Kỳ 18 - Huyết Chiến
inh tường như hiệp sĩ mù nghe gió kiếm, tên anh Hai lập tức nhoài người về phía bóng tối ngược lại hướng phát ra âm thanh đập đuôi của con cọp già. Hắn chợt nghe nhói đau ở cổ. Những cái vuốt bén ngót của con cọp hung hãn đã vồ trượt cái vai rộng của hắn. Sợi dây chuyền hắn vẫn đeo ở cổ bị đứt tung, văng mất. Liệu thế mình tay không không thể nào địch nổi con cọp già đói mồi. Lợi dụng lúc nó còn đang trụ bốn chân tìm thế thủ, nhanh như cắt, tên anh Hai lao người đến ôm cây cổ thụ leo lên. Con cọp già chưa chịu buông tha, lao vút lên chộp lấy con mồi đang ở lưng chừng cây có thụ. May mắn là nó chỉ phập móng vuốt vào lớp vỏ cây dày ngay sát dưới chân của anh Hai. Ngồi trên cành cây cũ, anh Hai với lấy khẩu súng ngắm ngay trên đỉnh đầu con cọp đang ngồi dưới gốc cây tức tối nhìn lên. Ngón tay trỏ của hắn đã bắt đầu kéo mạnh cái cò súng. Hắn chợt nhớ ra, một tiếng nổ vào lúc này sẽ làm tiêu tan kế hoạch thủ tiêu Gấu đen! Ở dưới kia, không xa lắm, nhũng vệt sáng đèn pin đang lia quét khắp các ngọn cây bụi cỏ. Anh Hai lẩm nhẩm hẹn ngày tái ngộ với con cọp già rồi kéo một nhánh lá um tùm che thân thể, co người lại ấn nấp và chờ đợi...
Tiếng chân người sầm sập, tiếng nói lao xao và những tia đèn sáng hoắc làm con cọp hung dữ lẩn vào bụi rậm trốn mất. Đến bây giờ anh Hai mới thật sự thấy đau đớn bởi vết xước móng cọp ở cổ, hắn khẽ khàng đưa tay vuốt cái chất máu nhơn nhớt đang chảy rịn từ cổ xuống lưng.
Nhóm Gấu đen đã đến ngay dưới kia, khoảng chục người, có cả cha của anh Hai. Họ lia đèn pin vào từng bụi rậm, tay mỗi người đều lăm le súng săn. Một người trong bọn họ chợt la lên:
- Có mùi cọp! Coi chừng đó!
Tiếng của Gấu đen tiếp theo:
- Coi đám cỏ bị nát kìa! Con cọp vừa đánh nhau với con mồi ở đây!
Cảnh giác, những ánh đèn pin liên tục lia ra khắp chung quanh. Đột ngột, anh Hai nhận ra tiếng của cha hắn kêu lên:
- Chết rồi! Trời ơi...
Nhiều người hỏi:
- Có chuyện gì vậy?
- Trời ơi! Sợi dây chuyền của thằng Thù, con tao!
Một người khác la lên sau khi quét đèn pin lên mặt đất gần đó:
- Trời! Có vết máu nữa kìa...
- Máu còn tươi, chưa khô!
Ngồi trên cây nhìn xuống, anh Hai thấy cha hắn đau đớn ngồi thụp xuống đất, tay cầm đoạn dây chuyền đứt:
- Trời ơi! Thù ơi, mày đi đâu tận đây cho cọp nó bắt mày.
Thù muốn kêu lên cho cha biết mình còn sống, nhưng sự hiện diện của tên Gấu đen trong nhóm người bên dưới làm hắn ngậm miệng như hến.
Chợt cha hắn đứng lên:
- Đi mau! Theo vết chân cọp, mau lên...
Gấu đen bỗng hét tên:
- Tụi mày đi tìm cọp đi! Tao kiếm con bé... Đến sáng mai tao chưa bắt con nhỏ đó lại coi như đời tao đi đứt.
Một người trong bọn trả lời:
- Mặc kệ thằng Gấu đen. Chẳng cần tiền thưởng gì nữa. Tụi mình đi kiếm thằng Hai Thù mau lên!
