Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hải Nộ Triều Âm
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 19 - Mệnh trời chưa dứt
T
hình lình có tiếng thét:
- Dừng lại!
Cùng theo tiếng hét lanh lảnh từ phía ngoài cửa cổng Tổng đàn Long Hổ hội, một chiếc bóng nhỏ thó phóng tới đấu trường nhanh tợ vì sao xẹt.
Chiếc bóng nhỏ thó đáp ngay xuống đứng trước mặt Phùng Phá Thạch ngăn cản Hội chủ Ngụy Khôn lại.
Khi chiếc bóng dừng hẳn, xem lại chẳng ai khác hơn gã ăn mày Tần Chung.
Từ nãy sau khi Phùng Phá Thạch tiến vào Tổng đàn Long Hổ hội, Tần Chung phóng lên tàng cây quan sát tình hình, trong lòng cứ mãi hồi hộp phập phồng không yên.
Chờ một lúc không thấy tăm dạng Phùng Phá Thạch, Tần Chung sinh nghi hoặc.
Gã lẩm bẩm:
- Chẳng hiểu Phùng ca ca có chuyện gì trở ngại hay không, tại sao đến giờ chưa thấy ca ca trở lại.
Gã cắn vành môi dưới suy nghĩ phút giây quyết định:
- Bây giờ ta hãy vào trong Tổng đàn Long Hổ hội xem thế nào, ta không thể an lòng chờ nơi đây nổi nữa.
Quyết định xong, Tần Chung rời khỏi tàng cây, sử dụng khinh công lướt tới cánh cửa cổng Tổng đàn Long Hổ hội.
Gã phóng mắt nhìn vào vừa đúng lúc Hội chủ Ngụy Khôn vươn năm ngọn quỷ trảo vổ vào hai mắt của Phùng Phá Thạch.
Tần Chung kinh hãi hét lên, đồng thời băng mình qua cửa cổng tới đứng ngay trước mặt Phùng Phá Thạch cản ngay ngọn quỷ trảo của Hội chủ Ngụy Khôn.
Hội chủ Ngụy Khôn nghe tiếng thét giật mình thu hồi ngọn trảo lui lại mấy bước, xem đó là ai lại tới đây vào lúc lão sắp móc mắt Phùng Phá Thạch.
Lão đưa mắt nhìn qua thấy đó chỉ là một gã ăn mày mặt mũi tèm lem, áo quần dơ bẩn, rách rưới chẳng có vẻ gì đáng gọi là cao thủ võ lâm cả.
Hội chủ Ngụy Khôn cười khà:
- Bản tọa cứ tưởng đâu có một vị cao nhân hay kỳ nhân bào giáng lâm tới đây nào ngờ ngươi chỉ là một thằng nhỏ ăn mày, áo quần rách rưới, dơ bẩn...
Lão quắc mắt nhìn Tần Chung:
- Tên oắt con ăn mày hôi thúi, ngươi tới bản hội có chuyện gì lại la hét om sòm vậy.
Phùng Phá Thạch đang tuyệt vọng chợt thấy Tần Chung xuất hiện trong lòng mừng thầm, nghĩ cách giải bầy “Cổ độc vô hình” đang hoành hành trong cơ thể.
Trỏ tay sang phía sau chỉ Phùng Phá Thạch, Tần Chung nghiêm sắc mặt:
- Ta tới đây về chuyện vị đại ca này. Lão nghe ta nói rồi chứ?
Hội chủ Ngụy Khôn hỏi:
- Gã ăn mày, có phải ngươi vào đây với ý định cứu tên tiểu quỷ Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch hay không?
Tần Chung gật đầu:
- Tất nhiên là như vậy rồi, lão còn ngớ ngẩn hỏi lảm nhảm làm chi.
Hội chủ Ngụy Khôn lại hỏi:
- Tên tiểu quỷ Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch là tiểu chủ của ngươi phải không?
Tần Chung trừng hai mắt:
- Nói nhảm. Phùng Phá Thạch là vị đại ca của ta, lão nghe rồi chứ.
Hội chủ Ngụy Khôn đưa mắt nhìn kỹ Phùng Phá Thạch rồi nhìn Tần Chung trong bộ áo quần ăn mày chợt phá ra cười sằng sặc. Giọng cười chế riễu, khinh mạn.
Tần Chung quắc mắt:
- Lão cười cái gì thế?
Hội chủ Ngụy Khôn nín cười, nhìn Tần Chung khỉnh giọng:
- Gã ăn mày, ngươi nói tên tiểu quỷ Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch là vị đại ca của ngươi?
Tần Chung gật mạnh đầu:
- Đúng, không sai. Phùng Phá Thạch chính là vị đại ca của ta. Lão hỏi làm gì?
- Chú bé ăn mày. Chú có nổi cơn điên lên chưa?
Tần Chung nổi giận:
- Lão muốn nói gì?
Trỏ Phùng Phá Thạch rồi lại trỏ Tần Chung, Hội chủ Ngụy Khôn nói:
Tên tiểu quỷ Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch trông quá khôi ngô tuấn tú thế kia, chắc gã cũng là một vị công tử con nhà cao sang vọng tộc, còn ngươi cái thân hình dơ dáy, mặt mũi tèm lem, áo quần rách rưới, lang thang như vậy sao ngươi lại dám gọi gã là đại ca là thế nào?
Tần Chung trừng đôi mắt:
- Đó là chuyện riêng giữa ta và Phùng đại ca của ta, ngươi lý tới làm chi?
