Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Alice Và Chiếc Bình Cổ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 19 - Gói Bưu Phẩm Không Đợi Mà Đến
N
hận ra được tiếng của vú Sarah, Alice phóng tới và thấy bà đang cúi khom người trước cửa sổ, hai mắt trợn trừng.
- Nó đã trốn ra đằng kia rồi! - Bà vừa la vừa đưa tay chỉ xuống vườn - Nó đã nhảy xuống mái hiên trước đầu hồi nhà, rồi nhảy xuống đất và biến mất sau hàng giậu!
Alice lao nhanh xuống lầu, với con Togo theo bén gót. Nhưng cuộc săn đuổi không mang lại kết quả nào. Tên trộm đã chạy quá xa. Khi quay trở lại, Alice đề nghị bà Sarah tả sơ hình dáng tên trộm.
- Vú đâu có thấy rõ nó - Bà Sarah thú thật - Mọi sự xảy ra quá lạ nên vú chỉ còn biết kêu con tới cứu thôi!
Hai người cùng lùng sục trong nhà. Chẳng thiếu vật gì khác cả nhưng tất cả đều lộn xộn, tung tóe, ngổn ngang, những ngăn kéo, bàn viết, những tủ tường đều bị lục lạo chứng tỏ tên trộm cố gắng bằng mọi cách kiếm bằng được con voi ngọc.
Alice lặng lẽ suy tư. Đây không phải là một kẻ trộm bình thường, bằng không thì hắn đã lấy cả những vật khác như bộ muỗng nĩa bằng bạc, đồ nữ trang đủ loại, hoặc những bộ chân đèn cổ xưa.
Hắn có thể là ai đây? Raynold-Carr chăng? Càng nghĩ, Alice càng ngã hẳn về cái tên này.
Cùng với bà Sarah và Togo, Alice đi ra vườn và, nhờ một cây đèn bấm, cô dò xét kỹ nền đất của những lối đi lại giữa các luống hoa mong tìm được các dấu vết, và cô quả đã tìm thấy những dấu chân. Tên trộm đã nhảy từ trên cao nên dấu chân của hắn đã lún rất sâu xuống mặt đất. Dấu vết để lại rất giống dấu giầy mà Alice đã xem kỹ trong vườn hoa của gia đình Fellmor hôm chiếc bình nâu bóng như đồi mồi của họ bị mất.
- Vú thấy không yên tâm tí nào cả - Bà Sarah nói trong lúc họ quay vào nhà và kiểm tra lại xem các cửa ngõ đã được đóng khóa cài then cả chưa.
Alice gọi điện tới đồn cảnh sát. Trước hết cô loan báo là mình đã tìm được chiếc xe thể thao, rồi kể lại vụ trộm mà chính mình vừa là nạn nhân. Các thanh tra cảnh sát chỉ 15 phút sau đã đến nơi và tiến hành những thủ tục điều tra.
Sau khi họ về rồi, bà Sarah và Alice dùng một bữa ăn nhẹ và lên giường nằm, ai nấy đều mệt nhoài.
o O o
Ngay khi vừa thức giấc, ý nghĩ đầu tiên của Alice đã hướng về ông Triệu. Cô quyết định đến thăm ông. Không những cô cần phải báo cho ông biết về vụ mất cắp con voi ngọc cô đã tìm lại được và lẽ ra đã phải mang đến trả cho ông, mà còn muốn hỏi ông một vài điều liên quan đến biểu tượng kỳ lạ kiểu Đông phương trang trí trên cái ông khói xiên nữa.
Cũng như những chuyến ghé thăm trước, chính gã người Hoa ra mở cửa cho Alice. Không hiểu có phải vì vẫn nhớ ra Alice cứu chủ mình lần trước mà lần này mới thấy bóng cô, bộ mặt vốn không một cảm xúc của gã đã ánh lên một nụ cười và gã cúi khom mình thật thấp.
- Bác Triệu có nhà chứ? - Alice chào lại và hỏi.