Cả bọn người bên dưới lia đèn kéo nhau đi theo hướng vết chân cọp. Còn lại một mình, Gấu đen nâng lại khẩu súng, lăm lăm chĩa về phía trước...
o O o
- Mở cửa cho ta! Mau lên!
Phái viên bảo hai tên gác cửa phòng giam. Ngay lập tức, cánh cửa được mở ra, Phái viên và Hoàng Tử Bé lẹ làng bước vào. Phái viên lại ra lệnh:
- Hai thằng mày cởi dây trói cho tụi nó!
Hai tên bảo vệ thực hiện mệnh lệnh không cần suy nghĩ. Ba thằng tù binh ngạc nhiên đứng dậy xoa lia lịa mấy cái cổ tay đau đớn. Phái viên hất hàm:
- Tụi mày sẽ lên xưởng phần mềm làm việc cho ta!
Thông bác học trề môi:
- Hứ! Bọn này không hèn như thằng Hoàng Thân đâu! Thà chết chứ không làm nô lệ!
Hải khòm và Minh móm đồng tình:
- Đúng! Thà chết còn hơn!
Không để ý đến việc hô khẩu hiệu của ba thằng nhãi, bất ngờ Phái viên chỉ vào Thông bác học và Hải khòm:
- Hai thằng mày trói giùm hai thằng lính ta lại!
Hai gã bảo vệ chưng hửng, ngạc nhiên:
- Ủa, sao trói tụi em vậy sếp?
- Ta giải thích sau! Đưa tay chịu trói đi. Mau!
Ngay lúc ấy, Hải khòm chăm chú nhìn đôi mắt lộ ra trên gương mặt bịt kín của Hoàng Tử Bé. Hắn chợt thấy dâng lên trong lòng nỗi thèm khát được ăn một trái nhãn hạt tiêu. Hắn buột miệng:
- Ủa! Tú... Tứ...
Phái viên nổi nóng:
- Trói tụi nó mau lên! Hay là nó trói chúng mày hả, Thông bác học?
Sau khi trói chặt hai tên bảo vệ và không quên nhét giẻ vào miệng chúng, cả bọn thoát ra ngoài, khóa cửa lại cẩn thận. Hoàng Tử Bé kéo cái khăn choàng cổ che mặt xuống. Cả ba thằng tù binh đều sửng sốt há mồm. Minh móm nhảy cẫng:
- Hoàng Tử... Tú Anh...!
Rồi ba thằng đưa mắt ngờ vực nhìn tên Phái viên. Minh móm lại nhanh mồm thắc mắc:
- Bộ... Tú Anh phản bội, theo thằng Phái viên rồi hả?
Tú Anh nhoẻn miệng cười;
- Hoàng Thân giả dạng đó! Giống hôn?
Minh móm lại hỏi:
- Bộ trong này có... thẩm mỹ viện để hóa trang hả?
Trong khi Minh móm hỏi những câu ngớ ngẩn thì hai thằng thủ lĩnh Thông bác học và Hải khòm đang sung sướng lâng lâng vì được... gặp lại “đệ tử” Tú Anh!
o O o
Người công an trẻ báo cáo:
- Thưa chỉ huy, cảnh sát giao thông Cao Nguyên vừa gởi thư điện tử về báo rằng: theo phát hiện của quần chúng thì chiếc xe hơi màu đen đang bị truy nã trong vụ bắt cóc cô bé Kim Thúy được xác nhận là đã chạy vào khu đồn điền và trại nghỉ mát thuộc vùng đồi Hoang. Xin chờ lệnh.
Vị sĩ quan đứng tuổi nhìn vào đồng hồ đeo tay:
- Đêm đã khuya mà ở đó lại là vùng núi rừng nguyên thủy, nhiều thú dữ. Cậu thấy thế nào?
