quân buông tay, làm vẻ vô cùng thông thái. “Biết từ đầu cơ.”
Hoàng Thượng Dung nheo mắt. Tiểu tử này, giỏi diễn kịch thật đấy! “Sao lại phát hiện ra được?”
“Ngày đầu tiên em đến nhà anh, bảo là không nên để Hạo Hạo mặc đồ con gái.”
“Vậy thôi?”
“Đương nhiên là không, lúc đó anh chỉ nghi ngờ thôi, sau đó, anh…” Hắn vô cùng chủ động cắt bớt chuyện hắn đã lén điều tra, đôi khi giữa người yêu có chút bí mật thì tốt hơn. “Dùng một cách đặc biệt để chứng minh.”
“Kiểu gì?”
“Kiểu này –“ vừa dứt lời, lập tức đè xuống!
“Anh, anh làm gì vậy?” Hoàng Thượng Dung kêu to, “Trời còn sáng, bố mẹ anh còn ở bên ngoài!”
“Là em muốn anh chứng minh mà!”
“Vậy anh nhanh… Ô ô…” xong một lần…
“Hả? Sao lại như vậy?” Ngực cô ướt như thế, hóa ra là –
“Đúng vậy!” Vậy bảo hắn không phát hiện thì khó quá!
Hai người nhìn nhau, Từ Hách Quân cười gian, đứng lên từ trên người cô, kéo lại áo sơ mi.
“Mình đi thôi! Bố mẹ còn chờ ở ngoài đấy!”
Cái gì? Đã làm cô ướt như thế… A, cô nói là, hắn sao có thể hết hôn lại sờ xong, rồi phủi mông quay đi vậy? Hoàng Thượng Dung kẹp hai chân, kéo lại hắn về trên người mình lần nữa, kéo áo sơ mi của hắn và quần ra.
Từ Hách Quân thở hổn hện, hai tay chống hai bên cơ thể cô, lý trí trong đầu cũng như cúc áo hắn, từng chút bị cởi bỏ.
“Bảo bối… Bố mẹ anh còn ở bên ngoài, nếu mình lâu quá không ra, họ sẽ —“
“Vậy anh tốc chiến tốc thắng đi!”
“…” Cô gái này, cố ý sao? Trước mặt đàn ông, nghìn vạn lần không được nói đến dài hay ngắng – cho dù là kích thước hay là thời gian, cô vừa nói thế, đã kích thích ý chí chiến đấu của hắn rồi!
Aaaa! Hắn sẽ chứng minh, bốn chữ “tốc chiến tốc thắng” này, tuyệt đối không thể dùng với hắn!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Huấn Luyện Cha Phúc Hắc
Anh Túc
Huấn Luyện Cha Phúc Hắc - Anh Túc
https://isach.info/story.php?story=huan_luyen_cha_phuc_hac__anh_tuc