Với một cái trề môi tiếc rẻ, gã người làm lắc đầu, rồi nói mấy câu bằng tiếng Hoa, mà Alice chẳng hiểu gì cả.
- Không có nhà ư? - Alice hỏi lại, vừa hỏi vừa lắc đầu ra hiệu để hắn dễ hiểu hơn.
Đến phiên Lữ cũng lắc đầu lia lịa và còn dùng tay phác một cử chỉ có nghĩa là ông chủ của mình đã đi rồi. Alice ngẫm nghĩ một lát, rồi lấy giấy viết cho ông Triệu nhắn ông gọi điện cho cô tại nhà, hoặc, nếu quá 12 giờ trưa, gọi đến nhà Dick Milltop, vì hôm ấy cô đã hứa đến giữ giùm bé Suzanne cho Connic, vợ anh. Alice chìa tờ giấy cho gã đầy tớ, hắn lại nghiêng mình chào và đóng cửa lại.
Cô quay về nhà để đợi điện thoại của cụ già người Hoa.
Cuối cùng, tiếng chuông điện thoại vang lên. Alice chạy vội tới máy. Giọng nói của người đối thoại khiến cô giật nảy mình.
- Cô Roy đấy hả? Cô hãy đến gặp tôi ngay!
- Ông đó ư, giáo sư Monroe?
- Phải, tôi tin là mình có chuyện hay cần loan báo liên quan tới cái mỏ đá kao-lanh ấy.
- Đó là chuyện gì vậy, thưa ông?
Nhà địa chất không cung cấp bất luận thông tin nào qua đường dây điện thoại. Quơ vội chiếc xắc tay, Alice báo cho bà Sarah biết cô tới nhà giáo sư Monroe và chạy vội xuống nhà xe.
Mấy phút sau, Alice đã nhấn chuông nhà ông giáo sư, ông ta lập tức mở cửa đón cô không cần thăm dò trước qua lỗ quan sát. Chẳng nói chẳng rằng, ông đưa cô vào thẳng phòng khách và cầm lấy một gói đồ để trên mặt bàn giấy của mình, đặt vào tay cô gái.
- Cô nghĩ sao về vật này? - Ông giáo sư nói lúng búng trong miệng.
Alice nhìn kỹ gói đồ. Nó đã được gửi đến bưu diện San Francisco và, rõ ràng là đã bị mở ra.
Địa chỉ không đầy đủ được ghi như sau: Ông Monroe, River City.
Alice đưa mắt nhìn nhà địa chất, tỏ ý muốn hỏi.
- Mở ra đi - Ông ta nói.
Alice gỡ sợi dây cột, tháo bỏ nắp của một cái hộp bằng bìa cứng màu trắng và thấy nhiều tuýp sơn màu nhãn hiệu xuất xứ từ Trung Quốc.
- Ủa! Đây là loại sơn mà những người thợ gốm vẫn thường dùng - Alice nói vì cô đã từng thấy những tuýp sơn màu tương tự tại xưởng sản xuất của Dick.
- Phải! - Ông giáo sư lẩm bẩm - và các tuýp sơn này đã được gởi đến từ Trung Quốc. Chúng đựng những loại sơn rất quí hiếm. Điều phiền phức duy nhất, đó là không phải chính tôi đã đặt mua chúng.
- Vậy thì ai đã đặt mua ạ?
- Cô cứ việc đoán đi. Tôi thì tôi chẳng biết nói sao nữa.
Alice lại xem kỹ nét chữ viết.
- Gói đồ này chắc là được gửi cho ông Monroe kia, người sở hữu miếng đất gần dòng sông Thợ Săn ấy.
- Đúng thế! - Ông giáo sư lên tiếng - Mà tại sao, tôi xin hỏi cô, tại sao cái kẻ xa lạ đáng kính ấy, kẻ trùng tên với tôi ấy, lại đặt mua loại sơn này, nếu không phải là để sử dụng trên các mặt hàng đồ gốm?