Gã nhìn thẳng vào mặt Hội chủ Ngụy Khôn cười khỉnh:
Ta xem qua lão chỉ là một lão già bại hoại, đê hèn, khiếp nhược. Lão không dám đường đường đối mặt với Phùng đại ca của ta, chỉ cậy nhờ vào cái lão độc vật kia phóng cổ độc vào người ca ca của ta, rồi huênh hoang khoác lác cái mồm, vổ ngực cho là lão đã thắng. Sự thực công lực của lão phỏng có được bao nhiêu lại tự xưng là Hội chủ, không biết xấu hổ hay sao.
Hội chủ Ngụy Khôn nổi cơn thịnh nộ vì những lời thóa mạ của Tần Chung.
Lão quát to:
- Tên tiểu quỷ ăn mày láo xược. Bản tọa giết ngươi trước rồi sẽ móc mắt, lột da, rút gân tên tiểu quỷ Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch.
Hội chủ Ngụy Khôn rút thanh trường kiếm bên lưng, kiếm ảnh sáng ngời, lạnh đến căm người.
Lão phát nagng một nhát kiếm qua cổ Tần Chung nhanh không thể tưởng.
Ánh kiếm hoa cả mắt khiến cho Độc Trùng đạo sĩ và Thiết Phiến chân nhân phải lùi lại nửa trượng.
Tần Chung hét lên lanh lảnh, rút thanh đoản kiếm ra, ánh kiếm chớp lóe màu vàng rực.
Gã vạch thanh kim kiếm một vòng trước mặt ngăn chặn kiếm ảnh của Hội chủ Ngụy Khôn.
Trường kiếm, đoản kiếm chạm nhau phát ra một tiếng thanh tao.
Một chùm hoa lửa đỏ rực bắn xoẹt đi qua bốn phía rồi vụt tắt.
Hội chủ Ngụy Khôn lẫn Tần Chung cùng lúc thu kiếm lại cùng lui trở về phía sau một bước.
Chiêu kiếm này song phương bất phân thắng bại, kiếm pháp hai bên đều tuyệt luân.
Hội chủ Ngụy Khôn trố to hai mắt nhìn Tần Chung trong lòng vô cùng kinh dị.
Một gã ăn mày bé bỏng trông như con trẻ mà công lực kiếm pháp không kém gì lão, quả đây là một chuyện khó tin, nhưng rõ ràng trước mắt là sự thật.
Lão đứng bất động chú mắt nhìn kỹ Tần Chung như muốn khám phá nơi xuất xứ kiếm pháp của đối thủ.
Trông thấy Ngụy Khôn đứng sửng sốt nhìn mình, Tần Chung nghĩ thầm:
- “Lão đã sợ rồi, bây giờ hãy xuất tuyệt chiêu hoặc làm cho lão bị thương, còn phải lo cứu nguy cho Phùng ca ca đang trúng độc trùng rất nguy hiểm.”
Tần Chung hét:
- Lão ma đầu hãy xem chiêu “Xuyên Tâm Quỷ Lộ” của ta đoạt mạng lão.
Tần Chung rung thanh đoản kiếm một cái.
- Một vệt sáng màu vàng chói hoa cả mắt vọt tới, bắn thẳng vào giữa tâm huyệt của Hội chủ Ngụy Khôn, nhanh như làn sét giật.
Hội chủ Ngụy Khôn giật mình khẩn cấp khoa thanh trường kiếm trước mặt một vòng, tạo ra luồng ngân quang đón lấy làn kiếm màu vàng chói lọi.
Kiếm khí song phương chạm nhau phát ra một tiếng kêu nghe ghê rợn.
Hội chủ Ngụy Khôn tháo lui trở về phía sau một bước, cánh tay cầm trường kiếm tê chồn, trố to hai mắt nhìn Tần Chung không hề chớp.
Cho tới bây giờ Hội chủ Ngụy Khôn mới hiểu rõ nội lực lẫn kiếm pháp của gã ăn mày Tần Chung quả nhiên vô cùng lợi hại, chẳng phải tầm thường như lão đã nghĩ vừa rồi.
Lão hết sức chú tâm không dám coi thường Tần Chung là một tên ăn mày vô dụng nữa.
Lão đứng bất động quan sát kỹ Tần Chung trước khi tái diễn trận đấu.
Lợi dụng cơ hội này, Tần Chung lùi lại gần Phùng Phá Thạch nói mau:
- Phùng ca ca hãy lui về phía sau, ngồi xuống vận chân khí tống bầy “Cổ độc vô hình” nhanh lên. Bọn lão tặc đã có tiểu đệ ngăn cản to. Về phần lão độc vật đệ sẽ không cho lão tới gần ca ca để điều động độc trùng nữa.
Phùng Phá Thạch gật đầu:
- Tần đệ hãy thận trọng.
Chàng lùi lại về phía sau một trượng, ngồi xuống vận chân khí.
Chàng hy vọng giờ đã ngồi xa Độc Trùng đạo sĩ, có lẽ sẽ tống được bầy “Cổ độc vô hình” ra khỏi cơ thể.
Nào ngờ đúng như lời Độc Trùng đạo sĩ đã nói. Phùng Phá Thạch càng vận chân khí lên, luồng buốt lạnh tợ băng hà càng chạy rần rật trong cơ thể lẫn cả nội tạng, khiến cho chàng phải run lên bần bật.
Chàng hiểu rõ càng vận công, bầy độc trùng càng hoành hành cắn xé trong tâm can của chàng thêm dữ dội.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hải Nộ Triều Âm
Ngọa Long Sinh
Hải Nộ Triều Âm - Ngọa Long Sinh
https://isach.info/story.php?story=hai_no_trieu_am__ngoa_long_sinh