Viên sĩ quan kéo ghế:
- Cậu ngồi xuống đây, chúng ta cùng bàn kế hoạch phá án!
o O o
Gấu đen lia đèn, cẩn thận đi từng bước một. Bên ngoài ánh đèn của gã là bóng đêm mù mịt. Rừng đã bắt đầu thưa hơn. Gã không bao giờ tin chuyện ma quái, nhưng nãy giờ, thỉnh thoảng gã vẫn phải dừng chân và dột ngột quay lại chĩa họng súng về phía sau lưng. Dường như gã nghe loáng thoáng tiếng loạt soạt rất khẽ của một con thú hay một kẻ nào đó cứ bám theo sau lưng Nhưng hễ gã quay lại lia đèn thì mọi vật lại hoàn toàn yên tĩnh, chỉ thấy vài chiếc lá khẽ khàng lay theo gió. Gấu đen lại đi tiếp, về phía trước, phía mà gã biết chắc có khu hầm vàng bỏ hoang, nơi duy nhất trong khu rừng hoang muôn vàn nguy hiểm có thể dung chứa một con bé như Kim Thúy. Lại còn chuyện thằng Thù bị cọp vồ! Lạ thật, tại sao nó có mặt quanh đây, vào lúc này? Nó đồng lõa dẫn con nhỏ Kim Thúy đi trốn hay sao?
Gấu đen vừa đi vừa suy nghĩ vơ vẩn. Bỗng, “soạt”, gã cảm thấy hai chân bị tóm chặt bởi một sợi dây và người gã bị kéo giật lên, đầu chúc xuống đất. Gã đã bị treo lên giữa khoảng không tối om, cây đèn pin bị rơi xuống đất phóng chùm tia sáng bất động và không cần thiết vào một bụi cây rậm rạp.
- Muốn sống, vứt súng xuống!
Một tiếng hét vang lên đâu đó rất gần. Gấu đen vừa tức giận vừa lo ngại nói:
- Ai! Cướp hả? Tao là Gấu đen đây, không đồng xu dính túi. Thả tao xuống đi!
Tiếng nói kia vẫn dứt khoát:
- Quăng súng xuống mau! Không tao bắn!
Và tiếp theo là tiếng đạn lốp rốp lạnh người. Gấu đen vứt khẩu súng xuống, miệng vẫn lảm nhảm nguyền rủa:
- Mẹ kiếp! Cái số mình đen thiệt, đã gấp còn gặp kỳ đà!
Gã đưa con mắt ngược để nhìn về phía cái bóng người mới bước ra từ bụi rậm. Cái bóng ấy cầm cây đèn pin lên chĩa thẳng vào mặt gã. Ánh sống chói lòa làm gã trở thành mù, gã nhắm mắt lại. Con người kỳ quặc kia cứ rọi đèn vào mặt trong lúc hành sự lục soát và trói gô gã lại trước khi cắt dây cho gã rơi xuống đất. Và bây giờ, Gấu đen phải ngoan ngoãn bước đi trước họng súng lạnh ngắt và đau điếng đâm vào lưng. Gã vẫn chưa biết người bắt gã là ai...
o O o
Đang thiếp ngủ, cô bé Hận bỗng cựa mình thức giấc. Có tiếng động gì như tiếng cào sột soạt vào vách đất phía bên kia. Tóc gáy cô bé dựng đứng dậy hết khi sực nhớ những câu chuyện ma ở khu hầm vàng bỏ hoang mà dân đào thường hay kể. Cô bé vừa lắng nghe vừa quờ tay tìm anh Hai của mình. Nhưng cô chỉ đụng phải Kim Thúy. Hận lay Kim Thúy dậy. Kim Thúy mệt mỏi mở mắt hỏi:
- Gì vậy?
Rồi cô gái thành phố cũng im bặt lắng nghe cái âm thanh kỳ dị phát ra từ trong vách hầm. Hai cô gái ôm chặt lấy nhau, tay chân lạnh ngắt như nước đá! Giọng cô bé Hận run run:
- M... a... a...! A... n... h... H... a... i... ơ... i...!
Bóng tối quanh hai cô gái dày đặc, những âm thanh quái đản vẫn cứ liên tiếp vang lên đều đặn, lạnh lùng..
Vụ Án Hoàng Tử Bé Vụ Án Hoàng Tử Bé - Hồ Thi Ca Vụ Án Hoàng Tử Bé