Một cảm giác lạ lùng dâng lên mạnh mẽ trong lòng Alice. Cô càng lúc càng tin chắc là vòng rào kỳ lạ kia nằm gần một mỏ kao-lanh, cũng như tin chắc là có ai đó đang sản xuất đồ gốm trong khuôn viên khu đất kín cổng cao tường ấy! Tất nhiên, các manh mối mà Alice dựa vào đều mong manh, nhưng trực giác của cô lại mách bảo là chúng có thật.
- Cháu sẽ mang bưu phẩm này đến bưu điện, Alice nói với nhà địa chất, và sẽ chờ xem kẻ nào đến khiếu nại đòi lãnh nó.
- Ý kiến rất tuyệt! - Giáo sư Monroe tán thành - Và cô hãy cho tôi biết tình hình, vì tính tò mò của tôi đã được kích thích do chuyện này rồi đây!
Alice hứa với ông ta. Trong thâm tâm, cô nghĩ rằng kẻ trùng tên với ông giáo sư hẳn phải là gã Raynold-Carr.
- Đáng tiếc là mình đã tình nguyện giữ giùm bé Suzanne - Alice thở dài - Mình sẽ mất nhiều thì giờ quí báu.
Nhưng Alice quyết giữ trọn lời hứa và ý nghĩ nói dối Connie thậm chí không hề phớt qua trong đầu óc cô. Cô xin phép giáo sư cho gọi nhờ điện thoại, và đã gọi Bess và Marion để giao nhiệm vụ cho họ. Tiếc thay hai chị em không ai có mặt ở nhà cả.
- Mặc kệ! Alice tự nhủ khi ra khỏi nhà ông giáo sư - Mình đành phải ráng xoay xở một mình thôi.
Tại bưu điện, một nỗi thất vọng khác đang đợi Alice.
- Bưu phẩm này vừa có người đến khiếu nại với chúng tôi xong, cách đây chưa đầy 15 phút. Nhân viên bưu điện nói khi nhận lại gói đồ từ tay Alice. Ông Monroe hết sức bực bội khi tôi báo là đã cho giao hàng tận nhà ông giáo sư địa chất.
- Ông Monroe đến đòi lãnh bưu phẩm ấy có phải là một người đàn ông da nâu, tóc đen và đôi mắt rất dữ không ạ? Alice hỏi bằng cách tả diện mạo của Raynold-Carr.
Nhân viên bưu điện lắc đầu:
- Không, đó là một người Hoa.
- Người Hoa? Chú chắc chứ ạ?
- Chắc mười mươi! - Người nhân viên đáp với giọng quả quyết - Bề nào thì tôi cũng có thừa khả năng để phân biệt một ngvrời Trung Hoa với một người da đen và một người da trắng chứ, không phải vậy sao?
- Nhìn ông ta giống như thế nào ạ? - Alice gạn hỏi.
- Ờ... ờ thì... giống như... như một người Trung Hoa chứ còn giống cái gì nữa! - Câu đáp thật lãng xẹt.
Bực mình, Alice cắn chặt môi, cố giữ bình tĩnh.
- Chú không để ý thấy có gì đặc biệt ở ông ta sao? - Alice cô hỏi tiếp - Hình dáng của mũi ông ta, màu mắt, cách nói năng của ông ta chẳng hạn...
- Cô hãy nghe đây - nhân viên bưu điện cắt lời - tôi đâu phải là một thám tử. Nhưng tại sao cô lại chán nản như vậy chứ? Không lẽ cô đang cô làm rõ một vấn đề hóc búa nào hay sao?
- Đúng thế ạ - Alice mỉm cười với người nhân viên bưu điện - Người đàn ông ấy có nói với chú là ông ta sẽ trở lại không?
- Không.
Rồi thấy Alice sắp sửa bỏ đi, anh ta bảo:
- Khoan đã, tôi còn nhớ là ông ta tỏ ý sẽ tìm đến ông Monroe kia để đòi lại gói đồ của mình.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Alice Và Chiếc Bình Cổ
Caroline Quine
Alice Và Chiếc Bình Cổ - Caroline Quine
https://isach.info/story.php?story=alice_va_chiec_binh_co__caroline_quine